Xuyên Về Cổ Đại,Ta Làm Mẹ Kế Lợi Hại

Chương 188


Sở Tu Viễn bỗng nhiên hít thở không thông.
Sở Mộc giật giật khóe miệng, một hồi lâu sau cũng không thốt ra được chữ nào, vỗ bả vai thúc phụ nhà hắn, bảo trọng, tiểu chất đi trước một bước. Sau đó hắn lôi kéo đại đường đệ, ôm lấy nhị đường đệ chạy tới sương phòng phía tây thăm tiểu đường đệ còn đang ngủ ngon lành.
Lâm Hàn khoanh tay, liếc mắt nhìn Sở Tu Viễn.
Sở Tu Viễn sờ mũi: “Bọn họ hỏi tới, ta biết phải trả lời thế nào bây giờ.”
“Chàng muốn trả lời thế nào thì trả lời thế đó.” Lâm Hàn nói.
Sở Tu Viễn: “Mỗi ngày thượng triều đều gặp mặt, ta không thể nói mình đột nhiên bị nhiễm phong hàn được. Lữ huynh là thị lang, làm việc trong cung, tuy không thường xuyên được tuyên triệu, nhưng hắn chỉ cần hỏi thăm một chút là biết bệ hạ có truyền gọi ta hay không.”
“Cho nên chàng vẫn muốn đi?” Lâm Hàn trừng mắt nhìn hắn.
Lâm Hàn đang nổi nóng, Sở Tu Viễn nào dám gật đầu: “Ta không đi cũng được, nhưng bọn họ nhất định sẽ cho rằng ta không cho bệ hạ mặt mũi.
“Quan bệ hạ chuyện gì?” Lâm Hàn không rõ.
Sở Tu Viễn: “Bệ hạ rất yêu thích Tô mỹ nhân.”
“Năm năm trước bệ hạ lưu luyến Triệu khinh nga, ba năm trước đây là Lý dung hoa, hôm nay thích Tô mỹ nhân, ngày mai cũng có thể coi trọng Vương mