Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 605 - Chương 605: Lực Trường Bùng Nổ



Chương 605 - Chương 605: Lực Trường Bùng Nổ




Xuống chơi ư?
Lâm Minh muốn khiêu chiến tôn chủ?
Giọng điệu tùy ý như thế, rõ ràng không để mắt tới Hắc Ám tôn chủ.
Đúng là quá ngông cuồng!
Mười hai tôn chủ, tuy rằng thiên phú không bằng Phong Thần, thậm chí không
bằng Diêm Si, nhưng tuổi bày ra đó, giữa bọn họ, thực lực kém nhất cũng hơn
tất cả người thí luyện.
Lúc trước tuyên truyền Phong Thần có thể sánh với tôn chủ yếu nhất, nhưng cũng
chỉ là so sánh mà thôi, chân chính chiến đấu sống chết, quá nửa là Phong Thần
sẽ thua.
Huống chi, Hắc Ám tôn chủ không phải là tôn chủ yếu nhất, hắn trở thành tôn
chủ nhiều năm, thực lực có thể xếp hạng trên trong mười hai tôn chủ!
Còn nhìn lại Lâm Minh, thực lực mạnh mẽ thì đúng, nhưng hắn vừa trải qua ba
trận chiến, đã tiêu hao không ít chân nguyên, lúc này khiêu chiến Hắc Ám tôn
chủ, không phải muốn chết hay sao?
- Lâm Minh vừa trải qua xa luân chiến lại muốn đấu với Hắc Ám tôn chủ... hắn
điên rồi ư?
- Ba trận chiến, bị thương không tính là gì, nhưng hắn cũng tiêu hao ít nhất
bốn năm thành chân nguyên, muốn chết hả?
- Ngươi coi Lâm Minh là kẻ ngốc, một năm qua, Lâm Minh đồng ý nhiều chiến đấu
như vậy, có bao giờ ngươi thấy hắn thua?
Có người không phục nói.
- Không thua quả thật là giỏi, nhưng không có quá đáng như thế. Phong Thần
cũng không thua, trong những người thua ở tầng ba, phần lớn đều đã chết! Không
lẽ ngươi chỉ dựa vào Lâm Minh chưa từng thua liền cho rằng hắn có thể thắng
được Hắc Ám tôn chủ?
Bị hỏi ngược, võ giả nói trước đó liền không hé răng. Ở Thông Thiên tháp, địa
vị tôn chủ đúng là ăn sâu bén rễ, bọn họ ở đỉnh tối cao Thông Thiên tháp nhiều
năm, nắm giữ phần lớn tài nguyên, Tu Luyện địa đặc thù, Đế Giả chi lộ, thậm
chí... số lượng lớn Ma Thần Chi Cốt
Dưới tình huống có được những tài nguyên này, lại trải qua thời gian tích lũy,
đủ tưởng tượng được thực lực của bọn họ!
Mười hai tôn chủ đã rất nhiều năm không ra tay. Khiêu chiến bọn họ? Không ai
dám nghĩ như vậy!
Hắc Ám tôn chủ nhìn Lâm Minh chừng mười mấy hơi thở, làm sao hắn cũng không
ngờ Lâm Minh lại dám khiêu chiến hắn, hắn đang lo không có có đánh chết Lâm
Minh, hắn lại tự mình đưa lên cửa.
Trong chiến đấu vừa rồi tiểu tử này đã che giấu thực lực, khóe miệng Hắc Ám
tôn chủ nhếch lên, hắn căn bản không sợ điểm này. Là tôn chủ, những năm qua
hắn có thể tùy ý sử dụng tất cả tài nguyên Thông Thiên tháp bao gồm cả Đế Giả
chi lộ, cộng thêm tuổi cùng tu vi của hắn, hắn làm sao có thể thua được!
- Ngươi muốn khiêu chiến ta?
- Phải! Sau khi đánh chết Diêm Si, hình xăm Thiên Ma của ta vẫn chưa thể đột
phá mười cánh.
Hình xăm Thiên Ma chưa thể đột phá mười cánh?
