Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1701 - Chương 1702: Bay Về Phía Tiên Cung. (1)



Chương 1701 - Chương 1702: Bay Về Phía Tiên Cung. (1)




Ngươi xin lỗi? Da mặt của ngươi ghê gớm thật! Lời nói này ngươi nói với ai? Ta
không nhớ rõ ngươi.
Tiểu Ma Tiên lạnh như băng ném một câu, căn bản mặc kệ hắn.
- Ha ha, Tiên nhi tiểu thư nói đùa, võ giả chúng ta gặp qua là không quên,
Tiên nhi tiểu thư làm sao có thể không nhớ rõ ta?
Hạo Nguyệt Quận Vương lơ đễnh, hắn xuất thân tốt, đã động tâm tư với nữ nhân
này thì đương nhiên phải nhẫn nại rồi.
Thế nhưng mà ai biết, Tiểu Ma Tiên căn bản không nể mặt hắn, nàng hoàn toàn
xem Hạo Nguyệt Quận Vương thành không khí, chỉ ăn đan dược vào và chữa thương.
Chuyện này làm cho Hạo Nguyệt Quận Vương nhướng mày, hắn kiên nhẫn cũng có
hạn, Tiểu Ma Tiên trước mặt nhiều người làm mất mặt hắn, hắn rất không vui.
Giọng của hắn lạnh xuống, nói:
- Chim khôn biết chọn cây mà đậu, kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, ngươi không
phải vẫn trông cậy vào tình lang có thể đi ra khỏi pháp tắc chi môn sao? Hắc
hắc làm tức phụ cũng nhanh lắm đấy. Nếu hắn ít xuất hiện, dùng tiểu xiếc thần
văn thuật ngược lại cũng có thể làm cho một ít thế lực hứng thú với hắn, đáng
tiếc...
Hạo Nguyệt Quận Vương cười lạnh liên tục.
Mà hắn cười lạnh làm cho trong mắt Tiểu Ma Tiên hiện ra một tia sát cơ, nàng
vốn là con gái của Ma tộc cùng Yêu tộc, đối với địch nhân cũng sẽ không nương
tay, thực tế Hạo Nguyệt Quận Vương đã chạm vào nghịch lân của nàng, trù Lâm
Minh chết!
Phải biết rằng, dù Tiểu Ma Tiên hoàn toàn tin tưởng Lâm Minh, nhưng đây dù sao
là thí luyện cuối cùng do chủ nhân Tu La Lộ bố trí, Lâm Minh chọn độ khó cao
nhất, làm sao dễ dàng thông qua đây?
Tiểu Ma Tiên chỉ sợ Lâm Minh vì truy cầu hoàn mỹ, khiêu chiến một ít cực hạn
bản thân, kết quả tao ngộ nguy hiểm, dưới loại tình huống này nghe được Hạo
Nguyệt Quận Vương nói thế, trong lòng Tiểu Ma Tiên đầy sát cơ.
Nàng vô ý thức sờ tu di giới, mà một màn này lại làm cho Tô Nhã chấn động, vội
vàng ngăn cản Tiểu Ma Tiên, nói:
- Tiên nhi muội muội, đừng xúc động, trước mặt nhiều người, tuyệt đối không
nên động thủ.
Sắc mặt Hạo Nguyệt Quận Vương cũng triệt để trầm xuống, trong lòng của hắn đã
rõ ràng. Nữ nhân này cho dù Lâm Minh có chết cũng sẽ không khuất phục kẻ khác,
đã như vầy, hắn cũng không cần cho sắc mặt tốt.
- Có sát tâm với ta? Có ý tứ! Rượu mời không uống uống rượu phạt! Ta khuyên
ngươi tốt nhất cẩn thận cân nhắc một chút, dùng thực lực ngươi, bối cảnh không
có, có vốn liếng đối địch với ta sao? Nếu Lâm Minh tiểu súc sanh còn sống,
Thần Văn Sư công hội còn làm chỗ dựa cho ngươi, ta sẽ kiêng kị vài phần, hiện
tại ngươi có cái gì?
Hạo Nguyệt Quận Vương đang nói, thời điểm này pháp tắc chi môn rung động.
Hắn có chút ngẩn ngơ, quay đầu nhìn lại, hắn kỳ quái lúc này còn có ai chưa đi
ra. Mà vừa nhìn thì Hạo Nguyệt Quận Vương chấn động. Lần lắc lư này dĩ nhiên
là pháp tắc chi môn độ khó Tu La!
Lúc này đám người kêu loạn cũng trở nên yên tĩnh. Vốn Thần Hư thái tử cùng
Hồng Viêm định lựa chọn Tiên cung ban thưởng cũng dừng bước lại, hơi kinh ngạc
nhìn qua pháp tắc chi môn.
Pháp tắc chi môn đỏ sậm như máu tươi, nó chấn động không giống người thường,
chẳng những năng lượng chấn động vô cùng kịch liệt, còn ảnh hưởng pháp tắc chi
lực chung quanh.
Cho người cảm giác giống như trong pháp tăc chi môn có một cơn phong bạo đang
chuẩn bị.
- Tu La Chi Môn dị biến, hay là...
Thần Hư thái tử trong nội tâm đột nhiên rùng mình, loại cảm giác này, giống
