Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1387 - Chương 1388: Về Quê



Chương 1387 - Chương 1388: Về Quê




Lâm Hiểu Cáp vội vã tìm kiếm Lâm Minh, đúng vào lúc này đột nhiên nghe được cổ
nhạc vang lên, sau quỳnh lâu có kim quang chớp động, một cái liễu từ xa bay
tới, có chín đầu tướng mạo như chu tước thần điểu bay tới, chung quanh thần
điểu là một đám binh sĩ kim giáp, những binh lính này vây quanh thần liễn, cầm
mác trong tay, giống như thiên binh thiên tướng trong truyền thuyết, phía sau
liễu là một đoàn cung nữ cầm tơ lụa gấm của mui xe, chậm rãi đi theo hai bên
của liễn, hai đội cung nữ tay cầm lẵng hoa không ngừng vãi ra bốn phía. Những
cánh hoa này tuy không phải thiên tài địa bảo gì, nhưng cũng là linh vật
thượng phẩm, hít một ngụm hương khí tinh thần khí sảng.
Trong lúc nhất thời cả phiến thiên không tiên nhạc trận trận, hương thơm xông
vào mũi.
Đây là đại nhân vật gì?
Mọi người nhao nhao nhìn qua bầu trời, phô trương lớn như thế không phải người
thường. Trước nhiều cường giả Thần Hải như vậy còn dám phô trương a!
Rèm của thần liễn bị kéo ra, nhìn thấy tình cảnh bên trong thì mọi người bừng
tỉnh đại ngộ, rốt cuộc biết người tới là ai, mặc dù có cảm giác cổ quái nhưng
tập mãi thành quen.
Trên quỳnh lâu, những cường giả Thần Hải nhao nhao đứng dậy đón chào, có thể
làm cho nhiều người đón chào hư vậy hiển nhiên địa vị của người trong xe cục
cao, càng trên những người này.
Cũng chỉ có Lâm Minh nhìn thấy tình cảnh xa hoa trên thần liễn thì khẽ nhếch
miệng giống như nhét quả trứng gà vào được.
Trên trên liễn xa hoa như thế chỉ là một con chó.
Con chó nhỏ màu đỏ thích ý nằm trên gấm vóc, miệng chó cóng lên, cái đuôi mịn
giơ lên cao lắc lắc, bộ dáng vô sỉ.
Bên cạnh con chó này bày biện các loại bánh ngọt, hoa quả. Những bánh ngọt và
hoa qur này không phải loại thường, mà là tài liệu dưỡng hồn chế tác mà thành,
chỉ cần hấp thu tinh hoa trên đó có thể làm linh hồn lớn mạnh.
Nhìn thấy con chó phô trương như thế Lâm Minh dở khóc dở cười.
Con chó bằng linh hồn thể cũng dùng liễn sao?
Xem ra Ma Quang tại hạ giới sống rất thích ý nha.
- Đúng là chó chết!
Lâm Minh nhịn không được cười mắng.
Một tiếng cười mắng này làm cho người chung quanh nghe thấy, rất nhiều người
lập tức biến sắc.
- Ngươi hồ ngôn loạn ngữ gì đó? Ma Quang đại nhân chính là thần khuyển đi
theo Lâm chân nhân năm đó, trong Chu Tước Thần Quốc nó với tư cách già nhất
xem như đức cao vọng trọng. Tuy tướng mạo... 'đáng yêu' một chút, không thế
nào có uy nghiêm. Nhưng mà chó không nhìn tướng mạo, tri thức của Ma Quang đại
nhân vô cùng phong phú, có một không hai Thiên Diễn đại lục, trên biết Thần
Vực, hạ thông cổ kim. Là thánh thú thủ hộ Chu Tước Thần Quốc, nguoi vậy mà nói
Ma Quang đại nhân là 'chó chết', truyền ra chính là tội đại bất kính đấy.
Người chung quanh nói ra, thần sắc có chút kích động. Ngay cả tên thanh niên
bộ dáng cà lơ phất phơ ngôn ngữ không cố kỵ Thất Tinh Thần Quốc cũng làm cho
Lâm Minh nhanh chóng im miệng. Lâm Minh im lặng sờ sờ cái mũi, càng cảm thấy
buồn cười, Ma Quang đã biến thành thần khuyển hộ quốc "Đức cao vọng trọng"
rồi.
