Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1897 - Chương 1898: Bí Cảnh Bảo Tàng



Chương 1897 - Chương 1898: Bí Cảnh Bảo Tàng




Trong rừng rậm cổ xưa này, dường như đã tồn tại trăm triệu năm, mỗi một mảnh
lá cây đều to lớn như một gian phòng.
Cho dù ánh sáng gì chiếu tới nơi này, đều bị tầng tầng lớp lớp lá cây bỏ nên
ảm đạm vô quang, chỉ lưu lại quang ảnh pha tạp trên đất.
- Đó là vật gì?
Lâm Minh trong lúc này dừng bước lại. Hắn đi lại trong rừng rậm này, đã đi hơn
vài trăm dặm.
Trong khu vực ven rừng rậm này, hắn thình lình nhìn thấy rừng đá kỳ quái đứng
vững trong khu đất trống rộng trăm dặm.
Khu rừng đá này rất lớn, Lâm Minh nhảy lên cổ mộc ngàn trượng, xa xa nhìn qua
thì phát hiện rừng đá này, rõ ràng là hình dáng bàn tay.
Năm ngón tay hiện rõ trong rừng cây.
Ở trung ương vùng đất này là lòng bàn tay.
Trong lòng bàn tay này tỏa ra hào quang rực rỡ tươi sáng Phù văn kỳ lạ phóng
lên trong rừng đá này, như ngân hà, như thác nước.
Có một con hồn thú loài chim toàn thân tỏa ra hào quang, mở cánh dài ba trượng
bay qua không trung rừng rậm, nhưng mà nó lại cẩn thận tránh né rừng đá, dường
như chỗ đó có đồ vật đáng sợ.
Chuyện này làm cho nội tâm Lâm Minh rùng mình.
Rừng đá này có lẽ chính là nơi có bảo tàng mà thiếu nữ áo đỏ nói ra. Nhưng mà
trong bảo tàng lại ẩn chứa khí tức khủng bố.
Lâm Minh nhíu mày lại, ánh mắt thu hồi khỏi rừng đá, lại suy nghĩ.
Sau lưng của hắn là thiếu nữ áo đỏ đang lơ lửng - Ngươi nói bảo tàng ở đây,
chính là trong rừng đá này sao?
Hắn biết rõ thiếu nữ áo đỏ này nhát gan, cho nên nói nhỏ.
- Ân.
Nhìn qua rừng đá trước mặt, trên mặt thiếu nữ áo đỏ xuât hiện thần sắc ngẩn
ngơ kỳ dị, giống như có chút mê hoặc, sau đó lại nhìn qua Lâm Minh gật đầu.
Chiêm chiếp, Kỳ Lân quả kêu to, thần sắc nhìn qua nơi có bảo tàng đầy sợ hãi,
nhưng lại không biết đang sợ cái gì.
Lâm Minh sẽ không quản nó sợ hãi cái gì, trực tiếp đem Kỳ Lân quả thu vào
trong, nói ra:
- Chúng ta đi!
Lâm Minh nhìn qua thiếu nữ áo đỏ nói một câu, cẩn thận từng li từng tí hướng
đi vào rừng đá khó lường kia.
Thế nhưng mà bước đi không bao lâu, đột nhiên bước chân Lâm Minh ngừng lại,
hắn bỗng nhiên cả kinh.
Chỉ thấy trong tối tăm có khí tức như núi cao bao phủ tới. Làn da trên người
giống như mang theo ngọn núi lớn, mặc dù hắn giơ tay nhấc chân mang theo lực
lượng mười tỷ cân, nhưng mà cũng cảm thấy cố hết sức.
Mỗi tấc xương cốt trên người đều rung động. Mà thời điểm này hắn cách rừng đá
mười dặm.
Nhưng mà khiến cho hắn giật mình nhất là, cũng không phải khí tức vô hình
cường đại trong tối tăm, mà khí tức này mang theo hương vị quen thuộc.
Bởi vì khí tức này không đơn giản là hồn lực, bên trong rõ ràng còn bao hàm
lực lượng "Khí" của hệ thống tụ nguyên.
Đây quả thực là chuyện không thể tưởng tượng nổi, phải biết rằng cả nguyên
mộng chiến trường, cho dù chỉ là một bộ phận của nguyên mộng chiến trường đều
là tồn tại vượt qua Chân Thần của Hồn Tộc tạo nên.
Bên trong đương nhiên là là hồn lực tinh thuần nhất cấu thành. Nhưng bây giờ
như thế nào lại xuất hiện lực lượng hệ thống tụ nguyên nồng đậm như thế?
Trong nội tâm Lâm Minh lấy làm kỳ, gào thét một tiếng, khí huyết toàn thân
cuồn cuộn dâng trào như thủy triều không dứt.
Mỗi tấc chân lông của thân thể đều có cương khí vô hình bắn ra, kiệt lực chống
cự lại uy áp kỳ dị trong hư không.
Hô, hô -- Thúc dục khí huyết tinh nguyên trong người, khí tức khổng lồ trong
hư không này giống như nước chảy hùng hậu, chúng không ngừng áp thân thể của
