Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 583 - Chương 583: Hạn Ngươi Một Ngày Rời Đi



Chương 583 - Chương 583: Hạn Ngươi Một Ngày Rời Đi




Vốn dáng vẻ bệ vệ cũng biến mất không còn, nam nhân Ải Ma hoàn toàn ỉu xìu,
cũng không thể trách hắn kinh hồn táng đảm như thế, Phong Hào Tu La thật sự là
quá khủng bố, chỉ riêng nói về Bát Vẫn Tu La Hạo Càn trong ba người này mà
nói, cuối cùng hắn trở thành Mệnh Vẫn tầng tám, được tôn làm Bát Vẫn Chiến Đế.
Chiến Đế đồng cấp không người nào là đối thủ của hắn, mà ngay cả lão quái vật
mấy ngàn năm không xuất thế, gặp Bát Vẫn Chiến Đế cũng kiêng kị ba phần.
Nên muốn thắng Bát Vẫn Chiến Đế thì cần phải có ưu thế tu vi tuyệt đối, nếu
không sẽ hoàn toàn bị Bát Vẫn Chiến Đế áp đảo.
Nghĩ đến tương lai Lâm Minh có thể sẽ trở thành người như vậy, da đầu nam nhân
Ải Ma liền run lên.
Thật sự đắc tội người như thế, Thông Thiên tháp cũng không bao vệ được hắn,
hắn cúi đầu khom lưng nói:
- Lâm đại nhân, tiểu nhân trước cáo từ.
Nói xong, hắn trốn thật nhanh, cũng không dám... nửa câu đề cập tới chuyện
khiến Lâm Minh quy thuận nữa.
Nói đùa, Thông Thiên tháp mười hai tôn chủ, trừ tổng tôn ra, cũng chính ngoài
tháp chủ ra, mười một người khác ngay cả Tu La thiên cấp cũng không tới, thậm
chí có mấy người, ngay cả Tu La địa cấp cũng chưa đạt tới, làm sao có thể để
một Phong Hào Tu La làm thủ hạ của bọn họ chứ?
Trên bia đá vương giả có rất nhiều tên, đó là tập hợp tuấn kiệt trẻ tuổi toàn
bộ Thánh Ma đại lục vạn năm qua, đừng nói là Tu La thiên cấp, cho dù là Tu La
bình thường đều đều rất ít.
Nam nhân Ải Ma bằng tốc độ nhanh nhất vọt tới Truyền Tống trận, trực tiếp
truyền tới tầng thứ tư chỗ tôn chủ.
- Hắc Ám đại nhân, việc lớn không tốt!
Nam nhân Ải Ma thân vốn đã lùn lại còn béo phì, chạy chạy giống như quả bóng
cao su vậy, nghiêng nghiêng lảo đảo nhìn rất buồn cười.
Hắc Ám tôn chủ nhíu mày nhìn nam nhân Ải Ma đang thất kinh, quát lạnh:
- Hoảng cái gì!
Nam nhân Ải Ma bụp bụp một cái quỳ trên mặt đất:
- Đại nhân, không tốt, Lâm Minh lấy được Phong Hào Tu La thí luyện tư cách!
- Ta đã biết!
Hắc Ám tôn chủ lạnh lùng lên tiếng, sắc mặt lặng xuống. Trên thực tế, từ lúc
Lâm Minh lấy được Phong Hào Tu La hắn đã chiếm được tin tức đầu tiên, căn bản
không cần phải nam nhân Ải Ma đến báo.
Mới vừa biết được tin tức kia, trong lòng hắn cũng kinh hãi, một Phong Hào Tu
La ý nghĩa rất lớn, người như thế thậm chí đã vượt qua phạm trù Thông Thiên
tháp, liên quan đến chiến tranh chủng tộc Thánh Ma đại lục!
Nam nhân Ải Ma nhìn thấy Hắc Ám tôn chủ im lặng không nói, cũng không biết
trong lòng đối phương nghĩ gì. Bạo dạn đề nghị:
- Đại nhân... Lâm Minh vừa rồi hứa, sẽ không cùng chúng ta là địch, ngươi xem
chúng ta có phải hay không, có thể... thay đổi sách lược, giao hảo với Lâm
Minh, không cần đắc tội với hắn... vạn nhất ngày sau...
