Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 674 - Chương 674: Mở Ra Ma Phương Lần Thứ Năm



Chương 674 - Chương 674: Mở Ra Ma Phương Lần Thứ Năm




Ban đầu khi ở Lôi Đình sơn, Lâm Minh ngẫu nhiên gặp Mục Thiên Vũ giao đấu với
Lôi Giao, đến sau Mục Thiên Vũ gặp nạn, Lâm Minh ở trong hang động chữa thương
cho Mục Thiên Vũ. Với thân phận hèn mọn của hắn lúc đó, lần đầu tiên tiếp xúc
với thiên chi kiêu nữ như thế, ba ngày sau Mục Thiên Vũ không chào mà đi, để
lại một phong thư, cuối cùng cho Mục Thanh Hồng đi xa Thất Huyền cốc, chú ý
Lâm Minh trên hội võ tổng tông, trong kế hoạch bồi dưỡng tông môn, xác định
Lâm Minh là thiên tài thiên giai duy nhất...
Hiện tại hồi tưởng lại, chuyện như mới ngày hôm qua.
Mục Thiên Vũ cùng Thần Hoàng đảo, giúp ích Lâm Minh rất nhiều trong quá trình
trưởng thành ban đầu.
Lôi Đình sơn, hang không tên, kỳ hạn mười năm, ước hẹn gặp quân...
Lâm Minh vuốt hàng chữ này, yên lặng xiết chặt tay. Kỳ hạn mười năm là lúc
trước hắn đã hứa, hiện giờ hắn trở về sớm hơn bảy năm. Nếu đã trở lại, hắn
tuyệt đối sẽ không để thế cục Nam Hải tiếp tục kéo dài, cũng tuyệt đối không
để các võ giả Thần Hoàng đảo cùng Mục Thiên Vũ lang bạt khắp nơi!
"Không cần mười năm, ba tháng, ta sẽ tìm được nàng!".
Trong lòng Lâm Minh âm thầm thề, nhìn gốc ngô đồng vạn năm thật sâu, ngồi
xuống cạnh nó.
- Lâm Minh, ngươi làm gì?
Ma Quang hỏi.
- Mở Ma Phương!
- Không phải chứ, mở ra trong này?
- Mở ra Ma Phương chỉ cần nửa canh giờ mà thôi, ở trong Thần Hoàng bí cảnh có
trận pháp thủ hộ, coi như rất an toàn!
Lâm Minh vừa nói, đã lấy ra tinh huyết của lão nhân áo đen.
Lúc trước khi Lâm Minh nhận được Ma Phương, một lần đang ngủ tiến vào không
gian Ma Phương, đó là lần đầu mở ra Ma Phương.
Đến sau, Lâm Minh nhận được nhuyễn giáp của thái tử đưa tặng, bên trên có
nhuộm tinh huyết của cao thủ Hậu Thiên, bị Ma Phương hấp thu, mở ra Ma Phương
lần thứ hai.
Lần thứ ba, Lâm Minh đánh chết Âu Dương Bác Duyên, dùng máu của Âu Dương Bác
Duyên lại mở ra Ma Phương.
Lần thứ tư, Lâm Minh sử dụng pháp tắc áp chế trong Ma Thần đế cung, đánh chết
một cao thủ Toàn Đan, dùng máu của đối phương mở ra Ma Phương.
Hiện giờ đã là lần thứ năm!
Từ Hậu Thiên, Tiên Thiên, Toàn Đan, cho tới bây giờ là Mệnh Vẫn!
Lâm Minh mở ra tầng tầng cấm chế, cuối cùng còn lại quả cầu tinh huyết, Lâm
Minh không nóng lòng để Ma Phương hấp thu nó, mà tiến vào Không Linh võ ý
trước, điều chỉnh tâm tính đến mức độ lòng bằng phẳng.
Tiếp theo Lâm Minh cởi áo, lộ ra ký hiệu kỳ dị trên ngực trái, ký hiệu này là
phù văn thần bí cổ xưa của Ma Phương.
Hít sâu một hơi, chậm rãi ấn tinh huyết của lão nhân áo đen lên ngực mình.
Tiếp theo, Lâm Minh cảm thấy ngực nóng rực, đoàn tinh huyết này bị Ma Phương
hấp thu.
Ma Phương yên lặng mấy năm, cuối cùng lại nghênh đón tinh huyết mới của cường
giả!
Xèo xèo xèo
Tinh huyết bị hấp thu, nhưng lại như thuốc độc mạnh rải xuống đất, toát ra
khói như ăn mòn thứ gì.
Lâm Minh hạ quyết tâm, phóng thích cảm giác cảm thụ dao động năng lượng ở Ma
Phương trên ngực, hắn có thể cảm nhận được sau khi Ma Phương hút tinh huyết,
đập lên cùng trái tim của hắn.
Khoảng mười hơi thở sau, Lâm Minh cảm thấy tinh thần chi hải chấn động, tiếp
theo hắn cảm giác bị Ma Phương hút vào. Cảm giác trời đất xoáy chuyển truyền
đến, ý thức của Lâm Minh lại đến một mảnh không gian Ma Phương tối đen...
Nơi này Lâm Minh quá quen thuộc, rộng lớn bao là cùng bóng tối sao trời, vô số
mảnh nhỏ linh hồn lấp lánh.
Ở trong mảnh nhỏ linh hồn này, sương mù bay khắp nơi. Ở giữa sương mù có một
quả cầu ánh sáng lớn một xích chậm rãi xoay tròn, hào quang ôn hòa như sao
trời, Lâm Minh hoài nghi đó là chủ nhân của Ma Phương, cũng là thánh nữ Thiên
Vũ thánh địa.
Lại một lần nữa đến không gian Ma Phương, tâm tính của Lâm Minh đã cực kỳ vững
vàng, hiện tại hắn có được Chiến Linh, lực ý chí rất mạnh, đã có thể đối phó
được đa số mảnh vỡ trí nhớ nơi này. Trừ khi là loại mảnh nhỏ linh hồn ẩn chứa
tàn hồn của đại năng, cắn nuốt có thể gặp một ít nguy hiểm.
Ý thức liên hệ tới đông đảo mảnh vỡ, bởi vì linh hồn lực của Lâm Minh mạnh
lên, hắn cảm giác khí tức của mảnh vỡ ngày càng rõ ràng, những mảnh vỡ này có
một số khí tức nhu hòa, có cái bá đạo, có cái mang theo huyết sát khí.
Mảnh vỡ quá nhỏ bị Lâm Minh trực tiếp bỏ qua, hắn chỉ xem to cỡ hai tấc trở
lên, sau đó căn cứ khí tức cảm nhận được, tìm kiếm mảnh nhỏ linh hồn có giúp
ích cho công pháp hắn tu luyện.
Chỉ là mảnh vỡ trong không gian Ma Phương nhiều lắm, tìm tòi từng cái, Lâm
Minh rất khó xác nhận rốt cuộc là mảnh nào có giá trị lớn hơn.
Lúc này, tiếng nói của Ma Quang vang lên trong đầu Lâm Minh:
- Lâm Minh, bản thánh giúp ngươi chọn một cái, cam đoan có tác dụng rất lớn
với ngươi.
- Ồ?
Lâm Minh nhướng mày, tuy rằng Ma Quang ngẫu nhiên thích khoác lác, nhưng Lâm
Minh phải thừa nhận tên này làm chuyện rất đáng tin cậy.
- Có tác dụng lớn với ta? Chính ta cũng không nghĩ ra hiện giờ có mảnh vỡ nào
có tác dụng lớn với mình.
Nói công pháp, Lâm Minh không thiếu, hơn nữa hắn đã lên con đường dung hợp võ
đạo, hiện tại hắn tìm kiếm công pháp trong Ma Phương, chỉ là cung cấp cơ sở
cho hắn dung hợp võ đạo ngày sau mà thôi.
- Hắc hắc, ta chọn là ngươi sẽ biết. Chính là khối mảnh vỡ vàng nhạt kia, to
cỡ bàn tay, cảnh cáo ngươi trước, bên trong rất có thể còn sót lại tàn hồn của
đại năng Thần Vực...
Một tia tàn hồn của đại năng, Lâm Minh trầm ngâm. Rất khó phỏng đoán những
cường giả Thần Vực này lúc còn sống sẽ như thế nào, dù là một tia tàn hồn,
mình cũng phải đối phó cẩn thận.
Cẩn thận vươn tay, một cỗ năng lượng kéo mảnh nhỏ linh hồn vàng nhạt kia bay
về phía mình, Lâm Minh tập trung tinh thần. Mấy lần đầu mở ra không gian Ma
Phương, đối với loại mảnh vỡ có thể ẩn chứa tàn hồn đại năng, Lâm Minh tránh
như rắn rết, nào có thể như bây giờ, chủ động đi hấp thu nó.
Cảm thận cảm thụ cường độ của mảnh nhỏ linh hồn này, Lâm Minh cảm thấy hẳn là
mình có thể chịu được.
- Ma Quang, rốt cuộc trong này có tác dụng lớn gì với ta?
- Hắc hắc, dung hợp trí nhớ mảnh vỡ này là ngươi sẽ biết, mảnh nhỏ linh hồn
này, nếu ta không nhận nhầm, hẳn là một cố nhân quen biết với Ma Đế để lại.
Chính vì tàn hồn trên mảnh vỡ này mà ta mới nhận ra, dung hợp nó, ngươi sẽ có
thu hoạch lớn.
Ma Quang lấp lửng.
Lâm Minh cũng không để ý, Ma Quang không có lý do lừa hắn, hơn nữa cho dù thật
bị lừa cũng khôn
g sao, hắn có nắm chắc đối phó được tàn hồn trên mảnh nhỏ linh hồn này. Bên
trong ghi lại công pháp dù không có tác dụng gì, cũng có thể để dùng là tài
liệu cho Lâm Minh thấu hiểu các loại võ học đỉnh cấp.
Giơ tay chạm nhẹ vào mảnh nhỏ linh hồn, mảnh vỡ này lập tức hóa thành ánh sáng
trắng, vụt một cái chui vào người Lâm Minh, biến mất tăm.
Đây là bản năng cắn nuốt của mảnh nhỏ linh hồn này, nó sẽ theo bản năng chủ
đạo, phát động công kích tinh thần chi hải của Lâm Minh, muốn chiếm lĩnh.
Khi mảnh nhỏ linh hồn nhảy vào trong tinh thần chi hải của Lâm Minh, Chiến
Linh hình cây thương nổi trên bên trên lập tức phát ra tiếng ngâm thê lương,
lao thẳng về phía mảnh nhỏ linh hồn.
Rắc!
Va chạm dữ dội, mảnh nhỏ linh hồn bị Chiến Linh hình cây thương đánh bay, hào
quang liền mờ đi nhiều.
Cùng lúc đó, Luân Hồi võ ý hiện ra trong tinh thần chi hải của Lâm Minh, bao
phủ mảnh nhỏ linh hồn.
Lâm Minh nhắm mắt ngồi xuống, tiến vào Không Linh võ ý, mặc cho Luân Hồi võ ý
cùng Chiến Linh chiến đấu với tàn hồn trên mảnh nhỏ linh hồn!
Chiến Linh được xưng là chém giết tất cả hư vô, đương nhiên cũng bao gồm linh
hồn. Mỗi một lần nó va chạm đều làm mảnh nhỏ linh hồn chấn động dữ dội, khiến
cho một đoàn tàn hồn bám trên mảnh vỡ tiêu tán một ít.
Suốt nửa canh giờ, trận đại Chiến Linh hồn cuối cùng chấm dứt, dù Lâm Minh
không trải qua nguy hiểm gì, nhưng cũng mệt cả người đầy mồ hôi, sắc mặt tái
nhợt.
Mảnh nhỏ linh hồn bị diệt tàn hồn chìm xuống tinh thần chi hải của Lâm Minh,
trong nháy mắt, đủ loại tin tức rối loạn tràn vào trong trí nhớ của Lâm Minh.
Lần này lượng tin tức ẩn chứa trong mảnh vỡ lớn hơn rất nhiều so với những lần
trước, làm cho Lâm Minh hừ nặng một tiếng, cảm giác đầu như muốn nổ tung.
