Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 700 - Chương 700: Thái Tử Thần Quốc!



Chương 700 - Chương 700: Thái Tử Thần Quốc!




- Vâng, cung chủ!
Bốn đại trưởng lão bận rộn bày trận, bọn họ bày chẳng qua là trận pháp đơn
giản, tốc độ bày trận rất nhanh, theo thái tử thần quốc thì trận pháp che giấu
dễ hiểu loại này rất dễ dàng bị khám phá, tuy nhiên thái tử thần quốc sẽ không
làm chuyện tình không lễ phép như vậy.
Chỉ thấy ngón tay bốn gã trưởng lão động liên tục, trận phù bị bọn họ đánh ra
liên tiếp, rất nhanh đã tạo thành một đạo màn sáng khổng lồ bao phủ cả tòa
Tiểu Yến sơn.
Lâm Minh nhìn vậy mà không hiểu, bọn họ đang làm gì đó?
Bởi vì Tinh Xán cùng bốn trưởng lão trao đổi đều là chân nguyên truyền âm, Lâm
Minh hoàn toàn không biết việc làm bịt tay trộm chuông này của bọn họ là để
làm cái gì.
- Tốt lắm!
Bốn gã trưởng lão dùng chân nguyên truyền âm nói, trong lời nói toát ra sự tự
tin, hiển nhiên có lòng tin rất lớn đối với tốc độ cùng chất lượng của trận
pháp che giấu mà bọn họ bố trí.
- Ừm, rất tốt, Tinh Cực công chúa có việc đi ra ngoài, lúc trước bản cung đã
phát ra tin tức, nàng hẳn là sẽ tới rất nhanh, chuyện lần này nhất định phải
xử lý tốt, bảo đảm thiếu cung chủ an toàn, bảo đảm không có sai lầm gì khi gặp
mặt thái tử thần quốc.
Tinh Xán dùng chân nguyên truyền âm nói thật nhanh, song mới vừa nói tới đây,
đột nhiên biến sắc, lúc này Cự Côn xông thẳng lên Tiểu Yến sơn, mà không phải
bay về phía ngọn núi cao nhất của Âm Dương huyền cung.
Tiểu Yến sơn cách ngọn núi cao nhất của Âm Dương huyền cung bất quá chỉ là
khoảng cách trăm dặm, lấy tốc độ của Cự Côn đợi đến lúc Tinh Xán phát hiện, nó
cơ hồ đã dừng lại ở phía trên Tiểu Yến sơn.
Ở dưới một con quái vật lớn thân dài vài chục dặm này, cảm thụ được năng lượng
khủng bố trong Cự Côn, quả thật có một loại cảm giác áp lực thật lớn.
- Đáng chết!
Trong lòng Tinh Xán khẩn trương, thái tử thần quốc này ra bàn hoàn toàn không
theo như lẽ thường, tình huống bây giờ ở Tiểu Yến sơn loạn như vậy, chính mình
nên thu thập tàn cuộc như thế nào?
Đúng lúc này, Tinh Xán thấy phía trên Cự Côn, có hai lão nhân áo đen nhảy
xuống, hai người đều là tu vi Mệnh Vẫn tầng một.
- Đó là tôi tớ của thái tử thần quốc! Lấy Mệnh Vẫn tầng một làm tôi tớ, không
hổ là thái tử thần quốc!
Đây là ý nghĩ của mọi người ở đây, phải biết rằng ở Âm Dương huyền cung, cường
giả Mệnh Vẫn trở lên tổng cộng mới có mười người mà thôi, bởi vì số lượng quá
ít, đại bộ phận trưởng lão của Âm Dương huyền cung đều là do võ giả Toàn Đan
hậu kỳ đảm đương, bởi vì nguyên nhân này, Âm Dương huyền cung mới bị Lam Thấm
nhạo báng.
Tinh Xán đang muốn bay lên nghênh đón, đột nhiên đúng lúc này, thân thể Tinh
Xán cứng đờ, Tinh Xán rõ ràng có cảm giác khí thế trên người hai lão nhân áo
đen mang theo sát cơ trầm trọng.
- Ừm?
Trong lòng Tinh Xán cả kinh, chẳng lẽ thái tử thần quốc này có ác ý?
Quả thật như thế vậy thì nguy rồi, không đúng, mấy ngàn năm qua Âm Dương huyền
cung luôn luôn rụt rè cẩn thận, không có chỗ nào đắc tội với tứ đại thần quốc,
cho dù muốn đắc tội cũng không được.
Lúc Tinh Xán đang kinh nghi bất định, đột nhiên liếc thấy dấu hiệu hình cái
đầu Cự Ma ở bộ ngực của hai trưởng lão, hình cái đầu Cự Ma màu đen, chung
quanh là đồ án ngọn lửa.
