Mang Theo Siêu Thị Lớn Đào Vong

Chương 1270 - Mộ Dung gia



Chương 1270 - Mộ Dung gia



Bà Hảo yêu thương nhìn nó: “Có số tiền này, phí đi du học của cháu đã đủ cả rồi.”“Bà ơi, cháu không muốn đi.”Đứa trẻ tò mò hỏi: “Bà ơi, sao bà nhận cục vàng lớn như vậy từ chị gái xinh đẹp, không phải bà đã nói là không thể kiếm quá nhiều tiền từ một người, nếu không bà sẽ không khỏe sao?”Bà Hảo không lấy giá cao, một lần tối đa chỉ lấy hai ngàn, nói rằng mỗi tháng mở cửa ba ngày, mỗi ngày phát ra mười số, nhưng thực tế trong mười người luôn có hai ba người bị bà từ chối, nói là không có duyên.Bà luôn nói muốn cho nó đi du học, nói là phải tiết kiệm tiền, nhưng mỗi lần bà xem bói xong đều rất mệt, nó nhìn thấy cũng buồn...“Cháu không muốn đi du học, cháu muốn ở bên bà.”Bà Hảo xoa đầu nó: “Cháu nhất định phải đi, đi rồi mới sống được. Cục vàng này cháu đừng lo, vị tiểu thư đó... là trường hợp đặc biệt, bà có thể nhận tiền của cô ấy, cháu thấy không, bà không sao mà.”“Tại sao có thể? Vì cô ấy đẹp sao?”Bà Hảo bị cháu trai làm cho bật cười, nhưng suy nghĩ lâu ngày khiến trán bà xuất hiện vài nếp nhăn dọc, nụ cười của bà rất ngắn, nhanh chóng trở lại vẻ u sầu.“Ừ, vì cô ấy đẹp.” Bà Hảo nhẹ thở dài.Bà cũng không biết tại sao, nhưng bà đã học được cách không cố tìm hiểu sâu.Trong những năm qua, bà cảm nhận được sự áp lực vô hình, dường như thiên đạo đã không còn cho phép loại người như bà tồn tại nữa.Những người quen cũ lần lượt qua đời, chết bằng những cách kỳ quái. Mặc dù bà vẫn còn sống, nhưng con trai và con dâu đều đã đột ngột qua đời, để lại đứa cháu còn đang nằm trong tã lót.Không còn cách nào khác, bà phải mang theo cháu trai ẩn náu một nơi, sống lay lắt qua ngày. Nhưng bà vẫn có thể cảm nhận được bầu trời đang ép xuống, mỗi lần sử dụng năng lực, dù chỉ là xua đuổi một con quỷ nhỏ, vẽ một lá bùa bình an, đều khiến bà suy yếu và đau đớn.Không còn cách nào khác, bà chỉ dám xem tướng số và đoán mệnh cho người khác, thậm chí việc xem tướng số cũng không dám chạm vào những chỗ sâu hơn, chứ đừng nói đến việc nhận tiền để giải hạn cho đối phương… ngay cả những khó khăn trong vận mệnh của chính mình bà cũng không thể giải quyết!Mặc dù vậy, vì người trong nghề này ngày càng ít đi, danh tiếng của bà cũng dần lan ra, bà phải kiểm soát số lượng người, nếu không có thể ngày hôm sau sẽ chết bất đắc kỳ tử.Khi người tên Vương Trùng tìm đến bà thông qua người giới thiệu, ban đầu bà định từ chối như mọi khi, nhưng không hiểu sao trong đầu lóe lên một tia sáng kỳ lạ, bà thay đổi ý định và đồng ý.Sau khi người giới thiệu rời đi, bà Hảo phá lệ sử dụng thuật bói toán. Một chiêu này bà đã không dùng đến mấy năm rồi. Mặc dù vừa bói xong, hai chân bà càng teo tóp hơn, không có gậy chống sẽ không đứng dậy nổi, nhưng bà vẫn rất vui mừng.Bà đã nhìn thấy một tia hy vọng!Hiện tại thứ bà cần chính là tiền! Rất nhiều tiền! Bà không dám dạy cháu trai một chút gì, sợ nó cũng bị nguyền rủa. Thậm chí bà sợ hãi mảnh đất này, từ lâu đã muốn đưa cháu trai ra nước ngoài.Trong lần bói toán, bà đã nhìn thấy một ánh sáng vàng rực, đó là ánh sáng của vàng.Trực giác mách bảo bà, tiền từ Bạch Khương bà có thể nhận, không cần lo lắng bị cắn trả.Quả nhiên, Bạch Khương lấy ra một khối vàng khiến bà nhìn đến sững sờ, ngay lập tức mắt bà dán chặt vào đó không thể rời ra.Bà Hảo hồi tưởng lại cuộc nói chuyện với Bạch Khương lúc đó, trầm ngâm suy nghĩ.“Bà ơi, bà đang suy nghĩ gì vậy?”Tiếng gọi của đứa cháu khiến bà Hảo bừng tỉnh. Gương mặt già nua của bà nở một nụ cười nhẹ nhõm: “Không suy nghĩ gì đâu, bà chỉ đang nghĩ nên nhờ ai…” Nhờ ai đó nhanh chóng đưa cháu trai của bà ra khỏi đây.Bà nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh trăng khiến lòng bà bồn chồn không yên.Bà cũng không chắc liệu đưa cháu ra nước ngoài có thể thoát khỏi lời nguyền hay không, nhưng vẫn phải thử. Nó còn quá nhỏ, thông minh lanh lợi, không thể để nó ở lại và mục nát trong căn nhà nhỏ cùng bà già này.Còn về chuyện khách đến trước đó muốn nhờ bà giúp kích thích huyết mạch thức tỉnh, sau đó lại thay đổi ý định, yêu cầu bà cung cấp phương pháp củng cố hồn phách, vậy đó không còn là chuyện của bà nữa.Thực ra thì chuyện kích thích huyết mạch còn rắc rối hơn, bà đã lo sợ rằng mình có thể mất mạng.Thật ra bà Hảo không hề biết cách kích thích huyết mạch, nhưng nghe người giới thiệu miêu tả kỹ lưỡng, bà đại khái hiểu được mục đích của việc kích thích huyết mạch là gì.Hóa ra là người thừa kế của một gia tộc lớn trong giới huyền môn muốn có thiên phú tốt.Khả năng của bà Hảo cũng là học từ bà ngoại của bà. Thiên phú của bà không được tốt, lúc đó có một người em họ giỏi hơn, sinh ra đã có đôi mắt âm dương! Tất nhiên, người em họ đó cũng chết trước bà, cách chết của bà ta vẫn còn in sâu trong ký ức của bà, hai mắt trống rỗng hai lỗ, người đã không còn thở nhưng máu vẫn chảy ra từ hai lỗ đó.



Bạn cần đăng nhập để bình luận