Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 81 - Chương 81: Luyện Lực Như Tơ



Chương 81 - Chương 81: Luyện Lực Như Tơ




Dùng muỗng nhỏ làm từ bông tuyệt hất nhẹ mặt cháo tổ yến, Chu Viêm đang chờ
đợi Trương Thương truyền đến tin tức tốt, nhưng mà Truyền Âm phù lại vẫn không
sáng lên.
Mãi cho đến khi bữa trưa sắp kết thúc, ngoài phòng mới vang lên tiếng gõ cửa.
- Vào đi.
Chu Viêm nói.
Đẩy cửa ra, lão bộc Luyện Tạng kỳ thủ hạ của Chu Viêm cung kính bước vào, sau
đó cúi người nói nhỏ vài lời bên tai Chu Viêm.
Chu Viêm vừa nghe, sắc mặt bỗng đại biến!
Xoảng!
Chén vàng trong tay hắn bị bóp thành mảnh vụn.
- Ngươi nói cái gì?
Lan Vân Nguyệt bị dọa hoảng sợ, lão bộc lại đã quen, lui lại nửa bước, nói
tiếp:
- Thiếu gia, Trương Thương bị Lâm Minh ba chiêu đánh bại, trọng thương hộc
máu, đến nay vẫn hôn mê chưa tỉnh.
Đối với kết quả bất ngờ này, vừa sợ vừa giận, còn Lan Vân Nguyệt thì hoàn toàn
ngây người, Lâm Minh lại thắng? Hơn nữa là ba chiêu đánh bại Trương Thương,
đánh hắn tới hộc máu hôn mê?
Tại sao như vậy được? Vốn nàng còn lo Trương Thương sẽ xuống tay quá nặng,
nhưng không ngờ tới kết quả lại lạ lùng đến vậy.
Sắc mặt Chu Viêm âm trầm đáng sợ, hắn tự nhận là đã khá coi trọng Lâm Minh,
nhưng vẫn không ngờ tới, Lâm Minh chỉ vào võ phủ một tháng liền đánh bại
Trương Thương nằm ở một trăm trên Bài Danh thạch, như vậy lại cho hắn thêm
thời gian, hắn còn không đạp lên đầu mình?
Trước đó, Chu Viêm chỉ coi Lâm Minh là con mồi cho hắn giải trí mà thôi, thiên
phú không bằng mình, thực lực không bằng mình, gia thế cũng không bằng mình,
chỉ dựa vào một khả năng ăn thiên tài địa bảo gì mà có thành tựu hiện giờ, hắn
chưa từng cho rằng Lâm Minh có một tẹo khả năng nào uy hiếp được bản thân.
Thậm chí hắn còn không thiết tự tay đối phó Lâm Minh, muốn từng bước một chơi
phế hắn, còn bây giờ, hắn đã có cảm giác nguy cơ!
Lâm Minh trưởng thành quá nhanh! Nhanh đến khó tin, bốn tháng trước hắn chỉ
mới là võ giả Luyện Thể tầng một tầng dưới chót, còn phát rầu vì thuốc chữa
thương, nhưng lần gặp tiếp theo, hắn lại nhảy vọt lên thành tân sinh hạng nhất
khảo hạch!
Như vậy còn không được Chu Viêm để ý, nhưng không ngờ tới, lại qua một tháng,
hắn lại đánh bại cả Trương Thương!
Lâm Minh này, tuyệt đối có vấn đề!
Thiên phú của hắn không thể nào sai được, chắc chắn là tam phẩm trung đẳng.
Có thể tiến bộ nhanh như vậy trong thời gian ngắn, rốt cuộc là hắn ăn thiên
tài địa bảo gì?
Hoặc là... chẳng lẽ hắn dựa vào tâm võ đạo, lĩnh ngộ một loại cảnh giới tu
luyện đặc thù hay sao?
Nếu là cái đầu, không có gì đáng sợ, nếuà chuyện sau...
Nghĩ tới đây, Chu Viêm vô thức xiết chặt tay, đốt ngón tay kêu răng rắc, trong
lòng hắn sinh ra một cỗ cảm giác không yên sâu sắc. Nếu quả thật là vậy, có
thể Lâm Minh này sẽ trở thành kẻ địch cả đời của hắn!
