Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1287 - Chương 1288: Trận Chiến Thập Nhị Tử



Chương 1287 - Chương 1288: Trận Chiến Thập Nhị Tử




Vòng chung kết 500 người tham gia, bộ phận thứ nhất mỗi người đánh trọn 18
trận, quyết ra 10 người tiến vào chung kết cuối cùng.
Trận đấu của một bộ phận này toàn bộ do trọng tài Hạo Vũ Tử an bài, tận lực
đem người mạnh tách ra.
Lâm Minh sau khi chiến thắng đối thủ vòng thứ nhất, liên chiến liên thắng, đối
thủ hắn gặp được về sau thực lực toàn bộ đều không bằng Băng Nguyệt.
- Ta nhận thua.
Đối mặt với Lâm Minh, Huyết Đồ thật sự không dâng lên nổi dũng khí chiến đấu.
Nếu là loại thực lực đối phương mạnh hơn mình nhưng không quá nhiều, Huyết Đồ
còn có thể chiến một trận, tuy bại mà quang vinh, xem như là ma luyện đối với
chính mình.
Nhưng đối mặt với loại nhân vật bị xếp vào Phong Thần Thập Nhị Tử như là Lâm
Minh, Huyết Đồ biết rõ mình vừa lên trong vòng hai chiêu là sẽ bị thua, trước
mặt mấy trăm triệu người xem, sao phải tự rước lấy nhục? Không bằng giữ lại
lực lượng, đối phó đối thủ phía sau. Bởi vì bất kể chiến tích kém bao nhiêu,
đều phải đánh trọn 18 trận, ai cũng không hy vọng 18 trận của mình toàn chiến
toàn bại. Ít nhất phải thắng một hai trận, không đến mức quá mất mặt.
Rất nhanh, Lâm Minh liền thắng liên tiếp 17 trận, chỉ còn lại một trận cuối
cùng.
Người đồng dạng thắng liên tiếp 17 trận có rất nhiều, nhưng là trận chiến cuối
cùng của tập đoàn thứ nhất sẽ chỉ thu nạp 10 người. Kể từ đó, trận đấu cuối
cùng trong 18 trận, những người này phải gặp nhau. Phong Thần Thập Nhị Tử cũng
không ngoại lệ.
Đối thủ lần này của Lâm Minh là Công Dương Đao đồng dạng được xếp vào Phong
Thần Thập Nhị Tử.
Trận đấu này, ai thắng người đó có thể tiến vào 10 người cuối cùng.
Đồng dạng, Long Nha, Thạch Quật, Bạch Nghiêu thậm chí Quân Bích Nguyệt đều gặp
được đối thủ 17 trận toàn thắng.
Trận chiến cuối cùng, mức độ kịch liệt xa không phải chiến đấu lúc trước có
thể sánh bằng.
Lâm Minh cầm Phượng Huyết Thương đi lên lôi đài, đối thủ của hắn là một thanh
niên gầy gò lưng đeo đao lớn sống dày. Hắn không cao, làn da ngăm đen, càng
làm nổi bật sự to lớn của thanh đao đeo sau lưng. Độ rộng thân đao gần như
rộng bằng thân thể của hắn.
- Ngươi chính là Lâm Minh?
Thanh niên gầy gò lạnh lùng nhìn về phía Lâm Minh, cái loại ánh mắt này mang
đến cho người ta cảm giác giống như dã thú đang nhắm vào con mồi. Không có
khinh thị, không có cuồng vọng, có chỉ là hung ác cực độ.
Người như thế, tuyệt đối rất mạnh, bọn họ thân kinh bách chiến, nhiều lần trải
qua hiểm cảnh, trực giác chiến đấu vô cùng khủng bố, bình tĩnh và điên cuồng
cực độ.
Điều này cũng khiến cho khi bọn họ đối mặt đối thủ có khí thế như dã thú.
Có thể xếp vào Phong Thần Thập Nhị Tử tự nhiên tuyệt đối không phải hạng tầm
phào.
- Công Dương Đao, truyền nhân Đao Hoàng. Đao Hoàng tiền bối là Thiên Tôn lánh
đời, thành danh vào 50 triệu năm trước, một thân đao pháp xuất thần nhập hóa!
