Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 949 - Chương 948: Hóa Thân Trong Ngọc Giản



Chương 949 - Chương 948: Hóa Thân Trong Ngọc Giản




Ở trên núi treo lơ lửng, trong ánh sáng năm màu, Lâm Minh với Tần Hạnh Hiên
nằm ở trên mặt cỏ, nhìn mây trắng quay cuồng trên bầu trời, đủ loại kỳ cảnh,
khiến người ta say mê.
Với thiên địa là giường, với biển hoa là nệm, mỹ nhân trong ngực, ngắm nhìn
phong cảnh đẹp nhất nhân gian, ngự trị khắp đại lục, cuộc sống như vậy đã đạt
đến mức tận cùng.
Mấy năm nay, Lâm Minh một lòng khổ tu, không phải giết chóc thì chính là trốn
chết, không biết bao nhiêu lần xuất nhập hiểm cảnh, cửu tử nhất sinh, còn chưa
bao giờ tĩnh tâm hưởng thụ cuộc sống.
Lâm Minh nhẹ nhàng vuốt ve thân thể Tần Hạnh Hiên, mà Tần Hạnh Hiên như con
mèo nhỏ ôm ở trong lòng Lâm Minh, trong lòng yên lặng.
Qua hồi lâu, Tần Hạnh Hiên bỗng nhiên nhớ tới cái gì, nói:
- Phu quân, trước khi đi Tạo Hóa lão nhân để lại một phong thư cho ngươi,
ngươi muốn hiện tại nhìn xem hay không.
Lâm Minh mỉm cười, nói:
- Tạo Hóa tiền bối nói gì ta đã biết, là về chuyện phi thăng, đáng tiếc, ta
không thể theo ý nguyện Tạo Hóa tiền bối, Tạo Hóa tiền bối cần cống hiến môn
phái, môn phái kia không bằng thượng cổ Phượng tộc, lại nói, ta hiện tại chỉ
có Mệnh Vẫn tầng năm, hắn mở ra cánh cửa không gian cho ta cũng có chút miễn
cưỡng, ta chỉ có thể chối ý tốt của Tạo Hóa tiền bối.
Lâm Minh tính toán mau chóng phi thăng, khẳng định không thể đợi sau Thần Hải
mới phi thăng:
- Hạnh Hiên, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, ta có thể còn đợi một hai năm ở
hạ giới, trước khi đi, ta sẽ đem tu vi ngươi tăng lên tới Toàn Đan, đem tu vi
Vũ nhi tăng lên tới Mệnh Vẫn, ngày mai chúng ta liền lên đường, mang bọn ngươi
đi một chỗ.
- Ân? Địa phương nào?
- Đi các ngươi sẽ biết.
Địa phương Lâm Minh mang Tần Hạnh Hiên cùng Mục Thiên Vũ đi, rõ ràng chính là
Huyết Sát Nguyên - con đường của Đế giả.
Có Lâm Minh là Huyết Sát Nguyên Nguyên Chủ, Tần Hạnh Hiên cùng Mục Thiên Vũ
tiến vào con đường của Đế giả đương nhiên không có bất kỳ kẻ nào dám ngăn trở,
hơn nữa đại đa số những Huyết Sát Nguyên tháp chủ, Tôn Chủ ở trong tay Ma
Quang, ngày sau, Huyết Sát Nguyên cũng sẽ trở thành chỗ duy trì cho Thần Hoàng
Đảo.
Tần Hạnh Hiên cùng Mục Thiên Vũ phân biệt từ hai nơi Thông Thiên Tháp, song
song tiến vào con đường của Đế giả, mà Lâm Minh đã ở nơi này tĩnh tâm tìm hiểu
bia đá Đế Giả.
Bia đá Đế Giả không huyền diệu như đèn ý chí, những bia đá Đế Giả này đều là
pháp tắc của nhân vật thiên tài tiến vào con đường của Đế giả lưu lại, trừ bỏ
mấy người Ma Đế ít ỏi ra, còn lại đều không được Lâm Minh coi trọng, mà dù là
những nhân vật tuyệt đỉnh kia, bia đá Đế Giả bọn họ lưu lại cũng nhiều nhất
tương đương trình độ với ngọc giản Khương Tử Cực lưu lại.
Điều này làm cho Lâm Minh hơi thất vọng.
Lúc trước Hỗn Nguyên Thiên Tôn cùng Thần nữ Vạn Cổ Ma Khanh chỉ để lại hai
ngọn đèn ý chí, không lưu lại bia đá Đế Giả, mà Lâm Minh thu hoạch lớn nhất ở
con đường của Đế giả chính là tiến vào không gian Hồng Mông do Hỗn Nguyên
Thiên Tôn lưu lại, vừa mới tu thành Hồng Mông chiến linh, tiếp xúc đến huyền
diệu của hỗn độn pháp tắc.
Mà ở bia đá Đế Giả, hiển nhiên không có phân cơ duyên này.
Ở một năm kế tiếp, Lâm Minh với Tần Hạnh Hiên, Mục Thiên Vũ vượt qua trong tu
luyện cùng ôn tồn.
Một năm này, Tần Hạnh Hiên thành công đột phá Toàn Đan, so với Mục Thiên Vũ 30
tuổi phá Toàn Đan còn sớm hơn hai năm.
Mà Mục Thiên Vũ cũng đã là Toàn Đan hậu kỳ đỉnh phong, cách Mệnh Vẫn chỉ có
một bước, đây là bởi vì nàng tự cảm thấy nội tình không đủ, cố ý áp chế tu vi,
nếu không đã sớm đột phá.
Về phần Lâm Minh, sử dụng một năm thời gian này, hoàn toàn áp súc tu vi, chải
vuốt lại pháp tắc, hoàn toàn tiêu trừ tai họa ngầm lúc trước tu vi tăng tiến
vùn vụt.
Cứ như vậy, mùa xuân năm sau, Lâm Minh, Mục Thiên Vũ cùng Tần Hạnh Hiên đi tới
Thần Hoàng Bí cảnh trong Thần Hoàng Đảo, tiến vào trong cấm chế.
Mà trước khi Lâm Minh tiến vào cấm chế, Điện Linh cũng đã cảm giác được, thanh
âm già nua mà đạm mạc vang lên quanh quẩn ở bên tai Lâm Minh:
- Đã lâu, người thí luyện.
- Ân, đã lâu, thật có lỗi lại quấy rầy tiền bối ngủ say, lần này ta đến, là
muốn hỏi ngài, như thế nào mới có thể đánh vỡ vách chướng không gian vị diện?
Ta muốn rời khỏi Thiên Diễn Đại Lục, đi tới Thần Vực.
Điện Linh nói:
- Người thí luyện, lúc trước Phượng tiên tử đại nhân đã tra rõ qua tình huống
Thiên Diễn Đại Lục, không gian bị phong tỏa, nên muốn mở ra không gian thông
đạo ở thế giới này phi thăng Thần Vực vô cùng gian nan, biện pháp đơn giản
nhất chính là, thông qua truyền tống trận đi các đại thế giới khác, rồi sau đó
thông qua không gian thông đạo nơi đó rời đi, mà năm đó thời điểm ngươi rời
khỏi Viễn Cổ Hoàng Thành, Phượng tiên tử tặng ngươi mấy mai ngọc giản, trong
đó có một quả ngọc giản ẩn tàng một sợi tóc của Phượng tiên tử, chỉ cần ngươi
bóp nát mai ngọc giản này, sợi tóc sẽ trở thành một cái thân ngoại hóa thân,
ngươi dựa vào nó liên hệ Phượng tiên tử đại nhân.
- Ân? Có loại sự tình này?
Lâm Minh sợ ngây người, hắn không nghĩ tới Phượng tiên tử bố trí thứ này, năm
đó hắn rời khỏi Viễn Cổ Hoàng Thành, Phượng tiên tử tặng hắn mấy mai ngọc giản
ý cảnh hỏa hệ, cung cấp cho hắn tìm hiểu bất cứ lúc nào, hắn hoàn toàn không
nhận thấy được trong đó có huyền cơ khác.
Điện Linh nói:
- Phượng tiên tử đại nhân cùng Lam Viêm Thượng Nhân suy tính ra ngươi ở Thiên
Diễn Đại Lục có nhân quả chưa xong, nếu phi thăng Thần Vực quá sớm, ngược lại
sẽ làm giảm tiềm năng của ngươi, cho nên mới để ngươi quay về Thiên Diễn Đại
Lục.