"Phải giết hắn trước khi hắn trưởng thành lên! Nhưng mà... nếu hắn luôn ở
trong Thất Huyền võ phủ, cho dù ta vận dụng lực lượng của cô cô, cũng không
cách nào lay chuyển được hắn, phải làm thế nào đây...".
...
Phía sau núi Thất Huyền võ phủ, vầng trăng sáng treo trên trời, xung quanh bao
quanh đầy ngôi sao.
Trời đêm cuối thu, có màu xanh trong suốt đặc biệt, khiến người ta có cảm giác
trong vắt xa thẳm.
Dưới màn trời đêm này, Lâm Minh đứng trên tảng đá lành lạnh, một tay cầm
thương, cánh tay song song cán thương, khuỷu tay đè lên đuôi thương. Trường
thương đẩy ra, đây là thức mở đầu của Thương quyết cơ sở, Thiết Kiều Lan
Giang.
Tuy nhiên lúc này cán thương lại không thẳng tắp, mà cong một độ rất nhỏ, khẽ
run lên, Lâm Minh treo tảng đá nặng trăm cân ở mũi thương, chính tảng đá này
kéo trường thương cong xuống.
Tuy rằng tảng đá này chỉ có trăm cân, nhưng treo ở đầu mũi thương lại tự nhiên
tăng trọng lượng lên gấp mười lần, cộng thêm sức nặng của Quán Hồng thương,
tổng trọng lượng treo trên cánh tay Lâm Minh lên tới hơn bốn ngàn cân. Dù là
tu vi của Lâm Minh đã có tăng lên so với khi mới vào Luyện Thể tầng ba, nhưng
gánh chịu hơn bốn ngàn cân trọng lượng này thời gian dài cũng là cực kỳ miễn
cưỡng.
Lúc này, Lâm Minh tay phải nâng thương, tay trái nắm một khối Chân Nguyên
thạch, hai mắt nhắm chặt, chân nguyên lưu chuyển toàn thân, chân nguyên tinh
thuần ẩn chứa trong Chân Nguyên thạch không ngừng truyền vào trong người hắn,
lặng lẽ thay đổi thể chất của Lâm Minh.
Người tu võ là tu thân thể, mà không phải chân nguyên, chân nguyên giống như
nước, còn thân thể là ao chứa nước. Người tu võ thông qua không ngừng tu luyện
rèn thân luyện thể, dung lượng chân nguyên sẽ ngày càng lớn, cho nên mặc kệ
tiêu hao chân nguyên cỡ nào cũng sẽ không ảnh hưởng tới tu vi, chỉ cần tĩnh
dưỡng một hai ngày là sẽ khôi phục trạng thái đỉnh cao. Mà một khi thân thể
tổn hại, như vậy có thể sẽ làm tu vi võ đạo rớt xuống một cảnh giới.
Nếu so sánh cơ thể võ giả Luyện Lực, Luyện Nhục kỳ như vũng nước, như vậy
Luyện Tạng kỳ có thể so sánh với cái ao, Dịch Cân Luyện Cốt kỳ là cái hồ, còn
sau Ngưng Mạch kỳ, thân thể ngưng tụ kinh mạch, chân nguyên lưu chuyển tăng
tốc có thể sánh với sông lớn ồ ạt. Nếu hội tụ chân nguyên toàn thân vào một
chỗ, có thể lưu chuyển bất cứ lúc nào, hóa thành biển rộng, đây là cảnh giới
Hậu Thiên, Tiên Thiên.
Dùng chân nguyên trong Chân Nguyên thạch để luyện thể, cũng như mạnh mẽ đổ
nước vào trong ao đầy, loại phương pháp tu luyện này có tác dụng phụ nhỏ hơn
dùng đan dược, chẳng qua hiệu quả chậm chạp, hao tốn rất nhiều tiền của.
Trong hai ngày, Lâm Minh đã dùng hết ba viên Chân Nguyên thạch, về sau theo tu
vi Lâm Minh tăng trưởng, tốc độ tiêu hao Chân Nguyên thạch sẽ chỉ ngày càng
nhanh, chỉ dựa vào Thất Huyền võ phủ cung cấp là không thể đủ dùng được.
"Chỉ sợ dù là những đệ tử số một số hai Thiên Chi phủ như Lăng Sâm, Thác Khổ
cũng không có đủ Chân Nguyên thạch để tu luyện".
