Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 936 - Chương 935: Hiệu Lệnh Thiên Hạ



Chương 936 - Chương 935: Hiệu Lệnh Thiên Hạ




Đánh trở về... Ngươi bây giờ đi giết Dương Vân? Lý Ngọc Tiêu mở to mắt nhìn,
hắn chẳng thể nghĩ tới, Lâm Minh vậy mà sinh ra ý niệm như vậy trong đầu,
người bình thường sau khi biết được tính toán của Dương Vân, đều theo bản năng
lựa chọn chạy trốn, dù sao Dương Vân bố trí truyền tống trận có nhiều hơn nữa
thì cũng không có khả năng bao phủ toàn bộ Hải vực bao la bát ngát, chỉ cần
Lâm Minh chạy trốn tới đáy biển sâu, vượt qua phạm vi mấy ngàn vạn dặm truyền
tống trận bao phủ, Dương Vân muốn tìm được Lâm Minh thì cũng phải chạy đứt
chân.
Nhưng, Lâm Minh vậy mà lại không trốn, phản đánh trở về, đúng là khiến cho hắn
trợn mắt há hốc mồm.
- Lâm tiểu huynh đệ, có phải có chút lỗ mãng hay không?
Thích Bạch cũng không mấy để tâm, ý niệm này của Lâm Minh rất điên cuồng, tuy
nhiên cũng phù hợp với tác phong trước sau như một của Lâm Minh. Hắn xưa nay
đều như vậy, lúc trước hắn còn là Toàn Đan hậu kỳ tuyên bố đợi sau khi mình
phá Mệnh Vẫn, dùng thực lực một người khiêu chiến tất cả cao thủ Thiên Mệnh
Bảng của Tu La Thần quốc, hơn nữa cuối cùng thắng lợi, quyết đoán bực này, quả
thật không phải người thường có thể có được.
- Lần này Dương Vân bế quan hẳn là so với Bạch Yêu còn lợi hại hơn, bây giờ
cho dù thân công của hắn chưa thành, nhưng mà cũng hoàn toàn xứng đáng là
thiên hạ đệ nhất nhân.
Tuyết Phong tiên tử mày nhíu lại, nàng không khuyên bảo Lâm Minh, chỉ lặng lẽ
nói ra chuyện này, nàng cũng không biết chuyện Lâm Minh và Bạch Yêu chiến đấu,
không đoán được thực lực của Lâm Minh đến tột cùng là tới mức nào.
Tuy nhiên căn cứ theo cách làm trước kia của Lâm Minh, hắn dám làm ra quyết
định điên cuồng như vậy, cũng phải có chút nắm chắc.
- Thiên hạ đệ nhất nhân? Chỉ là thiên hạ đệ nhất nhân Thiên Diễn Đại Lục mà
thôi.
Lâm Minh nói ra một câu, mọi người ở đây đều không biết nói gì.
- Chỉ là thiên hạ đệ nhất nhân Thiên Diễn Đại Lục mà thôi.
Giọng điệu này, làm cho bọn họ còn biết nói gì?
Như Tuyết Phong tiên tử, Lý Ngọc Tiêu, mục tiêu suốt đời bọn họ cũng chỉ là
Thần Hải hậu kỳ, hơn nữa hy vọng đạt tới cực kỳ xa vời, như Thượng Nguyệt
Thiên, hắn phải dựa vào cơ duyên mới đột phá Thần Hải, mục tiêu suốt đời chỉ
là tìm được thiên tài địa bảo kéo dài thọ nguyên, kéo dài hơi tàn vài năm, về
phần Thần Hải hậu kỳ? Thiên hạ đệ nhất nhân? Đó là chuyện trong truyền thuyết,
với hắn không có chút quan hệ.
Có thể nói, Dương Vân tại trong những người này cảm nhận được, so với Ma Đế,
Bát Vẫn Lôi Hoàng những siêu cấp Vương giả trong lịch sử thượng cổ này, khó có
chút ý nghĩa, nhưng ở trong mắt Lâm Minh lại dường như không chút đáng kể nào.
- Lâm tiểu huynh đệ, ngươi đây là... Thích Bạch không biết nói cái gì cho
phải.
- Dương Vân lòng dạ thâm hiểm, thiên phú lại cao, chỉ hơn 40 tuổi, tu thành
Mệnh Vẫn tầng tám Thần Hải sơ kỳ, ngươi như vậy, khinh địch rất có thể chịu
thiệt.