Hạo Vũ Tử hiếm thấy giới thiệu lý lịch Công Dương Đao, đây chủ yếu là bởi vì
trừ những đại nhân vật đỉnh cao kia ra, ngay cả người mạnh Giới Vương bình
thường cũng chưa chắc từng nghe nói qua Đao Hoàng. Lão nhân này thành nh quá
sớm, năm đó được dự bị là đao đạo đệ nhất nhân, nhưng là hắn mấy chục vạn năm
gần nhất đều đang ẩn cư, đã rất ít có người biết.
Thiên Tôn lánh đời, không thành lập Thiên Cung, tài phú có được tự nhiên sẽ ít
hơn Thiên Tôn bình thường một chút. Kể từ đó, bọn họ cũng sẽ không thu quá
nhiều đệ tử thân truyền. Một Thiên Tôn lánh đời cùng lắm thu nhận mười mấy hai
chục đệ tử, chia đều mấy triệu năm mới thu một người. Bọn họ thu đồ đệ cực kỳ
hà khắc, tố chất chỉnh thể tự nhiên mạnh hơn truyền nhân Thiên Tôn của đại đa
số Thiên Tôn Thiên Cung.
- Có thể được Hạo Vũ Tử chuyên môn giới thiệu, Đao Hoàng này nhất định không
phải tầm thường!
- Công Dương Đao này là một độc nhân! Lâm Minh cũng là độc nhân. Lúc này, hai
tên biến thái gặp nhau, không biết ai càng mạnh.
Cảnh tượng Lâm Minh chiến thắng Băng Nguyệt mọi người ký ức hãy còn như mới,
không ai cho rằng Lâm Minh yếu.
- Trận đấu lúc trước của hai người ta đều xem qua, cảm giác Công Dương Đao ở
mặt chiêu thức hết sức hung tàn, chính diện va chạm hơi thắng một chút. Mà Lâm
Minh là toàn tài, pháp tắc, tốc độ, lực lượng đều tinh thông, hẳn là kéo vào
đánh lâu dài, dùng ưu thế cân đối thủ thắng!
Mọi người đang bàn luận, trên lôi đài Công Dương Đao rút trường đao trên lưng
ra, chậm rãi vuốt ve lưỡi đao nói:
- Ta từ nhỏ theo sư phụ hành tẩu thiên hạ. Sư phụ tổng cộng 22 đệ tử, hiện
tại chỉ còn lại hai, còn lại đều đã chết trong lịch lãm. Đây là ta lần đầu
tiên tham gia hội võ lịch lãm, mà ngươi là một miếng đá mài dao rất tốt của
ta.
Công Dương Đao nói ra một phen lời, toàn trường đều cả kinh. 22 đệ tử đã chết
19 người, đối với đệ tử của mình cũng tàn khốc như vậy? Đồ đệ có thể được Đao
Hoàng nhìn trúng, nhất định là hạng người thiên phú kinh người, không ngờ mặc
họ chết trong lịch lãm, 10 không còn một! Đao Hoàng này, thật sự là tâm độc.
- Đao Hoàng làm người chính là như thế, tục truyền hắn lúc rất nhỏ liền bị tổ
chức sát thủ bắt đi làm sát thủ, trại huấn luyện sát thủ 1 vạn người, cuối
cùng chỉ có thể sống sót một người. Không có lịch lãm chết chóc và máu tanh,
không bồi dưỡng ra cao thủ. Khi Đao Hoàng thu đồ sẽ nói rõ ràng, nếu sợ chết
có thể cự tuyệt.
Ở trên khán đài có một lão nhân có hiểu biết về Đao Hoàng, giải thích như thế.
Người nghe đều líu lưỡi. Những thế lực lớn kia, thế lực nào không coi đệ tử
thứ nhất của mình thành bảo bối che chở, tham gia lịch lãm một lần đều sẽ để
lại đủ loại chuẩn bị ở sau, chỉ sợ bọn họ thật sự mất mạng.
Đao Hoàng lại mặc đệ tử tử vong.
Mà Công Dương Đao này có thể ở trong hai mươi mấy thiên tài sống sót, thực lực
có thể nghĩ mà biết!
- Ngươi coi ta là đá mài dao? Ta chỉ sợ đao của ngươi sẽ bị mài gãy...