- Thần khuyển hộ quốc Chu Tước Thần Quốc Ma Quang đại nhân đến! Cho mời Ma
Quang đại nhân làm người phát thưởng cho người trước top ba của Vũ Đạo Trà
Hội!
Người điều khiển chương trình la lớn, mà những đại nhân vật của các Thần Quốc,
các đại gia tộc đều chủ động đi lên nghênh đón Ma Quang, mặc dù không có dùng
lễ vãn bối với Ma Quang nhưng vẫn mỉm cười gật đầu, cũng ẩn ẩn xem Ma Quang
làm trưởng bối.
Lại nói tiếp Ma Quang đúng là trưởng bối của bọn họ, tuổi của nó ít nhất đã
năm vạn tuổi, còn lớn hơn gia gia của bọn họ nhiều, dù sao tại Thiên Diễn đại
lục cho dù là cường giả Thần Hải hậu kỳ cũng chỉ có tám chín ngàn tuổi mà
thôi.
Lần này trước top ba của Vũ Đạo Trà Hội đang đứng giữa sân, Ma Quang đang muốn
đi lên trao giải cho ba người, đúng vào lúc này nó nghe được chân nguyên
truyền âm của Lâm Hiểu Cáp, mang theo vẻ lo lắng, một tia kích động, còn có
một tia không xác định.
- Ma Quang bá bá, ta vừa rồi nghe được giọng của ca ca! Người quá nhiều, khí
tức quá pha tạp, hỗn tạp, ta không tìm thấy hắn!
- Cái gì?
Ma Quang đã giật mình, cũng chẳng quan tâm đáp lễ, vội vàng nhìn quét qua toàn
trường, nó và Lâm Minh trước kia đã từng ký kết khế ước, tuy sau này giải trừ
khế ước nhưng mà vẫn có liên hệ linh hồn nhàn nhạt, vì vậy chỉ trong nháy mắt
Ma Quang đã tìm được Lâm Minh trong đám người.
Trong nơi hẻo lánh có một nam tử áo lam tùy ý đứng đấy đó tươi cười.
Chung quanh hắn không có gì khác biệt, nhưng mà Ma Quang xem ra nam tử này
đứng đó giống như không gian độc lập, tất cả pháp tắc chung quanh đều dùng nam
tử này làm trung tâm.
Thoáng cái đã qua vài chục năm, Lâm Minh bề ngoài không có thay đổi gì, nhưng
mà khí tức trầm lắng như biển, thế cho nên Ma Quang còn không biết cảnh giới
của Lâm Minh.
Là Thần Biến?
Hay là cao hơn?
Ma Quang cảm giác Lâm Minh là Thần Biến, nhưng mà cường giả Thần Biến cảnh
trong ấn tượng của nó có ai đáng sợ như Lâm Minh?
Ma Quang giật mình, mà bên người Ma Quang là Lâm Hiểu Cáp từ ánh mắt của Ma
Quang nhìn qua Lâm Minh.
Ca ca! Thật sự là ca ca!
Lâm Hiểu Cáp vui đến phát khóc, nàng liều lĩnh trực tiếp bay qua phía Lâm
Minh.
Biến hóa đột nhiên này làm mọi người sững sờ, vốn trong trao giải không có
biến hóa gì, bọn họ chỉ thấy Lâm Hiểu Cáp thần sắc kích động, hai mắt rưng
rưng phóng lên khán đài làm mọi người phát mộng.
Nhất là mười mấy người chung quanh Lâm Minh, mắt thấy nữ thần của Thiên Diễn
đại lục Lâm Hiểu Cáp đang bay tới chỗ bọn họ, đều là cảm thấy hoang mang lo
sợ.
Ngàn trượng, trăm trượng, mười trượng, dùng tốc độ của Lâm Hiểu Cáp chút
khoảng cách ấy biến mất, Lâm Hiểu Cáp lập tức sắp bay lên khán đài.
Thanh niên của Thất Tinh Thần quốc nhìn thấy nữ thần bay tới gần mình, chỉ cảm
giác mình bị hạnh phúc làm choáng váng, đây rốt cuộc là chuyện gì?
Hắn sẽ không ngây ngốc cho rằng Lâm Hiểu Cáp là tìm mình, nhưng khi nhìn Lâm
Hiểu Cáp phi hành thì chính là hướng của mình.
Ta đang nằm mơ?