Ý của hắn là dùng Hắc Ám tôn chủ đắp đủ hình xăm Thiên Ma của mình?
Võ giả xung quanh đều ngây người, đây là ngông cuồng cỡ nào!
- Hình xăm Thiên Ma? Ha ha ha ha!
Hắc Ám tôn chủ cười to.
- Nếu đã thế, bản tôn thành toàn cho ngươi!
Tùy ý đạp ra một bước, không ai nhìn rõ động tác của Hắc Ám tôn chủ, ngay sau
đó hắn đã xuất hiện trên lôi đài.
Lâm Minh nắm Tử Huyễn thương, mũi thương chỉ thẳng Hắc Ám tôn chủ, sắc mặt
bình tĩnh. Khi đấu với Diêm Si, Ma Ha, hắn vẫn luôn có giữ lại, chính là vì
trận chiến này.
Trận chiến này, hắn sẽ đối phó toàn lực!
Với lý trí, bây giờ khiêu chiến Hắc Ám tôn chủ có chút liều lĩnh, bởi vì Lâm
Minh căn bản không biết toàn bộ thực lực của Hắc Ám tôn chủ, nhưng hắn lại
không đè nén được chiến ý trong lòng. Hắn muốn đánh một trận sảng khoái, lấy
trạng thái đỉnh phong của mình chân chính kiểm nghiệm thực lực tăng lên sau
khi thông qua vương giả.
...
Lúc này, không khí Võ Đấu trường ngưng trọng, người xem đều ngừng thở, không
chớp mắt nhìn hai người trên lôi đài, sợ bỏ lỡ qua điều gì.
Trên ghế tôn vị, Phong Thần vô thức nắm chặt chuôi kiếm, khiêu chiến tôn
chủ... hắn cũng từng có ý này, nhưng cũng chỉ là nhắm vào hai tôn chủ mới vừa
thăng cấp chưa đến ba năm, về phần khiêu chiến Hắc Ám tôn chủ, hắn không có
điên cuồng như vậy.
Trên lôi đài, Hắc Ám tôn chủ chỉ khoanh tay đứng đó, không lấy ra vũ khí, bộ
dạng tùy ý.
- Ta muốn xem ngươi có thể nào ép ta rút kiếm hay không!
Trong lúc nói, một cỗ khí thế vô hình phát ra từ trên người hắn, cuồn cuộn như
sóng lớn phát tán ra!
- Khí thế này...
- Đáng sợ! Khí thế không phải nhắm vào chúng ta, nhưng ta lại cảm giác như
mình bị cuốn vào trong gió bão, không thở nổi!
- Chỉ là bị bao phủ trong cỗ khí thế này, sợ là ta đã không chống nổi dũng
khí kháng cự, vậy thì làm sao mà đánh được.
Hắc Ám tôn chủ chưa ra tay, chỉ là khí thế đã mạnh mẽ như vậy, Lâm Minh phải
đối mặt với cỗ khí thế này phải chịu bao nhiêu áp lực?
- Ép ngươi rút kiếm?
Lâm Minh mỉm cười, như không hề có cảm giác với khí thế bao phủ lên người
mình, tay phải chỉ xéo Tử Huyễn thương, mũi thương chầm chậm vẽ ra một vòng
trăng tròn, mở ra Tu La lực trường Thiên Ma võ ý!
Ầm!
Thiên Ma lực trường đè nén trong người Lâm Minh bùng nổ ra! Lâm Minh ở trong
Vương Giả Tù Lung đã sớm quen với áp lực Thiên Ma lực trường, chút khí thế của
Hắc Ám tôn chủ thì tính là gì!
Thiên Ma lực trường nặng nề như thủy ngân, trực tiếp xé rách khí thế của Hắc
Ám tôn chủ, thế không gì cản nổi nuốt hết khí thế của Hắc Ám tôn chủ, bao phủ
toàn bộ Võ Đấu trường. Không chỉ Hắc Ám tôn chủ, các võ giả xếp hàng đầu ở Võ
Đấu trường cũng bị bao phủ trong lực trường này.
Phụt!
