Mang Theo Siêu Thị Lớn Đào Vong

Chương 1123: Hoa Đào Nở Rộ

Chương 1123: Hoa Đào Nở RộChương 1123: Hoa Đào Nở Rộ
Chương 1123: Hoa Đào NO Rộ
Thời buổi này ai cũng không phải là kẻ ngốc!
Những phụ nữ chưa chồng ở các thị trấn lân cận không dễ dụ dỗ, cũng dễ gây chuyện, những năm qua làng họ luôn mang cô dâu từ những nơi xa xôi về, ngày kia là lễ tế rồi, anh ta đi ngàn dặm xa xôi nào để dụ dỗ thêm một cô dâu nữa đây?
Nếu không phải vì anh ta và Tú Tú đã yêu nhau lâu, làm cho cô ấy đối với anh ta hoàn toàn tin tưởng, anh ta căn bản không thể hoàn thành nhiệm vụ gia đình giao phó.
Dù sao, người bình thường khi nghe đến nơi xa xôi như vậy sẽ lập tức cảnh giác.
Bác cả nhìn chằm chằm vào anh ta: "Bác không quan tâm, cháu phải nghĩ cách! Nếu không, điềm xui từ nhà cháu mà ra, đến lúc tế lễ không suôn sẻ, người gặp chuyện đầu tiên sẽ là nhà cháu!"
Nghe vậy, Trần Tiểu Tam cùng cha mẹ và anh em của anh ta đồng loạt biến sắc mặt, đặc biệt là cha mẹ của anh ta, ánh mắt đây hoảng sợ.
"... Cháu, cháu biết rồi, cháu sẽ làm..."
Không còn cách nào khác, Trân Tiểu Tam lập tức xuống núi mua vé máy bay trở về thành phố ngay trong đêm.
Trong lúc chờ xe, anh ta lục tìm trong danh bạ... danh bạ của bạn gái Thẩm Tịnh Tú.
Những ngày này, anh ta toàn tâm chinh phục Thẩm Tịnh Tú, không có 'lốp xe dự phòng”.
Bạn gái của Trần Tiểu Tam có nhiều danh sách đồng nghiệp trong điện thoại.
Trân Tiểu Tam quyết định chọn một trong số đó.
Anh ta thấy bạn gái đã nhắn tin cho đồng nghiệp, nói rằng cô ấy đã về quê anh ta, sau đó Tú Tú và Bạch Khương có một cuộc gọi.
Điều này khiến Trân Tiểu Tam giật mình, Tú Tú đã mất liên lạc hai ngày rồi, tuy anh ta đã dùng điện thoại của Tú Tú để xin nghỉ phép tại công ty, nhưng liệu Bạch Khương có nghi ngờ không? Có báo cảnh sát không?
Suy nghĩ một lúc, ngoài việc quê xa thành phố A, tên và thông tin anh ta cung cấp cho bạn gái đều là giả.
Dù Tú Tú có nói về sự tồn tại của anh ta với người khác, anh ta cũng sẽ không bị lộ.
Khoảng cách không thể che giấu, vì phải đi máy bay mới đến được, vé máy bay rất rõ ràng, điều này anh ta cũng không dám giấu.
"Không được, vẫn không an toàn." Gương mặt điển trai của Trần Tiểu Tam hiện lên vẻ u ám.
Để đảm bảo an toàn, Bạch Khương không thể giữ lại.
Anh ta quyết định chọn Bạch Khương làm cô dâu thứ tám, dù là dỗ dành hay lừa gạt, anh ta cũng phải đưa cô ta về đây.
Trong giấc mơ, Bạch Khương đã có tiến triển quan trọng, hẹn gặp mặt với nam quỷ trong "thực tế".
Cô không biết rằng ngoài gia đình NPC đang theo dõi cô, còn có một ánh mắt khác từ ngoài ba nghìn cây số kia đang nhắm vào cô. ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Khi tỉnh dậy từ giấc mo trời đã sáng.
Bạch Khương không ngay lập tức ngồi dậy mà nằm trên giường một lúc nữa.
Đến khi ánh nắng ngày càng chói chang, xuyên qua mí mắt khiến mắt khó chịu, cô mới bò dậy khỏi giường.
Lúc này chỉ mới sáu giờ hơn, chưa tới bảy giờ.
Khi đến phòng rửa mặt, Bạch Khương nhìn thấy mình trong gương, khuôn mặt mệt mỏi, mắt đỏ ngầu. Rõ ràng tối qua cô đi ngủ rất sớm, nhưng có lẽ do hôn ma ám cả đêm nên mới suy sụp như vậy.
Bạch Khương dùng nước rửa mặt và đánh răng trước gương.
Đột nhiên cô phát hiện ra điều gì đó.
Sau khi súc miệng, cô tiến gân hơn vào gương và nhận ra trong mắt mình xuất hiện hai vết đỏ.
Ban đầu cô nghĩ đó là những mạch máu đỏ, nhưng khi nhìn kỹ hơn, cô mới phát hiện đó là hai đốm đỏ hình hoa đào.
Giấc mơ có "kỳ ngộ" lãng mạn và mắt xuất hiện hai đóa hoa đào đỏ, điều này dường như là dấu hiệu cho việc bị ma ám.
Xoa xoa mắt, Bạch Khương thấy hai vết đỏ không những không biến mất mà còn càng trở nên rõ ràng hơn.
Cô chắc chắn rằng tối qua trước khi đi ngủ không có những vết này, thứ này nhìn thế nào cũng không phải là điềm lành.
Nhìn chằm chằm vào mắt mình trong gương một lúc lâu, Bạch Khương mới rời khỏi phòng rửa mặt.
Cô lấy điện thoại ra xem.
Trong khi cô ngủ, điện thoại của cô vẫn yên tĩnh.
Số điện thoại của gia đình NPC đã bị cô chặn, nếu không cả đêm cũng không được yên.
Họ không tìm thấy cô, không biết đã rời khỏi thành phố A chưa.
Cha và anh trai nhà họ Bạch đương nhiên vẫn chưa rời đi, cả hai không chịu từ bỏ.
Một người thì giận dữ vì cô con gái vốn luôn ngoan ngoãn nghe lời lần này lại bất hiếu như vậy, dám chặn cả gia đình!
Người còn lại thì do nhà họ Vương hối thúc, đó là một số tiền lễ hỏi lớn và một chiếc xe, làm sao có thể bỏ qua được?
Trong nhà bên kia, mẹ Bạch gọi mấy cuộc điện thoại để thúc giục, làm tâm trạng cha Bạch rất tồi tệ.
Sáng nay trời mới tờ mờ sáng, mẹ Bạch lại gọi một cuộc: "Tìm thấy chưa, nhà họ Vương bên kia không chờ được nữa! Tôi nghe nói Vương Đại Cường sắp không qua khỏi! Đêm qua nửa đêm người ta đã đưa từ bệnh viện về nhà rồi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận