Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 746 - Chương 746: Chênh Lệch Quá Lớn!



Chương 746 - Chương 746: Chênh Lệch Quá Lớn!




Huyễn Vô Cực tu luyện thượng cổ ma công, có thể dùng tinh huyết làm vật dẫn,
tế luyện trường kiếm, thu được lực công kích càng mạnh hơn. Nhưng tinh huyết
của võ giả có hạn, sử dụng một chiêu này tức là sẽ hao tổn một ít sinh mệnh
lực.
Huyễn Vô Cực dùng tới Huyết Tế kiếm trong chiến đấu với Lâm Minh, nguyên nhân
chủ yếu không phải là vì tăng cường lực công kích mà là vì gia cố trường kiếm
của hắn. Bằng không chỉ cần va chạm vài lần, kiếm của hắn sẽ bị thương của Lâm
Minh chặt gãy.
Tình thế xấu này kỳ thật không tới từ bảo khí, mà tới từ Chiến Linh.
Cũng là bảo khí thiên giai, chỉ kém một vài phẩm chất nhỏ, kiếm của Huyễn Vô
Cực va chạm với thương của Lâm Minh cũng sẽ không bị yếu thế rõ ràng. Nhưng
trong thương của Lâm Minh nhập thêm Chiến Linh, cái này khiến cho bất kể độ
sắc bén hay cứng rắn của cây trường thương kia tăng vọt cả mảng lớn. Nên biết,
lúc trước Lâm Minh dùng địa giai thượng phẩm Tử Huyễn thương nhập thêm Chiến
Linh đã có thể xuyên thủng phòng ngự của thi sát, mà thân thể đã trải qua
Huyền Kim thần quả rèn luyện có thể sánh với bảo khí thiên giai.
Hiện giờ dùng trường thương thiên giai trung phẩm đặc chế của Viễn Cổ hoàng
thành, chỉ riêng độ cứng đã có thể sánh vai với bảo khí thiên giai thượng
phẩm, Chiến Linh bám lên vũ khí như thế là đủ biết độ sắc bén của nó.
Huyễn Vô Cực không có Chiến Linh, căn bản không có tư cách đối đầu trực diện
với Lâm Minh.
Như vậy, mỗi lần công kích hắn hoặc là phải tiêu hao rất nhiều chân nguyên bảo
hộ trường kiếm, hoặc là chỉ có thể sử dụng chiêu thức Huyết Tế kiếm giết địch
một ngàn tự hại tám trăm.
Khóe miệng Huyễn Vô Cực dính tia máu đỏ rực, trường kiếm màu đỏ chỉ thẳng vào
ngực Lâm Minh.
- Một kiếm vừa rồi ta bị buộc thu chiêu giữa đường, lần này, ta sẽ đối phó
toàn lực!
Huyễn Vô Cực và Lâm Minh đánh cho tới tình trạng này, đã không thể lui lại
được! Hắn phải liều mạng, bởi vì bản thân Huyễn Vô Cực chính là kẻ có dã tâm,
nếu có thể, hắn chẳng những muốn trở thành Thần Hải, còn muốn phi thăng Thần
Vực, đi xem thế giới càng rộng lớn hơn!
Hiện giờ, cơ duyên đặt ở trước mặt, nếu không đi giành lấy, nhất định ngàn năm
sau sẽ trở về cát bụi!
- Huyết Lãng Thao Thiên!
Huyễn Vô Cực cầm trường kiếm, sắc mặt vốn trắng bệch bởi vì mới tế ra một tia
tinh huyết mà hiện lên màu đỏ yêu dị, trường kiếm trong tay đỏ rực như lưỡi
của ác ma, cuốn theo năng lượng màu đỏ cùng ánh sáng đỏ rực chém ngang người
Lâm Minh.
Đối mặt với một kiếm của Huyễn Vô Cực, Lâm Minh cầm xéo Tử Huyễn thương, vận
chuyển chân nguyên đến cực hạn, thế thương cùng Chiến Linh không ngừng kéo
lên. Chiến đấu dưới biển sâu vạn trượng đè nén, mỗi một chiêu đều khuấy động
nước biển áp lực cao, hao tổn năng lượng thể lực!
Hủy diệt pháp tắc, Tinh Thần Chi Liên!
Hai tay Lâm Minh cầm đuôi trường thương màu đỏ, một thương đánh từ trên xuống!
Một thương này là Lâm Minh sau lĩnh ngộ ra sau khi nghịch chuyển dãy tinh tú
trong thế giới thứ hai Hóa Thần kính, chiêu thương không có tên, chỉ có ẩn
chứa một tia Hủy Diệt ý cảnh trong đó.
Chém ra một thương,
xé rách biển sâu vạn trượng, va chạm mạnh vào thế kiếm của Huyễn Vô Cực.
Ầm ầm!
Cả hải vực cũng chấn động, dòng hải lưu dữ dội tràn ra, đáy biển cách hai
người giao thủ mấy trăm trượng bị khuấy động bùn đất, tạo thành lốc xoáy bùn
xám trắng, mười mấy con hung thú biển sâu trốn dưới bùn cát bị dọa chạy tán
loạn.
Keng keng keng keng keng keng keng!
Giữa bùn đất và dòng nước xoáy, Lâm Minh cùng Huyễn Vô Cực phát động cận
chiến!
Hai thanh bảo khí thiên giai va chạm dữ dội, dòng hải lưu ồ ạt, dưới áp lực
cực cao, nước biển bị đun nóng tới ngang với nhiệt độ dung nham vẫn không thể
hóa khí. Mỗi một chiêu của Lâm Minh đều ngưng tụ lực lượng Chiến Linh, còn mỗi
một kiếm của Huyễn Vô Cực đều ẩn chứa lực tinh huyết!
Thiên Ma võ ý, Sát Thần lực trường!
Trong quá trình chiến đấu, sát khí trên người Lâm Minh càng tích tụ, bắt đầu
mạnh mẽ đè nén Huyễn Vô Cực. Sát Thần lực trường là niệm của võ giả ngưng tụ
thành ý chí, nếu là võ giả tâm trí không vững vàng, chỉ cần bị bao phủ trong
Sát Thần lực trường là sẽ bị hủy diệt ngọn lửa sinh mệnh.
Dù là cao thủ mạnh mẽ, cũng sẽ bị Sát Thần lực trường ảnh hưởng, không phát
huy được tiêu chuẩn đỉnh phong.
"Hả? Tiểu tử này!".
Trong lòng Huyễn Vô Cực cả kinh, Lâm Minh lại còn có loại chiêu thức tương tự
lĩnh vực như thế này, rốt cuộc tiểu tử này đã trải qua những gì, vì sao lại có
được nhiều năng lực mà người ta mơ cũng không thấy như thế này?
- Vạn Quỷ Tế Khóc, phá cho ta!
Huyễn Vô Cực chuyển kiếm, trên thanh kiếm bùng lên ngọn lửa xanh tím, nhất
thời như có vô số quỷ hồn khóc rống, ngọn lửa xanh tím này vốn là lửa linh hồn
của vô số oan hồn ngưng tụ thành!
Thanh kiếm của Huyễn Vô Cực giết chết vô số võ giả, cũng như Đại Hoang huyết
kích, dùng tinh huyết cùng oan hồn của võ giả làm dinh dưỡng, cường hóa bản
thân!
Oan hồn không ngừng bị Sát Thần lực trường tiêu diệt, còn ngọn lửa tím trên
kiếm của Huyễn Vô Cực lại ngày càng mạnh.
- Ma Vương Thiểm!
Trên mặt Huyễn Vô Cực vặn vẹo không thôi, một kiếm chém vào thiên linh của Lâm
Minh, còn Lâm Minh không tránh không né, một thương đâm ngược lại, thẳng vào
trái tim Huyễn Vô Cực, hủy diệt pháp tắc!
Trong lòng Huyễn Vô Cực kinh hãi, Lâm Minh không để ý một kiếm chí mạng trên
đỉnh đầu, vẫn công kích vào mình, cái này là cách đánh không muốn sống mà.
Thế kiếm vừa chuyển, Huyễn Vô Cực kích nổ năng lượng bám trên kiếm, tiếng nổ
ầm ầm, chân nguyên va chạm, một chiêu chỉ công không thủ của Lâm Minh khiến
cho cả Huyễn Vô Cực lẫn Lâm Minh cùng bị thương.
Lâm Minh bị sóng chân nguyên bùng nổ chấn ra hơn trăm trượng, còn Huyễn Vô Cực
cũng không dễ chịu gì. Tuy rằng hắn đỡ được một thương của Lâm Minh, nhưng
thương mang có kèm Chiến Linh lại không ngừng, đâm thẳng vào ngực hắn, trải
qua chân nguyên hộ thể liên tục suy yếu, vẫn có một thành lực lượng chui vào
trong kinh mạch, phá hoại lung tung!
Sắc mặt Huyễn Vô Cực trắng bệch, thật vất vả mới đè xuống cỗ chân nguyên này,
khóe miệng tràn máu.
Bị thương!
Sắc mặt Huyễn Vô Cực trầm xuống, tuy rằng chỉ là vết thương nhẹ, tuy rằng đối
phương chỉ công không thủ, bị thương còn nặng hơn mình, nhưng mặc kệ thế nào,
mình đã bị thương dưới tay hậu bối mà tuổi còn không bằng số lẻ của mình.
Võ giả Mệnh Vẫn tầng bốn hơn ngàn tuổi, lại bị võ giả Toàn Đan hậu kỳ hơn hai
mươi đánh bị thương, nói ra đúng là trò cười to nhất trên đời!
- Tiểu tử, ngươi không cản được liền dùng thương đổi thương, nằm mơ!
Huyễn Vô Cực cười lạnh, có những võ giả thực lực không bằng người khác, không
có lòng tin cản được chiêu thức của đối phương, liền dùng đấu pháp chơi xấu
dùng thương đổi thương, ép đối phương thu chiêu.
Nhưng kinh nghiệm tác chiến của Huyễn Vô Cực phong phú, kiếm chiêu lại nổi
danh quỷ biến, sẽ không để mình bị xoay vòng vòng. Vừa rồi hắn biến chiêu lâm
thời, đỡ được phần lớn lực đánh vào, còn Lâm Minh không kịp biến chiêu, tuyệt
đối sẽ chịu thiệt.
Nhưng Huyễn Vô Cực chỉ tươi cười được một chốc liền cứng lại, hắn trợn to mắt
nhìn ngực Lâm Minh. Quần áo ở đó bị chân nguyên xé rách, nhưng da thịt bên
dưới chỉ có một vết kiếm nhợt nhạt, hơn nữa vết kiếm này còn đang khôi phục
lại thấy rõ ràng.
"Sao thế này?".
Tâm Thần Huyễn Vô Cực kinh hãi, rõ ràng kiếm quang của hắn rơi lên người Lâm
Minh, dù có chân nguyên hộ thể suy yếu, cũng sẽ trọng thương Lâm Minh, làm sao
lại chỉ để một cái vết kiếm mờ như vậy?
Huyễn Vô Cực không kịp nghĩ kỹ, Lâm Minh lại vung trường thường đánh tới!
Một thương này nhập vào toàn bộ chân nguyên của Lâm Minh, khuấy động nguyên
khí thiên địa trong vòng mười dặm, không gian nháy mắt vặn vẹo, nước biển sôi
trào!
Một thương đâm ra, nước biển áp lực lớn bị đẩy ra một đường hầm chân không,
trong cơ thể Lâm Minh, hạt giống Tà Thần rít lên, Phần Tinh Chi Viêm trào ra.
Táng Thiên!
Với cùng lực lượng không gian dung hợp vào một đòn, dùng không an loạn lưu làm
gió, hỗ trợ có lực ngọn lửa.
Ánh mắt Huyễn Vô Cực dữ tợn, liên tục chém ra.
- Đế Lâm Thiên Hạ!
Rắc rắc rắc!