- Hừ! Ngu xuẩn!
Hắc Ám tôn chủ quát lạnh một tiếng, nam nhân Ải Ma sợ tới mức vội vàng quỳ rạp
trên đất, cũng không dám hé răng nữa.
- Lú trước Bát Vẫn Chiến Đế đã là ví dụ tốt nhất, dưỡng hổ gây họa, ắt sẽ bị
cắn ngược! Nếu lại tiếp tục cho ra một tên nhân loại Thiên Ma mười hai cánh,
vậy cũng khiến đối phương trở thành đại năng Thần Hải vậy thì căn cơ Huyết Sát
Nguyên tất nhiên sẽ bị lung lay.
Hắc Ám tôn chủ đã không còn trông mong Lâm Minh ký kết khế ước phục vụ Thông
Thiên tháp, loại cấp bậc thiên tài này giống như rồng ngủ trong vực sâu, làm
sao cam tâm đeo một cái gông xiềng hình chữ nhật chứ, đừng nói là hắn, cho dù
là Tu La thiên cấp Phong Thần cũng cự tuyệt ký kết khế ước, bọn họ đều là loại
người cao ngạo đến mức tận cùng, làm sao lại làm tay sai cho người khác?
Tuy nhiên Phong Thần xuất thân không phải tầm thường, cường giả sau lưng hắn
có giao thiệp với tháp chủ. Tự mình thế tốt đảm bảo, cuối cùng Thông Thiên
tháp mới nguyện ý nhượng bộ.
Nhưng Lâm Minh lại khác, đừng nói bây giờ sau lưng hắn tạm thời chưa phát hiện
được thế lực lớn nào ủng hộ, cho dù có, vậy cũng là thế lực đối địch, bởi vì
Lâm Minh là nhân loại.
Một Bát Vẫn Chiến Đế đã khiến cuộc sống hằng ngày Thông Thiên tháp không yên,
bây giờ lại sinh ra thêm một tên nhân loại đại năng uy hiếp Huyết Sát Nguyên?
Hắc Ám tôn chủ sắc mặt âm trầm, lập tức đi về phía đại sảnh nghị sự.
...
Lâm Minh nhìn về phía quang môn trước mặt, ở phía sau quang môn là một tiểu
thiên thế giới được phong ấn, đây là Vương Giả Tù Lung cấp Phong Hào Tu La!
Tại trong Thông Thiên tháp này có rất nhiều tiểu thiên thế giới bị phong ấn,
thật khó tưởng tượng được Thông Thiên tháp lúc trước rốt cuộc là ai kiến tạo.
Phía sau Lâm Minh có không ít võ giả, bọn họ đều vây lại đây xem.
Một canh giờ trước, chuyện Lâm Minh chiếm được Phong Hào Tu La đã truyền khắp
tầng ba Thông Thiên tháp, gần như mọi người đều biết được tin tức khó tin này.
Trước đó, Phong Hào Tu La đối với bọn họ mà nói chỉ là truyền thuyết, tuyệt
đối không nghĩ tới, chuyện bây giờ lại phát sinh ở bên cạnh bọn họ, làm cho
người ta có cảm giác rất mơ hồ, giống như nằm mơ vậy.
Chỉ trong mấy khắc ngắn ngủi, lượng lớn võ giả đã tụ tập tại của Tu Luyện địa
đặc thù, bọn họ đều muốn đi vào liếc bia đá vươn
g giả một cái, tuy nhiên người có quyền hạn tiến vào lại không được bao nhiêu,
những người không vô được chỉ đành phải đứng ở ngoài.
Sau khi nhìn thấy bia đá vương giả, mọi người không khỏi chậc chậc ngợi khen,
có một số người còn dùng Chiến Tranh trận bàn lục phù ảnh ghi lại cho người
bên ngoài xem.
Tuy nhiên cũng có người thuận đường đi tới chỗ Vương Giả Tù Lung, chờ xem Lâm
Minh tiến vào trong đó.
Một người cũng không nói, phần lớn bọn họ tò mò nhìn về phía quang môn Vương
Giả Tù Lung, dường như muốn biết Vương Giả Tù Lung cấp Phong Hào Tu La có gì
khác nhau.
