Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 2104 - Chương 2104: Một Đời Người Một Nhân Sinh. (12)



Chương 2104 - Chương 2104: Một Đời Người Một Nhân Sinh. (12)




Nam tử gọi là Dục Thiên Hầu chính là con rể Lâm gia, chính là người kết hôn
với nhị muội Lâm Bình của Lâm Minh, là phò mã đương triều, hắn được phong hầu
tước, thống lĩnh quân đội tinh nhuệ của Chu Tước thần quốc - ngân giáp quân
đoàn.
Đương nhiên hắn có địa vị như thế bởi vì Dục Thiên Hầu có huyết mạch dị chủng,
hơn nữa còn lấy được vòng nguyệt quế trên Vũ Đạo Trà Hội.
Năm nă trước Lâm Minh biến mất trong quá trình lịch lãm, tiến vào Vạn Cổ Ma
Khanh, phụ trách tìm kiếm Lâm Minh chính là ngân giáp quân đoàn của Chu Dục
Thiên.
- Ân!
Chu Dục Thiên ứng một tiếng, chỉ vào ghế đối diện, nói:
- Đến đây, vạn năm Vụ Hoa Tửu tẩy trần cho ngươi.
Ánh mắt người áo choàng đen nhíu lại, nhìn qua chén rượu này, vạn năm Vụ Hoa
Tửu vô cùng trân quý, uống một chén cũng tăng tu vị của võ giả lên.
Hắn xấu hổ nói:
- Hầu gia, thuộc hạ làm việc thất lợi, năm năm trước ám sát Lâm An để hầu gia
lâm vào nguy hiểm, về sau chạy trốn năm năm, hiện tại mới về, thật sự không có
mặt mũi uống rượu của hầu gia.
Chu Dục Thiên cười ha hả, nói:
- Ta dùng người thì không nghi người, nghi người thì không dùng người. Năm
năm trước bảo ngươi ám sát Lâm An ngươi thất bại không sai, mà ta phán đoán về
Lâm An chưa đủ, không nghĩ tới sau lưng hắn có cường giả Thần Hải âm thầm bảo
hộ, tuy ngươi hành động thất bại, suýt nữa bạo lộ, nhưng dù sao ta cũng biết
rõ sâu cạn của Lâm An, khá tốt hắn mất tích trong quá trình rèn luyện, ta phái
ngân giáp quân đoàn đi không động thủ với hắn, nếu không thông qua ngân giáp
quân đoàn sẽ bị quái vật kia tiêu diệt rồi.
Dục Thiên Hầu nói tới đây, hừ lạnh một tiếng, trong mắt đầy sát cơ.
- Tạ hầu gia thứ tội.
Người áo choàng đen uống cạn vạn năm Vụ Hoa Tửu.
Chu Dục Thiên cười thỏa mãn, nói:
- Lần này ngươi xử lý chuyện kia thế nào?
- Bẩm hầu gia, thuộc hạ tiến tới Thánh Ma đại lục thành công tìm được nguyên
chủ nhất mạch Huyết Sát Nguyên có thù với Lâm Minh năm đó, thuộc hạ cẩn thận
điều tra tại Thánh Ma đại lục, đã xác nhận hơn hai trăm năm trước nguyên chủ
Huyết Sát Nguyên bị Lâm Minh chém giết, về sau Lâm Minh thành tựu thiên ma
mười hai cánh, tự lập làm nguyên chủ mới, gieo nô ấn trên người các trưởng
lão, khống chế Huyết Sát Nguyên.
- Lại về sau, nguyên chủ nhất mạch Huyết Sát Nguyên bắt đầu chạy trốn, nhưng
mà Lâm Minh đi rồi, bọn họ âm thầm phát triển, tới bây giờ có thế lực cực lớn,
bởi vì gia tộc bọn họ có thù với Lâm Minh, bọn họ nguyện ý hợp tác với chúng
ta.
Người áo choàng đen đưa ra một tấm lệnh bài.
- Hầu gia, đây là ấn ký truyền âm thuộc hạ lấy được, thuộc hạ đã câu thông
tốt, thông qua ấn ý này có thể tìm được người phụ trách của nguyên chủ nhất
mạch Huyết Sát Nguyên.
- Rất tốt!
Chu Dục Thiên thỏa mãn gật đầu, hắn cầm lệnh bài, dùng thần thức quét qua, quả
nhiên là đúng thế.
- Hầu gia thần cơ diệu toán, chắc hẳn là thời điểm phân công thủ hạ đi Huyết
Sát Nguyên đã có kế hoạch tốt, phụ mẫu người nọ thật sự vướng bận, hầu gia có
ý định muốn hai lão gia hỏa này...
Người áo choàng đen làm thủ thế cắt cổ.
Tuy Lâm Minh phi thăng hơn hai trăm năm, nhưng mà nhắc tới tục danh của Lâm
Minh những người này phi thường kiêng kỵ, cho nên dùng "Người nọ" thay thế.
Chu Dục Thiên nhướng mày, lạnh lùng nói:
- Vì sao ta phải động hai gia hỏa này, nếu hai gia hỏa này có gì ngoài ý
muốn, người nọ tra xuống thì ta sẽ chết không chỗ chôn. Nhưng mà không có sao,