Trkiếm trong tay Huyễn Vô Cực lại phát ra tiếng vang nhỏ, có vẻ như không
chống nổi. Còn một thương của Lâm Minh thế như chẻ tre, nhắm thẳng vào mặt
Huyễn Vô Cực. Không gian xung quanh mũi thương vỡ vụn, vô số mảnh vỡ không
gian phun ra như mũi kim, nước biển bị đâm xuyên!
"Chiêu này!".
Tròng mắt Huyễn Vô Cực co rút, kiếm của hắn lại đâm ra đến cực hạn!
Thế kiếm vừa chuyển, Huyễn Vô Cực cắn đầu lưỡi, mạnh mẽ phun ra một ngụm tinh
huyết lên thân kiếm!
Bùm!
Nước biển hóa khí số lượng lớn, cả đáy biển trở thành thế giới sương mù mờ
mịt, Huyễn Vô Cực liên tục lùi lại hai mươi trượng, sắc mặt ửng hồng, thở hổn
hển.
Trong đáy biển sâu vạn trượng, mỗi một chiêu đều tiêu hao gấp đôi so với trên
mặt đất, chiến đấu kịch liệt như thế làm Huyễn Vô Cực tiêu hao không ít chân
nguyên.
Bởi vì tu vi của Lâm Minh thấp hơn Huyễn Vô Cực một cảnh giới lớn, văng ra
chừng trăm trượng, chỉ là hắn so với Huyễn Vô Cực thì mặt không đổi sắc, trên
người không có một giọt mồ hôi, vẫn còn thừa sức!
Liên tục dùng mấy chiêu thức lớn như Trục Nhật, Quán Hồng, hủy diệt pháp tắc,
Táng Thiên, lại thêm cận chiến trong khoảnh khắc, chút tiêu hao này không tính
là gì với Lâm Minh. Nên biết, ở trong Hủy Diệt thế giới Hóa Thần kính, Lâm
Minh đến sau mỗi lần hủy diệt một vẫn thạch đường kính một dặm rưỡi đều sẽ
dùng một lần Táng Thiên, gặp phải vẫn thạch đường kính hai dặm, Lâm Minh còn
phải nghịch chuyển dãy tinh tú.
Chính là dưới tình huống đó, nếu Lâm Minh hoàn toàn nghiêm túc, có thể đứng
vững cả trăm nhịp thở!
Đây là thành tích làm các cường giả Thần Vực như Phượng tiên tử kinh ngạc, làm
cho tuấn kiệt trẻ tuổi Thần Vực như Hỏa Văn Long tuyệt vọng!
Lâm Minh có sức bền như thế, là vì hắn mở ra Bát Môn Độn Giáp, cộng huyết mạch
Cổ Phượng rèn luyện cùng với lực khí huyết tràn đầy vượt xa người thường!
Ở mặt này, Huyễn Vô Cực không thể so sánh với Lâm Minh.
Chẳng những Lâm Minh chiếm ưu thế sức bền, cũng chiếm ưu thế lực phòng ngự Tôi
Tủy mười thành, lại thêm Huyền Kim thần quả luyện thể, phòng ngự bên ngoài của
Lâm Minh đã có thể sánh với bảo khí địa giai thượng phẩm, hắn có thể dùng
phương thức lấy thương đổi thương chọi cứng với Huyễn Vô Cực.
Cho nên, dù là Lâm Minh thật sự đánh lên kém hơn Huyễn Vô Cực, nhưng cũng sẽ
không rớt xuống thế yếu, không tới nửa nén nhang, Huyễn Vô Cực sẽ không còn
sức chống đỡ!
Trường thương vung lên, Lâm Minh lại ra tay, Táng Thiên!
Cùng một chiêu, chân nguyên dâng lên trên trường thương màu đỏ, mảnh vỡ không
gian xoay tròn như dao bay, nước biển bị xoắn thành lốc xoáy, hóa khí.
Thấy khí thế công kích của Lâm Minh có tăng không giảm, trong mắt Huyễn Vô Cực
rốt cuộc hiện lên sợ hãi.
Sao lại thế này, thân thể tiểu tử này làm từ con rối máy hay sao?
-----o0o-----



Bạn cần đăng nhập để bình luận