- Lâm đại nhân, một lần tiến vào Vương Giả Tù Lung tốn hai mươi điểm số giết
chóc, Vương Giả Tù Lung bất luận kẻ nào cả đời chỉ có thể vào một lần, tuổi
hạn định là dưới ba mươi, không hạn chế thời gian tiến vào, ngài muốn bây giờ
tiến vào sao?
Bạch chấp sự cung kính hỏi.
- Đúng vậy!
Bất kể là Vương Giả Tù Lung cấp bậc gì đều phải tốn hai mươi điểm số giết
chóc. Lấy được tư cách thí luyện cấp cao, thì càng nhận được nhiều ưu đãi.
Nếu chỉ lấy được tư cách cấp thánh bình thường, thậm chí tư cách cấp phàm thì
cũng không có nhiều ý nghĩa lắm.
Lấy được tư cách gì, phải xem bản sự của người đó, lịch lãm trong Vương Giả Tù
Lung cấp Phong Hào Tu La là một cơ hội khó có được, tục truyền, năm đó Bát Vẫn
Chiến Đế chính là nhờ sau khi tiến vào Vương Giả Tù Lung mới lĩnh ngộ pháp tắc
thời không, ngày sau thần thoại bất bại trong đồng cấp!
Tuy nhiên, mỗi người ở trong Vương Giả Tù Lung gặp gỡ cũng khác nhau, Lâm Minh
tiến vào trong đó chưa chắc đã giống như Bát Vẫn Chiến Đế, tiếp xúc được Thời
Không ý cảnh, còn nhận được gì đều là ẩn số chưa biết.
- Lâm đại nhân, mời ngài xác nhận xem thức ăn nước uống đã chuẩn bị tốt chưa,
mặt khác, đây là phù đào thoát, trong Vương Giả Tù Lung có khả năng gặp nguy
hiểm tới tính mạng, nếu không chịu nổi xin hãy dùng phù này thoát ra.
Bạch chấp sự nói xong, lại đưa cho Lâm Minh một tấm Truyền Tống phù.
Nói là phù, kỳ thật là là được khắc bằng ngọc thạch, cùng loại với Độn phù lúc
trước Mục Phượng Tiên cấp cho Lâm Minh, tuy nhiên Độn phù có thể truyền tống
khoảng cách xa hơn, có thể truyền tống tới bất kỳ không gian nào. Mà phù đào
thoát Bạch chấp sự đưa cho, chỉ có thể truyền tống đến khu vực cố định ở Thông
Thiên tháp, hơn nữa khoảng cách rất ngắn.
- Cảm ơn Bạch chấp sự.
Ấn tượng của Lâm Minh đối với Bạch chấp sự cũng không tệ lắm, hắn căn bản
không nghĩ tới sử dụng trương Truyền Tống phù này, ở trong Vương Giả Tù Lung
càng lâu, thu hoạch lại càng lớn.
Tuy rằng nói như vậy nhưng mà kỳ thật Vương Giả Tù Lung không có khả năng ở đó
cả đời, ở lâu sẽ không chịu nổi mà đi ra.
Bình thường ở đỉnh cấp tông môn tứ phẩm, tuấn kiệt trẻ tuổi tầng dưới chót
tông môn ngũ phẩm đỉnh cấp cũng chỉ ở trong Vương Giả Tù Lung mười ngày mà
thôi.
Tiếp tục tiến thêm một bước, tuấn kiệt trẻ tuổi Tu La bảng trên bia đá vương
giả cũng chỉ có thể ở mười lăm ngày đến một tháng mà thôi.
Chẳng hạn như đứng đầu Thiên Ma thất tinh - Phong Thần, ở trên bia đá vương
giả được liệt vào Tu La thiên cấp, cũng chỉ ở được hai mươi tám ngày mà thôi.
Mà Diêm Si, ở trên bia đá vương giả liệt vào Tu La địa cấp, ở được hai mươi
mốt ngày.
Tục truyền, ba ngàn năm nay, ở lâu nhất trong Vương Giả Tù Lung vẫn là Bát Vẫn
Chiến Đế, ở lại suốt hai tháng!
Dưới Bát Vẫn Chiến Đế cũng là Phong Hào Tu La, U Minh Tu La Mạc Côn, ở được
bốn mươi lăm ngày.