hai lão bất tử này mơ hồ, cho dù còn sống thì quyền hành cũng rơi vào tay của
ta! Tên nhị hoàng tử không nên thân của ai người bọn họ không đủ gây sợ, nhưng
mà Lâm An làm ta lo lắng, ta lo hai lão gia hỏa này phân cho hắn quá nhiều
quyền lực, càng ngày càng lộ mũi nhọn, nhất định phải diệt hắn, nhưng mà hết
lần này tới lần khác sau lưng hắn có người bảo hộ, đúng là khó giải quyết...
- Hầu gia anh minh, phải giết Lâm An trước khi hắn lớn lên, người nọ cho dù
trở về từ Thần Vực cũng chưa chắc vì đứa con nuôi của phụ mẫu đi gây chuyến,
dù sao một hai ngàn năm, phụ mẫu người nọ chết già, tới khi đó thiên hạ Chu
Tước thần quốc còn không phải của hầu gia sao?
Người áo choàng đen cười lấy lòng, Chu Dục Thiên cười ha hả, mà đúng lúc này
thân thể người áo choàng đen run kịch liệt, cảm giác toàn thân đau đớn, hai
mắt hãm sâu, có lực lượng âm độc đang xâm nhập kinh mạch toàn thân, ăn mòn cốt
tủy của hắn.
- Ngươi...
Người áo choàng đen khóe miệng chảy máu đen, bờ môi trắng như giấy, toàn thân
rơi mồ hôi như mưa.
Vừa rồi hắn uống rượu có độc!
Chu Dục Thiên trấn định tự nhiên, hắn hờ hững nhìn qua người áo choàng đen,
giọng nói từ tốn.
- Dùng chân nhật bảo huyết, thần ma thảo, bàn long hoa các thiên tài địa bảo
chế ra thất tuyệt độc, vô sắc vô vị, cực kỳ trân quý, hơn nữa ta sở tu độc hệ
pháp tắc nên dung nhập vào vạn năm Vụ Hoa Tửu, sau khi ngươi uống xong công
lực mất hết, chậm rãi tiêu hao tinh nguyên mà chết.
- Vì... Vì cái gì?
Người áo choàng đen cắn răng, oán độc nhìn chằm chằm vào Chu Dục Thiên, tròng
mắt như nứt ra, áo choàng trên người hắn vỡ ra, xuất hiện một nam tử gương mặt
cơ bắp, sắc mặt như tro tàn, toàn thân không ngừng run rẩy.
Chu Dục Thiên chậm rãi lấy trường kiếm trong tu di giới, cười nhạo người áo
choàng đen, nói:
- Ngươi theo ta lâu như thế, vì sao hỏi vấn đề ngu xuẩn như vậy? Ngươi biết
quá nhiều, hiện tại bên cạnh Lâm An có người thần bí bảo hộ, hắn nhất định có
biện pháp tìm ra ngươi, một khi như thế, hậu quả không tưởng tượng nổi.
- Năm năm trước ta phái ngươi đi ám sát Lâm An, ngươi thất bại ta không có
giết ngươi, cho ngươi đi Thánh Ma đại lục tránh sóng gió, đó là bởi vì còn có
việc cần ngươi xử lý, hiện tại ngươi làm xong chuyện, lưu mạng của ngươi quá
nguy hiểm, vô cùng không khôn ngoan...
- Người thành đại sự phải tâm ngoan thủ lạt, cho dù ta có nắm chắc chính diện
chém giết ngươi, nhưng sẽ làm ra động tĩnh quá lớn, dùng thất tuyệt độc giá
trị liên thanh và vạn năm Vụ Hoa Tửu giết ngươi, làm vật bồi táng cho ngươi,
ngươi nên chết nhắm mắt đi.
- Không nên oán ta!
Chu Dục Thiên đâmmột kiếm vào người áo choàng đen.
Người áo choàng đen công lực mất hết, một kiếm này tất giết hắn không nghi
ngờ.
Người áo choàng đen oán độc nhìn qua một kiếm này, chờ đợi tử vong, nhưng mà
trong tích tắc này tử vong trong dự đoán không có tới, thân thể Chu Dục Thiên
đột nhiên cứng đờ.
Kiếm của hắn như đâm vào hư không cứng như kim loại, không thể nhúc nhích.
- Ai?
Chu Dục Thiên quá sợ hãi, đây là mật thất của hắn, trận pháp cấm chế trùng
trùng, người có thể vô thanh vô tức tiến vào đây, trừ khi thực lực đối phương
đã đạt tới mức hắn không thể hiểu nổi.
Chẳng lẽ là cường giả tuyệt thế âm thầm bảo hộ sao lưng Lâm An?
Nghĩ tới đây lưng Chu Dục Thiên đổ mồ hôi lạnh.
Mà đúng lúc này hư không trước mặt Chu Dục Thiên run rẩy, bàn tay tinh xảo như
bạch ngọc duỗi ra từ hư không, xé rách hư không như xé giấy.
-----o0o-----



Bạn cần đăng nhập để bình luận