Lâm Minh nói xong, Phượng Huyết Thương chắn ngang, mũi thương vạch ra một vầng
trăng tròn trên mặt đất.
Hô! !!
Trên lôi đài, Công Dương Đao đột nhiên hóa thành một đợt cuồng phong xông về
phía Lâm Minh, nhấc tay bổ ra một đao. Ở phía sau thân thể hắn hình t
hành đao khí như gió xoáy, những đao khí này dung hợp lẫn nhau. Người tinh mắt
nhìn cẩn thận là có thể nhìn thấy những đao mang này kỳ thật đầu đuôi nối
liền, tầng tầng lớp lớp. Chẳng những công kích sắc bén, hơn nữa còn có đặc
tính phòng ngự.
- Hoàng giả đao vực, một trong những tuyệt kỹ sở trường của Đao Hoàng tiền
bối!
Thiên tài đỉnh cao như là Công Dương Đao, có kỹ năng lĩnh vực thật sự không có
gì lạ. Hoàng giả đao vực một khi thi triển ra, công phòng một thể, hết sức khó
đối phó. Cho dù là vạn ngàn cao thủ võ đạo dùng thần cung đồng loạt bắn cũng
khó thể bắn vào trong đao mang. Bất kỳ kẻ địch tiến vào trong đó đều sẽ bị đao
mang điên cuồng nghiền nát.
Công Dương Đao hét lớn một tiếng, khớp xương thân thể hắn phát ra một chuỗi
"bùm bùm" nổ vang, thân thể nguyên bản gầy gò cơ bắp tăng vọt, đột nhiên trở
nên cường tráng.
- Huyết trì địa ngục!
Công Dương Đao đột nhiên bổ ra một đao, đao mang như ánh chớp, sát khí mênh
mông trút xuống, cảm giác khủng bố khó thể hình dung. Loại sát khí này là Công
Dương Đao trải qua vô số chém giết sinh tử tích lũy lại, ngưng hóa thành yêu
ma thực chất hóa.
Khoảnh khắc đó, ở sau lưng Công Dương Đao hình thành hư ảnh Ma Vương màu đỏ
như máu. Đối mặt với một đao này, mọi người cảm giác dường như đặt mình trong
tu la dịa ngục, bị vô số huyết trì nuốt, không biết sinh tử, bị giày vò!
- Loại đao chiêu này!
Lâm Minh đồng tử co rụt. Đao chiêu của Công Dương Đao không rực rỡ và hoa lệ
như rất nhiều thiên tài, mà hoàn toàn là điên cuồng và giết chóc, cảm giác
giống như đối mặt hung thú thái cổ. Dùng một câu hình dung chính là hung mãnh
đến mức tận cùng.
Công Dương Đao, đao thế trước giờ chưa từng có, trong 17 trận đấu trước không
một ai có thể chính diện chống lại đao chiêu của hắn, tất cả người xem đều
trợn tròn mắt nhìn về phía Lâm Minh, xem hắn ứng đối như thế nào!
Lâm Minh đột nhiên lùi sau một bước, hai gối rùn xuống, hoành thương đứng
vững, toàn thân Bát Môn Độn Giáp bảy môn mở ra, Tà Thần lực thiêu đốt.
Phượng Huyết Thương từ dưới mà lên, vung ra thật mạnh, giống như một vầng
trăng tròn đón đỡ một đòn này của Công Dương Đao!
Bùng!
Thương đao chạm nhau, năng lượng khủng bố tản ra bừa bãi, lực đánh vào mạnh mẽ
khiến Lâm Minh đột nhiên đạp mạnh mặt đất, giẫm trên nền do Lôi văn cương và
Tuyên Cổ Thần Thạch lót thành. Loại nền này vô cùng cứng rắn, lúc này mới
chống được lực đánh vào của Lâm Minh.
Lâm Minh cứ như vậy song chưởng giơ cao lên đỉnh đầu, dùng Phượng Huyết Thương
vững vàng chặn một đao này của Công Dương Đao.
Trong mắt Công Dương Đao hiện lên một tia kinh ngạc:
- Không ngờ có thể chính diện đón đỡ đao chiêu của ta? Trong cùng tuổi, ngươi
là người thứ nhất!
