Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1639 - Chương 1640: Vạch Trần



Chương 1639 - Chương 1640: Vạch Trần




Lâm Minh vừa nói ra lời này thì Hoắc Dật Lưu đang ở trên không trung, khóe
miệng già nua co rút vài cái, hắn hoàn toàn không nghĩ tới Lâm Minh lại đua ra
đề nghị này.
Đề nghị này đúng là lớn mật.
Phải biết rằng chế tác Thần Văn Sư đều ở trong thần văn thất, có hoàn cảnh yên
tĩnh, hơn nữa dù vậy cũng có tỉ lệ thất bại không nhỏ.
Huống chi phiên bản Thiên Hỏa Phù cải tiến này có được hơn hai ngàn phù văn
thật nhỏ, quá chình chế tác phức tạp không thua gì lục phẩm thần văn phù.
Trước mặt bao người mà Lâm Minh thất bại, chuyện này không tính thế nào?
Nếu như tố chất tâm lý không tốt, thất bại một lần thì nội tâm càng sợ, hơn
nữa quá trình chế tác Thiên Hỏa Phù phức tạp nhất định phải tiêu hao nhiều
linh hồn lực của Lâm Minh, mặc dù là ngũ phẩm Thần Văn Sư đỉnh cấp chế tác,
chỉ sợ cũng chỉ có thể nếm thử một lần, muốn làm lần thứ hai phải nghỉ ngơi
thật lâu, hơn nữa xác xuất thành công cũng hạ thấp!
Dưới loại tình huống này, không có Thần Văn Sư nào dám trước mặt nhiều người
chế tác thần văn phù, chuyện này có thể nói kỹ thuật chế tác thần văn phù của
Lâm Minh đã đạt tới cực hạn khiến hắn đầy tự tin như thế.
Hoắc Dật Lưu nghĩ vậy nên các Thần Văn Sư khác đương nhiên cũng nghĩ vậy, cũng
bị Lâm Minh nói lời này chấn nhiếp, Lâm Minh này quá tự tin, hắn không sợ thất
bại sao?
- Xem ra Thiên Hỏa Phù này... Thật sự là tiểu tử này làm rồi...
Hoắc Dật Lưu không thể không tiếp nhận sự thật phi thường đả kích tự tin của
hắn, hắn sẽ không cho rằng tới lúc này mà Lâm Minh vẫn mạnh miệng được.
Nhưng mà, trong lúc đó...
Sắc mặt Hoắc Dật Lưu không tốt lại khôi phục bình thường như cũ, lại cười quỷ
dị. Hắn che dấu ánh mắt dưới áo choàng đen, tinh quang lập lòe.
- Tuy là thần văn phù do ngươi chế tác không giả, nhưng mà ngươi quá trẻ
tuổi, quá liều lĩnh, không cho phép người khác nghi vấn ngươi, ngươi không
biết rằng ta với tư cách hắc ám Thần Văn Sư đỉnh cấp, cũng có thủ đoạn đặc thù
quan sát ngươi chế tác thần văn phù! Nếu ngươi chế tác thần văn phù trước mặt
của ta, tương đương biểu hiện bí mật của ngươi trước mặt của ta.
Nghĩ tới đây trong ánh mắt Hoắc Dật Lưu mang theo vẻ tham lâm càng đậm. Những
Thần Văn Sư chế tác thần văn phù đều tiết lộ ra một ít bí mật, những bí mật
này Thần Văn Sư chính đạo không xem ra, nhưng mà trong mắt hắc ám Thần Văn Sư
thì nó phóng đại vô hạn! Hoắc Dật Lưu càng tinh thông điểm này.
Thực tế trước đó Hoắc Dật Lưu còn chuyên môn nếm thử phá giải Niết Bàn Thiên
Kiếp Hỏa Phù của Lâm Minh, lúc ấy Hoắc Dật Lưu đã hiểu rõ kết cấu và mỗi phù
văn thật nhỏ của Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù, nhưng ở điểm nó dung hợp Tu La
Thiên Đạo pháp tắc như thế nào hì không hiểu. Hiện tại Hoắc Dật Lưu tin tưởng,
chỉ cần từ tỏng thủ pháp của Lâm Minh thì có thể tìm được thứ hắn cần.
Cho dù Lâm Minh thất bại, Hoắc Dật Lưu vẫn có thể nhìn ra rất nhiều thứ, hơn
nữa đến lúc đó còn có thể bỏ đá xuống giếng, vừa vặn kiềm chế tiểu tử này.
Lúc này trong hội đấu giá cũng không chỉ có mình Hoắc Dật Lưu là hắc ám Thần
Văn Sư!
Những hắc ám Thần Văn Sư này cũng cần các loại tài liệu, sẽ không bỏ qua Thần
Văn Thành đấu giá hội, đương nhiên bọn họ đều phải che dấu tung tích tới đây,
trong đó có ít người thậm chí cũng hợp tác với Hoắc Dật Lưu tham dự nghiên cứu
phỏng chế Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù!
