Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1734 - Chương 1735: Thu Long Thương. (2)



Chương 1734 - Chương 1735: Thu Long Thương. (2)




Nhưng mà hiện tại vết máu vẫn còn lấm tấm, chỉ có một cách giải thích, chỉ sợ
năm đó Ám Long thương này dính vết máu của tồn tại cường đại không phải Lâm
Minh có thể tưởng tượng.
Chỉ có thần huyết mới có thể lưu lại dấu vết lấm tấm trên thần binh này.
Lâm Minh nhớ tới thời điểm đi trên con đường đá xanh, hắn ở trong ảo cảnh nhìn
thấy thái cổ thần vương, người nọ có lẽ cũng vượt qua Chân Thần hoặc là Chân
Thần tuyệt đỉnh!
Máu này là của hắn sao?
Lâm Minh hơi trầm mặc, hắn đứng yên hồi lâu, hít sâu một hơi, vươn tay cầm lấy
cán Ám Long thương.
Trong lúc nhất thời giống như hiện ra trong óc Lâm Minh, hắn dường như nhìn
thấy sát phạt trên chiến trường viễn cổ, nhìn thấy thần quanh bay thẳng tới,
nhìn thấy thiên địa hạo kiếp nhìn thấy vô số thái cổ thần vương vẫn lạc...
Loại ảo ảnh này vượt qua mười tỷ năm, nhưng mà hiện ra trong đầu của Lâm Minh
như chuyện của ngày hôm qua.
Tạch tạch tạch!
Toàn thân Lâm Minh hiện ra chú ấn Tu La Thiên Đạo đỏ sậm, Ám Long thương bị
hắn rút ra, mũi thương rét lạnh, thoát ly nham thạch thần bí, Ám Long thương
ngủ say mươi tỷ năm qua, rốt cục lại thấy ánh mặt trời.
Cầm cây thương trong tay, Lâm Minh cảm giác đầu tiên chính là -- nặng.
Cây thương này tuyệt đối là binh khí nặng nhất mà Lâm Minh gặp được, sức nặng
đáng sợ vượt qua mười tỷ cân, khó có thể tưởng tượng nó dùng tài liệu gì luyện
chế mà thành.
Mặc dù dùng lực lượng của Lâm Minh vung vẩy cây thương này cũng cố hết sức. !
Khó khăn nhất chính là tài liệu nặng như vậy, thương này vẫn giữ được co giãn,
chỉ có lực lượng mạnh mẽ bày ra, dùng lực lượng của Lâm Minh, mặc dù đã mở đạo
cung, báng thương uốn lượn cũng chỉ uốn được phân nửa, uốn lại như trăng rằm
là không có khả năng.
- Không thể tưởng tượng nổi.
Lâm Minh lúc này cảm khái, hắn vô cùng tự tin vào Luyện Thể Thuật của mình,
nhưng mà trước mặt cây thương này hắn có cảm giác chưa đủ, cho dù sức nặng
tính dẻo của nó, dùng cảnh giới luyện thể của Lâm Minh cũng chưa đủ.
Ý thức được chuyện này, Lâm Minh cảm thấy có chút châm chọc, buồn cười Hạo
Nguyệt Quận Vương hao tổn tâm cơ lấy được cây thương này, bằng vào tu vị luyện
thể của bọn họ cầm Ám Long ương trong tay, sợ rằng chỉ có trơ mắt mà nhìn
thôi, căn bản không thể sử dụng được.
Trước mặt Ám Long thương, Lâm Minh cảnh giới luyện thể chưa đủ, hắn dùng
phương thức khác, dùng hệ thống tụ nguyên thúc dục thương này, hắn không chút
do dự sử dụng thần lực, một khắc này sau lưng Lâm Minh hiện ra hư ảnh Tà Thần
Chi Thụ.
Nguyên khí như thủy triều lập tức bắn vào trong Ám Long thương!
Ô ô ô!
Ám Long thương không cự tuyệt ai cả, cơ hồ tất cả năng lượng rót vào trong đó,
nó giống như cái động không đáy, mặc cho Lâm Minh rót vào bao nhiêu năng lượng
cũng không đủ!
Mãi cho tới bây giờ Lâm Minh mới dùng hết chân nguyên, dùng lực lượng cực hạn
cũng không thể thúc dục được gì, chỉ thấy trên thân thương có hắc quang nhàn
nhạt, mà nếu như binh khí bình thường bị Lâm Minh trút lực lượng vào như vậy,
đã sớm thần mang đại phóng, bốc cháy hừng hực.
Trải qua những thí nghiệm này, Lâm Minh cười khổ không thôi, hắn đã xác định
thực lực của mình bây giờ tuy có thể miễn cưỡng sử dụng Ám Long thương, nhưng
mà Ám Long thương không thể phát huy một phần mười uy lực, hệ thống tụ nguyên
cũng không cần nói, phương diện luyện thể phải mở đạo cung mới có thể miễn
cưỡng dùng được.
Nếu như dùng Ám Long thương công kích địch nhân, tuy có thể đổi lấy lực sát
