Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 924 - Chương 924: Chấm Dứt Trần Duyên (Thượng)



Chương 924 - Chương 924: Chấm Dứt Trần Duyên (Thượng)




Không gian trong Tử Cực Giới cực kỳ rộng lớn, Lâm Minh khi thu gia tộc họ Lâm
vào giữ lại đại bộ phận kiến trúc phủ đệ, nhìn thấy bộ dạng những phủ đệ này
trong đầu Lâm Minh hiện ra trí nhớ tương ứng.
Tàng Yên Lâu... Vũ Hoa Đình...
Nhìn những nơi đối với hắn mà nói từng là tượng trưng nơi cao quý của gia tộc,
trong lòng Lâm Minh có chút cảm khái. Những địa phương này bình thường chỉ có
công tử tiểu thư gia tộc mới có thể ra vào, ngồi kiệu ấm, ngắm tuyết thưởng
hoa, chung quanh người hầu thành đàn, mâm trái cây, điểm tâm tinh xảo hầu hạ
bất cứ lúc nào.
Đối với Lâm Minh thời thơ ấu mà nói, cuộc sống như vậy chính là đại biểu của
cực hạn, hắn cũng từng hướng tới cuộc sống quý tộc nhất hô bá ứng như vậy.
Nghĩ sau khi mình lớn lên, võ đạo giành được thành tựu cũng có thể trở thành
người trên người. Nhưng hiện tại, những thứ này đối với hắn đã không tính là
theo đuổi.
Khi đó, Lâm Minh vài lần ít ỏi đến phủ đệ bổn gia chính là theo phụ thân đến
chuẩn bị thọ yến, công tác của hắn chính là róc xương, một thanh da
o róc xương sắc bén tách rời một con hung thú thành các loại tài liệu, rồi sau
đó nhìn phụ thân chế biến chúng thành các loại món ngon.
Ngoài ra, hắn cùng Lâm gia không có nhiều qua lại.
Đảo mắt 10 năm qua đi, đối với võ giả động một cái tuổi thọ ngàn vạn năm mà
nói, 10 năm thật sự nhỏ bé không đáng kể. Nhưng hiện giờ Lâm Minh nhớ lại đủ
loại sự tình khi còn bé, lại dường như đang nhớ lại chuyện xảy ra kiếp trước,
đã cực kỳ xa xôi và mơ hồ.
Con cháu Lâm gia đều dựa theo bối phận, vị trsi rõ ràng xếp hàng phía sau Lâm
Vạn Sơn. Gia tộc phàm nhân lớn như Lâm gia, quy củ nghiêm khắc, lễ tiết rườm
ra, hiện giờ gặp Lâm Minh tự nhiên không thể làm hỏng lễ tiết.
Con cháu Lâm gia nhìn Lâm Minh, đều tràn đầy vẻ cung kính và bất an. Đối với
nhân vật truyền kỳ Lâm Minh này bọn họ đã sớm mưa dầm thấm đất. Mấy năm gần
đây nhất, địa vị Lâm gia không biết đề cao bao nhiêu, mơ hồ trở thành gia tộc
lớn thứ nhất Thiên Vận Quốc.
Lâm Vạn Sơn được phong Lâm quốc công, điền sản Lâm gia, sinh ý nhiều không kể
xiết. Có thể nói như mặt trời ban trưa, ngay cả Hoàng đế Thiên Vận Quốc Dương
Lâm gặp Lâm Vạn Sơn đều cung kính, chẳng những không cần Lâm Vạn Sơn hành lễ,
còn phải thưởng ngồi, thậm chí riêng tư còn phải gọi một tiếng "Lâm thúc".
Lễ ngộ bậc này là quang vinh Thiên Vận Quốc từ khi kiến quốc đều ít có. Lâm
Vạn Sơn đương nhiên sẽ không cho rằng Dương Lâm đối với mình như vậy là vì có
tài đức gì, có thể có mọi thứ này đều là nhờ Lâm Minh ban tặng. Thậm chí vị
Hoàng đế Dương Lâm này đều là Lâm Minh nâng đỡ mới có thể lên ngôi.
