Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1097 - Chương 1096: Liên Sát



Chương 1097 - Chương 1096: Liên Sát




Phượng Huyết Thương đâm một cái, cuốn một cái, lực cắt xé cường đại đã cắt đứt
hơn mười thanh xương sườn của đầu lĩnh Đoạn Hồn Sơn, trái tim bắn ra luồng máu
tận hơn mười thước!
Đầu lĩnh Đoạn Hồn Sơn, tính cả Thánh khí cực phẩm Quỷ Ảnh Phiên, bị Lâm Minh
đâm một thương phá hủy, mà tiếng kêu thảm của đầu lĩnh Đoạn Hồn Sơn lại khiến
cho rất nhiều đệ tử nhìn lại.
Bọn họ nhìn thấy cảnh tượng đầu lĩnh Đoạn Hồn Sơn toàn thân bắn máu, vẫn còn
chưa hết, chỉ nghe tiếng "coong coong coong" vang lên, chân nguyên hộ thể của
đầu lĩnh Đoạn Hồn Sơn hoàn toàn vỡ nát, thân thể hắn bị không gian Hồng Mông
bao phủ, sau khi mất đi chân nguyên bảo hộ, trực tiếp tiếp xúc với không gian
Hồng Mông, máu thịt của hắn b
ắt đầu bị tách rời ra và mài mòn đi!
Hắn phát ra một tiếng rên rỉ khó khăn, võ giả hệ thống Tụ nguyên vốn có thân
thể cực kỳ yếu ớt, không có năng lượng bảo hộ thì làm sao có thể ngăn cản được
không gian Hồng Mông? Chỉ nghe bồng một tiếng, thân thể đầu lĩnh Đoạn Hồn Sơn
vỡ tan thành một luồng mưa máu, mà đám máu này cũng bị không gian Hồng Mông
cắn nuốt, trong khoảnh khắc liền biến thành đám bụi màu đỏ, mấy giây sau đã
hoàn toàn biến mất!
Phương thức tử vong này làm cho đám đệ tử Đoạn Hồn Sơn Huyền Cốt tộc da đầu
run lên, lực trường này thật sự quá đáng sợ!
Rất nhiều đệ tử Đoạn Hồn Sơn cùng Huyền Cốt tộc liếc nhau, đều nhìn thấy vẻ sợ
hãi và lui bước trong mắt đối phương, mà lúc này đầu lĩnh Huyền Cốt tộc cũng
cảm thấy một luồng khí lạnh xông thẳng lên đầu, một mình Diệp Thủy Đồng mà hắn
đã không đối phó được rồi, hiện tại đầu lĩnh Đoạn Hồn Sơn đối mặt với Lâm
Minh, càng không chịu nổi, chỉ vẻn vẹn mười mấy giây đã bị Lâm Minh đánh chết.
Nếu Lâm Minh gia nhập vòng chiến, e rằng hắn sẽ không sống được quá 5 giây
nữa!
- Lui lại, tách ra trốn!
Đầu lĩnh Huyền Cốt tộc đột nhiên chém một kiếm về phía Diệp Thủy Đồng, sau đó
hắn lui về phía sau, các đệ tử khác khẽ do dự một chút, cũng lập tức tản ra,
trước kia trong Bí cảnh Hồng Hoang, đệ tử Tiêu Dao Đảo khi không chống đỡ được
nữa thì cũng thường áp dụng phương thức này, có thể chạy được bao nhiêu thì
tốt bấy nhiêu.
- Muốn chạy trốn, nằm mơ!
Lúc này Diệp Thủy Đồng cũng nóng giận, tên đầu lĩnh Huyền Cốt tộc này còn muốn
bắt giữ nàng, ý đồ biến nàng thành lô đỉnh, nếu không phải Lâm Minh cảnh báo,
thì hiện tại bọn họ đã sớm bị những người này đánh lén thành công, đến lúc đó,
có khi nàng còn thực sự lưu lạc đến kết cục kia, mối thù này, làm sao nàng có
thể không hận cho được?
Hiện tại đã lấy được ưu thế, cho dù liều mạng tổn thất tu vi, thì Diệp Thủy
Đồng cũng tuyệt đối không để cho hắn chạy thoát!
- Lâm sư đệ, ngươi đuổi theo giết các đệ tử khác, ta bám trụ đầu lĩnh Huyền
Cốt tộc!