Đây là... trưởng lão của Nam Hải Ma Vực?
Làm sao có thể?
Lúc Tinh Xán đang kinh ngạc, lại phát hiện Mục Dục Hoàng cùng Mục Phượng Tiên
cũng là sắc mặt đại biến, rút kiếm cùng bay tới, phản ứng kịch liệt của hai
người bọn họ đã chứng thực suy đoán của Tinh Xán, đối phương quả thật là
trưởng lão của Nam Hải Ma Vực, không thể nghi ngờ!
- Cẩn thận!
Mục Dục Hoàng hô lớn, đồng thời nhanh chóng đề phòng, đứng chắn trước Mục
Thiên Vũ cùng Mục Băng Vân.
Chẳng lẽ Nam Hải Ma Vực tấn công? Làm sao có thể, bọn họ mới vừa gặp đả kích
thảm trọng, làm sao lại tùy tiện công kích Âm Dương huyền cung, chẳng lẽ Huyễn
Vô Cực xuất quan?
Mục Dục Hoàng, Mục Phượng Tiên nắm chặt chuôi kiếm, sắc mặt trắng bệch, Mục
Băng Vân cũng là dùng toàn bộ tinh thần để đề phòng.
Hai đại trưởng lão của Nam Hải Ma Vực tốc độ cực nhanh, bọn họ đều là cường
giả đột phá Mệnh Vẫn tầng một đã vượt qua trăm năm, thực lực ở trong cường giả
Mệnh Vẫn tầng một thuộc về trung thượng, bọn họ như diều hâu đi săn lao xuống,
khi rơi vào phía sau Lâm Minh, căn bản ngay cả nhìn cũng không liếc mắt nhìn
Mục Dục Hoàng đang rút kiếm cảnh giới một cái.
- Ma nhất, ma nhị bái kiến chủ nhân!
Hai đại trưởng lão Nam Hải Ma Vực, một tả một hữu, đơn giản thi lễ m đối với
Lâm Minh, liền rút ra vũ khí hướng về phía Tinh Xán.
Một tiếng chủ nhân này gọi ra, toàn trường trừ Đoan Mộc Quần, Lam Thấm, Phong
Thần, những người còn lại cũng trợn tròn mắt, Tinh Dương dưới chân Lâm Minh
lại càng cả kinh tới mức cằm thiếu chút nữa cũng rơi ra.
Ngay cả Mục Thiên Vũ có một chút hiểu rõ đối với thực lực của Lâm Minh, cũng
không hiểu tại sao có thể có hai trưởng lão Nam Hải Ma Vực gọi Lâm Minh là chủ
nhân.
Đó là cường giả Mệnh Vẫn tầng một a, cả Âm Dương huyền cung cũng chỉ có mười
người, cho dù Nam Hải Ma Vực cũng không khẳng định nhiều hơn bao nhiêu.
Bọn họ làm sao lại nhận Lâm Minh làm chủ nhân, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy
ra?
Tinh Xán hô hấp dồn dập, mí mắt nhảy liên tục, trường kiếm trong tay khe khẽ
phát run, Tinh Xán cũng không phải người ngu, lúc trước đủ loại liên lạc,
trong nội tâm Tinh Xán đột nhiên ý thức được một loại khả năng!
- Ngươi... ngươi chính là thái tử thần quốc!
Lời vừa nói ra, toàn trường phải sợ hãi, Mục Dục Hoàng cùng Mục Phượng Tiên
sửng sốt một chút, đột nhiên tỉnh ngộ lại, tình thế lúc trước khẩn cấp, các
loại hỗn loạn, các nàng chẳng qua là lo lắng kết thúc như thế nào, căn bản
chưa kịp ngẫm nghĩ, Lâm Minh trừ số tuổi, còn lại quả thật có rất nhiều chỗ
tương tự cùng thái tử thần quốc!
Mục Phượng Tiên cùng Mục Dục Hoàng liếc mắt nhìn nhau, đều từ trong mắt đối
phương thấy được một tia khó tin, mặc dù các nàng đã sớm tiên đoán Lâm Minh là
Tiềm Uyên chi long, nhưng không nghĩ tới sẽ khoa trương như thế, Lâm Minh mới
rời đi hai năm rưỡi thời gian, mới vừa trở lại, tu vi Toàn Đan kỳ, chỉ bằng
lực lượng một người, cướp đoạt Cự Côn, hủy diệt Nam Hải Ma Vực, hôm nay lại
lấy Cự Côn chống lại Âm Dương huyền cung.