Phong Hào Tu La cũng có chênh lệch với nhau.
Về phần Thiên Sát Tu La Thân Đồ Hồng Hi, bởi vì chuyện tám ngàn năm trước, ghi
lại không rõ lắm, chỉ truyền lại vài bản ghi chép cũ, còn chuyện Thân Đồ Hồng
Hi ở trong Vương Giả Tù Lung bao nhiêu ngày thì không biết.
Hít sâu vài hơi, điều chỉnh tinh khí thần bản thân đến trạng thái tốt nhất,
Lâm Minh chiến ý sáng ngời, hắn tràn ngập chờ mong với Vương Giả Tù Lung.
Đang muốn bước vào trong, đúng lúc này, một tiếng gọi lại.
- Chậm đã!
- Hả?
Lâm Minh quay đầu, lại thấy tên thuyết khách lúc trước Hắc Ám tôn chủ phái
tới, mà trước hắn, còn có một nam nhân Cự Ma tộc khoác áo choàng màu đen, mặc
chiến giáp, cơ thể rắn chắc cứng như sắt thép, mấy cơ bắp cuồn cuộn khiến áo
giáp lồi lên, ánh mắt như chớp.
Trên người nam nhân Cự Ma tộc, Lâm Minh cảm nhận được một cỗ khí tức khủng bố,
người này, tuyệt đối là một cao thủ!
Lâm Minh khẽ nhíu mày:
- Chuyện gì?
Ở phía sau Lâm Minh, không ít võ giả Thông Thiên tháp sau khi nhìn thấy áo nam
nhân choàng, sắc mặt khẽ biến.
- Ma Ha!
- Thiên Ma thất tinh đứng thứ ba Ma Ha!
Có người lập tức nhận ra thân phận nam nhân Cự Ma áo choàng, ở tầng ba Thông
Thiên tháp, thực lực Ma Ha so với Đạt Cổ chỉ có hơn chứ không kém.
- Hắn chính là Ma Ha.
Lâm Minh nhìn về phía nam nhân áo choàng trước mặt Ải Ma, trong lòng hơi kinh
hãi, từ lúc hắn tới Hồng Nhật thành đã nghe qua cái tên này.
- Ngươi chính là Lâm Minh!
Ma Ha nhìn Lâm Minh, hai con mắt đen ngòm giống như muốn nhìn thấu hắn vậy.
- Tìm Lâm mỗ chuyện gì?
- Hắc hắc...
Ma Ha khàn khàn cười:
- Có một số việc muốn tìm ngươi nói chuyện, đi theo ta.
- Không cần, có chuyện gì nói ở trong này là được rồi, Lâm mỗ còn vội vàng tu
luyện.
Lâm Minh giọng điệu rất bình tĩnh, nhưng mơ hồ có một cỗ khí thế không thể làm
trái.
- Hừ!
Bị Lâm Minh trực tiếp cự tuyệt, Ma Ha có chút không vui:
- Việc tu luyện của ngươi, vẫn nên chờ một chút đi!
Ma Ha dùng chân nguyên truyền âm.
- Ồ?
Lâm Minh mặt mày nhăn lại:
- Có ý gì?
- Tôn chủ vừa mới lên tiếng, hạn ngươi trong vòng một ngày phải rời khỏi
Thông Thiên tháp, ngươi tới Thông Thiên tháp một năm rưỡi rời đi chắc là cũng
kiếm lời không ít, sát khí tích lũy rất nhiều, ở Tu Luyện địa cũng rất có thu
hoạch, làm người, phải biết đủ!
Ma Ha lại lần nữa dùng chân nguyên truyền âm nói, loại uy hiếp ngầm này vốn đã
trái với quy củ của Thông Thiên tháp, tự nhiên không thể nói ra bên ngoài.
- Bảo ta rời đi? Ta vừa mới nhận được tư cách tiến vào Vương Giả Tù Lung cấp
Phong Hào Tu La, ngươi bảo ta rời đi sao? Còn có chuyện gì so với chuyện này
hoang đường hơn không?
Lâm Minh giận dữ cười, nếu thời điểm này bị buộc rời khỏi Thông Thiên tháp,
vậy đúng là khiến người ta cảm thấy nhục nhã.
-----o0o-----



Bạn cần đăng nhập để bình luận