Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 876 - Chương 876: Quần Hùng Tề Tụ



Chương 876 - Chương 876: Quần Hùng Tề Tụ




Cửu Đỉnh thần quốc là một cái cường đại nhất trong tứ đại thần quốc. Số lượng
thiên tài so với Tu La thần quốc chỉ có hơn chứ không kém. Thiên tài như Tư Đồ
Yêu Nguyệt trong ngàn năm mới ra một cái, mà đặt ở trong Cửu Đỉnh thần quốc ba
bốn trăm năm đã có thể ra một người.
- Thái tử điện hạ!
Dương Mục cùng Tần Ngọc thi lễ về phía Dương Vân. Bất quá trên mặt bọn họ
không có quá nhiều vẻ cung kính. Tần Ngọc đã là nửa bước Thần Hải, mấy năm nữa
sẽ là Thần Hải cường giả, hưởng thụ đãi ngộ thân vương, không cần phải hành lễ
với Thái tử.
Mà bản thân Dương Mục đã bảy mươi tuổi, lại là thất trọng Mệnh Vẫn. Tương lai
có một tia hy vọng trở thành nhân vật cấp Cửu Đỉnh Thái thượng Thần Hoàng, tự
nhiên cũng sẽ không cần cung kính đối với Dương Vân nhỏ hơn hắn gần ba mươi
tuổi. Trên thực tế, đối với Dương Vân sớm kế thừa Thái tử vị như vậy, trong
lòng Dương Mục rất không cho là đúng. Thậm chí có ý niệm muốn cướp lấy trong
đầu.
- Mục đại ca, Tần tiên tử.
Dương Vân khẽ mỉm cười, đứng dậy nghênh đón:
- Ngày mai triệt tiêu phong tỏa bốn nước, chính thức tiến vào Kỳ Tích Thần
Điện. Đây là một lần thám hiểm rất có thể vạch trần bí mật của Kỳ Tích Chi
Hải, ý nghĩa trọng đại. Hơn nữa...
Dương Vân nói tới đây, trong tay lấy ra một quả ngọc giản màu xanh:
- Lúc trước Cửu Đỉnh Thần quốc ta thử dò xét tài liệu trực tiếp về Kỳ Tích
Thần Điện. Mà người hai nước Thất Tinh và Tu La phái ra bỏ mình toàn bộ cho
nên không có bất kì tài liệu nào. Mà người của Đại Dã quốc phái ra dò xét
không dám xâm nhập quá mức đối với Kỳ Tích Thần Điện, tài liệu lấy được lại
không tỉ mỉ xác thực như của chúng ta. Các ngươi xem một chút đi, phần tài
liệu này dùng giá cao đổi lấy, phải giữ bí mật tuyệt đối.
Dương Vân vừa nói vừa vứt ngọc giản màu xanh cho hai người. Hai người vừa
nhìn, khẽ biến sắc. Ánh mắt Dương Mục sáng lên:
- Kỳ Tích Thần Điện liên quan đến bí mật võ giả phi thăng thời xa xưa?
- Chẳng qua là đoán!
Dương Vân bất động thanh sắc gật đầu.
Tục truyền ở mười vạn năm trước, võ giả chỉ cần tới Thần Hải trung kì, sẽ có
tương đối nắm chắc phi thăng Thần Vực. Tuyệt thế thiên tài thực lực vượt xa võ
giả đồng cấp, lại càng có thể ở Thần Hải hoặc là Mệnh Vẫn bát trọng có thể võ
phá hư không, hoàn thành phi thăng.
Nhưng ở mười vạn năm gần đây, võ giả phi thăng Thần Vực ít lại càng ít. Mới
chỉ có vài người Đế Thích Già, Ma Thủy Đại Đế lông phượng sừng lân mà thôi.
Còn một vài người có lời đồn phi thăng, nhưng đến tột cùng là đã chết hay phi
thăng thì chưa biết được.
Hơn nữa những người này hoàn thành phi thăng như thế nào còn là một bí ẩn. Tựa
hồ thực lực của bọn họ vừa đủ, tự nhiên tạo thành cảm ứng cùng thiên địa, hư
không tiêu thất.
Bao gồm Đại Dã hoàng thúc tổ, Cửu Đỉnh Thái thượng Thần Hoàng như trước không
biết nên phi thăng như thế nào.
Phi thăng Thần Vực có lợi cũng có hại. Ở Thiên Diễn đại lục, nhân vật như Cửu
Đỉnh Thái thượng Thần Hoàng, có thể an toàn chưởng khống thiên hạ, không ai
dám không theo. Nhưng khi đi Thần Vực, không sai biệt lắm là một kẻ vô danh
tiểu tốt. Thời điểm thăm dò bí cảnh, bị người ta một chưởng chụp chết cũng
không phải là không có khả năng.
Nhưng dù vậy, vẫn có rất nhiều cao thủ khát vọng phi thăng. Nhất là thế hệ
trẻ, có thể đi tới Thần Hải đều là người có lòng chấp nhất đối với võ đạo chi
lộ. Hưởng thụ ở phàm thế, đã rất khó kích lên hứng thú của bọn hắn. Chỉ có võ
đạo đột phá mang đến vui sướng mới có thể làm cho bọn họ si mê.
Thiên Diễn đại lục có quá nhiều hạn chế, không nói tài nguyên, hoàn cảnh, mượn
truyền thừa mà nói, ở Thiên Diễn đại lúc có rất nhiều ý cảnh pháp tắc truyền
thừa cũng đang bị vây ở trong trạng thái trống không. Một loại ý cảnh có thể
liên quan đến cảnh giới thứ hai, thứ ba đã không sai biệt. Về phần những cảnh
giới sau đó, ngay cả nghe cũng chưa từng nghe qua.
Loại võ đạo truyền thừa này tích lũy đếm the mười vạn năm, trăm vạn năm. Vô số
võ giả từ từ tích lũy xuống chứ nếu chỉ có một người, thì dù ngươi là thiên
tài cỡ nào, cũng không cách nào lục lọi ra.
Ở lại Thiên Diễn đại lục, nhất định vô duyên với cảnh giới trên Thần Hải. Tuổi
thọ vạn năm đến hạn, thế hệ trẻ là thiên kiêu chi tử, người nào không có dã
tâm, người nào nguyện ý mấy ngàn năm sau hóa thành một đống xương trắng đây?
Lui một vạn bước mà nói, cho dù ngày sau ở Thần Vực thật sự đi xuống, tựa hồ
cũng có biện pháp trở lại hạ giới. Chẳng qua phải trả một cái giá cao mà thôi,
cuối cùng vẫn còn hy vọng.
Nghĩ tới đây hai người Dương Mục và Tần Ngọc cũng lộ vẻ kích động. Đối với
hành trình Kỳ Tích Thần Điện lần này càng thêm mong đợi. Điều này quan hệ đến
thành tựu tương lai của cả đời bọn họ.
Lâm Minh đi tới Phụ Châu, Tạo Hóa lão nhân vẫn là bộ dáng siêu phàm thoát
trần. Hắn ngồi ở bàn đá dưới tiểu viện, đầu Thanh ngưu đang ăn cỏ dưới tán là
cây. Chỉ nhìn một cách đơn thuần những thứ này, thật không tưởng hắn là đương
kim cao thủ đệ nhất Thiên Diễn đại lục.
- Gặp qua Tạo Hóa tiền bối!
- Lâm tiểu hữu không cần đa lễ. Lần hành trình Kì Tích Thần Điện này, sợ là
Dương Lạc Thiên cùng Âu Dã Hoa sẽ xuất thủ. Mặc dù lão hủ tự tin chống lại
Dương Lạc Thiên hoặc Âu Dã Hoa, nhưng nếu hai người đó liên thủ, vậy ta tuyệt
đối không địch lại! Hơn nữa trừ hai người này ra, còn có đông đảo cao thủ ẩn
thế. Thần Hải sơ kỳ, trung kỳ chỗ nào cũng có, trẻ tuổi, bao gồm cả ngươi ở
trong đó. Sau khi tiến vào cũng chỉ lịch lãm một phen thôi, hết thảy lấy an
toàn làm đầu.