Lâm Minh lắc đầu nói: - Thích Bạch tộc trưởng, sinh linh trong vũ trụ vô cùng
vô tận, con đường võ đạo xa xôi mịt mù, tuy rằng Dương Vân lợi hại, nhưng cũng
chỉ là Mệnh Vẫn tầng tám, Thần Hải sơ kỳ, chút thiên phú ấy, đặt ở Thần
Vựcchẳng là cái gì.
- Về phần nói cơ duyên, hắn gặp được một cái tàn hồn Ma đầu thượng cổ Thần
Biến hậu kỳ chỉ điểm tu luyện, cung cấp tài nguyên thì tính là cái gì? Một ít
thiên tài Thần Vực, có lão sư là Giới chủ! Hơn nữa thiên phú, tài nguyên của
bọn họ nhiều hơn Dương Vân không biết bao nhiêu lần.
- 3000 đại thế giới, người giống như Dương Vân nhiều như hằng hà sa số, nhưng
mà đại đa số bọn họ lại ngã xuống trên con đường truy tìm võ đạo, Dương Vân
mạnh hơn bọn họ cũng đại khái chỉ là tâm cơ, lòng dạ và dã tâm, tuy nhiên con
đường võ đạo, cần đại khí vận, đại nghị lực, đại trí tuệ, vô số tài nguyên
tích lũy mới có thể từng chút từng chút hy vọng thành công, Dương Vân còn kém
xa lắm.
- Chỉ là một tên Dương Vân, nếu có thể khiến ta vì hắn mà trốn tránh ở chỗ
sâu trong Nam Hải bế quan mười năm, tám năm trở ra, ta đây chỉ sợ làm không
cần tiếp tục luyện võ, hết sức chân thành ngồi ở Thiên Diễn Đại Lục làm thiên
hạ đệ nhất nhân của ta là được rồi.
Lâm Minh một hơi nói ra, mọi người ở đây, bao gồm Đoan Mộc Quần loại thiên tài
tâm cao khí ngạo đều nói không nên lời, Lâm Minh hiển nhiên đã đặt tâm
chí ở Thần Vực, làm tốt chuẩn bị phi thăng.
Trong lúc bọn họ còn ở Thần Hải hậu kỳ mà cố gắng, Lâm Minh cũng đã phóng mắt
tới Thần Vực, đem những thiên tài Thần Vực trở thành đối thủ cạnh tranh của
mình!
Chênh lệch bực này, đã không còn cách nào để hình dung.
Tuyết Phong tiên tử trầm mặc một hồi lâu, ủ rũ nói: - Lâm Minh, tuy rằng ngươi
thừa dịp lúc Dương Vân ma công thành đi giết hắn chiếm cứ thiên thời, nhưng
thiên thời không bằng địa lợi, Dương Vân ở chỗ sâu trong Thần Cung của Cửu
Đỉnh Thần quốc tu luyện, Cửu Đỉnh Thần Cung có trận pháp thủ hộ, cho nên muốn
đột phá cũng không dễ dàng.
Tuyết Phong tiên tử và Bạch tộc xem như gia tộc phụ thuộc Cửu Đỉnh Thần quốc,
cho nên đối với Cửu Đỉnh Thần Cung hiểu biết rất nhiều. ở chỗ sâu trong Thần
Cung của Cửu Đỉnh Thần quốc xem như là nơi nguyên khí thiên địa phong phú nhất
toàn bộ Thiên Diễn Đại Lục, Dương Vân ở đó tu luyện cũng là chuyện hợp lý.
- Tiên tử nói không sai, tuy nhiên địa lợi không bằng nhân hòa, Dương Vân vì
muốn cấp tốc học thần công, đã mất đi lòng người, Cửu Đỉnh Thần Cung đại trận
cũng phải có người duy trì mới giữ được uy lực, Dương Vân đang bế quan, làm
sao có thể tự mình duy trì?
Về phần những người khác, cho dù là cường giả Thần Hải của Cửu Đỉnh Thần quốc,
chỉ sợ cũng không muốn công hiến cho Dương Vân người từng giết chết gia gia
mình, lại dùng thủ đoạn cưỡng chế nô dịch cường giả Thần Hải Ma khắp thiên hạ
này đi?