Diệp Thủy Đồng phản ứng cực nhanh, thân thể hóa thành một bóng mờ, một bước đi
ra mười mấy dặm, nâng tay đánh ra một chiêu Thiên Lý Nhất Tuyến nổi danh về
tốc độ, mộc hệ kiếm khí màu xanh ngưng tụ cao độ, giống như một dải lụa mỏng
manh, nhưng một kiếm không chút bắt mắt này lại nén ép năng lượng cao độ, có
thể dễ dàng xuyên thủng cả một dãy núi trăm dặm!
- Ngươi...
Đầu lĩnh Huyền Cốt tộc vừa sợ vừa giận, nhưng thấy Diệp Thủy Đồng phát ra kiếm
khí nhanh hơn tốc độ chạy trốn của hắn rất nhiều, nếu không đỡ được thì sẽ bị
cắt ngang người, hắn chỉ đành giận dữ xoay người, bộ một kiếm về phía kiếm
quang của Diệp Thủy Đồng!
- Không nên ép ta!
Đầu lĩnh Huyền Cốt tộc mang sắc mặt dữ tợn nói.
- Ép ngươi thì thế nào, ngươi không phải là muốn bắt giữ ta làm lô đỉnh hay
sao? Hôm nay ta sẽ giết ngươi, dùng bộ xương của ngươi làm thành một bộ xương
trắng chiến giáp!
Tuy rằng Diệp Thủy Đồng có tính cách dịu dàng, nhưng kỳ thật cũng là kẻ tâm
ngoan thủ lạt, nhất là đối với kẻ có ý đồ với mình, thì lại càng không chút
lưu tình nào.
Đầu lĩnh Huyền Cốt tộc cũng chỉ có lực phòng ngự và lực lượng mạnh hơn Diệp
Thủy Đồng một chút mà thôi, về phần cường độ chân nguyên, độ dẻo dai của chân
nguyên thì còn xa mới kịp Diệp Thủy Đồng, căn bản không có khả năng thoát khỏi
được!
- A...
Đầu lĩnh Huyền Cốt tộc hét lớn một tiếng, phun ra một ngụm tinh huyết lên lên
thanh kiếm, trong thời khắc sống còn này, hắn dứt khoát lựa chọn thiêu đốt
tinh huyết.
- Thiêu đốt tinh huyết cũng vô dụng thôi!
Trong mắt Diệp Thủy Đồng phát ra sát khí dày đặc, động tác của nàng càng hoa
lệ hơn, nàng cố ý không cứn đối cứng với đầu lĩnh Huyền Cốt tộc, mà khi thấy
đối phương muốn chạy trốn, lại đánh một kích về phía tuyến đường của đối
phương, kiếm của nàng giống như một con rắn độc, cực kỳ xảo quyệt, sắc bén,
độc ác, mà chân nguyên của nàng lại mang theo tính dẻo dai quỷ dị, một khi
tiến vào thân thể thì rất khó có thể hao mòn được. Vì thế, mặc cho đầu lĩnh
Huyền Cốt tộc thiêu đốt tinh huyết, thì cũng không thể thoát khỏi Diệp Thủy
Đồng được, cảm giác có lực mà không đánh ra được.
Lâm Minh căn bản không nhìn Diệp Thủy Đồng, nhưng vẫn cảm giác được trận chiến
giữa nàng và đầu lĩnh Huyền Cốt tộc, phương pháp chiến đấu của Diệp Thủy Đồng
cũng làm cho hắn rất tán thưởng, dù sao thì nàng cũng là một trong những kẻ
mạnh nhất trong số đệ tử thân truyền của Tiêu Dao Đảo, tất nhiên là có vài
phần thủ đoạn, căn bản không cần phải hắn quan tâm.
Lúc này Lâm Minh đã bắt đầu đuổi giết các đệ tử khác của Đoạn Hồn Sơn cùng
Huyền Cốt tộc!
Những người này đều là Thần Hải sơ kỳ cùng Thần Hải trung kỳ, với trình độ của
Đoạn Hồn Sơn cùng Huyền Cốt tộc, các đệ tử Thần Hải sơ kỳ của họ mà liên hợp
tạo thành trận pháp, còn có thể tạo ra chút uy hiếp với Lâm Minh, nhưng nếu
tách ra đối mặt với hắn, thì căn bản chính là bị miểu sát, huống chi, bọn họ
còn đã bị thương từ trước!
- Mỗi một người bám lấy một địch nhân có thực lực tương đương, số còn lại để
cho ta!
