Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1844 - Chương 1845: Lôi Phạt Chi Kiếm. (1)



Chương 1844 - Chương 1845: Lôi Phạt Chi Kiếm. (1)




Lôi Đình chi lực, vốn chính là khắc tinh của hồn phách, hồn phách cường đại bị
Lôi Đình đánh trúng sẽ hóa thành hồn lực tinh hoa, ngay cả linh hồn lạc ấn,
trí nhớ gì đó cũng đều tan thành mây khói, hấp thu không có bất luận tác dụng
phụ nào cả.
Mà Lôi Phạt Thiên Tôn, đúng là cao thủ sử dụng Lôi Đình, nếu như tu luyện loại
này ma công dưỡng hồn này lại càng thêm thuận lợi.
- Nói như vậy, sau khi kế thừa ruyền thừa của tiền bối, ta phải không ngừng
sát nhân, giúp tiền bối dưỡng hồn?
Lâm Minh mở miệng hỏi.
- Đúng vậy, tu võ nhất đạo, nguyên vốn là sát phạt chứng đạo, vô luận ai cũng
thế, ta chẳng những muốn ngươi dưỡng tốt linh hồn không nguyên vẹn của ta, hơn
nữa còn muốn sau khi dưỡng hồn ngươi phải giúp ta tìm kiếm một thân thể thích
hợp đoạt xá để ta chính thức trọng sinh nữa!
Lôi Phạt Thiên Tôn một phen nói xong, Lâm Minh nghe thế trong lòng cười lạnh
liên tục, thì ray Lôi Phạt Thiên Tôn lưu lại Truyền Thừa Chi Địa không phải
chỉ muốn khiến truyền thừa kéo dài xuống dưới mà còn muốn khiến một đám tàn
hồn này trọng sinh nữa.
Dùng Lôi Đình công pháp, rèn luyện sinh hồn tinh hoa, tẩm bổ hồn lực bản thân,
cách làm bực này sẽ phải sát sanh vô số.
Bất quá Lôi Phạt Thiên Tôn ngược lại cũng không nói sai, võ đạo chi lộ, cho
tới bây giờ đều là sát phạt chứng đạo, phàm là võ giả, đều giết không ít
người, Lâm Minh, Hỗn Nguyên, Tiểu Ma Tiên đều là như thế cả, Vạn Ma Sinh Tử
Luân mà Lâm Minh tu luyện cũng có vài phần tương tự với dưỡng hồn công pháp
của Lôi Phạt Thiên Tôn, nhưng mà có một điểm, Lâm Minh tu luyện tới hiện giờ
vẫn chưa từng giết qua một người vô tội nào cả.
- Sao hả, ngươi chẳng lẽ còn không muốn sao? Lui về mười vạn năm, lão phu nếu
thả ra tin tức, nói muốn thu một truyền nhân, Thần Vực không biết sẽ có bao
nhiêu người đánh nhau đến vỡ đầu quỳ cầu lão phu nhận lấy mình nữa ấy chứ,
ngươi lại còn do dự!
Lôi Phạt Thiên Tôn nhướng mày, tựa hồ cực kỳ không vui.
Lâm Minh thản nhiên nói:
- Vãn bối tự nhiên nguyện ý, tiền bối nói không sai, thành tựu đại đạo, giết
mấy người cũng chẳng là gì, hơn nữa vãn bối phát triển đến bây giờ, cũng sát
phạt vô số, chẳng qua Hỗn Nguyên Thiên Tôn... "
Lâm Minh nói bóng nói gió, nghĩ muốn hiểu rõ một ít đầu đuôi cuộc đại chiến
vào mươi vạn năm trước.
Nhưng mà câu hỏi của Lâm Minh lại tựa như đấm trúng vào chỗ đau của Lôi Phạt
Thiên Tôn, hắn lạnh lùng nói:
- Hừ, Hỗn Nguyên lão cẩu này vốn là anh em kết nghĩa của ta, nhưng lại bởi vì
một kiện bảo vật trở mặt thành thù với ta, cuối cùng càng ra tay với ta, ngay
cả tinh cầu cũng đánh xuyên qua, hắn phá hủy thân thể ta, chém chết linh hồn,
quả thật phi thường ác độc! Tu vị ngàn vạn năm của ta lại bị hủy hoại chỉ
trong chốc lát, cuối cùng chỉ còn lại một đám tàn hồn, ta không thể không
phong ấn mình, kéo dài hơi tàn, chờ đợi thời cơ, nếu ta không diệt đạo thống
của hắn thì há có thể hả giận? !
Lôi Phạt Thiên Tôn thanh âm ngoan lệ, Lâm Minh yên lặng nghe xong, lý do của
Lôi Phạt Thiên Tôn cùng lý do của Hắc Long khác nhau đến một trời một vực.
Lâm Minh cũng không đi mù quáng tin tưởng, nhưng mà theo như nh
ững gì hắn biết và suy luận được thì Lâm Minh cũng có thể đoán được, Lôi Phạt
Thiên Tôn nói không thực.
Bảo vật mà hắn nói vì thế nên mới trở mặt thành thù không thể nghi ngờ chính
là Hồng Mông linh châu rồi.
Mà vì cái gì trở mặt thành thù, tình huống có lẽ rất khác. Có lẽ Lôi Phạt
