Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1163 - Chương 1162: Quần Hùng Nổi Dậy



Chương 1163 - Chương 1162: Quần Hùng Nổi Dậy




Giá quy định là 0, làm cho lòng người mất đi thước đo, như vậy tăng giá càng
thêm khủng khiếp!
Ở ghế khách quý, một vị trưởng lão Giới Vương Thánh địa chậm rãi nói. Bởi vì
Đại Thiên Thế Giới Đan bình thườngcực ít, ngẫu nhiên có giao dịch, giá cả cũng
khó mà biết được. Hơn nữa giao dịch khác biệt đều chênh lệch lớn, không có phổ
biến, cho nên thật sự hỏi giá Đại Thiên Thế Giới Đan, nhiều người cũng không
nói chính xác được.
Dưới tình huống này, nếu Phòng đấu giá đặt giá quy định, như vậy trong tiềm
thức mọi người cảm thấy đây là giá bán ra bình thường của Đại Thiên Thế Giới
Đan.
Đến giá cuối cùng trên hội đấu giá lần này gấp mấy lần giá đề xuất, sẽ có
người cảm thấy tốn thêm bao nhiêu là tiền, mất oan!
Như vậy sẽ khiến trong lòng người mua không thoải mái, thậm chí ảnh hưởng tới
giá giao dịch cuối cùng.
Nhưng ngược lại, hội đấu giá đặt giá ban đầu quá cao, sẽ làm nhiều người ngay
từ đầu sinh ra tâm lý sợ hãi, không dám ra giá, khiến cho hiện trường đấu giá
lạnh tanh, vẫn không thích hợp khiến cho giá cuối cùng leo tới đỉnh cao.
Cho nên, dứt khoát niêm yết giá là 0!
Giá quy định bằng 0, làm cho những tuấn kiệt trẻ tuổi Thánh địa đỉnh cao không
giàu có gì cũng nóng lòng muốn thử. Tuy rằng bọn họ cũng biết gia tài của mình
không thể nào lấy được Đại Thiên Thế Giới Đan này, nhưng ban đầu đi ra khoe
khoang một trận, ngày sau tốt xấu gì cũng có thể nói mình từng tham dự đấu giá
Đại Thiên Thế Giới Đan.
Có mấy tuấn kiệt trẻ tuổi vừa chuẩn bị lên tiếng ra giá, lúc này một nữ nhân
đội nón tre ỏ không bi
ết tên, từ đầu tới đuôi cũng không nói gì, đột nhiên hô lên:
- 100 tỷ!
100 tỷ! Trực tiếp cắt đứt cơ hội ra giá của rất nhiều người, tổng tài sản của
bọn họ còn không bằng 1/10 người ta ra giá lần đầu! Hơn nữa cô gái này còn
ngồi trên ghế bình dân, chắc rằng nàng không phải đệ tử Giới Vương Thánh địa,
từ đâu ra đây vậy?
- Ghê thật, vừa ra liền lên tới 100 tỷ!
Giang Vũ lâu mồ hôi trên cổ, hắn biết mấy ngày trước Lâm Minh thu gom tài
chính là muốn đấu giá mấy món vật phẩm áp trục cuối cùng, nhưng rốt cuộc là
Lâm Minh chuẩn bị bao nhiêu tiền, Giang Vũ không biết. Nếu vừa ra là 100 tỷ,
vậy giá cuối cùng phải tăng mười mấy hai mươi lần, vậy Lâm Minh kiếm nhiều
tiền như vậy từ đâu ra?
Lâm Minh liếc nhìn nữ nhân đội nón tre kia, giọng của cô ta không dịu dàng, mà
lại có chút khàn khàn, nón tre treo khăn lụa đỏ. Dù chỉ là một lớp lụa mỏng
manh, nhưng trên đó có năng lượng kỳ dị làm người ta không nhìn rõ dung mạo
của nàng.
Nữ nhân này, từ đâu mà ra?
- 200 tỷ!
Bên phía Thánh Võ Phủ, Thánh Nhạc Bình giơ cao ngọc giản, mái tóc đỏ của hắn
đặc biệt chói mắt.
- 250 tỷ!
- 300 tỷ!
- 360 tỷ!
Giá không ngừng kéo lên, bên này vừa dứt lời, bên kia lại có người ra giá!
Điều này khiến các tuấn kiệt trẻ tuổi trợn mắt há mồm, đối với bọn họ, đây là
số tài khoản không thể tưởng tượng.
Lúc này, lại một âm thanh thật lớn vang lên:
- 1000 tỷ!
Một tiếng hô này làm tuấn kiệt trẻ tuổi xuất thân gia tộc bình thường ngừng
trệ. 1000 tỷ, loại con số này ngoài dùng cho số lượng dân cư đại giới, thường
thì rất ít sử dụng.
Tuy nhiên, 1000 tỷ không ngăn cản những thiên tài Thánh địa đấu giá nhiệt
tình.