Bọn họ lúc này cũng ôm tâm tư như Hoắc Dật Lưu, rất nhiều người đều mừng thầm
trong lòng.
Trong lúc nhất thời rất nhiều hắc ám Thần Văn Sư đều tỏa linh hồn lực mờ mịt
ra, quanh quẩn người của Lâm Minh. Bọn họ đã bị câu nói của Lâm Minh hấp dẫn
cuồng nhiệt, đối với cử động của Lâm Minh vẫn rất chờ mong.
Dám chế tác ngũ phẩm Thiên Hỏa Phù ở chỗ có hắc ám Thần Văn Sư ngấp nghé, ít
nhất cũng phải có tu vị Thánh Chủ đỉnh phong trở lên, trong đó rất nhiều người
thậm chí là Giới Vương.
Những người này dùng bí pháp hắc ám thần văn thuật quan sát Lâm Minh, nhất
định phải thả cảm giác linh hồn tập trung mỗi động tác của Lâm Minh, cử động
này phi thường vô lễ, nhưng mà bọn họ không có lo lắng, bởi vì tu vị của bọn
họ cao hơn Lâm Minh rất nhiều, hơn nữa bí pháp hắc ám thần văn thuật của bọn
họ là ẩn nấp, cho dù rình coi Thần Văn Sư cùng cảnh giới chế tác thần văn phù
cũng không bị đối phương phát hiện.
- Hắc hắc... Nếu ngươi thật chứng minh, chúng ta đương nhiên tin tưởng ngươi
có thể thực hiện giấy nợ năm trăm tấn thần văn phù rồi. Lão phu không có ý
kiến.
Hoắc Dật Lưu liếm liếm bờ môi, cưỡng chế hưng phấn cùng khát vọng trong lòng,
đồng ý cho Lâm Minh chế tác thần văn phù trước mặt mọi người.
- Vậy nhanh bắt đầu đi!
Dưới đài cũng người thúc giục, mà những người này có một ít là người xem bình
thường, thuần túy là muốn nhìn thần tích ra đời, nhưng còn có rất nhiều chính
là hắc ám Thần Văn Sư.
- Tốt.
Lâm Minh không nhanh không chậm bày ra thàn văn bút, còn có rất nhiều trận bàn
giản dị chế tác tài liệu thần văn phù, hắn lúc này lại cười tủm tỉm nhìn qua
Hoắc Dật Lưu.
Bị ánh mắt của Lâm Minh nhìn chằm chằm, trong lòng Hoắc Dật Lưu trì trệ, không
biết tại sao hắn cảm giác Lâm Minh nhìn qua hắn rất quái dị, sau lưng của hắn
đầy hàn ý.
- Làm... Làm gì...
Hoắc Dật Lưu nhìn thấy Lâm Minh dừng lại hơn mười hô hấp, trong nội tâm chột
dạ, nói:
- Ngươi còn không chế tác Thiên Hỏa Phù, chẳng lẽ chỉ phô thương thân thế?
Hắn cố ý kích Lâm Minh, nhưng mà Lâm Minh sao có thể bị gạt chứ, hắn đột nhiên
cười, yên lặng nhìn chằm chằm vào Hoắc Dật Lưu, nhìn gương mặt dưới áo choàng
đen che khuất, dừng lại một hồi lâu, Lâm Minh nói ra từng chữ một:
- Ta hình như... Biết rõ thân phận của ngươi...
Hoắc Dật Lưu tuyệt đối không ngờ Lâm Minh vào lúc này đột nhiên nói ra câu
này, làm cho thân thể của hắn run lên, cơ hồ trôi nổi bất ổn.
Hắn nhướng mày, ra vẻ trấn định nói:
- Ta không biết ngươi đang nói cái gì!
- Ân, trong lòng ngươi biết rõ là được... Ngươi nói đúng hay không, Dật Lưu
đại sư...
Lâm Minh không nhanh không chậm nói ra, khóe miệng xuất hiện nụ cười nghiền
ngẫm, hắn nói một câu này làm mọi người toàn trường sững sờ.
Hoắc Dật Lưu, thành danh nhiều năm, còn nổi danh hơn Lâm Minh nhiều!
Mặc dù không thuộc người của giới Thần Văn Sư nhưng có không ít người nghe qua
đại danh Hoắc Dật Lưu, hoặc là nói là tiếng xấu, hắn không nói tiếng xấu quá
rõ ràng, nhưng không kém nhiều lắm.
Hắn chẳng những phỏng chế thần văn phù, hơn nữa nhân phẩm cực kém, âm hiểm
ngoan độc, thị sát khát máu và dâm dật.
Hắn đã từng cướp đoạt thiên chi kiều nữ của tiểu tông môn làm lô đỉnh, giết
chết ngàn vạn phàm nhân tế luyện quỷ phiên, tóm lại là việc ác bất tận!