Thiên Tôn cho rằng Hồng Mông linh châu có một phần của hắn, hoặc là Lôi Phạt
Thiên Tôn muốn mượn Hồng Mông linh châu để tu luyện ma công nhưng không được
cho phép, cuối cùng mới bộc phát mâu thuẫn.
Trọng bảo như thế kích thích lòng tham con người cũng là việc dễ hiểu.
Lâm Minh bất động thanh sắc, trầm mặc một hồi lâu sau đó mới lên tiếng:
- Thì ra là vậy, như vậy hai yêu cầu mà tiền bối nêu ra đều hợp tình lý cả.
- Ha ha, tốt!
Lôi Phạt Thiên Tôn gật đầu:
- Đã như vậy, ngươi cứ tiếp nhận truyền thừa của ta, vào một khắc khi tiếp
nhận truyền thừa, tàn hồn của ta cũng sẽ sống nhờ trong cơ thể của ngươi, gieo
xuống chú ấn trong Tinh Thần Chi Hải, ngươi đừng mong trái với lời thề.
Đang khi nói chuyện, tàn hồn Lôi Phạt Thiên Tôn đột nhiên bắt đầu khởi động,
từng sợi hồn lực lượng màu xanh nhạt rõ ràng bám vào trên âm tiết do hắn nói
ra.
Những âm tiết này phảng phất như cá bơi, bị tàn hồn bao vây, xuất hiện ở trên
không ý thức hải của Lâm Minh.
Trong chốc lát, tàn hồn Lôi Phạt Thiên Tôn thoáng ảm đạm đi một ít, cùng lúc
đó, một cổ lực lượng hồn phách hung lệ mà hỗn độn mạnh mẽ xuất hiện trong ý
thức hải Lâm Minh.
Ô ô ô -- Theo từng đợt tiếng quỷ khóc, ở phía trên ý thức hải Lâm Minh lập tức
nhiều ra một loạt chú ấn màu xanh lá, đây là chú ấn do linh hồn chi lực hình
thành.
Tàn hồn của Lôi Phạt Thiên Tôn đúng là phân ra một phần lực lượng gieo lên chú
ấn trong Tinh Thần Chi Hải của Lâm Minh.
Tinh Thần Chi Hải của võ giả là nơi cực kỳ yếu ớt, bị người xâm lấn, đương
nhiên là chuyện cực kỳ nguy hiểm, Lôi Phạt Thiên Tôn cho rằng, nếu làm thế thì
hắn sẽ nắm được quyền chủ động Linh hồn lực của mình thẩm thấu vào trong Tinh
Thần Chi Hải của Lâm Minh, thách Lâm Minh cũng không dám làm trái.
- Hiện giờ ngươi đã xem như là truyền nhân của ta, ngày sau tàn hồn của ta sẽ
một mực ở trong linh hồn của ngươi, nếu ngươi vi phạm lời thề, ta sẽ dẫn động
chú ấn trong Tinh Thần Chi Hải ngươi, lập tức khiến ngươi hình thần câu diệt.
Tàn hồn hư ảnh của Lôi Phạt Thiên Tôn âm trầm nói.
Lâm Minh giờ phút này hồn lực rất cường đại, hắn phát giác được rõ ràng những
chú ấn màu xanh biếc kia thật ra chính là một bộ phận tàn hồn của Lôi Phạt
Thiên Tôn.
Vì triệt để khống chế mình, Lôi Phạt Thiên Tôn không tiếc từ trong phân hồn đã
hư hại nghiêm trọng không trọn vẹn lại phân ra một bộ phận linh hồn.
- Hiện giờ, ta sẽ truyền truyền thừa cho ngươi.
Lôi Phạt Thiên Tôn đã gieo xuống chú ấn trong Tinh Thần Chi Hải Lâm Minh nên
không hề lo lắng Lâm Minh sẽ có biến hóa khác, hiển nhiên hắn đối tàn hồn
nguyền rủa kia thập phần có lòng tin.
- Truyền thừa của ta, đều dấu ở trên một Linh Bảo gọi là Lôi Phạt Chi Kiếm.
Kiếm kia năm đó chém giết qua vô số cường giả, vô cùng cường đại... Nó bị ta
thiết hạ qua cấm chế, chỉ nhận khí tức của ta. Nếu bất luận kẻ nào tới gần
kiếm kia, sử dụng dùng ngoại lực xâm nhập thì đều sẽ tự bạo... Toàn bộ Lôi Vực
cũng sẽ không còn tồn tại nữa.
Lôi Phạt Thiên Tôn buồn bả nói.
Nghe xong lời này, Lâm Minh trong nội tâm rùng mình. May mắn vừa rồi hắn không
hành động thiếu suy nghĩ, nếu như chính thức diệt sát tàn hồn Lôi Phạt Thiên
Tôn thì hậu quả thật không thể lường được.
Lúc này, một đoạn tin tức tựa như trí nhớ từ trong tàn hồn Thiên Tôn truyền
tới.
Trong thời gian ngắn, Lâm Minh đã biết rõ nơi hạ lạc cụ thể của Lôi Phạt Chi
Kiếm, hơn nữa còn biết được một tin tức trọng đại -- căn cơ của Lôi Vực này --
cũng là cực phẩm Lôi Nguyên mình muốn tìm, cũng bị phong ấn dưới thân Lôi Phạt
Chi Kiếm.
-----o0o-----



Bạn cần đăng nhập để bình luận