Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1307 - Chương 1307: Không Gian Thần Mộng (2)



Chương 1307 - Chương 1307: Không Gian Thần Mộng (2)




Trên lôi đài, Băng Mộng mặc một thân váy dài thanh lịch, quần áo bay bay. Thân
thể của nàng lơ lừng trên mặt đất chừng một gang, mũi chân rời đất, dung mạo
bao phủ trong một tầng sương mù, khiến người nhìn không rõ ràng.
Ở trước người nàng cách 50 trượng, Long Nha một thân đồ đen, trên tay quấn
băng vải màu trắng, ánh mắt yên lặng. Hắn đã dự cảm đến sự mạnh mẽ của Thần
Mộng, mức độ kịch liệt của Thần Vực đệ nhất hội võ lần này vượt qua đoán trước
của sư phụ hắn.
- Băng Mộng tiên tử, rốt cục có thể thấy được mấy phần thực lực của ngươi
rồi.
Lâm Minh nhìn Băng Mộng trên lôi đài. Trước đó, Băng Mộng gần như là được tiến
cử vào vòng chung kết, căn bản không gặp phải đối thủ gì ra hồn.
Đây không phải là tổ trọng tài của đệ nhất hội võ thiên vị Băng Mộng, mà là
bởi vì Băng Mộng quá mạnh, bất kỳ tuyển thủ hạ giống nào nếu gặp nàng quá sớm
đều chịu thiệt, thủ đoạn ra hết còn đánh không thắng, chẳng những khiến người
nhìn ra át chủ bài còn làm hao mòn nhuệ khí, lãng phí thể lực.
Dưới tình huống như vậy, không có người nguyện ý giao thủ với Băng Mộng, đối
thủ của Băng Mộng đều là những người dự thi dùng để góp cho đủ số kia. Bởi vậy
Lâm Minh căn bản không biết chiêu thức và pháp tắc của nàng.
- Trận đấu bắt đầu!
Theo Hạo Vũ Tử tuyên bố, trên lôi đài thổi lên một cơn gió lạnh, ở dưới chân
Băng Mộng hiện lên một đóa sen băng màu trắng. Đóa sen này sáng bóng trong
suốt, giống như lưu ly.
Nhìn thấy đóa sen băng này, Lâm Minh ngây ra một hồi, hắn mơ hồ cảm giác ra,
trong đóa sen này ẩn chứa một luồng hơi thở pháp tắc thần bí.
Những pháp tắc này cùng loại dấu ấn Thần Mộng Lâm Minh lĩnh ngộ ra ở Thần Mộng
giới, chính là pháp tắc huyền ảo nhất của hệ thống Tu thần. Hơn nữa so với Lâm
Minh lĩnh ngộ ở không gian Thần Mộng càng thêm cao thâm, huyền diệu, có loại
cảm giác khiến người không thể nhìn lên.
- Hơi thở này chẳng lẽ là... Thần Mộng Thiên Tôn khắc xuống?
Trong lòng Lâm Minh không khỏi hiện lên ý niệm này. Lại nói tiếp, Băng Mộng là
Thánh nữ của Thần Mộng Thiên Cung, cũng là một người xuất sắc nhất trong mấy
đệ tử thân truyền ít ỏi không nhiều lắm của Thần Mộng Thiên Tôn. Thần Mộng tự
mình ra tay vì Băng Mộng tiên tử tạo ra cái gì cũng nằm trong tình lý.
Đóa sen băng này nhìn như bình thường kỳ thật không phải tầm thường, nó chính
là vũ khí của Băng Mộng.
Thần Mộng Thiên Tôn có thể thoải mái tạo ra Thiên Tôn Linh bảo, vì một hậu bối
đệ tử chế tạo vũ khí, uy lực có thể nghĩ mà biế
t.
- Vũ khí hình dạng hoa sen?
Long Nha nhìn về phía sen băng dưới chân Băng Mộng, không dám có chút sơ suất,
hắn đã mở ra Tam Sinh Đồng.
- Không gian kính tượng!
Thân hình Long Nha thoáng động, thân thể một thành hai, hai thành bốn... thẳng
đến chia thành 16 cái.
Đối mặt với Băng Mộng, hắn không có bất kỳ giữ lại, ngay từ đầu liền dùng ra
16 không gian kính tượng.
16 kính tượng đồng loạt ra tay, trong lúc nhất thời lực lượng không gian chung
quanh Long Nha toàn bộ trở nên hỗn loạn, không gian bị kiếm phong hấp dẫn, trở
thành một bộ phận của kiếm phong sát khí.
Cùng lúc đó, thời gian hoàn toàn hỗn loạn, kiếm của Long Nha nhìn như thong
thả kỳ thật lại tốc độ cực nhanh, nhanh chậm giao thoa khiến người không thể
nhận ra. Loại cảm giác này cực kỳ khó chịu, nếu trên lôi đài đối mặt với Long
Nha, căn bản đừng mơ tránh khỏi công kích như vậy.
Đối mặt với 16 kính tượng, sen băng dưới chân Băng Mộng lăng không bay lên,
từng cánh hoa bắn ra.
Mỗi một cánh hoa này đều từ bảy cái băng tinh tạo thành, có lớn có nhỏ, mỗi
cái đều sáng bóng trong suốt, lạnh lẽo phát sáng.
Trong nháy mắt, một đóa sen băng liền hóa thành vô số băng tinh.
- Ngự Linh Thuật.
Băng Mộng môi hồng khẽ hé, ở mi tâm nàng biến ảo ra dấu ấn một đóa hoa sen màu
vàng, đây là chiến linh của nàng.
Chiến linh của Băng Mộng rõ ràng đạt tới Hoàng Kim viên mãn!
Chiến linh dung nhập vào trong băng tinh, trong nháy mắt tất cả băng tinh bắn
mạnh bừa bãi, ở không trung hội tụ thành một thanh kiếm sắc. Thanh kiếm này
mỗi một bộ phận tạo thành đều ẩn chứa pháp tắc độc lập. Chỉ trong khoảnh khắc,
16 kính tượng của Long Nha liền có một nửa bị băng tinh đánh tan.
- Tam Sinh Đồng, Vạn Pháp Hư Không!
Trong khoảnh khắc đó, hai mắt Long Nha dấy lên ngọn lửa, kinh mạch mạch máu
quanh mắt hoàn toàn gồ lên, trong tầm nhìn của Long Nha quỹ tích của tất cả
băng tinh đều bị hắn hoàn toàn nhìn thấu!
Tám không gian kính tượng còn sót lại đột nhiên dung hợp làm một, Long Nha đâm
ra một kiếm xiên xiên. Một kiếm nhìn như không hề hoa lệ, đâm vào một điểm nào
đó của đàn kiếm băng tinh, chỉ nghe một tiếng giòn vang, đàn kiếm băng tinh
trong nháy mắt sụp đổ!
Long Nha toàn thân khí huyết sôi trào, lùi nhanh ra ngoài, mà Băng Mộng tiên
tử trong hai mắt hiện lên một tia ngạc nhiên. Tam Sinh Đồng của Long Nha quả
nhiên không phải tầm thường, không ngờ có thể tìm được nhược điểm của đàn kiếm
băng tinh Ngự Linh Thuật của nàng.
Ngự Linh Thuật của Thần Mộng Thiên Cung là võ kỹ Thần Mộng Thiên Tôn sáng tạo,
tuy rằng không phải Thần Võ vô thượng nhưng cũng đẳng cấp cực cao, yêu cầu của
nó đối với chiến linh cực kỳ hà khắc.
Đương nhiên, Ngự Linh Thuật bị Long Nha nhìn thấu không phải bởi vì Ngự Linh
Thuật Thần Mộng Thiên Tôn sáng lập lỗ hổng quá nhiều, mà là Băng Mộng tu luyện
còn chưa đâu vào đâu, nhất là đối với Tam Sinh Đồng của Long Nha mà nói.
Lần này giao thủ nhanh như chớp giật, Long Nha rồi lại không rơi vào hạ phong.
Người xem ở đây đều nhìn mà tặc lưỡi ngợi khen, tuy nhiên có trận chiến của
Tiểu Ma Tiên và Lâm Minh ở phía trước, bọn họ sớm có chuẩn bị tâm lý, không
đến mức phản ứng quá kịch liệt.
- Băng Mộng chỉ là Thần Hải hậu kỳ rồi lại đã đạt tới chiến linh Hoàng Kim
viên mãn, thật sự khó tin.
- Không sai, đệ tử Thần Mộng Thiên Cung bởi vì là pháp thần đồng tu, lại có
không gian Thần Mộng lịch lãm nguyên thần, bất kể linh hồn, chiến linh đều hết
sức mạnh mẽ. Chiến linh của Băng Mộng tuyệt đối là thứ nhất Thần Vực trong thế
hệ trẻ, không người có thể so sánh.
- Thần kỳ nhất chính là Long Nha, ta đã cho rằng hắn sẽ trực tiếp bị thua,
không nghĩ tới hắn lại có thể nhìn thấu Ngự Linh Thuật do Băng Mộng thi triển.
Long Nha mạnh mẽ là không giả, nhưng dù sao thua bởi Lâm Minh, thần thoại vô
địch của hắn đã bị phá vỡ. Rất nhiều người cho rằng, hắn gặp phải Băng Mộng sẽ
bị thua rất nhanh.
- Ngự Linh Thuật...
Dưới lôi đài, Lâm Minh nhớ lại công kích vừa rồi của Băng Mộng, công pháp dùng
chiến linh rót vào trong vũ khí, đánh chết đối thủ kỳ thật cũng không chỉ một
loại Ngự Linh Thuật.chúng nó có thể phân loại làm một hệ thống, cũng chính là
bí pháp chiến linh.
Loại bí pháp này nhìn như đơn giản, kỳ thật ẩn chứa đủ loại kỹ xảo. Võ giả
bình thường khống chế hai ba món vũ khí đã là cực hạn, nhưng là Băng Mộng rồi
lại có thể khống chế nhiều băng tinh như vậy, chồng lên lẫn nhau, uy lực thật
lớn.
Đây cũng là trong tình lý. Ngự Linh Thuật là võ kỹ Thần Mộng Thiên Tôn sáng
lập, xa không phải bí pháp chiến linh khác có thể sánh bằng, đối với chiến
linh yêu cầu cao, uy lực cũng càng mạnh.
- Chiến linh của ta trước mắt chỉ là tác dụng phụ trợ, ở mặt linh hồn và ý
chí có kỳ hiệu, nhưng là trong thực chiến cũng chỉ là tăng phúc công kích. Nếu
có thể học được Ngự Linh Thuật, hẳn là đối với tính đa biến chiến đấu của ta
có đề cao rất lớn.
Lâm Minh nghĩ vậy, ở trên lôi đài, thân hình Long Nha lại chia ra 16 kính
tượng.
Hắn vẫn duy trì trạng thái Vạn Pháp Hư Không.
Long Nha trong lòng rõ ràng, chiến đấu càng kéo dài đối với hắn lại càng bất
lợi.
- Hư Không Tận Diệt!
16 Long Nha cùng xuất kiếm, 16 luồng kiếm quang giao thoa bắn tới, đây là một
trong những chiêu thức mạnh nhất của hắn. Trong trận chiến với Lâm Minh lúc
trước, hắn chính là bằng vào một chiêu này bức ra Thiên Đạo Phán Quyết của Lâm
Minh.
Rầm Rầm Rầm! !!
Hư không chấn động, lực lượng không gian bắn ra bừa bãi, lực lượng thời gian
cũng theo đó vặn vẹo. Trong một kiếm đồng thời ẩn chứa pháp tắc Thời Không
tầng năm đại thành, có thể tưởng tượng uy lực của nó.
Mà ngay tại giờ khắc này, Long Nha chỉ cảm thấy cảnh tượng chung quanh Băng
Mộng chợt biến, một luồng cảm giác thê lương khó thể hình dung lan tràn, hắn
cảm giác dường như đến trong một thời không dị độ.
Đây là...
Hư không vô cùng vô tận, Băng Mộng đứng ở trung tâm thời không, hai mắt nhắm
nghiền, tóc dài màu lam băng tùy ý bay múa. Ở bên cạnh nàng, ánh sao như mộng
ảo rọi xuống, làm nổi bật sự mờ ảo và thánh khiết của nàng.
- Không... Gian... Thần... Mộng!
