Mang Theo Siêu Thị Lớn Đào Vong

Chương 988: Lễ Hội Halloween Vui Vẻ

Chương 988: Lễ Hội Halloween Vui VẻChương 988: Lễ Hội Halloween Vui Vẻ
Thực sự đã xảy ra. Việc nhập vai ma quỉ quá xuất sắc vừa có lợi vừa có hại.
Lợi ích là không bị ma quấy rối, và sự quấy rối của ma có thể lấy mạng người.
Nhược điểm là sẽ bị ma coi như đồng loại, ai biết được ma rảnh rỗi không có việc gì sẽ đến tìm gặp bạn để "trao đổi tình cảm" chứ.
Họa phúc tương phùng, Bạch Khương đã sẵn sàng từ trước, chỉ là không ngờ mọi chuyện đến nhanh như vậy! Trời mới tối mài! Sự kiện Halloween mới chỉ bắt đầu, những con ma kia đã hoàn thành nhiệm vụ để lại manh mối rồi sao?
Đầu óc quay cuồng, Bạch Khương nhanh chóng giật lại chiếc khăn che mặt đỏ từ tay nam quỉ, nhìn anh ta mắng: "Tên dê xôm! Trả lại cho tôi!"
Nam qui cười tươi: "Em gái đừng tức giận, em thực sự quá đẹp, tôi chỉ nhìn một cái đã bị dáng vẻ yểu điệu của em mê hoặc, không thể không mở khăn che mặt..."
Anh ta nheo mắt nhìn Bạch Khương, cái gì cũng dám nói: "Để tặng một nụ hôn âu yếm”"
Rõ ràng, anh ta tự tin vào "tuổi ma” của mình và không coi Bạch Khương ra gì, toàn lời lẽ tán tỉnh, cũng không sợ Bạch Khương tức giận.
Trong mắt anh ta, Bạch Khương giành lại chiếc khăn che mặt có lẽ chỉ là "đùa giốn tình cảm, đang làm bộ làm tịch với mình!
Đây thực sự là một rắc rối lớn, Bạch Khương nhanh chóng nghĩ cách đối phó, đồng thời cũng so sánh khuôn mặt của anh ta với thông tin ghi nhớ trong đầu.
Không khớp! Thậm chí không khớp một cái nào!
Nam quỉ này trông khoảng ba mươi tuổi, trong khi mười con ma kia đều là tuổi hai mươi đang trong độ tuổi đẹp nhất, làm sao khớp được?
May mắn là phó bản không yêu cầu người chơi tìm "ma", nếu không thật sự rất rắc rối.
Nhưng bây giờ Bạch Khương đã đủ phiền não rồi, nam quỉ này có vẻ muốn tán tỉnh cô, cô nên làm thế nào để đuổi anh ta đi đây?
Nếu anh ta phát hiện ra mình là kẻ mạo danh, hậu quả thật sự không thể tưởng tượng nổi.
Trên người cô có "tín vật" của ma, mỗi một đạo cụ, đều chứa đựng tình cảm nồng đậm và không cam lòng nhất của một hồn ma trước khi chết và sau khi chết, về "mùi”, cô tự tin có thể lừa được nam qui này.
"Nếu anh cứ nhìn tôi như vậy, cẩn thận tôi đào mắt anh ra!" Bạch Khương trừng mắt nhìn, học theo bộ dạng oán hận của một ma nữ mà cô đã từng gặp, làm ra một khuôn mặt méo mó.
Nam quỉ quả nhiên không tức giận, anh ta trấn an như đùa giỡn với một con vật nhỏ: "Ôi đừng tức giận mà, một năm chúng ta hiếm khi mới được ra ngoài chơi một lần, vui vẻ một chút không tốt sao?"
Anh ta liếc nhìn chiếc khăn trùm đầu đỏ của Bạch Khương: "Chẳng lẽ cô còn nhớ người khi còn sống? Người và ma không chung đường, người đó sau khi cô chết có lẽ cũng đã chết trong những năm tháng dài đằng đãng kia, cô nhớ nhung cũng vô ích, không bằng chúng ta phóng túng một đêm xuân, vui vẻ trải qua lễ hội này."
Nam quỉ này thực sự vô liêm sỉ, Bạch Khương lấy ra một đạo cụ khác, cùng một nguồn gốc với chiếc khăn trùm đầu đỏ là [Đạo cụ-Kết tóc], cùng với [Đạo cụ-Hỉ lụa].
Ba đạo cụ này đều đến từ phó bản nhập vai [Sơn Trang Cổ Giá], cái trước là kết tóc của Lý Dự Hành và Bội Trân, lấy được khi người chơi nôn mửa sau khi ăn trong phó bản.
Bạch Khương chịu đựng buồn nôn mà nhặt lên, sau khi ra khỏi phó bản những sợi tóc đó kết thành một bó trở thành đạo cụ.
Cái sau thì có được khi người chơi bị phó bản kiểm soát, phải mặc lễ phục đi bái đường thành thân, giữa nam nữ người chơi là dải lụa đỏ này.
Thứ này có sáu cái, Bạch Khương đều mang ra, nhưng lúc này chỉ cần lấy một cái cũng đủ dùng để uy hiếp nam quỷ rồi.
Kết tóc và hỉ lụa, một trái một phải trên tay Bạch Khương, cô lạnh lùng cười: "Tôi đã có phu quân, nếu anh còn dây dưa làm càn như vậy tôi quyết không tha cho anh!"
Nụ cười trên mặt Nam quỷ từ từ đông cứng, tâm mắt rơi vào cái kết tóc kia.
Quỉ khí trên đó vượt xa đôi giày trên chân nữ quỷ trẻ tuổi này, cùng với khăn trùm trên đầu và hỉ lụa mới lấy ra.
Khí quỷ đậm đặc rất có tính công kích, còn phát ra một loại cố chấp cực độ... đó không phải là thứ dễ chọc vào.
Nữ quỷ trẻ tuổi này thật sự có đòn sát thủ.
Nam quỷ lui bước.
Anh ta cười ha ha: "Ôi chao, lớn nước tràn qua miếu Long Vương ah, em dâu đừng giận! Ngày khác tôi mời phu thê các người uống một ly, hôm nay thì trước mắt cứ tản ra đã ha ha!"
Nói xong thoáng một cái đã biến mất không thấy bóng dáng, căn nhà bỏ hoang này cũng lập tức phai nhạt trước mắt Bạch Khương, tiếng của NPC học sinh lại vang vọng bên tai, đường trường treo đèn bí ngô chiếu vào tâm mắt, cô đã trở lại.
Lưng bị mồ hôi lạnh thấm ướt, mồ hôi trên thái dương cũng chảy ra dưới lớp trang điểm, tim Bạch Khương đập nhanh như trống bỏi, lân này cáo mượn oai hùm thành công, cô đặt cược thắng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận