Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1184 - Chương 1183: Rốt Cục Động Rồi!



Chương 1184 - Chương 1183: Rốt Cục Động Rồi!




Ngươi nói gì? Lâm Minh mua đi Đại Thiên Thế Giới Đan kia rốt cục dám từ trong
mai rùa vươn đầu ra rồi?
Chung Văn Thư nghe được tin tức này, trên mặt lộ ra nụ cười khoái ý cợt nhả.
- Đúng vậy! Thiếu gia, hai người ta tìm tuy rằng thực lực không cao nhưng là
theo dõi giám thị gì gì đó tuyệt đối đáng tin! Hiện tại con rùa nhỏ kia ngay ở
trong rừng rậm ngoài thành săn giết ác mộng thú!
- Tốt! Làm không tồi!
Chung Văn Thư tâm tình rất sảng khoái:
- Cũng đúng. Đều đã hơn hai tháng rồi, con rùa nhỏ này rốt cục không nhịn
được nữa. Lúc trước hắn không dám ra khỏi thành, hiện tại vòng đào thải thứ
nhất sắp tới, hắn tiếp tục co đầu rụt cổ, chỉ có thể đối mặt đào thải!
- Nếu hắn đã ra rồi, chúng ta không đi mổ xẻ mai rùa của hắn thì thật xin lỗi
hắn. Tuy rằng giết hắn không có giá trị công huân, nhưng là có thể khiến bản
thiếu gia tâm tình càng sảng khoái!
Chung Văn Thư cười ha hả. Mấy ngày này hắn một mực đều đang săn giết ác mộng
thú. Một tháng trước hắn còn có thể hành hạ người dự thi khác để tìm vui, bởi
vì giết bọn họ đạt được giá trị công huân còn nhiều hơn so với săn giết ác
mộng thú. Còn có gì so với cướp đoạt đồ vật người khác vất vả tích cóp từng ly
từng tí càng có khoái cảm chứ?
Nhưng là về sau, theo giá trị công huân của hắn càng ngày càng cao, săn giết
người dự thi bình thường đã vô dụng. Người mạnh hơn, hắn cũng có chút kiêng
kỵ, sợ lưỡng bại câu thương.
Bởi vậy, hắn chỉ có thể giết ác mộng thú. Giết ác mộng thú bất kể giá trị công
huân cao bao nhiêu đều không bị chiết khấu.
Nhưng như vậy thật sự quá buồn tẻ. Giết hơn hai tháng, Chung Văn Thư cảm giác
trên đầu đều đã mọc mầm.
Vì tổng xếp hạng của hắn ở Chân Võ giới, Chung Văn Thư có thể nói là cần cù
chịu khó, không có nửa phần lười biếng. Hiện tại thành tích của hắn đã chen
đến thứ 19 đại thế giới. Tuy rằng nói, cách mục tiêu top 5 của hắn còn có
khoảng cách hết sức xa xôi, nhưng kỳ thật đã tương đương không tồi rồi. Bởi vì
Chân Võ giới có vài cái Thánh địa Giới Vương, ngoài ra còn có mấy gia tộc lánh
đời và đệ tử của mấy cao thủ đỉnh cao, còn có một đầu sỏ lớn nhất - Chân Võ
Đại Thánh địa!
Xếp thứ 19 của một giới lớn đã là thành tích toàn bộ Thần Vực nhìn vào. Nếu là
một tán tu đạt được thành tích này sớm đã hấp dẫn sự chú ý của vô số thế lực,
một ít Thánh địa Giới Vương đều sẽ đưa ra đủ bảng giá để lôi kéo.
Trên thực tế, thời điểm này dưới quyển trục màu vàng thật lớn, trưởng lão của
Song Cực Cung nhất là trưởng lão thuộc về Chung gia kia bao gồm gia chủ đều
mặt đầy tươi cười. Chung Văn Thư có thể xem như là kiêu ngạo của Chung gia bọn
họ. Nếu có thể bảo trì thành tích này đến chấm dứt, chính là thành tích tốt
top 20 giới lớn, tương lai tổng thành tích đệ nhất hội võ có hy vọng tiến top
5000.
- Tiền đồ của Văn Thư có thể nói là một mảnh sáng ngời, tương lai thành tựu
Giới Vương có hy vọng. Ha ha!
Một người trung niên áo bào rộng cười nói.
- Trương huynh ngươi đây là đang chửi xéo ta à. Văn Thư muốn thành tựu Giới
Vương hy vọng quá xa vời, tuy nhiên tương lai thành tựu Thánh chủ đỉnh thậm
chí nửa bước Giới Vương vẫn là có thể!
Tuy rằng biết rõ là lời tâng bốc nhưng là gia chủ Chung gia vẫn rất vui vẻ.
Mà lúc này, trong rừng rậm phụ cận viễn cổ đế đô, Lâm Minh giống như một con
báo săn nhẹ nhàng xuyên qua, từng mảnh rừng rậm ở bên cạnh hắn chợt lóe rồi
biến mất.
Vút!
Một chùm sáng chân nguyên rót vào chiến linh lóe lên, một con ác mộng thú bộ
dạng mãnh hổ bị Lâm Minh một đòn xuyên thủng cổ họng, giết chết tại chỗ, gọn
gàng sạch sẽ.
Mãnh hổ lập tức hóa thành năng lượng tinh thuần, những năng lượng này chậm rãi
bay về phía Lâm Minh. Lâm Minh vươn tay, đầu ngón tay có nhiều điểm hào quang
hiện lên, giống như sao sáng trong đêm đen. Rồi sau đó, năng lượng do mãnh hổ
tử vong hóa thành biến thành đường nét màu vàng nhạt, tiếp đó bị Lâm Minh trực
tiếp hấp thu.
Những đường nét màu vàng nhạt này dưới sự hướng dẫn của pháp tắc mộng cảnh
tiến vào trong tinh thần chi hải của Lâm Minh, tẩm bổ hai dấu ấn Thần Mộng
kia.
- Ác mộng thú loại hổ này, năng lượng là gấp năm lần ác mộng thú loại báo,
vừa khéo giá trị công huân cũng là năm lần. Ác mộng thú loại hổ là 100 điểm,
mà ác mộng thú loại báo kia chỉ là 20 điểm. Xem ra bản chất của giá trị công
huân chính là đơn vị của năng lượng Thần Mộng.
Lâm Minh rất nhanh liền nghĩ thông suốt. Kỳ thật bản chất của đệ nhất hội võ
lần này chính là xem ai đánh tan, đạt được năng lượng ở cảnh trong mơ. Năng
lượng trong mơ tích lũy quá nhiều, giá trị công huân tự nhiên tăng lên. Mọi
thứ này đều xảy ra dưới pháp tắc của không gian trong mơ, không cần Thần Mộng
Thiên Tôn đi tính toán. Thật sự là tiết kiệm thời gian tiế
t kiệm sức.
Chẳng qua là những người không hiểu pháp tắc Thần Mộng kia chỉ là khiến năng
lượng trong mơ thêm vào trên người mình, căn bản không có biện pháp lợi dụng
nó. Có thể nói là vào bảo sơn lại tay không mà về. Đáng tiếc!
Nghĩ đến đây, Lâm Minh cũng từ trong đáy lòng cảm ơn Ma Phương. Không có Ma
Phương, hắn muốn tìm hiểu Thần Võ vô thượng của Thần Mộng Thiên Tôn đó là
người si nói mộng. Càng đừng nói có loại cơ duyên này.
- Ma Phương thật sự là một món kỳ vật, đáng tiếc ta cho đến bây giờ đều không
thể nắm giữ nó. Vận dụng Ma Phương còn cần Mộ cô nương ra tay, nhưng Mộ cô
nương khăng khăng lại chỉ còn có linh hồn thể...
Lâm Minh lầu bà lầu bầu, ý thức chìm vào tinh thần chi hải. Bởi vì hấp thu
năng lượng Thần Mộng, thực lực của mình quả thật đang đề cao. Tốc độ đề cao
này nhanh hơn bên ngoài không ít. Điều này cũng là trong tình lý, dù sao đây
chính là Thần Võ vô thượng.
- Ta hiện tại chỉ có 960 giá trị công huân, giết thêm vài con ác mộng thú là
phá 1000.
Lâm Minh đang nghĩ ngợi đột nhiên cảm thấy ở phía trước cách không xa lại có
một con ác mộng thú loại mãnh hổ. Trong lòng hắn thoáng động, thân thể như tên
rời cũng bay vọt ra ngoài, trước khi ác mộng thú loại hổ đó kịp phản ứng liền
một chưởng vỗ xuống. Theo một tiếng "Rắc" khẽ, Lâm Minh dễ dàng vặn gãy cổ con
ác mộng thú loại hổ này.
Giá trị công huân phá 1000!
Mà chính vào lúc này, Lâm Minh chỉ cảm thấy có thứ gì chui vào trong tinh thần
chi hải của mình, với lý giải của hắn đối với pháp tắc mộng cảnh, có thể trong
nháy mắt khu trừ thứ này. Tuy nhiên hắn cảm giác nó không có ác ý liền mặc nó
tiến vào trong tinh thần chi hải của mình, hóa thành một hình chiếu.
- Ồ, có thể tra xét được xếp hạng của ta rồi?
Lâm Minh hơi bất ngờ, xem ra sau khi giá trị công huân phá 1000 là có thể tra
xét xếp hạng. Như vậy có thể khiến người dự thi biết mình có phải ở bên bờ gần
bị đào thải hay không.
Nội dung của tin tức hình chiếu là:
- Lâm Minh Phượng tộc thượng cổ, giá trị công huân 1060, xếp hạng trên 100
triệu (không thể thống kê). Không ở vào top 1%, không thể thông qua vòng đào
thải thứ nhất.
Nhìn thấy xếp hạng này, Lâm Minh tự giễu cười cười:
- Xếp hạng này đủ thảm...
Xem ra trên 100 triệu đều không được thống kê. Nhưng là chỉ riêng Chân Võ đại
thế giới liền có mấy ngàn tỉ người dự thi, tiến vào top 100 triệu tương đương
chọn một trong một vạn, nói dễ hơn làm?
Không nghĩ tới Thần Mộng giới còn có nêu lên có thể thông qua vòng thứ nhất
hay không, như vậy khiến trong lòng người dự thi có so đo. Ngược lại là một
quy tắc rất nhân tính óa.
Mà lúc này, dưới quyển trục màu vàng Xích Quang giới, có một cung điện lơ lửng
thật cao trên không trung. Cung điện này là một món Linh khí, vòng đấu dự
tuyển đệ nhất hội võ này nhưng là sẽ kéo dài thời gian chín tháng, các nhân
vật lớn của một số thế lực lớn tự nhiên sẽ không màn trời chiếu đất, mà lấy ra
cung điện Linh khí nghỉ ngơi trong đó.
Lúc này trong cung điện ngồi một vòng không ít nhân vật lớn có tuổi. Bọn họ
đều là nhân vật cao tầng xuất thân Thánh địa đỉnh cao, thậm chí còn có cao
tầng của Thánh địa Giới Vương. Đương nhiên, tu vi người địa vị cao nhất cũng
chỉ là nửa bước Giới Vương mà thôi, Giới Vương chân chính sẽ không tới. Chỉ có
vòng chung kết mới có thể hấp dẫn nhân vật cấp bậc này.
Một người trong số này chính là Thái thượng trưởng lão của Phượng tộc thượng
cổ Hỏa Liệt Thạch.
- Hỏa trưởng lão, Lâm sư đệ... giá trị công huân của Lâm sư đệ rốt cục động
rồi!
Phượng tộc thượng cổ mua hai khối ngọc giản Thần Mộng, một khối trong tay Hỏa
Liệt Thạch, còn có một khối được đệ tử Phượng tộc thượng cổ nhìn chằm chằm 12
canh giờ không gián đoạn. Xem xét biến hóa xếp hạng mỗi một người dự thi của
Phượng tộc thượng cổ, trong đó tên của Lâm Minh tự nhiên hiện ra trong đó.
Ngay từ đầu tra được Lâm Minh cũng tham gia đệ nhất hội võ này, Hỏa Liệt Thạch
cũng là tương đối cao hứng. Hơn nữa trước tên Lâm Minh có tiền tố Phượng tộc
thượng cổ khiến Hỏa Liệt Thạch rất là vừa lòng. Hắn chỉ chờ Lâm Minh làm cho
Phượng tộc thượng cổ nở mày nở mặt!
Kết quả... Sau khi vòng thứ nhất chính thức bắt đầu, thời gian nửa canh giờ
trôi qua, người ta đều đã hai ba ngàn giá trị công huân rồi mà Lâm Minh lại
không nhúc nhích.
Hỏa Liệt Thạch vốn tưởng rằng Lâm Minh là đang tìm kiếm mục tiêu, ác mộng thú
yếu hắn khinh thường ra tay, muốn tìm con cường đại để làm một phát bỗng nhiên
nổi tiếng.
Vì thế Hỏa Liệt Thạch kiên nhẫn chờ, chờ đợi Lâm Minh sau khi bỗng nhiên nổi
tiếng, hắn tiện đi ra ngoài khoe khoang cùng bạn cũ một phen.
Kết quả lần chờ này chính là một ngày!
Mặt của Hỏa Liệt Thạch đều chỠđến tái xanh, giá trị công huân của Lâm Minh vẫn
không nhúc nhích nửa điểm, vẫn như trước không biểu hiện thứ tự!
Thằng nhãi ranh này muốn làm gì!
Hỏa Liệt Thạch tuy rằng không biết Lâm Minh chiếm được Long cốt Chí Tôn càng
không biết hắn vượt qua Cửu Cửu Mệnh Vẫn, chịu đựng chín lần thiên kiếp. Lại
đấu giá được Đại Thiên Thế Giới Đan, mở ra Sinh Môn.
Nhưng cho dù là không tính những thứ này, chỉ bằng vào thành tích Lâm Minh
hoàn thành Thiên Nhân Trảm của thí luyện Cổ Phượng, vào vòng sau cũng là
chuyện ván đã đóng thuyền. Thiên phú của hắn hơn xa Nhan Nguyệt Nhi, không có
khả năng một ngày còn không có động tĩnh!
Hỏa Liệt Thạch lửa giận bốc cao ba trượng, thi thoảng tra tìm thành tích của
Lâm Minh một chút. Kết quả ước chừng hai tháng Lâm Minh giống như là đã chết,
không có nửa điểm phản ứng.
Thẳng đến hiện tại, rốt cục có một chút động tĩnh.
- Tiểu tử chết bầm, ngươi cuối cùng nhúc nhích rồi. Ngươi muốn đùa chết lão
già ta sao!
Hỏa Liệt Thạch ngoác miệng chửi, mở miệng là tiểu tử chết bầm, thò đầu qua
nhìn ngọc giản Thần Mộng, 1060...
Mặt của Hỏa Liệt Thạch liền đen!
Tốt rồi! Kém một chút là tiêu chuẩn thấp nhất.
Hỏa Liệt Thạch rốt cục bùng nổ.
- Thằng nhãi ranh này, làm cái trò gì thế. Ta cũng không tin, hai thá rồi hắn
liền làm ra thành tích này cho ta xem!
Hỏa Liệt Thạch không nghĩ ra, Lâm Minh không đi ra khỏi thành giết địch còn có
thể làm gì? Đó là không gian trong mơ, cũng không phải không gian chân thật,
ngay cả thân thể cũng không có, hắn dù thế nào cũng không đến mức ở trong
không gian trong mơ tu luyện chứ?
Không tu luyện lại có thể làm gì? Biết mình nhất định có thể qua, cố ý giả
trâu bò đi ngủ?
Hỏa Liệt Thạch nghĩ không hiểu cho nên càng cảm thấy tiểu tử Lâm Minh này đáng
giận. Nên biết, với tính tình của Hỏa Liệt Thạch, chỉ cần vừa ra ngoài, ai
cũng không cho phép nói nhà mình không được. Trước mặt người ngoài, nhắc tới
người nhà mình trước giờ đều là trâu bò nhất, không có một trong.
Trước khi thi đấu bắt đầu, Hỏa Liệt Thạch ngoác miệng tận trời khen ngợi, kết
quả Lâm Minh làm ra như vậy khiến gương mặt già nua của hắn bị bạn cũ đánh
vang "bôm bốp".
-----o0o-----



Bạn cần đăng nhập để bình luận