Một võ giả thực lực yếu nhất đương trường phun máu, sắc mặt trắng nhợt!
- Mau lui trở ra!
- Đã xảy ra chuyện gì?
- Tim muốn ngừng đập.
Ở trong Thiên Ma lực trường, bất kể linh hồn, tinh thần, chân nguyên, thân
thể, đều phải chịu đựng áp lực khủng bố. Võ giả thực lực quá kém, trực tiếp bị
Thiên Ma lực trường đè chết cũng không lạ!
Võ giả ở gần Lâm Minh đều sắc mặt tái nhợt lui lại, dù là những võ giả xếp
hạng năm mươi ở tầng ba cũng ở không nổi. Tuy rằng bọn họ còn không tới mức bị
thương trong cỗ áp lực này, nhưng thời gian lâu thì cũng không chịu nổi.
- Là Thiên Ma lực trường...
Trong ánh mắt Phong Thần nhìn về phía Lâm Minh có một tia phức tạp, hắn đã
tiến vào Vương Giả Tù Lung, đương nhiên sẽ không quên Thiên Ma lực trường.
Lúc trước, Phong Thần chính vì Thiên Ma lực trường ngày càng mạnh hơn mà cuối
cùng không chịu nổi, đành phải rời Vương Giả Tù Lung.
- Không ngờ tới, sau khi Lâm Minh tiến vào Vương Giả Tù Lung, đã lĩnh ngộ
được Thiên Ma lực trường...
Phong Thần khẽ lắc đầu, người khác tiến vào Vương Giả Tù Lung đều hao tâm tốn
sức chống cự áp lực của Thiên Ma lực trường, còn Lâm Minh tiến vào Vương Giả
Tù Lung lại có thể lĩnh ngộ Thiên Ma lực trường cho mình dùng, đây là loại yêu
nghiệt gì!
Cũng là tiến vào Vương Giả Tù Lung, mình chỉ kiên trì hai mươi tám ngày, Lâm
Minh lại chịu đựng được một trăm lẻ tám ngày.
Chính mình liên tục đột phá cực hạn, thực lực tăng mạnh, không có thu hoạch
khác, còn Lâm Minh chẳng những lĩnh ngộ Thời Không ý cảnh, lại còn lĩnh ngộ
Thiên Ma lực trường.
Đây đã không còn cùng một tầng nữa.
Tương lai Lâm Minh tiến vào Đế Giả chi lộ, thực lực sẽ tăng lên đến cỡ nào?
Nghĩ đến đây Phong Thần có chút đáng tiếc, Lâm Minh không có khả năng tiến vào
Đế Giả chi lộ, mười hai tôn chủ sẽ không cho phép loại chuyện này xảy ra.
Sau trận chiến này, Lâm Minh có thể may mắn không chết, sợ rằng hắn cũng phải
rời Thông Thiên tháp.
Nơi này đã không có chỗ cho hắn dung thân.
Trên lôi đài, Hắc Ám tôn chủ ở trong Thiên Ma lực trường, mặt trầm như nước.
Võ giả chung quanh chỉ bị lực trường lan tới gần, còn hắn là đứng mũi chịu sào
chịu đựng toàn bộ áp lực của Thiên Ma lực trường!
Dù là hắn ở trong hoàn cảnh này, cũng cảm nhận được ma nguyên trong người
không lưu chuyển nhanh được.
- Tiến vào Vương Giả Tù Lung, có thể lĩnh ngộ Thiên Ma lực trường, ta thừa
nhận, ngươi có tư cách ép ta ra kiếm.
Ngón tay Hắc Ám tôn chủ vuốt nhẹ Tu Di giới, rút ra một thanh trường kiếm đỏ
sậm. Thân kiếm chỉ rộng hai tấc, dài không đủ ba xích, thân kiếm không thẳng
tắp, mà vặn vẹo quỷ dị nhìn như con rắn đang di chuyển.
"Thanh kiếm này...".
Lâm Minh nhìn thấy trường kiếm đỏ sậm này, tròng mắt co rút, phẩm chất thanh
kiếm này tuyệt đối còn cao hơn Tử Huyễn thương trong tay hắn!