Tạo Hóa lão nhân ngồi ở trên mặt ghế đá, hai tay vịn trượng, vẻ mặt ôn hòa
nói. Theo lời hắn nói: Dương Lạc Thiên chính là Cửu Đỉnh Thái thượng Thần
Hoàng, Âu Dã Hoa còn lại là Đại Dã hoàng thúc tổ. Hai người cũng là nhân vật
sống năm sáu ngàn năm, sâu không lường được.
Năm đó, Tạo Hóa lão nhân đánh một trận cùng Dương Lạc Thiên đã là vài ngàn năm
trước, không cách nào xác định thực lực Dương Lạc Thiên hiện tại.
- Vãn bối biết!
Lâm Minh gật đầu. Thật ra lần này hắn tới Kì Tích Thần Điện tìm kiếm cơ duyên
là một mặt. Hắn sở dĩ bất chấp nguy hiểm tìm kiếm Kì Tích Thần Điện, là vì tìm
kiếm bí mật của Kì Tích Chi Hải cùng Vạn Cổ Ma Khanh. Hắn mơ hồ cảm giác, nơi
này tựa hồ cùng văn minh võ đạo Thiên Diễn đại lục vẫn lạc mười vạn năm trước
có liên quan. Hắn muốn biết, trái tim Đại Đế thế nhảy lên mười vạn năm trước
rốt cuộc là ai? Thần nữ tuyệt thế kia là có thân phận nào?
Cảnh giới của Đại Đế tuyệt thế kia quả thực không có cách nào phỏng đoán,
riêng lấy tuổi thọ mà xem, Thần Hải hậu kỳ có thể sống một vạn năm. Nếu tiến
một bước, khi đến đại cảnh giói, sống trên vài ngàn năm cũng là hợp lẽ thường.
Nhưng Đại Đế tuy
ệt thế Vạn Cổ Ma Khanh, trái tim ly thể đã đập lên hơn mười vạn năm. Hơn nữa,
sinh cơ mênh mông, phảng phất mỗi một lần đập cũng có thể chấn động không gian
vũ trụ. Như vậy, bản thân hắn có thể sống bao lâu? Đúng là không thể tưởng
tượng được!
Lâm Minh kế thừa nhiều trí nhớ của cường giả Thần Vực như vậy. Mặc dù không
hoàn toàn trọn vẹn, nhưng đại khái có thể cảm giác ra địa vị Đại Đế tuyệt thế
này ở Thần Vực. Đây tuyệt đối là cấp đứng đầu, không dưới giới chủ trong
truyền thuyết!
Một anh hào như thế, uy nghiêm bình sinh của hắn cũng làm cho Lâm Minh tràn
ngập tò mò cùng kính ngưỡng.
Hôm sau, bầu trời đầm lầy màu đen tám ngàn dặm nghênh đón một đám cường giả
đứng đầu Thiên Diễn đại lục, tứ đại thần quốc. Cường giả ẩn thế của các đại
Thánh địa cũng không muốn bỏ qua cơ hội này.
Cường giả Thần Hải tương đối trẻ tuổi không cần phải nói, chỉ muốn tìm được cơ
duyên, có thể tiến thêm một bước. Cường giả Thần Hải lâu năm mặc dù hy vọng
tiến bộ nhỏ một chút, nhưng thọ nguyên bọn hắn vốn không nhiều, không hợp lại
cũng là chết, còn không bằng đi thử vận khí.
Trừ lần đó ra, còn có tuổi trẻ tuấn kiệt thần quốc, Thánh địa, bọn họ tới nơi
này, chủ yếu dưới che chở của trưởng bối mà mở nhãn giới.
Trong lúc nhất thời, Thần liễn toàn thân vàng chói, Bích Ngọc Linh Chu dài
chừng mười trượng, mấy trăm đầu tọa kỵ Thánh thú. Bầu trời đầm lầy màu đen tám
ngàn dặm bắn hào quang ra xa, phóng xuất điềm lành!
Động tĩnh lớn như vậy, thú dữ kinh hãi cũng không dám thò đầu ra.