Lúc này, Chung Văn Thư tao nhã đứng lên, đầu tiên liếc nhìn Hương Hương công
chúa, tiếp theo lại nhìn Lâm Minh, tươi cười thắng lợi đùa cợt, tiếp theo giơ
cao ngọc giản, hô:
- 2000 tỷ!
Khiếp thật, lại tăng gấp đôi!
Giang Vũ nuốt nước miếng, ngẫm lại hắn cho Lâm Minh mượn 15 tỷ Tử Dương thạch,
nhét răng còn không đủ! Đó là toàn bộ gia tài của hắn, hắn cảm thấy số mệnh
của mình đã lên tận trời, tự cho rằng đã gặp một phần cơ duyên to lớn, nhưng
so sánh với đại tài chủ chân chính, đây chỉ là trò cười.
Giang Vũ liếc Lâm Minh, phát hiện sắc mặt Lâm Minh vẫn bình thản như thường,
không có vẻ bối rối, làm cho Giang Vũ bất ngờ.
"Lâm Minh còn bình tĩnh như thế? Đã tới 2000 tỷ rồi, chẳng lẽ hắn còn nắm chắc
cạnh tranh được sao?"
- 2300 tỷ!
Thánh Võ Phủ Thánh Thiên Hạo bình tĩnh giơ ngọc giản, thay thế giá của Chung
Văn Thư.
- Hả?
Chung Văn Thư nhướng mày, mắt lạnh nhìn về phía kêu giá, vừa lúc thấy Thánh
Thiên Hạo không chút khách khí đối diện Chung Văn Thư, hai người đều xuất thân
thế lực cấp Thánh địa, không ai sợ ai.
- Tốt, vậy đấu một trận đi! 2500 tỷ!
Chung Văn Thư lại hô lên giá mới, đối với những người có chỗ dựa lớn như Thánh
Thiên Hạo, Thánh Nhạc Bình, hắn không có cách nào, đành phải đấu tài lực.
- 2500 tỷ, còn có giá cao hơn không?
Trên đài đấu giá, Hương Hương công chúa sôi trào hô lên, có thể chủ trì hội
đấu giá như thế này, nàng cũng cực kỳ hưng phấn!
Lúc này, Lâm Minh đứng lên, hắn cùng nữ nhân nón tre ngồi là người thứ hai ở
ghế bình dân còn có thể cạnh tranh với thiên tài Giới Vương Thánh địa.
Tuy nhiên, bởi vì Lâm Minh đấu giá Cửu Khiếu Linh Tinh, người ở đây đều nhận
ra hắn. Lâm Minh đứng lên, lập tức thu hút ánh mắt nhiều người gần đó. CÒn
Chung Văn Thư cũng vụt ngồi dậy, trạng thái lười biếng cũng trở thành nghiêm
túc, ánh mắt hắn nhìn Lâm Minh chớp động mũi nhọn.
- 3000 tỷ!
Lâm Minh nhấn từng chữ, sau đó thản nhiên ngồi xuống. Lần hô giá này lập tức
làm các tuấn kiệt trẻ tuổi bao gồm cả Giang Vũ đều ngây người!
Trước đó Lâm Minh mua được Cửu Khiếu Linh Tinh cũng chỉ tiêu tốn 17 tỷ mà
thôi, dù là kinh người, nhưng vẫn làm người ta khó tiếp nhận, nhưng mà lần này
là suốt 3000 tỷ!
Nếu như Lâm Minh xuất thân Giới Vương Thánh địa, vì sao không ngồi trên ghế
khách quý? Lập tức bày ra thân phận đệ tử Giới Vương Thánh địa, được xác minh,
có thể ngồi ở ghế khách quý, như vậy tránh được rất nhiều phiền phức. Bằng
không tuấn kiệt trẻ tuổi trên ghế bình dân như hắn mà hô giá, thật sự quá chói
mắt, ngày sau ra khỏi viễn cổ đế đô sẽ bị vô số người chú ý!
Rốt cuộc là chuyện gì thế này?
Mặc kệ nói thế nào, lần này Lâm Minh coi như được mọi người chú ý! Một đệ tử
mơ hồ xuất thân bình thường, bê ra khoản tiền 3000 tỷ khổng lồ!
"Tiểu tử kia!"
Khóe miệng Chung Văn Thư co rút, vốn hắn tưởng Lâm Minh chỉ là có thể lớn
tiếng lúc đầu, không ngờ hắn lại có có năng lực cạnh tranh trọng bảo cuối
cùng. Cộng thêm đấu giá lần đầu hắn thua Lâm Minh, rõ ràng là hung hăng tát
vào mặt hắn.
- Trên người tiểu tử này nhất định có bí mật, nhất định phải điều tra rõ!
Chung Văn Thư nói với lão nhân bên cạnh.
Không chỉ riêng Chung Văn Thư, bao gồm cả tam kiệt Thánh Võ Phủ, các đệ tử
khác cũng chú ý tới Lâm Minh. Nhưng Thần Vực to lớn, muốn điều tra rõ chi tiết
một người cũng không dễ dàng.