Đắc đạo đa trợ, Tuyết Phong tiên tử, Thần Hoàng bệ hạ còn có Thượng chân nhân,
xin các ngươi mời tất cả cường giả Thần Hải tụ tập ở trong này đi, ta nhất
định sẽ giải trừ ấn ký cho bọn họ. Sau đó, cùng nhau thông qua truyền tống
trận Dương Vân bố trí truyền tống đến Thần Cung của Cửu Đỉnh Thần quốc, ta sẽ
khắc một cái trận bàn, hội tụ công kích của mọi người, liên thủ công phá đại
trận, đến lúc đó, ta cùng với Dương Vân chiến một trận!
Lâm Minh lời này nói ra khí phách mười phần, hơn nữa ẩn chứa khí thế và tự tin
mạnh mẽ, đây chính là khí thế Vương giả, mọi người nghe được không khỏi bị lây
nhiễm. Tuyết Phong tiên tử trong lòng thầm than, loại tự tin này cùng với khí
thế chậm rãi tích lũy xuống, người như Lâm Minh nếu không tu võ, nếu nhập thế
tục nhất định có thể trở thành Đế vương một phương.
- Được, ta đi triệu tập.
Thượng Nguyệt Thiên và Lý Ngọc Tiêu đồng thanh nói, Dương Vân vì cấp tốc học
ma công cho nên không từ thủ đoạn, đắc tội cường giả Thần Hải khắp thiên hạ,
bây giờ thứ bọn họ thiếu chỉ là một thủ lĩnh, có thể đối phó được Dương Vân,
mà Lâm Minh đúng là người được chọn làm thủ lĩnh tốt nhất.
Giải trừ ấn ký truy trên người tung bọn họ, tất nhiên bọn họ sẽ mang ơn Lâm
Minh, đến lúc đó mấy chục cường giả Thần Hải cùng nhau thông qua trận bàn công
kích, trận pháp Cửu Đỉnh Thần Cung dù có mạnh mấy đi nữa thì cũng không ngăn
được, tương đương với Dương Vân tự chui đầu vào rọ.
Một tấm truyền âm phù được đám người Thượng Nguyệt Thiên gửi ra ngoài, lại nói
tiếp, lúc trước hệ thống truyền tống trận của Dương Vân đã hoàn thành hơn phân
nửa, sau khi biết được vị trí chuẩn xác của của đối phương, dùng liên hoàn
truyền âm vượt qua mấy ngàn vạn dặm truyền tin tức lại vô cùng mau lẹ.
...
Từng đạo trận phù được đánh ra, liên hợp trận kỳ, trận bàn, ở trên không trung
diễn biến thành một đại trận, chậm rãi hạ xuống, đây là truyền tống trận cự ly
xa do một nam, một nữ - hai cường giả Thần Hải bố trí.
Đây tự nhiên là nhiệm vụ Dương Vân lệnh cho bọn họ.
Mắt thấy đại trận sắp phân bố thành, nam nhân kia lại thở dài một hơi, không
chút hứng thú nói: - Truyền tống trận thứ 12, chỉ còn lại hai mươi ngày, xem
ra chúng ta hoàn thành nhiệm vỠthì không thành vấn đề, cũng không biết truyền
tống trận lúc trước bố trí có sai lầm gì không?
Lần nhiệm vụ bố trí truyền tống trận do Dương Vân hạ tử lệnh, không hoàn thành
được, hậu quả rất nghiêm trọng.
Nữ nhân yên lặng không nói, dường như không nghe thấy vậy.
Nam nhân thấy một màn như vậy, không khỏi đau lòng, nhẹ giọng nói: - Ngọc Nhi,
đừng lo lắng, sự tình có lẽ không giống như chúng ta nghĩ như vậy đâu, mấy
cường giả Thần Hải mất tích kia, có thể có nguyên nhân khác.
Nam nhân không biết nên làm thế nào để an ủi, đôi nam nữ này là đôi vợ chồng,
nữ nhân tên là Ngọc Nhi bị Dương Vân hạ ấn ký truy tung, đây còn chưa là gì,
nhưng mà quan trọng nhất là thân phụ nàng là một người có huyết mạch dị chủng.
Mà trước đó, có bảy cường giả Thần Hải huyết mạch dị chủng bị mất tích, trong
đó ba người xác định đã chết, bốn người khác cũng là lành ít dữ nhiều, mà
người ra tay tám chín phần là Dương Vân. Điều này khiến nàng làm sao không
tuyệt vọng, loại cảm giác này giống như sơn dương bị trói chặt chờ người ta
tới làm thịt.
