Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 2162 - Chương 2162: Mây Đen. (1)



Chương 2162 - Chương 2162: Mây Đen. (1)




Hắn chính là nhi tử của Lâm Minh tiền bối và Tiểu Ma Tiên tiền bối a...
- Tiểu Ma Tiên tiền bối là bán phượng thể, thiên phú cực cao, mà Lâm Minh
tiền bối càng không cần phải nói, hai người kết hợp sinh ra hậu đại, thiên phú
nên mạnh bao nhiêu? Thực lực của hắn bây giờ không biết đã tới cảnh giới gì
rồi?
Một đệ tử trẻ tuổi cảm khái nói ra, đối mặt với Lâm Hoang, hắn có cảm giác
theo không kịp.
Văn sĩ áo xanh nói:
- Lâm Hoang trời sinh có được huyết mạch thần thú vương tộc, hơn nữa dường
như còn kế thừa huyết mạch đặc thù của phụ thân còn mạnh hơn cả thần thú, cụ
thể là cái gì thì ta không rõ. Trừ chuyện này ra, Lâm Hoang là pháp thể song
tu, lại có Thần Mộng Thiên Tôn và mấy vị Thiên Tôn khác tỉ mỉ dạy bảo, thực
lực tiến bộ nhanh chóng không cách nào tưởng tượng nổi.
- Nhưng bởi vì hắn có được hắc phượng chi huyết, phải trải qua chín lần
phượng hoàng niết bàn, tốc độ tăng tu vị của hắn không phải nghịch thiên, hiện
tại phương diện sức chiến đấu của hắn đã có thể áp đảo rất nhiều Thiên Tôn thế
hệ trước, rốt cuộc là như thế nào thì ta không rõ được.
Văn sĩ áo xanh đưa ra phán đoán như thế, đám đệ tử trẻ tuổi nghe xong nội tâm
chấn động mạnh mẽ, nhịn không được nuốt nước bọt một cái, tuy văn sĩ áo xanh
phân tích nghe hợp lý, nhưng mà nghĩ tới thanh niên nhìn tuổi còn trẻ, nho nhã
lễ độ có thể địch lại Thiên Tôn, bọn họ có cảm giác không tin.
Cảm giác nhìn qua, đối phương chẳng khác gì mình cả a.
Lúc này Lâm Hoang đã tiến vào Thông Thiên Thần Cung, hắn đi vào phòng nghỉ
ngơi, nghĩ lại vẫn viết một phong thư cho mẫu thân Tiểu Ma Tiên.
Tuy Lâm Hoang đã có đầy đủ thực lực hành tẩu vũ trụ man hoang, nhưng mà Tiểu
Ma Tiên vẫn vô cùng lo lắng cho hắn, có thể nói Lâm Hoang chính là toàn bộ
tính mạng của Tiểu Ma Tiên.
Đây là đại lục có diện tích lên tới trăm triệu dặm, nguyên khí cực kỳ nồng
đậm, tùy ý có thể nhìn thấy quỳnh lâu ngọc quỷ, chẳng khác gì thế ngoại tiên
cảnh.
Phiến đại lục này có tên gọi là Tân Kỷ Nguyên, sáu ngàn năm trước Thần Mộng
Thiên Tôn liên hợp với mấy Thiên Tôn Nhân tộc mở ra nơi này, cũng là phiến đại
lục lớn nhất cả Nhân tộc hiện tại.
Nơi này là vũ trụ man hoang tràn ngập nguy hiểm và giết chóc, mà nơi này lại
là tịnh thổ khó có được.
Trên phiến đại lục này có một gốc thần thụ cực lớn, gốc thần thụ này có tán
cây vươn lên vượt mây, đủ để che phủ phạm vi mấy ngàn dặm.
Một tòa tiên cung yên lặng lơ lửng trên tán cây, chung quanh tiên cung có
tường vân bảy màu, nơi này có điện ngọc quỳnh lâu, nhà thủy tạ, hành lang gấp
khúc, chung quanh có rất nhiều thụy thú, linh điển bay lượn trên bầu trời, đủ
loại cảnh đẹp không sao tả xiết.
Trong tiên cung có một đình viện nhìn qua cực kỳ bình thường, trong đình viện
gieo trồng hoa hoa thảo thảo, nhìn qua cực kỳ tinh xảo.
Ánh mặt trời chiếu xuống nơi này, chiếu vào cửa phòng, cửa phòng bị một bàn
tay trắng như bạch ngọc đẩy ra, một người con gái đi ra khỏi đình viện.
Nà rất thanh tú khả nhân, ngũ quan tinh xảo, da thịt không tỳ vết, giống như
là bức họa tiên nữ, nàng mặc váy dài màu đen quá gối, lộ ra bắp chân thon dài
thẳng tắp và mắt cá chân như ngọc.
Cô gái này chính là thê tử Lâm Minh, có được bán phượng thể Tiểu Ma Tiên.