như là Tu La cấp phát chi môn bản thân xảy ra vấn đề, tựa hồ muốn phát sinh
cái gì trọng đại biến cố giống như: bình thường!
Về phần lời phía sau hắn không có nói thẳng ra, vốn hắn nghĩ đến, có thể là
Lâm Minh đi ra, nhưng mà hắn nhanh chóng bác bỏ.
Khi Thần Hư thái tử vừa dứt lời, chung quanh rất nhiều võ giả lập tức đề cao
cảnh giác, trong thí luyện cuối cùng chuyện gì đều có thể phát sinh, nếu như
pháp tắc chi môn cấp Tu La đột nhiên sinh ra dị biến, ví dụ như từ đó lao ra
năng lượng loạn lưu khủng bố, thậm chí là địch nhân cường đại khảo nghiệm võ
giả, cũng chẳng có gì lạ!
Dưới loại tình huống này không có người nào nguyện ý đần độn, u mê vứt bỏ mạng
sống, thực tế trẻ tuổi tuấn kiệt đang lui ra phía sau.
Thời điểm này tiếng nổ vang vọng, thiên địa chấn động nổ vang, Tu La Chi Môn
đột nhiên bộc phát nổ tung kinh người.
Năng lượng quét qua chung quanh, nội tâm võ giả nơi đây kinh hãi, bọn họ vội
vàng khởi động hộ thể chân nguyên, hộ thể cương nguyên chống cự, nhưng vẫn có
người ngã trái ngã phải như trước.
Có ít người cũng định quay đầu chạy trốn, cho dù Thần Hư thái tử cũng toàn tâm
cảnh giác.
Năng lượng loạn lưu này không téếp tục bao lâu, Tu La Chi Môn hình thành vòng
xoáy đổ sậm!
Mọi người hơi hơi ngẩn ngơ, nhìn qua vòng xoáy đỏ sậm đó, lúc này một bóng
người quần áo rách nát đi ra ngoài, hiện ra trong vòng xoáy đỏ sậm, tay của
hắn cầm trương thương, từng bước một bước ra, giống như đạp vào tim của mọi
người.
Trên người hắn giáp mềm đã vỡ nát, giày chiến không trọn vẹn, khó có thể tưởng
tượng phải trải qua chiến đấu như thế nào mới có thể biến thành bộ dạng này.
Ánh mắt của hắn quét qua mọi người, mọi người nội tâm chấn động, giống như cảm
giác mình bị nhìn thấu.
Nhìn thấy bóng người này, con mắt Hạo Nguyệt Quận Vương mở to, hắn sững sờ rất
lâu, hầu kết co rút lại, nuốt nước miếng một cái, ngữ khí phát run nói ra:
- Người nọ... Người nọ là... Lâm Minh! !?
- Lâm Minh! Thần Văn Sư công hội Lâm Minh!
Rất nhiều người cùng kinh hô với Hạo Nguyệt Quận Vương!
Lâm Minh lại đi ra, đi ra từ pháp tắc chi môn khó nhất?
Đây quả thực... Không thể tưởng tượng nổi!
Mà trong nháy mắt này, Tô Nhã nhìn thấy Lâm Minh, hốc mắt có chút ướt át, nàng
hiểu Lâm Minh xa xa không bằng Tiểu Ma Tiên, vốn tưởng rằng Lâm Minh là cửu tử
nhất sinh, bây giờ nhìn Lâm Minh xuất hiện, nàng lại mừng rỡ!
Hiện tại độ hoàn thành của Lâm Minh đã không trọng yếu, chỉ cần Lâm Minh còn
sống đi ra, mọi chuyện đều tốt.
- Lâm ca, ngươi quả nhiên thông qua!
Tiểu Ma Tiên hoan hô một tiếng, trực tiếp chạy tới chỗ Lâm Minh sau đó nhào
vào trong ngực Lâm Minh.
Cho dù nàng hiểu Lâm Minh, Lâm Minh đã có thể đi ra, như vậy hắn tại dộ khó Tu
La nhất định có thu hoạch trọng đại, Lâm Minh có tính cách không dễ dàng chịu
thua, hắn cho dù làm chuyện gì cũng mưu cầu tốt nhất.
- Lâm ca.
Giờ này khắc này Tiểu Ma Tiên cũng cảm giác cái mũi có vị chua, dù có lòng tin
với Lâm Minh, nhưng mà quan tâm sẽ bị loạn, chỉ sợ Lâm Minh xảy ra chuyện gì
ngoài ý muốn, thẳng tới khi nàng lao vào trong ngực Lâm Minh, cảm thụ được
lồng ngực kiên cố vững trải của Lâm Minh mới an tâm lại...
- Ta không sao...
Lâm Minh nhẹ nhàng sờ sờ đầu Tiểu Ma Tiên, cũng thở ra một hơi, thí luyện lần
này hắn không tỏoải mái, đối mặt hắc sắc Tu La chiêu cuối cùng, tính mạng của
hắn như sắp mất đi.
Tô Nhã tự nhiên không thể như Tiểu Ma Tiên ôm biểu đạt cảm tình như vậy, đối
mặt với Lâm Minh bình an trở về, nàng tận lực duy trì bình tĩnh mặt ngoài.
-----o0o-----



Bạn cần đăng nhập để bình luận