Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1360 - Chương 1360: Ác Ma



Chương 1360 - Chương 1360: Ác Ma




Không... Không...
Giọng của U Vô Tẫn run rẩy, hai tay nắm chặt cánh tay của Lâm Minh, trong ánh
mắt hiện ra thần sắc cầu xin, tay của U Vô Tẫn đang run lên, trái tim bị người
ta cầm chặt, tùy thời có thể bóp nát, cảm giác này quá khó chịu.
- Vi... Cái gì?
Khóe miệng của U Vô Tẫn trào máu, hắn nghĩ mãi mà không rõ, Lâm Minh trọng
thương Thiên Minh Tử tại sao không thừa thắng xông lên mà lại đến đánh chết
chính mình?
- Ngươi là tai họa!
Đột nhiên Lâm Minh rút tay ra, máu tươi trào ra ngoài, trong thời khắc này
trái tim U Vô Tẫn bị Lâm Minh bóp nát, thân thể U Vô Tẫn câấn động và rơi
xuống.
Trong tích tắc Lâm Minh rút tay về đã lấy tu di giới của U Vô Tẫn.
Ping!
Chiếc nhẫn trong tay Lâm Minh nát bấy, nhiều pháp bảo và linh dược rơi ra, Lâm
Minh vung tay lên và lấy pháp bảo hình thoi kia.
Đây là con thoi khôn gian Thiên Minh Tử ban cho U Vô Tẫn, là pháp bảo có thể
thuấn di phạm vi ngắn, tuy con thoi không gian không có công kích, nhưng nó là
linh bảo phẩm chất cực cao, U Vô Tẫn lúc trước dựa vào nó đuổi theo Lâm Minh.
Đối với võ giả dưới Thần Quân cảnh thì dùng nó chạy đi tuyệt đối nhanh hơn phi
hành nhiều lắm.
Thực tế Lâm Minh thân chịu trọng thương, lại thiêu đốt nửa tinh huyết, nếu
không có nó thì muốn rời khỏi đây là khó hơn lên trời.
- Thì ra ngươi muốn nó...
Hai mắt U Vô Tẫn trống rỗng nhìn qua con thoi không gian trong tay Lâm Minh,
tầm mắt càng ngày càng mơ hồ, rốt cuộc hắn rơi xuống đất, hắn không cam lòng
cứ như vậy chết đi...
- Muốn nó... Ngươi có thể nói với ta ah... Ngươi không nói ta làm sao biết...
Trong đầu U Vô Tẫn xuất hiện ý niệm không hiểu thấu này, hắn trùng trùng điệp
điệp nện vào đất.
Lâm Minh căn bản không dừng lại, hắn trực tiếp dùng Thần Mộng pháp tắc thô bạo
xóa đi ấn ký tinh thần của U Vô Tẫn trên con thoi này, dùng không gian pháp
tắc thúc dục nó, lập tức trốn vào hư không!
Dùng ngũ trọng viên mãn không gian pháp tắc của Lâm Minh thì phá giải con thoi
này không khó. Mà bên người Lâm Minh là mười một tên đệ tử Thiên Minh Đại
Thánh Địa không dám ngăn cản. Bọn họ câm như hến, động cũng không động, sợ có
kết cục giống như U Vô Tẫn.
Mà bây giờ thừa dịp Thiên Minh Tử bị trọng thương, thừa dịp thiêu đốt tinh
huyết còn sót lại một chút lực lượng, Lâm Minh chỉ có thể làm một việc, đó là
trốn đi.
Cho dù Thiên Minh Tử trọng thương, cũng không phải hắn có thể đối phó, đánh
tiếp không quá ba hô hấp thì lực lượng sẽ biến mất, chờ đợi Lâm Minh chỉ có tử
vong!
Lúc này Lâm Minh biến mất, toàn thân Thiên Minh Tử là máu, lực lượng còn thừa
không tới ba thành cầm trường kiếm trong tay, chậm rãi trôi nổi.
Vừa rồi hắn không phải không muốn ngăn cản Lâm Minh. Mà là căn bản không làm
được, Lâm Minh đang ở trạng thái thiêu đốt tinh huyết, Thiên Minh Tử không
phải là đối thủ.
Động tác của Thiên Minh Tử rất chậm, mặt không biểu tình, toàn thân tỏa ra sát
cơ vô cùng.
Sát cơ đáng sợ ngưng tụ thành thực chất. Hư khôn chung quanh cũng bị sát cơ
cảm nhiễm.
Đối với Thiên Minh Tử mà nói, nếu như Lâm Minh trốn thì kết cục có thể nghĩ,
lúc này lửa giận trong lòng của hắn hóa thành sát khí.