Nên biết, Tử Huyễn thương là dùng Ngô Đồng thánh hỏa vạn năm, Tử Điện thần
trúc vạn năm, cộng thêm các loại tài liệu quý hiếm, do Xích Viêm lão tổ ra
tay, dùng trận pháp thượng cổ phụ trợ luyện chế thành.
Dù thế, phẩm chất cũng không so sánh được với thanh kiếm này, chẳng lẽ nó
là... bảo khí thiên giai?
Lâm Minh gặp qua bảo khí thiên giai trở lên một lần duy nhất chính là Càn Khôn
Dung Nhật lô. Đương nhiên, Càn Khôn Dung Nhật lô có thể đã vượt qua phạm trù
bảo khí thiên giai, ít n
hất cũng phải là bảo khí thiên giai thượng phẩm.
Bảo khí thiên giai hạ phẩm chân chính, Lâm Minh chưa gặp qua, không thể phán
đoán cấp bậc thanh kiếm đỏ sậm này.
Tu vi sâu không lường, tùy ý sử dụng Tu Luyện địa, rất nhiều tài nguyên bao
gồm cả Ma Thần Chi Cốt, cộng thêm một thanh xà kiếm đỏ sậm mơ hồ là Bao khí
thiên giai...
Đủ để tưởng tượng thực lực của Hắc Ám tôn chủ!
Trên thính phòng, ngay cả Mặc Cổ luôn luôn tin tưởng thực lực của Lâm Minh
cũng chột dạ, đối mặt Hắc Ám tôn chủ hùng mạnh như thế, Lâm Minh làm sao thắng
được?
- Chết dưới Thâm Hồng Ám Xà của ta, ngươi cũng nên thấy đủ.
Hắc Ám tôn chủ chỉ thẳng mũi kiếm vào Lâm Minh, hắn vừa động, không ai thấy
hắn ra tay thế nào, chỉ nhẹ xẹt một cái, không gian như bị xé rách, kiếm của
Hắc Ám tôn chủ đã xuất hiện ở trước mặt Lâm Minh!
Một kiếm quỷ dị! Không có ma nguyên tuôn trào, không có kiếm quang hoa lệ, chỉ
một kiếm đơn giản, nhưng dù là Phong Thần cũng không có nắm chắc cản được một
kiếm này!
Ánh mắt Lâm Minh ngưng tụ, đạp thân pháp Kim Bằng Phá Hư, người biến mất như
làn khói.
Sau khi dung nhập Không Gian ý cảnh ngày càng thuần thục vào trong thân pháp,
thân pháp của hắn đã như quỷ mị, không thể nắm bắt.
Một kiếm đâm trúng tàn ảnh của Lâm Minh, Hắc Ám tôn chủ cười lạnh, xà kiếm vừa
chuyển, bột phát ra ý cảnh ẩn chứa trong đó.
Hủy Diệt ý cảnh!
Trong nháy mắt, không khí vỡ nát.
Lại đâm một kiếm, Hắc Ám tôn chủ bùng nổ tốc độ đến mức tận cùng, bóng người
Lâm Minh vừa xuất hiện, Hắc Ám tôn chủ đã đâm tới trước mặt Lâm Minh!
Tròng mắt Lâm Minh co rụt, đâm ra một thương, cùng lúc lại thi triển thân pháp
Kim Bằng Phá Hư!
Vù...
Trong nháy mắt Lâm Minh xuất hiện ở nơi cách xa mấy chục trượng, sau đó ống
tay áo của hắn im lặng hóa thành bột phấn, tiêu tán trong hư vô...
Giao thủ chớp nhoáng, Hắc Ám tôn chủ chỉ đâm hai kiếm, không hề có chân nguyên
va chạm hoa lệ, nhưng toàn bộ võ giả ở đây đều có cảm giác không thở nổi.
Giao thủ vừa rồi chỉ là thử, chiến đấu kịch liệt không thể tưởng tượng sẽ đạt
tới cỡ nào!
-----o0o-----



Bạn cần đăng nhập để bình luận