Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 856 - Chương 857: Toàn Lực Chiến Một Trận (1)



Chương 856 - Chương 857: Toàn Lực Chiến Một Trận (1)




- Pháp tắc Hắc Ám! Hủy Diệt Phong Bạo!
Theo một trường thương này từ Tử hải phóng lên cao mấy chục cột nước màu đen.
Ở không trung hình thành gió lốc màu đen khủng bố. Cự mãng do Cửu Thiên Lôi
Linh hóa thành kêu thảm thiết liên tục. Lâm Minh cả kinh trong lòng: Không ngờ
biển màu đen này có thể cắn nuốt năng lượng của Cửu Thiên Lôi Linh Thiên giai
cực phẩm?
- Trở về!
Lâm Minh phất tay triệu hồi Lôi Linh, rồi thân mình bật ra ngoài.
Ầm!
Lôi Vực hoàn toàn bị dập nát. Ánh sáng vàng bị bóng tối phủ trùm. Tử Hải cuốn
ngược quay về, một lần nữa về tới phía sau Tư Đồ Yêu Nguyệt:
- Ta nói rồi, Lôi Vực của ngươi đối với ta vô dụng!
Khóe miệng Tư Đồ Yêu Nguyệt nổi lên nụ cười xinh đẹp. Tử Cực lĩnh vực cũng là
một loại lực trường. Tác dụng của nó chính là cắn nuốt, cắn nuốt năng lượng
công kích làm suy yếu địch nhân, cộng thêm Tư Đồ Yêu Nguyệt dung nhập pháp tắc
Hắc Ám vào trong đó, càng tăng thêm lực cắn nuốt tới cực hạn.
Đáng tiếc, Tư Đồ Yêu Nguyệt không thể dùng năng lượng cắn nuốt hóa thành cho
mình dùng. Bởi vì thuộc tính năng lượng của người khác không thích hợp với
năng lượng trong cơ thể của nàng, hút vào trong cơ thể sẽ làm cho năng lượng
không tinh khiết, hiệu quả cùng cấp với nuốt đan dược.
- Quả nhiên, Lâm Lan Kiếm còn kém một chút! Tuy rằng hai người hẳn chỉ là thử
nhưng cũng mơ hồ phân ra cao thấp. Đây chính là Sinh tử chiến, Lâm Lan Kiếm
không hay rồi...
- Không sai! Tử cực đan điền danh bất hư truyền.
Võ giả ở đây đều như ngừng thở. Mắt không chớp nhìn lên bầu trời, sợ bỏ lỡ bất
kì một màn phấn khích nào.
Ở sau lưng Lâm Minh, hào quang của cự mãng màu vàng rõ ràng ảm đạm một ít. Con
ngươi màu vàng của nó nhìn về phía biển màu đen, rõ ràng mang theo một tia
kiêng kỵ.
- Phá không được Tử Cực Lĩnh Vực của ta, tất cả chiêu thức của ngươi đều sẽ
bị biển táng thần cắn nuốt hơn phân nửa, phải thua không thể nghi ngờ.
Trên mặt Tư Đồ Yêu Nguyệt mỉm cười ý thắng lợi. Tử Cực lĩnh vực là kỹ năng mà
nàng vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo:
- Lần này, hẳn phải tới phiên ta công kích!
Tư Đồ Yêu Nguyệt giơ cao Bảo Thương Thiên giai thượng phẩm, thương mang đỏ như
máu thẳng hướng trời cao như trụ chống trời. Trên không trung biển táng thần,
vầng trăng càng thêm đỏ tươi chói mắt. Năng lượng cả người Tư Đồ Yêu Nguyệt
mênh mông. Dường như hòa hợp một thể với hải dương phía sau nàng, giống như
sóng thần cuộn trào mãnh liệt, bàng bạc như núi.
"Yêu Nguyệt Ấn!"
Vầng trăng đỏ trên bầu trời đột nhiên hạ xuống dưới, xuất hiện ở sau lưng Tư
Đồ Yêu Nguyệt. Giờ phút này, tay áo toàn thân nàng bay múa. 3000 sợi tóc đen
tung bay, giống như thần nữ trong nửa vầng trăng. Thế nhưng cảnh tượng xinh
đẹp bậc này lại khiến người ta không dậy nổi nửa phần ý thưởng thức. Bởi vì
sát khí của vầng trăng kia gần như muốn chém hủy diệt sinh mệnh chi hỏa của
mọi người.
Tư Đồ Yêu Nguyệt đánh ra một thương, phát ra uy lực mãnh liệt, vầng trăng đỏ
kia cùng bay theo về phía Lâm Minh. Nơi nó đi qua, trời xanh dường như rách
tung về hai nửa. Lôi đài qua trận pháp gia cố, lại giống như là đậu hũ bị bổ
đôi ra, hoàn toàn xứng với khai thiên lập địa.
Đối mặt với một kích này, Lâm Minh vận chuyển năng lượng toàn thân tới cực
hạn. Mầm mống Tà Thần chấn động kịch liệt, Lôi đình Chiến thể phụ vào toàn
thân.
"Ông!"
Lâm Minh dùng toàn lực đâm một thương vào vầng trăng đó.
"Rắc!"
Huyết lãng ngập trời che phủ trời đất, Lâm Minh bị huyết lãng này bao phủ hoàn
toàn.
- Bị nuốt rồi ư?
- Sẽ không chết rồi chứ?
Năng lượng mãnh liệt và sóng máu cuồn cuộn hoàn toàn cắt đứt thần thức của võ
giả, hoàn toàn không biết rõ tình huống của Lâm Minh trong vầng trăng đỏ kia
như thế nào.
- Bị năng lượng khủng bố kia như vậy bao phủ. Cho dù là hung thú thái cổ có
thân thể cường hãn cũng phải tan xương nát thịt!
Loại năng lượng này cho dù làm cảm nhận từ cách xa mấy chục dặm, cũng khiến
sống lưng người ta phát lạnh. Quả thực giống như huyết trì ở địa ngục.
Huyết lãng như trước quay cuồng, đúng lúc này liền nghe một tiếng chấn động
chói tai. Một thanh thần kiếm màu trắng bạc thẳng hướng trời xanh. Rõ ràng là
Bạch Ngân chiến linh của Lâm Minh.
Thần kiếm trắng bạc chém vầng trăng thành hai nửa. Một đạo thương mang màu
xanh da trời từ trong lao ra, nén ép cao độ cùng một lúc đâm thẳng tới Tư Đồ
Yêu Nguyệt!
Phốc phốc phốc!
Thương mang xuyên thủng biển táng thần, va chạm kịch liệt hình thành lốc xoáy
xoay tròn, rất nhanh nhảy vào khoảng cách mấy dặm, nhưng vẫn không tránh khỏi
được vận mệnh bị cắn nuốt. Đợi tới thời điểm thương mang bay vọt tới trước Tư
Đồ Yêu Nguyệt, thì chỉ còn lại có một nửa uy lực. Tư Đồ Yêu Nguyệt chỉ bổ ra
một thương, liền dễ dàng chặn lại thương mang của Lâm Minh.
Lâm Minh đứng từ rất xa, y phục của hắn vừa rồi bị huyết mang ăn mòn, rất
nhiều chỗ rách nát. Đối với võ giả mà nói, y phục trên người bị xuyên qua, dù
bên ngoài có chân nguyên hộ thể. Cơ bản một khi hư hỏng y phục chính là chấn
thương đến bản thể võ giả. Điều này chứng tỏ vừa rồi chân nguyên hộ thể của
Lâm Minh đã vỡ tan.
- Tiểu tử này bị bao phủ trong huyết lãng, chân nguyên hộ thể đều vỡ nát,
không ngờ bản thể cũng không bị thương? Lực phòng ngự của hắn quá mức khủng bố
mà.
- Dù có khủng bố mấy cũng không bằng Tư Đồ Yêu Nguyệt đâu! Tử Cực lĩnh vực,
thế giới hình chiếu, còn dung nhập pháp tắc Hắc Ám cắn nuốt hết thảy năng
lượng. Cho dù là công kích của Lâm Lan Kiếm cũng phải suy yếu một nửa.
- Ở trong Tử Cực lĩnh vực, Tư Đồ Yêu Nguyệt đã là ở thế bất bại. Mà công kích
của nàng so với Lâm Lan Kiếm cũng chỉ cường đại hơn chứ không kém. Không phá
được Tử Cực lĩnh vực, Lâm Lan Kiếm ắt phải thua không nghi ngờ.
Công kích có vầng trăng kì dị ở sau lưng, phòng ngự thì có Tử Cực lĩnh vực...
Tư Đồ Yêu Nguyệt không hổ là nổi danh đệ nhất nhân trẻ tuổi một thế hệ của Tu
La thần quốc.
Ở trên Thần Hành Chu, Tư Đồ Bá Nam nhìn vào trận chiến đấu, trong đôi mắt già
nua đầy tia sáng hưng phấn:
- Tốt lắm! Phi thường tốt! Mấy năm không thấy thực lực của Yêu Nguyệt còn
cường đại hơn so với dự đoán của ta. Tiểu súc sinh này thua chắc rồi.
Ở bên cạnh hắn, Tư Đồ Hạo Thiên sắc mặt cũng hơi dịu đi, chỉ là trong lòng hắn
vẫn hơi buông lỏng. Tuy rằng chiếm ưu thế nhưng chưa đến giây phút thắng lợi
cuối cùng, hắn vẫn chưa an tâm.
...
"Công - phòng một thể sao?"
Lâm Minh hít nhẹ một hơi, trước kia hắn cũng từng gặp đối thủ cùng loại, tỷ
như Mộc Cổ Bặc Vực của Khôi Lỗi Tông, cũng là công phòng một thể. Đối thủ như
vậy rất khó giải quyết, bởi vì bọn họ không có nhược điểm, muốn phá vỡ hệ
thống chiến đấu lập thể của họ, chỉ có thể dùng một loại thủ đoạn. Chính là
công kích với cường lực tuyệt đối, phá hủy hệ thống của họ!
"Phù!"
Lâm Minh phóng ra khí thế vận chuyển năng lượng toàn thân, lực trường bùng
phát.
Tu La lực trường cộng thêm Sát thần lực trường, song trọng lực trường đều bùng
phát ra. Lực lượng như sóng thủy triều cuốn ra bốn phía nhấc lên một con lốc
xoáy khủng bố.
Sát Thần lực trường hủy diệt sinh cơ, mà Tu La lực trường thì áp chế toàn bộ
phương vị lực lượng và linh hồn của võ giả.
Hai loại lực trường chồng lên nhau, va chạm kịch liệt với Tử Cực lĩnh vực.
Xoạt xoạt xoạt!
Tư Đồ Yêu Nguyệt có thể rõ ràng nghe tiếng lực trường của mình bị xé rách.
Lĩnh vực, lực trường loại kĩ năng khó có được. Lâm Minh có được hai loại lực
trường đẳng cấp đều rất cao, nhưng mà so với Tử Cực lĩnh vực lại nhìn như
không theo kịp.
Lực trường của Tư Đồ Yêu Nguyệt mở ra liền hình thành hệ thống phòng ngự hoàn
mỹ, áp chế thật lớn công kích của Lâm Minh. Nhìn lại lực trường của Lâm Minh,
bất luận ở trận đấu hiện tại hay trước kia cũng không có chiếm được chút
thượng phong.
Kỳ thật, điều này cũng không có nghĩa là hai lực trường của Lâm Minh không
bằng Tử Cực lĩnh vực. Mà hoàn toàn ngược lại, Lâm Minh kết hợp hai loại lực
trường phải cường đại hơn rất nhiều so với chỉ một Tử Cực lĩnh vực. Chỉ tiếc
là Lâm Minh vượt cấp chiến đấu. Mệnh Vẫn tầng một đỉnh phong quyết đấu với
Mệnh Vẫn tầng bảy, không chỉ riêng là lực trường mà cộng tất cả chiêu thức của
hắn, bao gồm Lôi Linh, Chiến linh, võ kỹ tự nghĩ ra, ở dưới chênh lệch tuyệt
đối tổng năng lượng của hắn đều đã bị áp chế không ít.
Nếu Lâm Minh đối mặt với võ giả cùng cấp, Sát Thần lực trường cùng Tu La lực
trường tùy ý mở ra một cái, đều có thể trực tiếp làm thân thể đối phương vỡ
nát, sinh cơ mai một. Chỉ cần điểm nhẹ một ngón tay cũng có thể giết chiết
địch nhân.