Các loại hình ảnh hiện ra như chiếu phim trong đầu Lâm Minh.
Chiến tranh, sa trường, người chết, công pháp, bí tịch, tông môn...
Đủ loại cảnh tượng, mà xuất hiện nhiều nhất lại là ngọn lửa tuôn trào, phù văn
thần bí, cùng với đan dược màu vàng chói lọi.
Đây là một vị... Luyện Dược sư?
Trong lòng Lâm Minh ngẩn ngơ, nghiên cứu kỹ, hắn phát hiện đối phương chẳng
những là một Luyện Dược sư, còn là Minh Văn sư!
Minh Văn thuật, là kỹ năng mà Lâm Minh có được khi cắn nuốt mảnh vỡ trí nhớ
trong Ma Phương vào lần đầu tiên, kỹ năng này vô cùng mạnh mẽ ở Thần Vực.
Nhưng đáng tiếc, Lâm Minh cắn nuốt mảnh nhỏ linh hồn kia chỉ bé như hạt gạo,
hơn nữa mờ nhạt tối mù.
Đây cũng là lựa chọn bất đắc dĩ, lúc trước Lâm Minh chỉ có Luyện Thể tầng một,
lựa chọn mảnh nhỏ linh hồn bé như hạt gạo kia cũng thiếu chút chết mất.
Điều này cũng dẫn tới Minh Văn thuật mà Lâm Minh thu được rất thiếu thốn, chủ
yếu là sơ cấp.
Minh Văn thuật bao gồm bốn loại Minh Khí, Minh Dược, Minh Thân, Minh Hồn, tuy
rằng Lâm Minh học được Minh Thân, nhưng cũng chỉ là có chút hiệu quả ở Luyện
Thể kỳ. Đến tu vi Toàn Đan, Mệnh Vẫn, lực lượng tăng phúc của Minh Thân phù
liền coi như bỏ qua.
Ngoài ra, còn có một điều làm Lâm Minh bỏ qua Minh Văn thuật, đó là tu luyện
Minh Văn thuật rất tiêu hao thời gian. Theo thực lực Lâm Minh không ngừng tăng
lên, Minh Văn thuật của hắn vì mới tu luyện mà không theo kịp thực lực.
Lấy Minh Dược phù của Lâm Minh làm ví dụ, hắn nhiều nhất chỉ khắc lên Nhập
Thiên đan và Ma Tâm Toái Tinh, muốn khắc lên Phạm Thiên Long Căn, Ma Thần Chi
Cốt, là không thể nào, bởi vì không đủ đẳng cấp.
Nếu muốn tu luyện Minh Văn thuật đến cảnh giới thật cao, phải đầu tư rất nhiều
thời gian, mà cố tình lúc trước Lâm Minh thu được Minh Văn thuật lại rất thiếu
thốn, càng tới cảnh giới cao càng thêm chồng chất khó khăn.
Lần này thu được mảnh nhỏ linh hồn, vô ý bù đắp khoảng trống này.
- Ma Quang, ngươi bảo ta chẳng những phải quay lại Minh Văn thuật, còn phải
dựa trên cơ sở Minh Văn sư, lại thành Luyện Dược sư?
- Hắc hắc, Minh Văn thuật của ngươi chủ yếu lấy Minh Dược phù, ta muốn ngươi
trở thành Luyện Dược sư. Ngươi tu luyện Bát Môn Độn Giáp, Đạo Cung Cửu Tinh,
càng về sau, sử dụng dược vật càng quý hiếm tới mức làm người ta giận sôi.
Trước sau ngươi lấy được Phạm Thiên Long Căn, Vô Danh thần đan để hoàn thành
Tôi Tủy, đồng thời mở ra Bát Môn Độn Giáp, nhưng về sau, ngươi chưa chắc sẽ
luôn có cơ duyên tốt như thế. Chính ngươi không học luyện dược, chẳng lẽ mong
đợi người khác đưa lên cửa? Càn Khôn Dung Nhật lô của ngươi, chính là dược
đỉnh tốt nhất đó!
-----o0o-----



Bạn cần đăng nhập để bình luận