Mục Băng Vân liếc mắt nhìn Lâm Minh một cái thật sâu, lại nhìn thoáng qua tỷ
tỷ của mình, bất động thanh sắc thu trường kiếm, cũng không biết đang suy nghĩ
gì.
- Ta là thái tử thần quốc?
Lâm Minh khe khẽ ngờ vực, nhưng rất nhanh liền đại khái đoán được hiểu lầm
trong đó, hắn từ chối cho ý kiến, chẳng qua là đơn giản thông qua nô ấn phát
ra lệnh cho hai đại trưởng lão của Nam Hải Ma Vực, có hai gã trưởng lão này ở
đây, hơn nữa còn có chính mình, cho dù thật sự đánh nhau với Tinh Xán, Lâm
Minh cũng không sợ, huống chi, trong tay của hắn còn có Tinh Dương làm con
tin.
Vốn là Lâm Minh tới Âm Dương huyền cung, chỉ là vì thăm đám người Mục Thiên
Vũ, căn bản không nghĩ tới Âm Dương huyền cung sẽ đánh chủ ý chiếm đoạt Thần
Hoàng đảo, ép Thần Hoàng đảo tới mức như thế. Hình thể Cự Côn khổng lồ, không
thể mang bên mình, Lâm Minh ngay từ đầu tới dò hỏi Âm Dương huyền cung, tự
nhiên ôm thái độ hữu hảo, không thể nào mang theo Cự Côn hùng hổ giết tới Âm
Dương huyền cung, chỉ có thể khiến nó ngưng lại ở khu vực biển sâu.
Cho đến khi hắn cùng với Mục Thiên Vũ gặp nhau, sau khi biết được tình huống
Thần Hoàng đảo, mới dùng cả đêm phát ra lệnh, để cho Cự Côn từ biển sâu chạy
tới Âm Dương huyền cung, lúc trước lấy Tinh Xán làm con tin để trì hoãn thời
gian chính là vì đợi Cự Côn.
Tinh Xán cắn răng, hoàn toàn không biết nên nói gì, thế
cục phát triển hoàn toàn vượt ra khỏi dự tính của Tinh Xán, vốn cho là hết
thảy đều đang nắm trong tay, Lâm Minh khó thoát khỏi lòng bàn tay của mình,
hôm nay lại thay đổi bất ngờ, Âm Dương huyền cung đã bị vây vào hoàn cảnh xấu
tuyệt đối.
Nghĩ tới đây trong lòng Tinh Xán đắng ngắt, biết sớm như vậy, Tinh Xán sao dám
đánh chủ ý thôn tính Thần Hoàng đảo? Cự Côn này mặc dù năng lực tác chiến một
mình không được, nhưng phòng ngự vô địch, dưới Thần Hải, không người nào có
thể làm nó bị thương nặng, mà nó xuất thủ, chỉ cần một lần công kích, là có
thể mở ra đại trận che tông của Âm Dương huyền cung bọn họ.
Lúc này Tinh Dương ở dưới thương của Lâm Minh, tâm lại càng xám tro như chết,
hắn trăm triệu lần không nghĩ tới, thái tử thần quốc lúc trước hắn luôn luôn
hao hết tâm tư muốn lôi kéo quan hệ chính là Lâm Minh.
Lão Thiên, ngươi đây là đang chơi ta sao?
- Ngươi... rốt cuộc muốn thế nào?
Tinh Xán trầm giọng hỏi, ở dưới áp lực của Cự Côn, Tinh Xán không thể không
chịu thua.
Lâm Minh nói:
- Đầu tiên, trả lại Chu Tước, tiếp theo, tất cả đệ tử Âm Dương huyền cung làm
trái với ý nguyện của đệ tử Thần Hoàng đảo mà xâm chiếm thân thể các nàng, hết
thảy giao nộp để Thần Hoàng đảo trừng phạt, thứ ba, đem linh dược Hỏa hệ, linh
thổ của dược viên bọn ngươi, phân ra một phần ba, cung cấp cho hai con Chu
Tước khôi phục tinh huyết bản mạng.
Lâm Minh không nhanh không chậm nói rayêu cầu đã sớm nghĩ kỹ này.
- Muốn một phần ba dược viên của ta? Ngươi đang nói mơ sao?
Trong đôi mắt Tinh Xán chợt lóe hàn quang, vẻ châm chọc đầy mặt, ba cái yêu
cầu Lâm Minh nói lên, Tinh Xán nhiều nhất có thể đáp ứng cái đầu tiên, về phần
thứ hai, bọn họ nhiều lắm là thay mặt Thần Hoàng đảo trừng phạt, mà điều thứ
ba, đó là tuyệt đối không thể nào!