Kỳ thật từ sau khi Lâm Minh rời Thất Huyền Cốc, hắn rốt cuộc đạt tới trình độ
gì, con cháu Lâm gia đã không hề có khái niệm, chỉ biết là Lâm Minh cực kỳ lợi
hại. Cho dù là đám người Tư Đồ Dao Hi tới, bọn họ cũng khó thể lý giải thế
giới rộng lớn, đó đã hoàn toàn vượt qua sự tưởng tượng của bọn họ.
Một số con cháu Lâm gia sau khi nhìn thấy Lâm Minh đều bắt đầu hành lễ, thậm
chí bao gồm một ít trưởng bối của Lâm Minh đều là như thế. Điều này cũng không
kỳ quái, dựa theo quy củ Thiên Vận Quốc, nếu là gia tộc ra nương nương, như
vậy khi nương nương về nhà thăm người thân, đó là việc trọng đại, phải toàn
tộc dâng hương tắm rửa, chiêu đãi khách quý các nơi. Hiến tế tổ tiên, tiệc lớn
ba ngày. Gặp nương nương, gia chủ đều phải quỳ lạy thi lễ, cho dù hắn là cha
ruột của nương nương này.
Hiện tại, địa vị của Lâm Minh cao hơn một nương nương của Thiên Vận Quốc không
biết bao nhiêu lần, cho nên dựa theo quy củ gia tộc lớn, ở trước mặt Lâm Minh
mọi người đều phải thi lễ.
Con cháu Lâm gia phần đông, chỉ riêng bổn gia và nô bộc đã có hơn ngàn người.
Nhìn một gia tộc lớn như vậy, trong lòng Lâm Minh lại không có nhiều lòng
trung thành. Trong cảm nhận của hắn người thân chính thức vẫn là cha mẹ cùng
với Lâm Tiểu Đông, những người khác chỉ có thể xem như họ hàng xa.
- Các vị không cần đa lễ, Lâm thúc cũng xin mau đứng lên, ta không nhận nổi.
Năm đó ta rời quê hương tìm kiếm con đường võ đạo, cũng không nghĩ tới sẽ mang
đến phúc và họa lớn như thế cho Lâm gia. Từ sau thú triều lần trước, ta cũng
không đạp chân Thanh Tang thành một bước, không nghĩ tới vẫn làm liên lụy đến
các ngươi.
- Lâm hiền điệt nói lời này là làm ta tổn thọ. Chỉ cần gia tộc ngày sau thịnh
vượng, chớ nói để ta thiếu một bàn tay, cho dù bảo ta giao ra tính mạng ta
cũng tuyệt không nhíu mày.
Lâm Vạn Sơn nói phi thường nghiêm túc, đối với gia tộc lớn truyền thống, gia
tộc thịnh vượng nối dõi tông đường mới là trọng yếu nhất. Tính mạng tộc nhân
trước mặt loại đại sự này đều phải nhường bước.
Ánh mắt Lâm Minh liếc hướng tay trái Lâm Vạn Sơn, lại thấy cái tay đó đã bị
cắt đứt, hắn khẽ thở dài một hơi. Kiếp nạn lần này, Lâm gia hẳn là đã chết
không ít người, còn có một số người đứt tay đứt chân, đều là bị mình làm liên
lụy. Hắn từ trong Tu Di Giới lấy ra từng bình thuốc nói: - Ở chỗ này ta có một
ít linh dược gãy chi mọc lại, nếu ai bị chém bàn tay, cánh tay, cầm đi dùng bù
lại đi.
Linh dược bổ sung chi gãy của phàm nhân cũng không tính là quý báu bao nhiêu,
Lâm Minh có thể lấy ra được rất nhiều. Nhưng là loại linh dược này cũng không
thích hợp võ giả cấp cao. Võ giả cấp cao bản thân vượt qua Mệnh Vẫn, thể xác
ngưng hóa thành linh thể, lúc này nếu bị người chặt đứt cánh tay, mà cánh tay
bình thường nối lên chưa trải qua rèn luyện, đó thuần túy là trói buộc. Trong
khi đấu pháp một khi rót chân nguyên sẽ trực tiếp vỡ nát, căn bản không có tác
dụng gì.
Đối với phàm nhân mà nói, chỉ là cuộc sống hàng ngày đương nhiên không thành
vấn đề.