Công Dương Đao cũng không phải nói ngoa. Đao chiêu của hắn quả thật hung mãnh,
điểm này người xem ở đây cũng là cảm giác như đích thân trải qua. Cho dù cách
nhau rất xa, bọn họ cũng cảm giác như đao mang sau lưng, khiến sống lưng phát
lạnh.
- Người thứ nhất?
Lâm Minh khẽ cười một tiếng:
- Ta nghĩ ngươi rất nhanh là sẽ phát hiện, sẽ có người thứ hai, người thứ ba.
Ngoài ra... ta không riêng gì đỡ được đao chiêu của ngươi.
Lâm Minh đột nhiên dùng lực, với chân kéo thắt lưng, một thương vẩy ra, trực
tiếp hất văng Công Dương Đao.
Hắn đột nhiên tiến lên một bước, thẳng hướng Công Dương Đao:
- Thanh Liên Hỏa Vũ!
Toàn thân sức mạnh mấy chục triệu cân bùng nổ, sức mạnh cơ bắp và uy lực của
pháp tắc hệ Hỏa chồng lên một chỗ. Lâm Minh hướng về phía Công Dương Đao đập
mạnh xuống.
Rắc Rắc Rắc! !!
Đao mang của Hoàng giả đao vực trực tiếp bị Lâm Minh dùng sức mạnh xé rách, vô
số đao khí vỡ nát, giống như miếng lụa xé rách!
Một thương này của Lâm Minh đập xuống thật mạnh, ngọn lửa gào thét!
Sắc mặt ánh mắt Công Dương Đao ngưng trọng, đao sống dày trong tay bổ xiên mà
lên, chém thẳng Phượng Huyết Thương!
Đồng dạng công kích chính diện, vừa rồi Lâm Minh đón đỡ Công Dương Đao, hiện
tại đến lượt Công Dương Đao tới ngăn cản Lâm Minh.
Ầm ầm!
Tiếng nổ lớn khủng bố, Công Dương Đao lùi liền mấy bước, sau đó thân thể trực
tiếp bay ngược ra ngoài!
Công Dương Đao với chiêu thức hung mãnh nổi tiếng rồi lại bị Lâm Minh đánh
bay!
Người xem chưa kịp phát ra tiếng kinh hô, đúng vào lúc này Lâm Minh đột nhiên
tiến lên một bước, Phượng Huyết Thương trong tay lại đập xuống!
Ầm! Ầm! Ầm!
Thương sau mạnh hơn thương trước, thương sau dữ hơn thương trước, thương mang
như sóng triều cuồn cuộn, gào thét không dứt. Công Dương Đao liên chiến liên
lùi, cánh tay tê rần. Mà Lâm Minh lại càng đánh càng hăng, chiêu thương càng
ngày càng hung tàn.
Chính diện áp chế!
Rất nhiều người lúc trước không khẳng định Lâm Minh và Công Dương Đao rốt cuộc
ai mạnh ai yếu, theo bọn họ thấy trận chiến này ai thắng ai thua đều chẳng có
gì lạ. Nhưng là mọi người tuyệt đối không nghĩ tới, Lâm Minh ở trong công kích
chính diện Công Dương Đao am hiểu nhất, áp đảo Công Dương Đao.
Một chiêu một thức đều là cuồn cuộn không dứt, không cho đối phương bất kỳ cơ
hội!
Đây là lực lượng gì?
Quái vật!
Rất nhanh, trên lôi đài Lâm Minh và Công Dương Đao liền giao thủ 100 chiêu!
Ngay trong nháy mắt này, Lâm Minh hét lớn một tiếng, 100 chiêu thương phía
trước hợp làm một thể, bộc phát ra uy lực vô cùng khủng bố, giống như mãnh
long xuống núi, không thể địch lại!
- Thương Khung Bá Điển - Bách Trọng Lãng!
Một thương này vụt mạnh lên lưỡi đao của Công Dương Đao.
Bùm!
Công Dương Đao chỉ cảm thấy hổ khẩu chấn động mạnh, cánh tay tê rần, lưỡi đao
bị trực tiếp ép tới trước ngực. Thân thể hắn đột nhiên bay ngược ra mấy trăm
trượng, đập nát lớp đá ngoài mới nhảy lên, một thân quần áo rách nát, toàn
thân khí huyết quay cuồng.
-----o0o-----



Bạn cần đăng nhập để bình luận