Nam nhân nói vài câu, cũng không nói nữa, thực lực của hắn so với nữ nhân tên
là Ngọc Nhi thì mạnh hơn một chút. Nếu như trước đó, Ngọc Nhi bị uy hiếp tới
tính mạng, nam nhân này hoàn toàn có thể nói một vài câu hùng hồn bảo vệ nàng,
khiến nàng yên tâm, nhưng hiện tại, đối mặt với Dương Vân, hắn chỉ có một loại
cảm giác vô lực sâu sắc, chênh lệch quá xa, nói cái gì mà bảo hộ vợ, hắn cũng
không tin.
Đúng lúc nam nhân không biết phải nói gì thì đột nhiên một ánh lửa hiện lên ở
trước mặt hắn, là hào quang truyền âm phù, thanh âm cùng lúc truyền cho nam
nhân và Ngọc Nhi.
- Lý Ngọc Tiêu, Thất Tinh Thần Hoàng, tìm vợ chồng chúng ta làm gì?
Nam nhân hơi sửng sốt, tĩnh tâm nghe, nội dung trong truyền âm phù rất dài,
nghe tới lúc Lý Ngọc Tiêu nhắc tới Dương Vân vì tu luyện Đại Huyết Luyện Thuật
mà giết chết bảy cường giả Thần Hải thân mang huyết mạch dị chủng, nam nhân
tức giận đến run cả người, mà Ngọc Nhi sắc mặt lại trắng bệch, đôi môi run
rẩy.
Lý Ngọc Tiêu tuy rằng nói không có chứng cớ, nhưng loại sự tình này căn bản
không cần hoài nghi, tự nhiên bọn họ có năng lực làm rõ đúng sai, hơn nữa Lý
Ngọc Tiêu cũng không có lý do nói dối.
Chỉ là lúc trước còn ôm một chút may mắn, bây giờ được xác thực, càng khiến
cho bọn họ cảm thấy tuyệt vọng.
- Dương Vân, tên súc sinh này!
Nam nhân nghiến răng nghiến lợi, trong lòng tràn ngập phẫn nộ và cừu hận.
Nên biết rằng, công pháp Ma đạo thường là Sát đạo, Dâm đạo chẳng phân biệt
được người thân. Thê tử của mình nếu bị Dương Vân bắt cóc, thì ai biết sẽ phát
sinh chuyện gì!
Chính mình tu võ cả đời, đạt đến Thần Hải tầng cao nhất của đại lục, phong
Hoàng xưng Đế, vậy mà kết quả ngay cả nữ nhân của mình cũng không bảo hộ được.
Nam nhân siết chặt nắm tay, móng tay đâm vào cả da thịt, nhưng mà sau khi nghe
được tin tức tiếp theo, tay hắn lại dần buông lỏng ra, trong ánh mắt hiện lên
vẻ chờ mong, kinh nghi và không thể tin vẻ.
- Lâm Minh trở về, liên hợp tất cả cường giả Thần Hải của Thiên Diễn Đại Lục
tấn công Cửu Đỉnh Thần Cung, lại còn có thể hủy diệt truy tung ấn ký chiến
linh cho chúng ta.
Cùng thể tử mình liếc nhau, cũng từ trong mắt Ngọc Nhi nhìn thấy vẻ mặt khiếp
sợ, nhưng mà trong vẻ khiếp sợ này, lại ẩn hàm một chút hy vong.
Cho dù không thắng được Dương Vân, nhưng mà vẫn giải trừ được chiến linh ấn ký
vậy thì cũng tương đương với cứu mạng nàng rồi.
- Lúc này chưa tới bốn năm, Lâm Minh lại chiến Dương Vân? Hắn nào có thực lực
này? Nam nhân lẩm bẩm nói: - Hơn nữa hắn lại có thể giải trừ truy tung ấn ký
cho chúng ta, chẳng lẽ chiến linh của hắn cũng đạt tới Bạch Ngân viên mãn?
Chuyện này sao có thể?
Ngọc Nhi bóp nát ánh lửa truyền âm phù, cắn môi nói: - Mặc kệ như thế nào, ta
cũng sẽ đi xem, cho dù ta chết trận, cũng sẽ không để cho Dương Vân biến mình
thành dê heo nhốt lại.
-----o0o-----



Bạn cần đăng nhập để bình luận