Lôi Đình chiến thể nếu là Bát Vẫn Lôi Hoàng dùng, thì với chân nguyên vô cùng
thâm hậu của hắn làm hậu thuẫn. Một khi thi triển ra chính là phật chắn sát
phật, thần cản sát thần!
Xét đến cùng, tu vi mới là nhân tố căn bản nhất ảnh hưởng tới sức chiến đấu.
Bởi vì nó trực tiếp quan hệ tới tổng sản lượng chân nguyên nhiều ít trong cơ
thể võ giả.
- Lâm Lan Kiếm này quả thực không phải người mà! Kỹ năng lực trường khó có
như vậy, hắn vừa mở ra chính là hai cái!
Võ giả ở chung quanh hắn hình thành trường năng lượng màu đỏ nhạt, giằng co
với Tử Cực lĩnh vực. Chỗ giao tiếp giữa hai loại lĩnh vực không ngừng phát ra
tiếng va chạm. "xuy xuy xuy!"
Người như Lâm Minh nói không có trải qua đại cơ duyên, quỷ cũng không tin!
Thiên tài có được cơ duyên là chuyện rất bình thường, nhưng cơ duyên bọn họ mơ
ước, đầu tiên phải suy nghĩ lại xem mình có đủ tư cách hay không? Ngay cả
đường đường là Tu La thần quốc, xuất ra nội tình hơn vạn năm đều bị Lâm Minh
bức đến nông nỗi như thế. Đương nhiên các thế lực khác không dám có ý đồ với
Lâm Minh.
- Tên kia quả thật không phải loại yếu nhược. Từ xưa đến nay tuấn kiệt trẻ
tuổi có thể dẫn đầu một phương diện ở toàn bộ đại lục, đã được xem là thiên
tài cấp Đế. Mà nếu là đỉnh cao ở vài phương diện thì chính là đệ nhất nhân
thiên hạ của tương lai. Vậy mà Lâm Lan Kiếm là dẫn đầu toàn bộ phương vị.
Không thể tưởng tượng toàn bộ tương lai hắn sẽ đạt tới cảnh giới gì?
- Tương lai? còn có tương lai sao? Mặc cho hắn dẫn đầu toàn bộ phương vị thì
làm gì chứ? Hắn chính là đối mặt với Tử Cực đan điền, đối mặt chính là Tư Đồ
Yêu Nguyệt, là tồn tại Mệnh Vẫn tầng bảy, là thiên tài đỉnh cao cấp Đế có hy
vọng trở thành thiên hạ đệ nhất. Một khi hắn ngã xuống trong trận chiến này,
hết thảy đều là hoa trong gương, trăng trong nước.
- Có hứng thú! Ngươi cũng có lĩnh vực lực trường mà lại không chỉ một cái!
Tư Đồ Yêu Nguyệt nói thật ung dung, thật ra trong lòng nàng thầm giật mình. So
với thiên phú của Lâm Minh quả thật nàng chênh lệch quá lớn, về phương diện ý
chí thiên phú của nàng bình thường chưa lĩnh ngộ Chiến linh. Mà chiến linh của
Lâm Minh thì đã vượt hơn đại năng Thần Hải, về phần tốc độ, sức chịu đựng, cơ
sở... thì càng không cần phải nói. Hiện tại nàng tế ra Tử Cực lĩnh vực vẫn
luôn lấy làm kiêu ngạo, không ngờ Lâm Minh lại có thể đồng thời mở ra hai loại
lực trường giằng co với nàng. Hơn nữa thậm chí đẳng cấp còn cao hơn.
Đối mặt với thiên tài tuyệt thế trừ tu vi hơi yếu một chút, ngoài ra không hề
có khuyết điểm như vậy, Tư Đồ Yêu Nguyệt cảm thấy áp lực thật lớn.
Nàng hoành ngang trường thương màu đen, mũi thương rạch một đường vành trăng,
mặt không chút đổi sắc nói:
- Tuy rằng hôm nay ta thắng ngươi không vẻ vang chút nào nhưng ta vẫn phải
giết chết ngươi để rèn luyện con đường Đế giả của ta!
-----o0o-----



Bạn cần đăng nhập để bình luận