Còn thừa mười một tên đệ tử Thiên Minh Đại Thánh Địa, nhìn thấy Thiên Minh Tử
ở trạng thái này thì mặt như màu đất, vừa rồi bọn họ sợ hãi, căn bản không dám
ngăn cản Lâm Minh, hiện tại bọn họ rất sợ Thiên Minh Tử giết bọn họ cho hả
giận, hiện tại Thiên Minh Tử mang cho người ta cảm giác nguy hiểm cực độ,
giống như một con quái vật mất đi lý trí.
Lâm Minh chạy thì khó mà đuổi theo được.
Trước mắt Thiên Minh Tử chỉ là một phần thân, phân thân của cường giả tuyệt
thế tuy lợi hại, nhưng có một điểm trí mạng chính là năng lượng của chúng có
hạn.
Dùng một chút là ít một chút.
Không chỉ như thế, nếu như phân thân bị đánh trọng thương, cũng sẽ không khôi
phục, tính chất phân thân của cường giả có điểm chúng là dùng một lần.
Phân thân này một khi dùng cũng có thời hạn, chỉ cần không hoạt động thì khôn
tiêu hao năng lượng. Điều này cũng làm cho hắn phải nhanh chóng đuổi theo Lâm
Minh, chỉ còn ba thành lực lượng thì phân thân Thiên Minh Tử càng ngày càng
yếu, cuối cùng nhất triệt để tiêu vong, Mà đuổi kịp Lâm Minh dễ vậy sao?
Bảo vật con thoi không gian này đối với bản tôn Thiên Minh Tử mà nói tự nhiên
là gân gà, không có trọng dụng, nhưng mà khi hạ giới phân thân Thiên Minh Tử
chỉ có tu vị Thần Hải Kỳ, nếu như phân thân thời toàn thịnh còn có thể miễn
cưỡng bảo trì tốc độ như con thoi không gian, hiện tại muốn đuổi kịp con thoi
không gian là không thể nào.
Một khi phân thân tiêu tán mà muốn dựa vào mười một tên đê tử tìm được Lâm
Minh là không thực tế, cho dù đối mặt Lâm Minh sau thiêu đốt tinh huyết trọng
thương cũng không thể làm gì được, thời gian mấy năm Lâm Minh sẽ không khôi
phục nguyên khí, thậm chí nghiêm trọng ảnh hưởng tới thành tựu tương lai của
Lâm Minh thì bọn họ cũng chẳng đối mặt được.
Bọn họ bị Lâm Minh đánh sợ!
Ý thức của đám đệ tử Thiên Minh Đại Thánh Địa càng sợ hãi, hành động lần này
khả năng sẽ thất bại! Mà phân thân Thiên Minh Tử đang bị trọng thương, cũng
ảnh hưởng tới bản tôn Thiên Minh Tử, thu hồi phân thân này hắn cũng tổn thất
tu vị.
Thiên Minh Tử tức giận bọn họ sao dám thừa nhận? - Sư... Sư tôn... Cứu ta...
Phía dưới có âm thanh yếu ớt truyền ra, nếu như không phải mấy võ giả ở đây tu
vị cực cao, căn bản không
có khả năn nghe được.
Đây là giọng của U Vô Tẫn, hắn đang hấp hối.
Đối mặt với tử vong thì cường giả cỡ nào cũng sợ hãi, cho nên đối mặt Thiên
Minh Tử bị thương giống như dã thú, U Vô Tẫn vẫn mở miệng kêu cứu, không kêu
cứu hắn cũng chẳng sống được.
Tánh mạng cách hắn càng ngày càng xa.
Thiên Minh Tử cúi đầu xuống nhìn qua U Vô Tẫn, duỗi tay lên và thân thể U Vô
Tẫn bay lên, bay tới trước mặt Thiên Minh Tử.
- Sư tôn... Cứu ta... Ta không muốn chết... = U Vô Tẫn biết rõ nếu như bản
tôn Thiên Minh Tử ở đây thì cứu hắn không có vấn đề, nhưng mà đây là phân
thân.
Thiên Minh Tử mặt không biểu tình, sát khí thu liễm giống như lửa giận đã tắt.
- Vô Tẫn, ngươi biết vì cái gì ta bảo ngươi mang chiếc nhẫn tới Thiên Diễn
Tinh không?
Đột nhiên Thiên Minh Tử hỏi, ý thức của U Vô Tẫn lúc này gần như mơ hồ. Nào có
năng lực suy nghĩ, mà những người khác thì giật mình.
Thiên Minh Tử vì cái gì bảo bọn họ mang theo phân thân tới Thiên Diễn Tinh?
Kỳ thật phân thân của Thiên Minh Tử hoàn toàn có thể tự mình hàng lâm Thiên
Diễn Tinh.