Dựa theo quy định của võ phủ, tân sinh tiến vào Thất Huyền võ phủ, lần đầu
tiên sẽ căn cứ thành tích khảo hạch khen thưởng Chân Nguyên thạch. Ngoài ra,
mỗi tháng có thể lĩnh một lần, từ hạng một trăm năm mươi trở về sau, một tháng
một viên, hạng từ một trăm hai mươi đến một trăm năm mươi, một tháng hai viên,
từ một trăm đến một trăm hai mươi, một tháng ba viên, từ bảy mươi hai đến một
trăm, một tháng bốn viên... đến cấp bậc như Lăng Sâm, Thác Khổ, cũng chỉ là
một tháng mười mấy viên, tuy rằng rộng rãi hơn đệ tử bình thường, nhưng vẫn
còn chưa đủ để dựa vào Chân Nguyên thạch tu luyện mỗi ngày.
"Không biết đệ tử hạch tâm như Tần Hạnh Hiên có thể lĩnh bao nhiêu Chân Nguyên
thạch mỗi tháng? Đệ tử Thất Huyền cốc chân chính có thể lĩnh được bao nhiêu?".
So với dân chúng Thiên Vận quốc mà nói, đại tông môn như Thất Huyền cốc thật
là xa vời như lầu các trên mây, nghe nói chỉ riêng Thiên Vận quốc và Thất
Huyền cốc đã cách nhau mười vạn dặm. Khoảng cách như vậy, dù là cưỡi ngựa tốt
nhất, đi ngày đi đêm, đến một chỗ dịch trạm liền thay ngựa, cũng phải chạy hơn
nửa năm!
Còn dân chúng bình thường, chỉ có thể đi đường bằng hai chân, khoảng cách mười
vạn dặm cũng đủ cho bọn họ đi cả đời.
Lắc đầu, Lâm Minh không nghĩ tới mấy chuyện xa xôi này nữa, sẽ lập tức tới
khảo hạch Vạn Sát trận, Lâm Minh tự nhiên phải tham gia, lấy được thành tích
tốt, kiếm lấy tài nguyên.
Chỉ còn cách ngày khảo hạch có ba ngày, muốn nhanh chóng nâng cao thực lực
trong vòng ba ngày thì thật là không hiện thực, trừ khi Lâm Minh ăn Hồng Kim
Long Tủy đan.
Nếu như không dùng Minh Dược phù tăng hiệu quả Hồng KimLong Tủy đan, như vậy
ăn cũng ăn, nhưng trải qua Minh Dược phù tăng cường, dược hiệu Hồng Kim Long
Tủy đan tăng mạnh mấy lần, hiện giờ Lâm Minh vừa ăn Kim Xà Xích Đảm Hoàn tăng
hiệu quả gấp đôi, còn chưa hoàn toàn hấp thu dược hiệu, luyện hóa tinh khiết,
nếu còn ăn thêm Hồng Kim Long Tủy đan, như vậy nhẹ thì lãng phí dược hiệu,
nặng thì luyện hóa chân nguyên không tinh khiết, khiến cho trụ cột không vững.
Vì tranh giành xếp hạng mà mạo hiểm lớn như vậy, rõ ràng là không đáng.
Hắn chuẩn bị dùng mấy ngày này củng cố cảnh giới Luyện Lực Như Tơ, tiếp tục tu
luyện thương pháp, về phần tu luyện chân nguyên luyện thể, hắn chuẩn bị đợi
thắng được thời gian sử dụng bảy đại pháp trận tu luyện rồi mới tính.
Ầm!
Cuối cùng Lâm Minh không duy trì được nữa, tảng đá trăm cân rơi mạnh xuống
đất, dấy lên bụi bặm, Lâm Minh chuyển thương sang tay trái, nhắm ngay tảng đá,
đâm ra một thương!
Đùng! Trong tiếng nổ sắt đá, một màn khó tin xảy ra, tảng đá chẳng những bị
một thương của Lâm Minh đâm thủng, lại còn vỡ tan tành, như ở giữa tảng đá có
chôn sẵn thuốc nổ, làm tảng đá nổ văng tung tóe!
Đây là Luyện Lực Như Tơ vận dụng vào thương pháp.
Ebook made by A Bư - BanLong.us
-----o0o-----



Bạn cần đăng nhập để bình luận