Trong tay Tiểu Ma Tiên hiện tại cầm một cây kéo, nhẹ nhàng tu bổ hoa cỏ trong
đình viện.
Nàng tu bổ rất kiên nhẫn một đóa hoa bảy màu bị nàng cắt tỉa xong, cánh hoa
thưa th
ớt được nàng nâng lên, đặt rong miệng nhắm nuốt.
Hương vị thơm ngợt ngào truyền ra chung quanh.
Những hoa cỏ này bản thân chính là thiên địa linh vật, có thể dùng làm thuộc,
luyện ra linh đan phẩm chất thật tố.
Lại một đóa hoa bị Tiểu Ma Tiên hái xuống, nàng đặt vào trong miệng và từ từ
ăn.
Sau khi một đóa hoa bị hái xuống, linh khí tán dật của chúng tụ tập lại, cuối
cùng càng ngày càng nhiều, trong đình viện ngưng tụ một đám sương khói.
Tiểu Ma Tiên nhìn qua từng sợi sương khói này, suy nghĩ xuất thần, không lâu
sau nàng lại chạm nhẹ vào đám sương khói này, chúng nảy mầm nhanh chóng, chỉ
mấy hô hấp đã ngưng tụ thành một hư ảnh nam tử.
Nam tử này lông mi như kiếm, hai mắt như sao, gương mặt góc cạnh rõ ràng, cầm
trường thương trong tay, cho người ta cảm giác lăng lệ ác liệt như bảo kiếm ra
khỏi vỏ.
Tiểu Ma Tiên nhìn qua chong chốc lát, lại thở dài một hơi, nhẹ nhàng vung tay
lên, hư ảnh nam tử tán dật, tiêu tán thành mây khói.
Tiểu Ma Tiên nhìn qua bầu trời, thần sắc buồn vô cớ.
Thời gian năm ngàn năm này, tu vị Tiểu Ma Tiên đã đạt tới bình cảnh, đối với
chuyện này, Thần Mộng Thiên Tôn từng nói qua, nếu như không đột phá tâm hồn
của mình, như vậy ức tường này sẽ ngăn cách tu vị của nàng, nàng rất khó đánh
vỡ, phải trì hoãn thời gian thật lâu.
Những năm nỳ Tiểu Ma Tiêu sinh hoạt rất bình đạm, sáng làm vườn, sau đó lại ăn
hoa uống sương.
Nàng dùng những chuyện này ký thác ưu tư trong lòng.
Đây cũng là lịch lãm rèn luyện tâm tình của nàng.
Đây có lẽ là một loại chấp niệm, có lẽ là không cam lòng, có lẽ là tín nhiệm
Lâm Minh mù quáng, tin tưởng hắn có thể sáng tạo kỳ tích.
Nhưng mà năm ngàn năm qua, nàng trông mòn con mắt, Lâm Minh vẫn chưa trở về.
Nàng nhẹ nhàng chạm vào vòng cổ kỳ dị trên cổ áo của mình.
Vòng cổ này cũng không xinh đẹp, nó có dây xích rất thô, tạo hình cũng đơn sơ,
đeo lên cổ trắng như ngọc của Tiểu Ma Tiên lại không khớp, nhưng mà nhiều năm
như thế, Tiểu Ma Tiên vẫn đeo vòng cổ này.
Đây là lễ vật đầu tiên Lâm Minh tặng cho nàng năm đó, nó tên là Thiên Lý Liên
Tâm.
Nó có thể nhớ kỹ khí tức linh hồn của một người, chỉ cần có mặt cùng vị diện,
cho dù cách nhau rất xa cũng có thể lợi dụng vòng cổ này thư từ qua lại với
người được nhớ kỹ khí tức linh hồn.
Vòng cổ này đối với Tiểu Ma Tiên mà nói có ý nghĩa đặc thù, năm đó Tiểu Ma
Tiên từ Tu La Lộ trở lại Ma Thủy Thiên Cung, bởi vì nàng mang bầu cho nên bị
Ma Thủy Thiên Tôn gian cầm, mà Ma Thủy Thiên Tôn dùng tính mạng hài tử áp chế
Tiểu Ma Tiên đáp ứng hôn sự với Tạo Hóa thánh tử, Tiểu Ma Tiên đến bước đường
cùng, đột nhiên nhớ tơi Thiên Lý Liên Tâm mà Lâm Minh tặng cho, thuận lợi liên
hệ với hắn, thương lượng tốt đối sách, sau đó trên thọ yến Yêu Đế mới có cảnh
đại chiến với Tạo Hóa thánh tử.
Hôm nay hơn năm ngàn năm qua đi, Tiểu Ma Tiên vẫn bảo tồn Thiên Lý Liên Tâm
hoàn hảo.
Trừ kỷ niệm ra, nàng vẫn hy vọng xa vời có một ngày nào đó, đột nhiên Thiên Lý
Liên Tâm có thể giúp nàng cảm nhận được linh hồn lạc ấn mà nàng ngày nhớ đêm
mong.
Hai tay cầm lấy vòng cổ, Tiểu Ma Tiên do dự một chút, hai mắt nhắm lại, tâm
thần chìm vào trong đó, lẳng lặng cảm giác...
-----o0o-----



Bạn cần đăng nhập để bình luận