Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1652 - Chương 1653: Tiệc Chúc Mừng



Chương 1652 - Chương 1653: Tiệc Chúc Mừng




Lúc này đây Lâm Minh ngay từ đầu giao Tà Thần phù ít, tất cả đều đợi cuối cùng
giao nhiều, chẳng khác gì tát vào mặt các Thần Văn Sư.
Năm trước Lâm Minh nhiều lần nộp mấy tấm, không ít Thần Văn Sư đều bắn tiếng
nói Lâm Minh khẳng định không thành nhiệm vụ, thậm chí còn có người nói Lâm
Minh có thể hoàn thành, hắn vẽ thần văn phù dùng thần văn đài trở thành màn
thầu ăn.
Kết quả hiện tại Lâm Minh chỉ dùng một năm lẻ chín tháng, không thể nghi ngờ
khiến cho đám người chờ chê cười Lâm Minh bị đánh sưng mặt.
Mặt bọn họ không sáng được, bắt đầu mắng Lâm Minh 'trang Bức', hắn đã sớm hoàn
thành rồi, hết lần này tới lần khác 't
rang Bức' không giao Tà Thần phù, tới cuối cùng thì gioa toàn bộ, đây không
phải 'trang Bức' là cái gì?
Tuy ngoài miệng mắng như vậy, nhưng mà đám Thần Văn Sư này trong nội tâm cũng
hiểu năng lực vẽ thần văn phù của Lâm Minh đã vượt xa suy tính của bọn họ.
Thời điểm rất nhiều người suy nghĩ phải rời khỏi Thần Văn Thành, Thần Văn Sư
công hội lại thu xếp cho Lâm Minh một tiệc chúc mừng, tới chúc mừng Lâm Minh
hoàn thành nhiệm vụ, thứ hai cũng mượn cơ hội này nâng cao thanh danh của Thần
Văn Sư công hội, khiến cho có nhiều Thần Văn Sư gia nhập vào Thần Văn Sư công
hội, khiến Thần Văn Thành phát triển lớn mạnh.
Vốn Lâm Minh không có hứng thú với tiệc chúc mừng này, nhưng mà Tống Văn thỉnh
cầu, nói là tuyên truyền cho Thần Văn Sư công hội, kể từ đó Lâm Minh cũng
không có cự tuyệt, tham gia vào.
Tiệc chúc mừng còn chưa bắt đầu cũng tụ tập rất nhiều nhân vật nổi tiếng của
Thần Văn Sư. Mọi người đều muốn biết phong thái của truyền kỳ Thần Văn Sư.
Lâm Minh là nhân vật tiền đồ bất khả hạn lươngj, quả thực là linh bảo hình
người, không biết bao nhiêu thế lực muốn lôi kéo, trước đó Lâm Minh xin miễn
tiếp khách, làm cho những thế lực này không có cơ hội lôi kéo, thừa dịp hiện
tại có tiệc chúc mừng, bọn họ đương nhiên không bỏ qua.
Trong lúc nhất thời Lâm Minh là tiêu điểm của nhiều người, các nhân vật danh
tiếng trong nội Tu La Lộ đều giao hảo với Lâm Minh.
Trong trường hợp này đương nhiên không thể thiếu Tô Nhã. Nhưng mà hôm nay Tô
Nhã lại không phải điểm sáng duy nhất, mặc dù nàng tình cảm ôn nhu như nước,
nhưng mà vẫn không thể che lắp được hào quang của các nữ nhân khác.
Trong đây không thiếu đại thế lực. Thiên chi kiều nữ dung mạo và thiên phú
xuất chúng. Những nữ hài này có phong tình, hoặc là đáng yêu, hoặc là thanh
thuần, hoặc là đầy đặn, mấy thiên chi kiều nữ này Tô Nhã cũng không thể d
thắng các nàng một bậc.
Mà Lâm Minh tới cũng biến thành tiêu điểm của nữ hài nơi đây.
- Lâm Minh đại sư, ngươi thực quá lợi hại, ta học tập thần văn thuật hơn mười
nă, nhưng bây giờ chỉ là nhất phẩm Thần Văn Sư thôi, mà Lâm Minh đại sư tuổi
cũng không lớn, thế nhưng mà thần văn thuật của ngươi lại tạo ra thần văn phù
kinh diễm, có thể khai tông lập phái, thành lập truyền thừa, gia gia của ta
trong Thần Văn Thành đấu giá hội trở về cũng khen Lâm đại sư không dứt miệng.
Một nữ hài da thịt tuyết trắng, ánh mắt màu xanh, mái tóc dài đen nhánh, giọng
ôn nhu ngọt ngào khen Lâm Minh, trong khi nói chuyện nàng giống như dung nhan
tỏa sáng, chén rượu trong tay của nàng màu đỏ phối hợp với bàn tay trắng rất
đẹp.
Gia gia trong miệng cô bé này là Thiên Tôn đại năng!
Đương nhiên cháu ái Thiên Tôn cũng không có gì lớn, dù sao Thiên Tôn cháu gái
quá nhiều, hậu đại của Thiên Tôn cũng phải xem thiên phú, mà cô bé này mười
năm trước trở thành nhất phẩm Thần Văn Sư cũng phi thường không tệ.
Đột nhiên bị gọi là "Lâm Minh đại sư", Lâm Minh thần sắc có chút cổ quái, hắn
không hiểu tại sao biến thành đại sư. Hắn ho nhẹ một tiếng nói ra:
- Ta không phải đại sư cái gì, gọi tên của ta là tốt rồi...
- Trong mắt ta, ngươi chính là đại sư đấy... Không biết ngươi có thời gian
không, có thể chỉ điểm thần văn thuật cho ta không?
Tiểu nữ hài nói xong gương mặt nhỏ nhắn đỏ lên, nàng đang muốn nói cái gì thì
lúc này bên người Lâm Minh có lão giả áo bạc, lão giả này mặc áo tím, trên đầu
tóc như cây kim dựng đứng, khí tức của hắn nội liễm, ánh mắt ngưng tụ, xem xét
là cao thủ.
- Nửa bước Thiên Tôn?
Trong lòng Lâm Minh kinh ngạc, rất nhanh đưa ra phán đoán, một nửa bước Thiên
Tôn cho dù ở đâu đều làm cho người ta kính sợ, cho dù là Thần Văn Thành cao
thủ như mây, nửa bước Thiên Tôn cũng là không nhiều lắm.
- Lâm tiểu hữu... Ha ha, lão phu đã sớm nghe nói qua đại danh của ngươi, hôm
nay rốt cục có thể gặp được, tự giới thiệu một chút, lão phu là phó cung chủ
Chân Vũ thiên cung, lần này xem như đại biểu Chân Vũ Thiên Tôn tới...
Một phó cung chủ thế lực Thiên Tôn?
Lâm Minh có chút kinh ngạc, thân phận như vậy rất khoa tr, so với phó hội
trưởng Thần Văn Sư công hội cũng không kém hơn chút nào.
Lão giả tự giới thiệu nhanh chóng hấp dẫn người ta. Hắn cười nói:
- Lâm tiểu hữu, lão phu mời ngươi một ly, lúc trước ta còn lo lắng cung chủ
chụp phiếu nợ năm trăm tấm Thiên Hỏa Phù không thể thực hiện được, hiện tại
xem ra ta quá lo, ngay cả năm trăm tấm Tà Thần phù Lâm tiểu hữu chỉ dùng một
năm chín tháng là vẽ xong, Thiên Hỏa Phù này tự nhiên không có vấn đề gi, ha
ha ha ha...
Lão giả tươi cười, muốn chạm cốc với Lâm Minh.
Mà Lâm Minh nội tâm kinh ngạc, hắn mở miệng nói ra:
- Chân Vũ đại thánh địa cần năm trăm tấm Thiên Hỏa Phù cải tiến, Lâm mỗ đã vẽ
xong, nếu như tiền bối cần thì ta sẽ giao ngay cho tiền bối., Giọng của Lâm
Minh không lớn, nhưng mà có nhiều võ giả chú ý Lâm Minh cùng lão giả áo bạc
đều nghe được rành mạch.
Trong lúc nhất thời phòng tiệc náo động lớn cũng yên tĩnh lại...
Mọi người đều kinh ngạc nhìn qua Lâm Minh, cơ hồ không thể tin được lỗ tai của
mình.
Lão giả áo bạc sửng sốt, chén rượu trong tay run run.
- Ngươi... Vẽ xong? Năm trăm tấm Thiên Hỏa Phù, đều... vẽ xong?
Lão giả áo bạc hầu kết co rúm lại, có chút gian nan mở miệng.
Lão giả loại này phản ứng khiến Lâm Minh nao nao. Điều này chẳng lẽ rất kỳ
quái sao?
Bản thân mình nói kỳ hạn ba năm, chính là vẽ Thiên Hỏa Phù cùng Tà Thần phù
cần ba năm, nếu không hoàn thành thì sao hắn xuất quan chứ?
Đương nhiên hiện tại hắn phát huy vượt xa người thường, tốc độ này khiến Lâm
Minh hài lòng.
Hắn nhẹ nhàng cạn chén rượu với lão giả áo bạc, dùng ngữ khí đương nhiên nói
ra.
- Tự nhiên là vẽ tốt, bằng không vãn bối sẽ không xuất quan, nếu như khất nợ
quý thánh địa thì vãn bối sẽ tăng thêm giờ làm, làm sao có thời gian tham gia
yến hội này chứ?
Lâm Minh cảm giác mình nói là rất bình thường, nhưng mà mọi người ở đây như
nằm mộng, hơn nửa ngày không có phục hồi tinh thần lại!
Cách Lâm Minh không xa, Tiết lão đầu cầm một l rượu ngon mười vạn năm và uống
vào miệng, nghe Lâm Minh nói vậy suýt nữa phun rượu ra ngoài, không tới hai
năm Lâm Minh chẳng những hoàn thành năm trăm tấm Tà Thần phù, còn thuận tiện
hoàn thành năm trăm tấm Thiên Hỏa Phù cải tiến!
Kết hợp tốc độ vẽ và thời gian hoàn thành cả hai loại, đây quả thực... Không
thể tin nổi!
- Ngươi...
Lão giả áo bạc liếm liếm bờ môi khô khốc, nói ra:
- Lâm tiểu hữu hoàn thành năm trăm tấm Thiên Hỏa Phù cải tiến này vào lúc
nào?
Hắn hỏi như vậy là có chút hoài nghi Lâm Minh có phải trước khi đấu giá đã
hoàn thành một bộ phận Thiên Hỏa Phù hay không.
Nhưng mà Lâm Minh lại gạt bỏ suy nghĩ của hắn, Lâm Minh nói ra:
- Chính là năm trước, ta vẽ Thiên Hỏa Phù trước tiên, sau khi hoàn thành mới
vẽ Tà Thần phù, dù sao Tà Thần phù rất khó, có năm trăm tấm Thiên Hỏa Phù làm
kinh nghiệm, xác xuất thành công của nó cao hơn một chút. Sau khi làm quen tay
chậm rãi từ dễ lên khó, tự nhiên dùng ít sức một chút.
- Nếu như lúc ấy Chân Vũ đại thánh địa cũng muốn ta ba tháng giao Thiên Hỏa
Phù một lần, ta đã sớm vẽ Thiên Hỏa Phù xong và đưa ra, không cần chờ tới bây
giờ.
Lâm Minh nói như vậy thì mọi người nhớ lại, năm đầu tiên Lâm Minh nộp Tà Thần
phù phi thường ít, chỉ có mấy tấm.
Mà năm thứ hai Lâm Minh nộp Tà Thần phù nhiều hơn!
Tháng nhiều nhát hắn vẽ hơn một trăm năm mươi tấm.
Mọi người vốn cho rằng Lâm Minh đã sớm hoàn thành Tà Thần phù, chỉ chờ qua năm
mới giao, thậm chí có người mắng to Lâm Minh cố ý 'trang Bức'.
Lại không nghĩ Lâm Minh năm trước căn bản không có vẽ Tà Thần phù, vẫn chế tác
Thiên Hỏa Phù!
Thời điểm mọi người suy nghĩ Lâm Minh có thể hoàn thành nhiệm vụ hay không, mà
bản thân Lâm Minh không có nửa điểm lo lắng chuyện này, năm thứ nhất người ta
còn chưa làm gì, bọn họ đã lo lắng rồi.
Phải nói Lâm Minh lúc ấy đồng ý ba năm chính là cố ý nói nhiều, hơn nữa không
chỉ như thế, hắn còn nói là hoàn thành cả hai loại thần văn phù.
Lâm Minh loại người này hắn làm mười, lại chỉ nói bảy tám, lưu cho mình con
đường lui.
Mọi người sững sờ rất lâu mới kịp phản ứng, trong lúc nhất thời không biết nên
dùng biểu lộ gì, bọn họ cảm giác mấy ngàn năm, mấy vạn năm tuế nguyệt sống phí
rồi.
- Thì ra... Lâm tiểu hữu chính thức vẽ Tà Thần phù không tới một năm...
Lão giả áo bạc trong khi nói chuyện thì nỗi lòng phập phồng, Lâm Minh trong ba
tháng cuối cùng đều giao hơn một trăm năm mươi tấm thần văn phù, cũng không
phải gửi hàng, mà là dùng thời gian ba tháng vẽ ra, cũng nói ba ngày hắn vẽ
năm tấm.
Tốc độ như vậy khiến nhiều lục phẩm Thần Văn Sư xấu hổ.
- Lâm tiểu hữu, hiện tại ngươi chế tác Thiên Hỏa Phù có mang theo không?
Lão giả áo bạc ngữ khí vô cùng kính cẩn, Lâm Minh gật gật đầu, từ trong tu di
giới lấy hộp ngọc ra, sau khi mở ra ánh lửa phập phồng, chậm rãi bốc cháy,
giống như trong hộp Lâm Minh là một đoàn hắc viêm.
Năng lượng vô cùng tinh thuần trải rộng bốn phía, cảm thụ được cái năng lượng
tinh thuần này, dù lão giả áo bạc không hiểu thần văn thuật, cũng thập phần
xác định Lâm Minh vẽ Thiên Hỏa Phù đều là tinh phẩm!
Tai nghe là giả mắt thấy mới là thật, dù mọi người cũng biết Lâm Minh không có
khả năng nói mạnh miệng, nhưng năm chân chính nhìn thấy năm trăm tấm Thiên Hỏa
Phù xuất hiện trước mặt, đối với bọn họ vẫn là trùng kích tâm thần quá lớn.
-----o0o-----



Bạn cần đăng nhập để bình luận