Tên thanh niên Thất Tinh Thần quốc muốn vươn tay ra, mà đúng lúc này hắn cảm
thấy làn gió thơm thổi qua, thanh xuân xinh đẹp, được vịnh dự là đệ nhất nữ
thần Thiên Diễn đại lục Lâm Hiểu Cáp đang nằm trong ngực của thanh niên bên
cạnh.
Thân thể mềm mại co giãn, Lâm Minh ôm Lâm Hiểu Cáp nhìn nàng khóc lớn.
Gặp lại Lâm Minh, Lâm Hiểu Cáp làm sao không kích động, Lâm Minh phi thăng
Thần Vực thì không còn tin tức, Lâm Hiểu Cáp vốn không muốn xa rời Lâm Minh,
rồi sau đó khi nàng lớn lên nàng lại từ chỗ Ma Quang biết được Thần Vực cũng
không phải mỹ hảo, ngược lại nguy hiểm khắp nơi, người mạnh nhất của Thiên
Diễn đại lục đi vào Thần Vực chỉ là con tôm nhỏ mà thôi, Lâm Hiểu Cáp lúc ấy
rất lo lắng, Lâm Minh dù là thiên tài, ở trong Thần Vực cũng cực kỳ nguy hiểm.
Thẳng cho tới hôm nay nhìn thấy Lâm Minh bình an trở về, Lâm Hiểu Cáp cảm giác
như đang nằm mơ, áp lực trong lòng bộc phát và khóc lớn.
Thấy một màn này toàn trường cả kinh.
- Nam tử kia là ai!
- Lâm Hiểu Cáp có quan hệ gì với hắn? Rất nhiều hoàng tử Thần Quốc con mắt đỏ
lên.
Chu Tước Thần Quốc chưa từng truyền ra tin tức Lâm Hiểu Cáp yêu đương, trên
thực tế đối với võ giả mà nói hai mươi tuổi bàn hôn luận gả là quá sớm, hai
trăm tuổi cũng không muộn, tuy như thế nhưng rất nhiều người trẻ tuổi truy cầu
Lâm Hiểu Cáp, hy vọng thắng được hảo cảm của mỹ nhân, cảm tình bồi dưỡng vài
chục năm thì ôm mỹ nhân về.
Nhưng mà Lâm Hiểu Cáp căn bản không có hứng thú với đám người theo đuổi, Chu
Tước Thần Quốc cũng không có ý cho Lâm Hiểu Cáp lập gia đình, chuyện này làm
bọn họ tay không mà về.
Nhưng mà bây giờ trơ mắt nhìn qua Lâm Hiểu Cáp nhào vào trong ngực nam nhân
khác, bọn họ không thể tin được, trong mắt bọn họ dù Lâm Hiểu Cáp tiếp nhận
người ta truy cầu cũng bày ra tư thái nữ thần cao cao tại thượng, quả quyết sẽ
không thất thố tới mức nhào vào trong ngực của người khác và khóc lớn như thế.
Mà đúng lúc này bọn người Thượng Nguyệt Thiên, Lý Ngọc Tiêu cũng phát hiện Lâm
Minh.
- Lâm chân nhân, thật sự là Lâm chân nhân!
- Lâm chân nhân trở về? Phi thăng Thần Vực thì hắn hạ giới?
- Xác thực là Lâm chân nhân, nhanh đi nghênh đón!
Lâm Minh cái là nhân vật nào, năm đó đánh chết Dương Vân hắn chỉ là Mệnh Vẫn
ngũ trọng.
Thực lực của Lâm Minh khi đó có thể đánh chết cường giả Mệnh Vẫn hậu kỳ, đối
mặt Thần Hải sơ kỳ thì mở lĩnh vực ra trấn sát.
Hiện tại vài chục năm qua đi, Lâm Minh bay lên Thần Vực sau đó bình an quay
về, cảnh giới của hắn đã không thể tưởng tượng nổi! Nói hắn phất tay giết một
trăm cường giả Thần Hải thì những người này cũng không có bất kỳ hoài nghi!
Cơ hồ tất cả người quen Lâm Minh không riêng gì cường giả Thần Hải, kể cả các
tông chủ môn phái ngũ phẩm, gia chủ đại gia tộc đều nhao nhao bay tới gần Lâm
Minh.
Trong lúc nhất thời chỗ của Lâm Minh lập tức bị đại nhân vật vây quanh.
-----o0o-----



Bạn cần đăng nhập để bình luận