Lâm Vạn Sơn sau khi nhìn thấy những linh dược này, trong lòng mừng rỡ. Ai cũng
không muốn nguyện ý cả đời tàn tật. Còn đám con cháu Lâm gia kia nữa, sau khi
nhìn thấy những linh dược này, một tia oán khí nguyên bản đối với Lâm Minh
cũng hoàn toàn tan biến.
- Nơi này còn có một ít linh dược, tuy rằng với ta mà nói không có tác dụng
gì, nhưng người thường ăn vào lại có thể kéo dài tuổi thọ, loại trừ tật bệnh,
sống quá một trăm mấy chục năm đều không thành vấn đề. Những thứ còn lại này
là chuẩn bị cho võ giả, võ sư trong nhà ăn có thể đột phá cảnh giới luyện thể,
tu vi tăng tiến vùn vụt. Cao thủ Hậu Thiên ăn vào, có thể trợ giúp đột phá
Tiên Thiên.
Lâm Minh trong khi nói lại lấy ra một đống linh dược lớn. Những dược vật này
cũng không biết là đạt được từ trên người võ giả nào bị giết, đều là linh dược
cấp thấp, nhưng đối với tông môn nhỏ mà nói lại là chí bảo.
Chỉ riêng mấy chục viên linh đan làm cao thủ Hậu Thiên đột phá Tiên Thiên này
liền đủ khiến cho tông môn tam phẩm đỏ mắt. Nhớ tới ngày đó Cầm Tử Nha vì đạt
được một viên Nhập Thiên Đan, tâm tư hao phí là có thể thấy được rõ ràng.
- Những thứ này đều là... linh đan làm cao thủ Hậu Thiên đột phá Tiên Thiên?
Lâm Vạn Sơn gian nan nuốt một ngụm nước miếng, hắn cũng có vài phần kiến thức,
đương nhiên biết sự quý báu của linh đan bậc này. Đó là vô giá chân chính, một
viên linh đan giá trị một tòa thành!
Đan dược quý báu như thế, Lâm Minh tiện tay tặng ra mấy chục viên, tương đương
giá trị mấy chục tòa thành. Đặt ở Lâm gia, Lâm Vạn Sơn khó tránh khỏi lo sợ
không yên.
Lâm Minh nhìn ra được tâm tư của Lâm Vạn Sơn, nói: - Yên tâm. Động lòng đối
với những đan dược này đều là tông môn nhỏ, bọn họ không dám động Lâm gia. Thế
lực dám động Lâm gia sẽ không để ý những linh đan cấp thấp này.
Lâm Minh khoát tay, lời này khiến con cháu Lâm gia ở đây đều có chút ngây
ngốc. Tiện tay lấy ra nhiều đan dược cấp bậc Nhập Thiên Đan như vậy lại chỉ là
linh đan cấp thấp, cảnh giới của Lâm Minh thật sự là không thể tưởng tượng.
Lâm Minh thoáng trầm ngâm, lại từ trong Tu Di Giới lấy ra một bộ con rối, tổng
cộng 18 cái. Từng cái bộ dạng hung thần ác sát, dung mạo dữ tợn, thoạt nhìn
giống như ác ma đến từ địa ngục.
Đây là lúc trước Thi Quỷ Nhân sau khi chết để lại, những con rối này cũng là
Thi Quỷ Nhân dùng vào lúc Mệnh Vẫn cấp thấp. Sau lại Thi Quỷ Nhân tiến vào
chiếm giữ Thiên Mệnh Bảng, những con rối này liền có tác dụng không lớn, chỉ
để lại làm kỷ niệm mà thôi. Bị Lâm Minh chiếm được cũng không có bất kỳ tác
dụng, hiện tại ngược lại có chỗ dùng.
Lâm Minh khắc ghi dấu ấn linh hồn lên một khối ngọc giản, lại rót vào chân
nguyên của hắn tiện tay đem ngọc giản giao cho Lâm Vạn Sơn: - Để ngừa vạn
nhất, những con rối này đưa cho Lâm gia làm hộ vệ. Nếu là ngày sau Lâm gia gặp
nạn lớn, có thể bằng vào ngọc giản này chỉ huy con rối, vượt qua nạn này. Ngọc
giản này liền cho các đời gia chủ Lâm gia nắm giữ, là tín vật gia chủ, kế thừa
về sau.