Những người này cho rằng Thiên Minh Tử có phải vì tiết kiệm năng lượng và thời
gian cho phân thân chạy đi tìm kiếm các nơi. Bọn họ chỉ đưa đi và Thiên Minh
Tử sẽ tự mình chiến đấu.
Bây giờ nghe Thiên Minh Tử nói thì không phải như vậy.
- Cứu... Cứu ta...
U Vô Tẫn giống như không nghe hiểu Thiên Minh Tử nói, chỉ mờ mịt đưa tay muốn
bắt lấy Thiên Minh Tử, giống như người đuối nước bắt được cọng cỏ cứu mạng
vậy.
- Phân thân không thể tự hấp thu thiên địa nguyên khí chuyển hóa thành chân
nguyên. Khôi phục thể lực của mình, linh thể rách nát cũng không cách nào chữa
trị, ta tự tin có thể giết chết Lâm Minh, nhưng mà ta lại sợ có gì đó ngoài ý
muốn xảy ra, ví dụ như hiện tại, ta cần một thân thể huyết nhục có sẵn năng
lượng để bổ sung chính mình, cho nên mang theo các ngươi... "
Thiên Minh Tử không nhanh không chậm nói ra. Giống như chỉ là chuyện nhỏ vậy,
nhưng những lời này lọt vào trong tai đám đệ tử thì giống như băng giá, lạnh
buốt toàn thân.
Thiên Minh Tử muốn biến bọn họ thành đồ ăn?
Bọn họ tới Thiên Diễn Tinh chính là đồ ăn dự bị?
- Sư tôn... Cứu ta...
Bờ môi U Vô Tẫn tái nhợt, nói ra những lời này, ý thức của hắn đã sớm hỗn
loạn.
Thiên Minh Tử mỉm cười, tay phải duỗi ra.
- Phốc!
Một tay cứ như vậy cắm vào ngực của U Vô Tẫn, bắt lấy trái tim đã nghiền nát
của U Vô Tẫn!
- Sư... Sư tôn...
Trái tim bị bắt lấy, U Vô Tẫn cho dù ý thức mơ hồ cũng có phản ứng, ánh mắt
hắn mờ mịt.
- Vô Tẫn, phàm nhân sinh con là vì già đi, có người dưỡng lão, sau khi xuống
mồ huyết nhục của hắn trên thế gian sẽ kéo dài, mà ta cần gì phải làm như vậy?
- Bởi vì tính mạng của ngươi nên trả lại cho ta!
Thiên Minh Tử nói như vậy và tay của hắn sinh ra vòng xoáy màu đen, vòng xoáy
bao phủ U Vô Tẫn vào trong!
Hấp Thiên Ma Công!
Thiên Minh Tử dùng thần võ vô thượng của Ma Thủy Thiên tôn hấp thu lực lượng
của người khác cho mình dung.
U Vô Tẫn lúc này vô cùng suy yếu, căn bản không có khả năng phản kháng, cơ hồ
tất cả năng lượng và huyết nhục tinh hoa bị Thiên Minh Tử hấp thu.
Lực lượng của Thiên Minh Tử tăng cường nhanh chóng, mà sinh mệnh lực của U Vô
Tẫn cũng trôi qua thật nhanh, hai mắt của hắn biến thành màu xám, hốc mắt hãm
sâu, tóc khô héo, làn da nhăn lại, giống như lão nhân chín mươi tuổi sắp chết
của phàm nhân.
Được huyết nhục thoải mái nên Thiên Minh Tử khôi phục bốn thành thực lực.
Đám đệ tử khác nhìn thấy màn này toàn bộ đều sợ hãi phát run, Thiên Minh Tử
xây dựng ảnh hưởng quá nặng, hiện tại Thiên Minh Tử muốn giết bọn họ giống như
chủ nhân muốn đồ sát gà vịt, gà vịt có thể có sức phản kháng sao?
- Tách ra trốn!
Một đệ tử hô lớn, mấy người khác tỉnh mộng và chạy đi.
- Các ngươi chạy thoát sao?
Khóe miệng Thiên Minh Tử nhuếch lên, một khắc này ma khí um tùm bạo phát ra
ngoài, tập trung không gian chung quanh lại, chính là lĩnh vực của Thiên Minh
Tử-- Vạn Cổ Ma Vực.
- Ah ah ah!
Những đệ tử Thiên Minh Đại Thánh Địa này dốc sức liều mạng công kích Vạn Cổ Ma
Vực, nhưng mà căn bản không thể rung chuyển.
- Chết đi!
Một tên đệ tử hô lên và xoay người công kích Thiên Minh Tử!
-----o0o-----



Bạn cần đăng nhập để bình luận