thương cường đại, nhưng mà tương ứng, năng lượng và khí huyết của Lâm Minh
tiêu hao vô cùng kinh người.
- Ám Long thương hiện tại ta vẫn không thể dùng thường xuyên, chỉ có lúc đối
mặt địch nhân, có thể lấy ra làm đòn sát thủ, hơn nữa cây thương này đã vượt
qua Thiên Tôn Linh Bảo, đang mang trọng đại, nếu tin tức truyền ra, bị người
có ý chí ngấp nghé, như vậy ta sợ rằng phải đối mặt với đuổi giết vô tận.
Lâm Minh nghĩ như vậy, thu Ám Long thương lại.
Tuy đạt được một kiện thần binh, nhưng mà lúc bình thường Lâm Minh vẫn hay
dùng Phượng Huyết Thương, Ám Long thương chỉ có thể dùng làm át chủ bài giữ
mạng.
Phượng Huyết Thương xem như là binh khí cùng lớn lên với Lâm Minh, ngày sau
Phượng Huyết Thương cũng sẽ chậm rãi tế luyện thành Thiên Tôn Linh Bảo, cũng
sẽ sinh ra khí linh của mình, nhưng mà quá trình này quá dài, ít nhất phải
ngàn vạn năm sau Phượng Huyết Thương mới thể hiện ra uy lực đáng sợ của nó,
chuyện này với sự phát triển của Lâm Minh mà nói rất tốt.
Lâm Minh đang định rời khỏi nơi đây, thời điểm này ở chân trời xa xôi có hào
quang phóng lên trời, đâm thẳng phía chân trời!
Lâm Minh nao nao, nhìn chằm chằm vào thần quang kia, vô số mây đen bởi vì thần
quang này mà mở ra, một vết nứt đen kịt xuất hiện.
Vết nứt không gian này càng lúc càng lớn, càng ngày càng rộng, mặc dù cách xa
vài ngàn dặm, Lâm Minh cũng có thể ẩn ẩn nhìn thấy cảnh tượng trong khe nứt,
bên trong là một thế giới.
Chuyện này làm cho Lâm Minh hiểu rõ.
- Đây chẳng lẽ là... Thí luyện cuối cùng tầng năm mở ra...
Thí luyện cuối cùng, mỗi tầng không giống nhau, Lâm Minh không biết tầng thứ
năm sẽ là cái gì, hắn đưa mắt nhìn qua tầng thứ năm, chỉ thấy trong thế giới
này tràn ngập năng lượng, từng đạo thần quang mỹ lệ từ xa phóng lên trời cao,
như sóng nước vặn vẹo nhộn nhạo, cũng chẳng khác gì hiện tượng thiên văn.
Lâm Minh triển khai thân pháp bay thẳng tới vết nứt không gian này.
Lâm Minh đã vào sâu tầng thứ tư, mà cửa vào tầng năm nằm ở trung đoạn tầng thứ
tư, Lâm Minh cách nơi đó một đoạn đường khá xa.
Thời điểm Lâm Minh chạy tới, đã có không ít thí luyện giả đã tới trước một
bước.
Có kinh nghiệm chém giết ở tầng bốn này, bọn họ có một ít là nhân vật đứng
đầu, trên thân mỗi người có sát khí nhàn nhạt, đang chiếm một góc ở đây, điều
tức khí tức của bản thân.
Trên đỉnh đầu của bọn họ, vô số lôi đình đang lóe lên, vết n
ứt không gian chẳng khác gì miệng hung thú, ẩn nấp trên trời cao.
- Lâm Minh đại sư!
Lâm Minh đột nhiên nghe có người gọi mình, quay đầu nhìn lại, có hai thanh
niên quần áo rách nát, thân hình chật vật đang nhìn hắn.
Hai người này chính là hai thiên tài gặp Lâm Minh trong rừng lúc trước, sau
khi bọn họ đi vào tầng thứ tư thì gặp phải Kim Cương Cự Viên, được Lâm Minh
cứu.
Về sau bọn họ trên đường đi trải qua nhiều nguy hiểm, dựa vào các loại thủ
đoạn, vất vả chạy nạn mới tới được tầng thứ năm này.
Bọn họ ở tầng thứ tư này dù không có được cơ duyên gì, nhưng lại hái không ít
thảo dược, trọng yếu nhất là, độ hoàn thành của bọn họ vượt qua 40%. Thời điểm
thí luyện cuối cùng chấm dứt sẽ đạt được ban thưởng.
- Là các ngươi.
Lâm Minh gật gật đầu, xem như bắt chuyện qua. Hắn ngẩng đầu nhìn qua bầu trời,
ở khoảng cách gần như vậy, Lâm Minh đã có thể nhìn rõ trong không gian này là
một thế giới có khí tức thái cổ, khê nứt này độ cao không quá trăm dặm.
- Tầng năm đã mở ra, hiện tại không thể tiến vào sao?
Lâm Minh quay đầu nhìn qua hai thanh niên vừa nói chuyện với mình.
-----o0o-----



Bạn cần đăng nhập để bình luận