Lâm Minh, khiến hắn hít thở không thông.
Một bước lại một bước, chậm rãi đi tới gần rừng đá bên trong.
- Ân? Đây là lực lượng gì, cái này... Rõ ràng là lực lượng của Tam Thập Tam
Thiên Đại Đạo...
- Đây cũng là lực lượng Tam Thập Tam Thiên Đại Đao.
Càng tới gần rừng đá, Lâm Minh càng chấn động, cảm ứng được lực lượng đại đạo
càng ngày càng nhiều.
Hơn nữa kỳ lạ nhất là, những lực lượng này vốn không thuộc về nguyên mộng
chiến trường, rõ ràng không có bị áp chế, suy yếu, thậm chí là bài xích.
Hoàn toàn phá vỡ nhận thức của Lâm Minh đối với Tam Thập Tam Thiên Đạo.
- Có thể lưu lại khí tức khủng bố như thế, hơn nữa ẩn chứa lực lượng Tam Thập
Tam Thiên Đại Đạo... Chẳng lẽ rừng đá này do cường giả Chân Thần lưu lại?
Không, cho dù là cường giả Chân Thần cũng không nắm giữ lực lượng Tam Thập Tam
Thiên Đạo như thế... Theo ta được biết, có thể nắm giữ lực lượng đại đạo, từ
xưa đến nay cũng chỉ có một mình chủ nhân Tu La Lộ mà thôi...
Thời điểm này tâm tư trong lòng suy nghĩ thật nhanh, Lâm Minh đã cách rừng đá
chưa đủ một dặm.
Ngay cả thân thể của hắn còn hung hãn hơn cả thái cổ hung thú, giờ phút này
dưới khí tức Tam Thập Tam Thiên Đại Đạo trấn áp, làn da, cốt cách toàn thăn
bắt đầu vặn vẹo, ngay cả gương mặt cũng bị uy áp đè ép, vặn vẹo không chịu
nổi, không ngừng biến ảo.
Làm cho mỗi tấc xương cốt toàn thân Lâm Minh k
hông ngừng bị uy áp vô hình xoay nghiến, vô cùng đau đớn.
Lâm Minh lại bước thêm từng bước-- Lúc này đan điền của hắn kêu ông ông, dưới
Tu La Thiên Pháp Trận bắt đầu run rẩy, dung nhập vào trong giữa trận pháp, một
lực lượng Tu La thiên đạo bắt đầu tán dật ra ngoài.
Mà Tu La Thiên Pháp Trận là chủ nhân Tu La Lộ lưu lại, dùng tinh thần khí ba
đạo chi khí luyện hóa, có thể diễn biến tiểu Tu La Lộ trong người, giúp Lâm
Minh sử dụng lực lượng của Tu La Lộ thế giới mà không bị pháp tắc Tam Thập Tam
Thiên Đạo áp chế, bài xích, là phần thưởng chung cực của Lâm Minh trong Tu La
Lộ thí luyện cuối cùng.
Ngày bình thường, chỉ cần Lâm Minh không vận dụng lực lượng pháp tắc Tu La
Thiên Đạo, Tu La Thiên Pháp Trận sẽ ngủ đông, căn bản không gây ra động tĩnh
gì.
Nhưng mà giờ khắc này chúng lại cộng minh trong tối tăm, tự động mở ra.
Ngay cả trên người dung nhập vô số phù văn đều không bình tĩnh, da thịt xươn
cốt được quán thâu pháp tắc Tu La Thiên Đạo cũng rung động không dứt.
- Chẳng lẽ là... Khí tức chủ nhân Tu La Lộ?
Lâm Minh nhạy cảm phát giác được, bản thân mình rõ ràng cảm nhận được khí tức
của chủ nhân Tu La Lộ, hơn nữa còn ở trong rừng đá thần bí trước mặt.
Đạo khí tức này thương cổ, hùng hồn, bên trong vô cùng bàng bạc, chiếm đoạt
khí thế vũ trụ, khiến nội tâm Lâm Minh cảm thấy thân thiết.
Hơn nữa khí tức này vừa xuất hiện, khí tức Tam Thập Tam Thiên Đạo trấn áp toàn
thân đều trực tiếp bị suy yếu đi nhiều, áp lực nặng nề lên người Lâm Minh giảm
nhẹ.
Trong lòng của hắn càng nghi hoặc, làm sao có thể, khí tức chủ nhân Tu La Lộ
làm sao xuất hiện ở chỗ này?
Đây chính là nguyên mộng thế giới.
Chủ nhân Tu La Lộ... Đã từng bước vào nguyên mộng thế giới sao?
Trong lòng Lâm Minh sinh ra suy nghĩ này, trong nội tâm càng sinh ra cảm giác
hiếu kỳ to lớn.
Lâm Minh quay đầu nhìn qua thiếu nữ áo đỏ, thiếu nữ vẻ mặt mờ mịt, điều này
cũng làm cho Lâm Minh khẳng định, vấn đè khí tức chủ nhân Tu La Lộ tại sao
xuất hiện ở nơi này, hơn phân nửa là không có biện pháp từ trong miệng thiếu
nữ áo đỏ này đạt được cái gì.
-----o0o-----



Bạn cần đăng nhập để bình luận