Lâm Minh dùng chân nguyên truyền âm nói, thanh âm hắn tràn ngập khí thế đáng
tin, mà thời điểm này, mệnh lệnh của Lâm Minh còn dễ dàng hơn cả mệnh lệnh của
Diệp Thủy Đồng.
- Tốt!
- Đồng loạt ra tay, một người một tên, đừng để cho đám oắton này chạy thoát!
Đệ tử Tiêu Dao Đảo càng đánh càng hăng, nếu để cho bọn họ nhanh chóng đánh
chết địch nhân thì không quá có khả năng, nhưng bám trụ một kẻ có thực lực
tương đương thì căn bản không phải là việc khó gì, bọn họ đều tu luyện mộc hệ
pháp tắc, tính dẻo dai là rất mạnh, huống chi đối phương còn đa phần có vết
thương trên người nữa.
Đệ tử Tiêu Dao Đảo có tổng cộng mười mấy người, lập tức bám trụ lấy mười mấy
đệ tử của Đoạn Hồn Sơn cùng Huyền Cốt tộc, mà số còn lại có thể trốn thì chỉ
là bảy, tám tên.
Bảy, tám tên đệ tử Thần Hải sơ kỳ cùng Thần Hải trung kỳ ở trước mặt Lâm Minh
thì không khác gì một đàn dê trước mặt một con mãnh hổ!
Chiến linh Hoàng Kim, ý chí hình chiếu!
Lâm Minh quát lên một tiếng, chiến linh Hoàng Kim phát ra trong thế giới ý chí
hình chiếu, 7,8 luồng chiến linh truy tung ấn ký bắn lên trên người đám võ giả
này.
Sau đó Lâm Minh bước ra một bước, vượt qua khoảng cách vài dặm, trong nháy mắt
xuất hiện phía sau lưng một tên đệ tử Thần Hải sơ kỳ của Đoạn Hồn Sơn.
Tên đệ tử kia cực kỳ tuyệt vọng, hắn rống lên một tiếng điên cuồng, cầm Đoạn
Hồn Đao trong tay, chém về phía Lâm Minh.
Mà ngay khi hắn vung đao, thân thể Lâm Minh đã lui ra ngoài, mà mũi thương của
hắn đã đâm vào ngực đối phương.
Ầm...
Thương mang sắc bén xuyên qua chân nguyên hộ thể, trực tiếp xuyên thủng trái
tim, mang theo rất nhiều nội tạng và máu thịt, xuyên qua sau lưng hắn, đ壠ra
một lỗ thủng lớn, máu tươi văng ra tung tóe.
Mà trong nháy mắt này, Lâm Minh đã sớm rời đi mười mấy dặm, xuất hiện phía sau
một tên đệ tử khác của Huyền Cốt tộc, trong tầm nhìn mơ hồ của đối phương, chỉ
thấy Lâm Minh nâng tay đánh ra một thương, thân thể tên đệ tử Huyền Cốt tộc
này run lên, một đám mưa máu bắn ra, đẹp đẽ mỹ lệ...
Thật sự là Ma quỷ...
Đây là ý niệm cuối cùng của tên đệ tử kia, ngay khi hắn hấp hối, hắn còn mơ hồ
nghe thấy tiếng kêu thảm của một tên đồng bạn khác truyền đến.
Máu tủy Rồng mang đến chân nguyên dày đặc, Kinh Môn, Huyền lôi quang ảnh cùng
Kim Bằng Phá Hư mang đến tốc độ cực hạn, khiến cho Lâm Minh giống như một Tử
Thần đang giết chóc, không ai có thể sống sót dưới thương của hắn cả!
Ầm...
Tên đệ tử thứ tư của Đoạn Hồn Sơn cùng Huyền Cốt tộc bị Lâm Minh đâm một
thương xuyên thủng mi tâm, cùng lúc đó, hắn mở ra không gian Hồng Mông, bao
phủ lấy tên đệ tử thứ năm.
- A...
Tên này kinh hãi kêu lên một tiếng, cảm thấy lực lượng trong cơ thể mình đang
nhanh chóng trôi qua, mà Lâm Minh bước ra một bước, như Tử Thần đi tới phía
sau hắn.
- Ta liều mạng với ngươi!