- Điều kiện của ta sẽ không thay đổi, nếu ngươi không đáp ứng, chính mình
loại trừ.
Lâm Minh trầm tĩnh nói.
- Ha ha ha!
Tinh Xán cười giận dữ:
- Ngươi cho rằng ngươi là ai? Ngươi thật sự cho mình là thái tử thần quốc?
Không sai, ta là sợ Cự Côn, nhưng ngươi đừng tưởng rằng có Cự Côn thì ngươi đã
vô địch, Cự Côn có thể đối phó Âm Dương huyền cung không giả, nhưng lại không
làm gì được hai vợ chồng ta, chớ quên, phía sau ngươi chính là hơn một ngàn đệ
tử Thần Hoàng đảo, ngươi dùng Cự Côn công kích Âm Dương huyền cung ta, ta đây
sẽ phối hợp cùng Nam Hải Ma Vực san bằng Thần Hoàng đảo ngươi! Ta xem thiên hạ
to lớn, có thể có đất cho các ngươi dung thân hay không.
Khi Tinh Xán nói chuyện bột phát ra khí thế, Tinh Xán vốn là người đứng đầu
một cung, trải qua thời gian dài tạo thành tính cách cường thế, làm cho Tinh
Xán căn bản không muốn tiếp nhận người khác uy hiếp, hơn nữa yêu cầu của Lâm
Minh lại quá đáng như thế.
Tinh Xán đoán ra xương sườn mềm của Lâm Minh, đó chính là hơn một ngàn đệ tử
tinh anh của Thần Hoàng đảo, những người này, nếu như rời đi Âm Dương huyền
cung căn bản không có chỗ để ở, hơn nữa bọn họ rất dễ dàng bị tập kích, Lâm
Minh cường thịnh trở lại cũng không thể ngày đêm bảo vệ bọn họ.
Lâm Minh cười lạnh một tiếng:
- Ta đã cho ngươi cơ hội, ngươi đã không quý trọng, vậy không trách được ta.
Khi Lâm Minh nói chuyện, Cự Côn đột nhiên mở miệng rộng ra, phát ra một tiếng
ngâm nga, thanh âm ùng ùng như sấm rền truyền tới chân trời, tiếp theo côn tu
trong miệng Cự Côn giống như vô số cự mãng từ phía trên không trung xông thẳng
xuống.
Tinh Xán biến sắc:
- Ngươi làm gì?
Tinh Xán cho là Lâm Minh muốn động thủ, Tinh Xán mặc dù nói cường ngạnh như
vậy, nhưng kỳ thật cũng sợ, chân chính tranh giành cùng Lâm Minh là cá chết
lưới rách, tiêu diệt hết Thần Hoàng đảo, Âm Dương huyền cung bọn họ cũng phải
chôn cùng.
Một khi Lâm Minh nổi điên, Tinh Xán thật sự không biết nên kết thúc như thế
nào.
Sưu sưu sưu!
Hơn một ngàn nhánh côn tu bay vụt về phía sau núi Tiểu Yến sơn, đó chính là
chỗ ở của đệ tử Thần Hoàng đảo!
- Chưởng môn sư tôn, bảo bọn họ không nên kinh hoảng.
- A? ?
Mục Dục Hoàng ngẩn ra, mơ hồ đoán được Lâm Minh muốn làm cái gì, lúc trước Lâm
Minh bảo những đệ tử này thu thập tài vật, hiển nhiên là phải rời khỏi Âm
Dương huyền cung.
Chẳng lẽ... Mục Dục Hoàng cũng không hỏi, lập tức đốt một tờ Truyền Âm phù.
Rất nhanh, dưới sự khống chế của tinh thần lực Lâm Minh, những côn tu kia mỗi
một nhánh cũng quấn lấy một gã đệ tử Thần Hoàng đảo, rụt về lại trong miệng Cự
Côn.
Trong cơ thể Cự Côn có hơn hàng ngàn tiểu thế giới, những thế giới này tự
thành một mảnh không gian, có dung tích rất lớn, hàng ngàn tiểu thế giới này,
cũng đủ dung nạp ngàn người Thần Hoàng đảo.
Hơn nữa quan trọng nhất là, bản thân Cự Côn chính là một cự thú cắn nuốt
nguyên khí thiên địa hội tụ, một lần nó nuốt trôi, là có thể sạch nguyên khí
thiên địa phương viên trăm dặm, có thể nói, trong cơ thể Cự Côn chính là một
chỗ linh địa thiên nhiên, hơn nữa phẩm cấp rất cao, đầy đủ để đệ tử Thần Hoàng
đảo tu luyện!



Bạn cần đăng nhập để bình luận