- Tuy ngươi là tiềm uyên chi long, lại được Phượng tiên tử đại nhân coi
trọng, nhưng ở thời điểm ngươi chưa trưởng thành, cũng có kiếp số thật mạnh,
không có người bảo hộ, cho dù số mệnh ngươi tràn đầy, cũng có nguy hiểm có thể
ngã xuống. Cho nên, Phượng tiên tử đại nhân lợi dụng tu vi trăm năm, kết hợp
một sợi tóc lưu lại lũ hóa thân này ở lại bên cạnh ngươi. Không nói cho ngươi
việc này là vì để ngươi không ôm may mắn trong lòng, phát huy ra toàn bộ tiềm
lực, phát huy số mệnh ngươi ở Thiên Diễn Đại Lục đến mức tận cùng, làm theo
hết thảy nhân quả, mà nếu thật sự xảy ra ngoài ý muốn, sinh mệnh ngươi bị đe
dọa, ngọc giản kia sẽ tự động vỡ nát, diễn biến ra hóa thân Phượng tiên tử đại
nhân, bảo hộ ngươi chu toàn.
- Tuy rằng bởi vì Thiên Diễn Đại Lục hạn chế pháp tắc, tu vi lũ hóa thân này
bị áp chế ở cảnh giới Thần Hải hậu kỳ đỉnh phong, nhưng kế thừa hoàn mỹ lý
giải pháp tắc của Phượng tiên tử đại nhân, diệt sát nhân vật thiên hạ đệ nhất
Thiên Diễn Đại Lục chỉ là chút chuyện nhỏ.
Điện Linh không nhanh không chậm nói, Lâm Minh nghe xong hít sâu một hơi, hắn
hoàn toàn không nghĩ tới Phượng tiên tử làm nhiều chuyện như vậy trong bóng
tối.
Quả thật, với cảnh giới Phượng tiên tử, đừng nói là áp chế tu vi đến Thần Hải
hậu kỳ, cho dù áp chế đến Mệnh Vẫn kỳ, cũng đủ để diệt sát Dương Vân, nên biết
rằng, Lâm
Minh ở Mệnh Vẫn tầng năm diệt giết Dương Vân, tu vi cũng không phải hết thảy,
nếu chân thân Phượng tiên tử buông xuống, nàng tự áp chế tu vi đến Mệnh Vẫn
tầng bốn, sợ là đều có thể đánh bại Lâm Minh Mệnh Vẫn tầng năm, đây chính là
chênh lệch cảnh giới.
- Không nghĩ tới Phượng tiên tử tiền bối có an bài như vậy, phần ân đức này,
Lâm Minh ghi nhớ trong lòng.
Lâm Minh nói vô cùng nghiêm túc, chính mình chỉ là một tiểu nhân vật, cho dù
triển lộ ra thiên phú ưu tú, chung quy cũng là một hậu bối không tồi thôi, hơn
nữa chính mình chỉ là đạt được thí luyện Top 1 của hạ giới Viễn Cổ Hoàng
Thành, thí luyện Thần Vực càng thêm khủng bố, thiên tài thật sự rất nhiều.
Hơn nữa thiên tài mỗi mười năm, mười mấy năm liền ra một đám, mà những nhân
vật tuyệt đỉnh đều là mấy vạn năm tích lũy mới ra, cho dù là một cái thiên tài
ưu tú nhất thời đại, tương lai cũng chưa chắc có thể thành châu báu.
Với địa vị Phượng tiên tử, có thể nhọc lòng an bài chính mình nhiều như vậy,
đủ để đáng giá Lâm Minh ghi nhớ phần ân đức này.