Trong lòng cấp bách, hắn liền thốt ra ngôn ngữ đặc biệt của Huyền Cốt tộc,
nhưng đây cũng là câu nói cuối cùng của hắn, khi hắn đâm xương trắng chi mâu
về phía Lâm Minh, thì hắn lại cảm giác được một luồng lực lượng vô hình quấn
quanh cổ tay mình, làm cho một mâu vốn phải đâm vào yết hầu Lâm Minh lại chếch
đi một cách quỷ dị, mà cùng lúc đó, Lâm Minh đã đâm một thương xuyên qua cổ
họng hắn, đây chính là ý chí hình chiếu do chiến linh Hoàng Kim hình thành, có
thể trực tiếp rót vào thân thể địch nhân, ảnh hưởng tới hành động đối phương,
làm cho người ta khó lòng phòng bị được, võ giả có đẳng cấp chiến linh càng
thấp thì lại càng bị ảnh hưởng rõ ràng hơn.
Không mất bao lâu, bảy, tám tên đệ tử này đã bị Lâm Minh giết sạch, mà tiếp
theo, hắn lại chuyển mục sang đám võ giả bị những đệ tử Tiêu Dao Đảo bám trụ
kia, hắn giống như một Tử Thần trong đêm tối, vô tình thu gặt sinh mệnh, đi
đến đâu thì mưa máu vẩy ra đến đó.
Đám đệ tử Đoạn Hồn Sơn cùng Huyền Cốt tộc đều rơi vào tuyệt vọng, trốn cũng
không thoát, đánh cũng không lại.
Cứ bốn, năm giây thì lại có một đệ tử chết trong tay Lâm Minh, không gian Hồng
Mông phối hợp với thế giới ý chí hình chiếu của chiến linh Hoàng Kim, những võ
giả Thần Hải trung kỳ, Thần Hải sơ kỳ này căn bản không thể phản kháng được,
sức chiến đấu của bọn họ dưới không gian Hồng Mông bao phủ thì không phát huy
ra được ba thành, mà chỉ với ba thành lực công kích này, còn bị ý chí xúc tua
do chiến linh ngưng hóa thành làm ảnh hưởng, đều đánh hụt, tiếp theo, kết quả
không cần phải nói nữa!
Chỉ mất nửa nén hương, hơn 20 tên võ giả Huyền Cốt tộc cùng Đoạn Hồn Sơn đều
tử vong, mà chết trong tay đệ tử Tiêu Dao Đảo thì lại chỉ có 4,5 người, số còn
lại đều do Lâm Minh giết chết!
Từ lúc ban đầu, Lâm Minh tính toán ra liên quan Huyền Cốt tộc cùng Đoạn Hồn
Sơn đánh lén, thì đã chú định rằng bọn chún sẽ thất bại rồi, mà trận chiến
này, từ đầu tới cuối, bọn họ chỉ bại trong tay một mình Lâm Minh, bất kể là
thất bại về chiến thuật hay là trong chiến đấu thì đều như vậy!
Vốn bên phía Huyền Cốt tộc cùng Đoạn Hồn Sơn, bất kể là tình báo, nhân số, địa
lợi thì đều chiếm ưu thế, một trận phục kích và chiến đấu vốn phải nghiền áp
Tiêu Dao Đảo, nhưng lại hoàn toàn nghịch chuyển, biến thành Tiêu Dao Đảo
nghiền ép Huyền
Cốt tộc cùng Đoạn Hồn Sơn, kết quả khó tin này đều là do Lâm Minh mang lại!
Lâm Minh đứng giữa đám chân tay cụt, các mảnh thịt nát, máu đỏ nhuộm thẫm cả
lớp cát nơi đây, hắn ngẩng đầu nhìn về phía đầu lĩnh Huyền Cốt tộc, mũi thương
của hắn vẫn đang nhỏ xuống từng giọt máu, mà trên thân hắn lại không nhiễm một
hạt bụi nào, không dính chút vết máu nào, ánh mắt hắn vẫn cực kỳ sắc bén,
giống như tia chớp giữa đêm đen, người khác nhìn vào thì thấy trên lưng phát
lạnh, không sinh ra được chút ý chí tranh đấu nào cả.
Đối mặt với Lâm Minh, cộng thêm Diệp Thủy Đồng đang quấn lấy mình này, tên đầu
lĩnh Huyền Cốt tộc đã hoàn toàn không còn chút tin tưởng nào nữa!
- Ta... ta nhận thua, đừng giết ta...
-----o0o-----



Bạn cần đăng nhập để bình luận