Chung Văn Thư đang muốn hô giá, lúc này, nữ nhân nón tre ngồi cùng ghế bình
dân với Lâm Minh, dùng giọng trầm thấp khàn khàn hô lên:
- 3300 tỷ!
- Cái gì?
Vừa hô lên, lập tức làm rất nhiều người ợn mắt há mồm, một cái Lâm Minh đã là
bất ngờ, nữ nhân nón tre này cũng có gia tài cả ngàn tỷ?
Thế đạo gì thế này!
Mọi người đều tập trung nhìn vào nữ nhân nón tre, bởi vì vải đỏ của đối phương
có trận pháp đặc thù, dùng mắt thường không nhìn rõ được dung mạo của nữ nhân
này.
- Hừ, che giấu dung mạo trước mặt lão phu, buồn cười!
Mấy lão quái vật cấp Thánh chủ không chút khách khí thả ra cảm giác, muốn trực
tiếp xuyên thấu qua vải đỏ trên nón tre, muốn xem rốt cuộc nữ nhân là thần
thánh phương nào.
Ngay lúc này, một bà già bên cạnh nữ nhân ánh mắt chợt lóe sáng, một cỗ khí
tức không thể tưởng tượng bùng phát ra. Những cảm giác lao tới lập tức bị cỗ
khí tức khổng lồ không chút khách khí phản kích lại, cảm giác như người thường
đang chạy hết tốc lực đụng mạnh vào tường đá, làm người ta hộc máu!
Mấy lão nhân ngông cuồng muốn tra xét mặt thật của nữ nhân này, sắc mặt lập
tức tái nhợt, trong đó một người thân thể chấn động, muốn té khỏi ghế.
Một đám lão quái vật đều sợ hãi, bọn họ biết đá trúng tấm thép rồi!
Người kia là...
Trong lòng Lâm Minh nghiêm nghị, lại nhìn sang bà già kia. Bà già bề ngoài
tiều tụy, mặt khô như vỏ cây, tóc lưa thưa, thân thể còng xuống, cả người bao
bọc trong áo bào xám, khí tức âm trầm, làm người ta khó tin nổi bà ta tiện tay
đánh bại Thánh chủ đỉnh phong.
Sẽ không tới mức là... Giới Vương đó chứ!
Mọi người ở đây nhìn nhau, bà lão này xuất hiện làm bọn họ càng thêm hiểu một
chuyện, hội đấu giá lần này tuyệt đối là ngọa hổ tàng long!
Có những người không phải xuất thân từ cấp Giới Vương Thánh địta, nhưng đằng
sau bọn họ cũng có nhân vật sâu không lường được. Những nhân vật này có thể vì
lánh đời không muốn người biết, nhưng thực lực của bọn họ tuyệt đối vượt xa
tưởng tượng. Còn trong Thần Vực đệ nhất hội võ lần này, bọn họ có thể sẽ phái
ra đệ tử, tiến vào đệ nhất hội võ rèn luyện một phen!
- Bà già này, khủng bố quá đi chứ!
Tuấn kiệt trẻ tuổi ở đây chân nguyên truyền âm nói, ánh mắt nhìn bà già kia
đều tràn đầy e ngại. Một ý niệm bắn ngược cảm giác mấy nhân vật cấp Thánh chủ,
thực lực này dù cho không phải Giới Vương cũng thẳng tới Giới Vương!
- Mộ cô nương, bà già kia là Giới Vương?
Mộ Thiên Tuyết lắc đầu:
- Bà ta làm ta cảm thấy rất kỳ quái, linh hồn lực không kém Giới Vương bình
thường, nhưng dao động chân nguyên không bằng ta 5 vạn năm trước. Hẳn bà ta...
không phải Giới Vương! Nhưng rất tiếp cận, là nhân vật đỉnh cao trong nửa bước
Giới Vương! Ta càng nghiêng về phía bà ta vốn là Giới Vương, về sau bị thương
hay vì nguyên nhân nào đó, rơi xuống từ cảnh giới Giới Vương!
Mộ Thiên Tuyết nhanh chóng lần theo dấu vết đưa ra phán đoán có khả năng nhất.
- Vậy sao, dù là ngã xuống từ cảnh giới Giới Vương còn khủng bố như thế, tiện
tay có thể đánh bại mấy cường giả Thánh chủ, trong đó còn có Thánh chủ đỉnh
phong. Nói như vậy, nữ nhân nón tre này có thể là đệ tử quan môn của bà lão
kia. Hội đấu giá lần này, ta quả nhiên phải đối mặt với đối thủ mạnh lên liên
tục, ta chỉ có 7000 tỷ, không biết có đủ chưa...
Lâm Minh hít sâu một hơi, vuốt Tu Di Giới trên ngón tay, sắc mặt ngưng trọng.
-----o0o-----



Bạn cần đăng nhập để bình luận