Trong khi Lâm Minh nói chuyện, con cháu Lâm gia đều vừa tò mò vừa kinh sợ nhìn
những con rối kia. Thi Quỷ Nhân hiếu sát thành tính, tài liệu hắn luyện chế
những con rối này phần lớn là thi thể cao thủ đỉnh cấp, đem những da người
xương người trải qua năng lượng rèn luyện tạo thành. 18 con rối đều đi qua núi
thây biển máu, sát khí tẩm nhiễm trên người gần như ngưng hóa thành thực chất.
Người thường nhìn lâu đều sẽ bị thương linh hồn.
- Đừng nhìn nữa. Lâm Minh bình tĩnh nói, phát ra một luồng năng lượng cách ly
toàn bộ sát khí.
Đám con cháu người thường Lâm gia từng người đều mất hồn mất vía, thẳng đến
khi Lâm Minh chặt đứt sát khí của con rối bọn họ mới phục hồi tinh thần, trong
lòng chảy mồ hôi lạnh ròng ròng. Chỉ là vật chết đã có thể khiến bọn họ như
thế, chân chính phát động vậy uy lực có thể nghĩ mà biết.
Lâm Minh trong nháy mắt đánh vào 18 quả cầu năng lượng màu xám vào trong 18
con rối, đây là Thiên Ma Lực Trường sau khi nén ép. Hắn nói: - 18 con rối này,
bất kỳ một cái đều có thể dễ dàng quét ngang Thất Huyền Cốc. 18 con liên hợp
lại, uy lực sẽ tăng lên gấp trăm lần, đủ giữ bình yên cho Lâm gia.
- Một con liền quét ngang... Thất Huyền Cốc? con liên hợp... uy lực tăng lên
gấp trăm lần?
Lâm Vạn Sơn nghe được lời nói của Lâm Minh, trừng to cặp mắt. Tuy rằng biết
Lâm Minh đã đến độ cao bọn họ không thể lý giải, nhưng địa vị Thất Huyền Cốc
trong cảm nhận của người thường Thiên Vận Quốc giống như Thiên Đình. Hoàng đế
đã không thể cãi lời, tự xưng thiên tử. Thất Huyền Cốc lại có thể tùy ý bãi
miễn Hoàng đế, đó không phải Thiên Đình thì là gì?
Chính là Thiên Đình như vậy, một con rối liền quét ngang. Lực chấn động đối
với Lâm Vạn Sơn có thể nghĩ mà biết.
Lâm Minh nói: - Không sai, chỉ là chân nguyên ta để lại ẩn chứa trong ngọc
giản lại chỉ đủ phát động những con rối này hai lần mà thôi. Hai lần qua đi,
chân nguyên hao hết, lực trường ta để lại trong cơ thể những con rối này sẽ
cắn nuốt chúng, hóa thành bụi bặm tiêu tan. Đây cũng là vì phòng ngừa những
con rối này khiến cho các tông môn khác thèm thuồng, đưa tới tai bay vạ gió
cho Lâm gia.
- Chỉ có hai lần... Lâm Vạn Sơn nghe câu nói này, lại cảm thấy có chút đáng
tiếc. Hiển nhiên Lâm Minh có năng lực khiến cho những con rối này phát động
nhiều lần, chỉ là hắn không muốn mà thôi. Con rối mạnh như vậy để cho chúng tự
hủy, đủ để chứng minh mấy thức này đối với Lâm Minh mà nói căn bản không tính
là gì.
Lâm Minh nói: - Hai lần kiếp nạn là vì ngăn chặn con cháu đời sau gia tộc dùng
những con rối này ch
inh chiến thiên hạ, cướp đoạt bừa bãi, làm xằng làm bậy.
- Gia tộc khổng lồ dựa vào ngoại lực thành lập nên chung quy sẽ nền móng
không vững, một đêm sụp đổ. Để lại hai lần kiếp nạn chỉ là cho gia tộc vượt
kiếp nạn, Lâm gia phát triển vẫn là phải dựa vào cơ sở bản thân. Mà kiếp nạn
của Lâm gia sợ là chỉ có lúc thay đổi triều đại mới có thể gặp phải. Thay đổi
triều đại một lần, thế nào cũng cần thời gian mấy trăm năm. 18 con rối giữ Lâm
gia thịnh thế ngàn năm, cũng đủ rồi!
-----o0o-----



Bạn cần đăng nhập để bình luận