Băng Mộng nhẹ nhàng nói ra bốn từ này, trong lúc nhất thời trong vùng không
gian này ùa ra rất nhiều hung thú. Đám hung thú này từng con dữ tợn vô cùng,
hơi thở mạnh mẽ, chúng nó vừa xuất hiện liền gầm lên bừa bãi, tiếng gầm khủng
bố hội tụ cùng một chỗ, vang vọng tầng mây.
Nhìn thấy đám hung thú này, Lâm Minh trong lòng kinh hãi:
- Đây là... ác mộng thú!
Đám hung thú này giống như ác mộng thú Lâm Minh gặp ở Thần Mộng giới, hơn nữa
càng thêm mạnh mẽ. Nên nói là, đã đạt tới tiêu chuẩn quái vật lông đỏ bị Lâm
Minh đánh chết ở trong Thần Mộng giới.
Một quái vật lông đỏ đã phi thường khó đối phó, nhưng là hiện tại ở bên cạnh
Băng Mộng trong nháy mắt xuất hiện mấy chục con!
Mấy chục con ác mộng thú đồng thời xông giết hướng về phía Long Nha.
Người xem ở đây nhìn mà cả kinh thất sắc, đây tính là công pháp gì?
- Đây là thuật triệu hoán? Lại hoặc là ảo thuật?
- Không gian Thần Mộng, rốt cuộc là lĩnh vực gì? Lĩnh vực có thể triệu hoán
ra hung thú?
Khán giả hoàn toàn nhìn không hiểu, mà ở dưới lôi đài, Lâm Minh lại hiểu. Dù
sao hắn đã đối với pháp tắc Thần Mộng có nhiều hiểu biết.
- Lĩnh vực Thần Mộng... Thì ra là thế, đây là không gian thuộc về Băng Mộng,
nếu nói không gian này là một giấc mộng, như vậy Băng Mộng chính là người tạo
mộng. Mọi thứ trong không gian này đều chịu sự chi phối của nàng, nàng nói
phải có ánh sáng, như vậy liền có ánh sáng. Nàng nói phải có bóng tối, như vậy
chính là bóng tối. Nàng muốn triệu hoán hồn thú là sẽ có hồn thú. Nàng là thần
của vùng không gian này, chỉ cần bước vào không gian này, hết thảy đều phải
chịu đựng ý chí của nàng!
- Đây là một vùng... không gian tuyệt đối! Ở trong này, nàng gần như vô địch!
Không gian Thần Mộng tuyệt đối là một loại lĩnh vực đáng sợ, so sánh với nó,
ảo thuật do những đệ tử Thần Mộng Thiên Cung như Băng Nguyệt, Băng Huyễn thi
triển ra thật sự là nhỏ bé không đáng kể.
Có thể tưởng tượng, đây mới là bí kỹ hạch tâm Mộng Võ của Thần Mộng Thiên Tôn,
đệ tử còn lại, những đệ tử không phải thân truyền như Băng Huyễn, Băng Nguyệt
kia có lẽ không có cơ hội học được không gian Thần Mộng, có lẽ bọn họ học
không được.
Băng Mộng thi triển ra không gian Thần Mộng mới là Băng Mộng đáng sợ nhất. 16
luồng kiếm quang của Long Nha vọt vào trong lĩnh vực Thần Mộng, trực tiếp bị
mười mấy con ác mộng thú cản lại.
Bùng Bùng Bùng Bùng! !!
Ác mộng thú bị kiếm quang xé rách, máu tươi rơi vãi, nhưng mà cùng lúc đó kiếm
quang của Long Nha cũng tiêu hao hầu như không còn!
Trong nháy mắt lại là mười mấy con ác mộng thú xông hướng Long Nha.
Long Nha ánh mắt thoáng ngưng, đang định lùi nhanh ra ngoài. Mà lúc này, Băng
Mộng vươn tay chỉ, ở sau lưng Long Nha đột nhiên xuất hiện một cái lồng giam
do năng lượng Thần Mộng ngưng tụ thành, trực tiếp đem Long Nha nhốt lại.
Long Nha trong lòng kinh hãi, muốn dùng Tam Sinh Đồng xé rách lồng giam này,
nhưng mà công kích của Băng Mộng tới quá nhanh. Mười mấy con ác mộng thú va
chạm thật mạnh lên người Long Nha, hắn miệng phun máu tươi, thân thể bay ngược
ra ngoài.
-----o0o-----



Bạn cần đăng nhập để bình luận