Điện Linh nói:
- Phượng tiên tử đại nhân quả thật nhọc lòng, tuy nhiên ngươi cũng không
khiến người ta thất vọng, từ đầu đến cuối, lũ hóa thân này cũng không bị thúc
dục, điều này chứng minh ngươi giải quyết hết thảy nhân quả ở Thiên Diễn Đại
Lục hoàn mỹ, hiện tại ngươi có thể lựa chọn thời gian phi thăng tùy ý, đương
nhiên, không nên quá muộn, bởi vì ngươi đã đứng ở đỉnh phong Thiên Diễn Đại
Lục, phát huy số mệnh hạ giới đến mức tận cùng, thời điểm này, hạ giới sẽ trở
thành trói buộc của ngươi, chỉ có tu luyện ở Thần Vực, tầm mắt rộng mở, tìm
kiếm cơ duyên lớn hơn nữa, có cạnh tranh, ngươi mới có thể tăng tiến vùn vụt!
- Về phần tu vi ngươi hiện tại quá thấp, ngươi cũng không cần phải lo lắng,
võ giả sinh trưởng ở Thần Vực chiếm hầu hết, bọn họ cũng là từ Luyện Thể kỳ
bắt đầu đi bước một tu lên, ở thượng cổ Phượng tộc, cũng có đệ tử Tiên Thiên
kỳ, Toàn Đan kỳ, đương nhiên, cũng có khi là đệ tử Thần Hải kỳ, Thần Biến kỳ,
thượng cổ Phượng tộc, là một thị tộc cực kỳ khổng lồ, số lượng tộc nhân khó có
thể đếm hết, sợ là có 10 tỉ, mấy chục tỉ, thậm chí hơn một ngàn ức tộc nhân,
hơn nữa những tộc nhân này đều có thiên phú tu luyện cực cao, đương nhiên, tuy
rằng thượng cổ Phượng tộc khổng lồ, nhưng so với Thần Vực vô biên vô hạn mà
nói thì lại bé nhỏ không đáng kể.
Thanh âm Điện Linh vẫn như trước không mang theo chút cảm tình, nói mấy câu,
liền tỏ rõ Thần Vực lớn cùng khủng bố, luận thực lực võ giả, cho dù là 3000
đại thế giới cộng hết lại, cũng không so được một góc Thần Vực.
Lâm Minh nói:
- Cảm ơn tiền bối, vãn bối qua ba tháng nữa, liền chính thức phi thăng.
- Hết thảy do chính ngươi làm chủ.
Điện Linh nói tới đây, thanh âm chậm rãi yên lặng xuống.
Ba tháng kế tiếp, Lâm Minh hoàn toàn buông tha tu luyện, mang theo cha mẹ, Lâm
Hiểu Cáp, Tần Hạnh Hiên, Mục Thiên Vũ cùng nhau du sơn ngoạn thủy, chơi khắp
Thiên Diễn Đại Lục.
Ba tháng thời gian, bọn họ khi thì đằng vân giá vũ, ở trời cao trông giang sơn
vạn dặm như tranh vẽ; khi thì hóa thân phàm nhân, dung nhập trong phố phường
tiếng động lớn nháo, cảm nhận khoái hoạt dân chúng bình thường; hoặc là vung
tiền như rác, hưởng thụ địa phương xa hoa nhất trên thế tục, thưởng thức cuộc
sống xa xỉ của Vương hầu quý tộc.
Ở trong du lịch, Lâm Minh tự nhiên hưởng hết Tần Hạnh Hiên cùng Mục Thiên Vũ
dịu dàng triền miên, mỗi đêm ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực, điên loan đảo
phượng, thậm chí kỳ hạn ba tháng sau càng ngày càng gần, hai nàng cũng buông
bỏ rụt rè, tùy ý để Lâm Minh trái ôm phải ấp vào ban đêm. Họ cùng nhau hầu hạ
Lâm Minh cẩn thận.
Thọ nguyên ngân nga, thanh xuân thường trú ngàn năm vạn năm, vô ưu vô lự, tài
phú vô tận, mỹ nhân trong ngực tùy ý hái, hầu hạ chu đáo tới cực điểm, hết
thảy thế gian, chỉ cần tâm ý vừa, bất cứ lúc nào đều có thể có được. Cuộc sống
như vậy có thể nói là cực hạn.
Thời gian tốt đẹp chung quy ngắn ngủi, ba tháng thời gian rốt cục đến, Lâm
Minh cũng nghênh đón giờ khắc hắn phi thăng Thần Vực...
-----o0o-----



Bạn cần đăng nhập để bình luận