Bất quá, thú dữ nơi này cũng chỉ là thú dữ bình thường thôi. Nếu như ao đầm
màu đen tám ngàn dặm chính là dị tượng hiển hiện ra. Cho dù những đại nhân vật
này cũng phải né tránh, ví dụ như sông Hoàng Tuyền, một ít man thú Thái cổ
khác.
Cho nên nhóm đại nhân vật này đều thời khắc cảm thấy bốn phía. Phàm là thứ
không cách nào chống lại sẽ phải lẩn tránh. Nếu không tụ tập nhóm người mạnh
nhất Thiên Diễn đại lục. Kết quả ngay cả cửa Kì Tích Thần Điện cũng không vào
được, đã tổn thất thảm trọng. Vậy thì quá chê cười.
Các cường giả chia làm các tốp, theo thứ tự là tứ đại thần quốc cùng tiểu gia
tộc phụ thuộc vào bọn họ.
Cuối cùng là võ giả tán tu độc lập không môn không phái. Thực lực lớp người
này là nhỏ yếu nhất, tổng cộng chỉ có mười mấy người. Thế hệ trẻ nhân tài điêu
linh, căn bản không cách nào so sánh với tứ đại thần quốc.
- Ừ! Tạo Hóa lão nhân.
Không biết võ giả nào đột nhiên hô một câu, mọi người theo tiếng nhìn lại, chỉ
thấy một lão nhân áo trắng, cưỡi một đầu thanh ngưu bước trên mây mà đến. Mà ở
phía sau hắn là một nam tử trẻ tuổi dung mạo tuấn tú. Khí chất xuất chúng,
thoạt nhìn không giống như là võ giả. Ngược lại giống như một thư sinh áo
xanh.
- Tạo Hóa lão nhân! Lâm Lan Kiếm!
Trước đó, mọi người cũng không biết tin tức hai người bọn họ tới. Chỉ sợ Dương
Vân cùng Âu Dã Thanh Phong cũng không rõ ràng lắm.
Thấy hai người này đến, cho dù là đại năng Thần Hải cũng vô cùng kiêng kị, uy
danh Tạo Hóa lão nhân thực sự quá lớn.
Về phần Lâm Minh mặc dù không đáng nhắc tới, nhưng tuyệt đối không thể đắc
tội. Xem kết quả Tu La thần quốc hiện tại là có thể biết trước một chút. Đây
còn là lúc Lâm Minh chưa có trưởng thành, có trời mới biết mười năm sau hắn sẽ
trưởng thành đến mức nào...
- Tạo Hóa lão đầu, thật không nghĩ, ngươi cũng sẽ tới! Ngươi gần đây cũng
xuất hiện quá nhiều đi.
Một cái thanh âm già nua đột nhiên vang lên, ở trận doanh Cửu Đỉnh thần quốc.
Một lão giả mặc Tử Kim long bào đứng trên Thần liễn màu vàng. Hắn chính là Cửu
Đỉnh Thái thượng Thần Hoàng Dương Lạc Thiên.
Chỉ sợ Dương Lạc Thiên cũng không biết tên thật của Tạo Hóa lão nhân, chỉ biết
tước hiệu của hắn.
Tạo Hóa lão nhân vẫn mỉm cười vạn năm không đổi:
- Lão hủ bế quan tám trăm năm, nên xuất thế một chút, gần đây muốn được hóng
ít gió mát, Lạc Thiên huynh yên tâm. Lần này lão hủ tới Kì Tích Thần Điện là
để mở mang nhãn giới, sẽ không làm vướng Lạc Thiên huynh tầm bảo.
Bế quan tám trăm năm!
Chung quanh thời vang tiếng hít khí lạnh. Hơn nữa, rất nhiều võ giả vẫn chưa
tới tám mươi tuổi. Một lần bế quan tám trăm năm, quả thực khó có thể tưởng
tượng.
Lâm Minh có chút buồn cười trong lòng. Những người này cũng không biết, Tạo
Hóa lão nhân một lần bế quan tám trăm năm, chẳng qua cũng chỉ là tám mươi năm
mà thôi. Bất quá ở dưới pháp tắc, tốc độ thời gian chậm gấp mười lần thì tám
trăm năm đồng đẳng với ngoại giới tám mươi năm.
-----o0o-----



Bạn cần đăng nhập để bình luận