Nghe nói hắn còn tụ tập mấy ngàn thiên chi kiều nữ thành lập hậu cung, mỗi
ngày xuất hành đều có kim giáp thị vệ và thị nữ xinh đẹp đi theo, Giao Long
kéo xe, linh hoa vung đường, cực kỳ xa xỉ, quả thực không khác gì thiên đế du
lịch.
Đối với loại nhân vật này, trong nội tâm rất nhiều người khinh bỉ hắn.
Trong lúc nhất thời sắc mặt Hoắc Dật Lưu càng ngày càng khó nhìn, hắn nghĩ
không ra Lâm Minh làm sao nhận ra thân phận của hắn!
Hắn và Lâm Minh chưa từng gặp mặt, hơn nữa hắn còn dùng đủ loại bí pháp che
dấu khí tức và tu vị của mình, loại tình huống này, hắn nghĩ không ra Lâm Minh
sao nhận ra hán!
Chẳng lẽ là... Hắn phát giác được bí thuật hắc ám thàn văn thuật?
Như thế nào... Hắn chỉ là Thần Quân cảnh, còn là nhân loại, vì sao cảm giác
được bí pháp của mình?
Hoắc Dật Lưu cảm thấy không thể tin!
Hắn đoán không sai, Lâm Minh đúng là phát hiện ra bí pháp của Hoắc Dật Lưu Lâm
Minh kế thừa trí nhớ của Chúc Xuyên, Chúc Xuyên người này không phải là người
tốt gì, hắn đối với bí pháp rình coi của hắc ám thần văn thuật quá hiểu rõ,
Lâm Minh bởi vì linh hồn lực cường đại, lại tu luyện Thần Miểu Tâm Quyết, cảm
giác vốn nhạy cảm, hắn phát giác được Hoắc Dật Lưu rình coi thì từ trí nhớ của
Chúc Xuyên biết rõ đây là cái gì.
Một hắc ám Thần Văn Sư không nhìn ra tu vị, ít nhất là lục phẩm, hoặc là lục
phẩm đỉnh cấp.
Hắc ám Thần Văn Sư như thế còn có địch ý với hắn, từ khi gặp ở đại sảnh đấu
giá thì đã ôm địch ý với hắn, đủ loại nhân tố tống hợp lại, Lâm Minh làm sao
không đón ra đây là Dật Lưu đại sư chuyên nhắm vào phá giải Niết Bàn Thiên
Kiếp Hỏa Phù của hắn mà tổn thất mấy ức điểm tích lũy chứ!
Nhìn thấy Hoắc Dật Lưu lúc này còn đứng ra diễn trò, Lâm Minh mặt mỉm cười ân
cần thăm hỏi:
- Dật Lưu đại sư, cửu ngưỡng đại danh nhưng chưa bao giờ gặp mặt, không biết
lần trước ngươi phá giải Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù của ta thất bại, mấy cái
trận bàn đã sửa xong chưa?
Lâm Minh nói chuyện rất tổn hại, bị người ta tát vào mặt trước mặt của nhiều
người như thế này, dù là Hoắc Dật Lưu lòng dạ đủ sâu, thời điểm này mặt mo của
hắn cũng không nhịn được.
Lần hành động phá giải lúc trước chính là đau đớn vĩnh viễn của hắn, đối với
hắn mà nói không chỉ tổn thất tài phú đơn giản, ngay cả thanh danh cũng bị tổn
thất thật nhiều.
Trong lòng của hắn hận không thể ăn tươi Lâm Minh.
Lúc này dám hắc ám Thần Văn Sư khác trong lòng sinh ra dự cảm xấu, thấy tình
thế không ổn thì bọn họ rút cảm giác về, nhao nhao che dấu khí tức toàn thân,
sợ bị phát hiện cái gì đó.
Biến cố này khiến Lâm Minh tươi cười tươi hơn, hắn tiến lên vài bước, nhìn qua
toàn trường.
Ánh mắt của hắn nhìn qua vài chỗ, lúc này mới chậm rì rì mở miệng nói:
- Ta còn chưa bắt đầu vẽ Thiên Hỏa Phù mà các ngươi đã rút bí pháp cảm giác
về, vừa rồi dường như là mười chín cảm giác a, không biết ta có đếm sai hay
không?
Lâm Minh nói ra lời này thì đám hắc ám Thần Văn Sư đều ở đây nội tâm chấn
động, rất nhiều người sau lưng thấm mồ hôi lạnh!
Bọn họ dùng cảm giác nhìn trộm Lâm Minh, kỳ thật đối cũng chính là liên lạc
cảm ứng của mình với cảm ứng của Lâm Minh, từ đó có thể trộm ra nhiều thứ, dù
đối phương che dấu thì Lâm Minh vãn cảm giác được.
Bọn họ lại biết, vừa rồi có hơn mười cảm giác, nhưng mà đúng mười chín cái hay
không thì không nói rõ ràng.
-----o0o-----



Bạn cần đăng nhập để bình luận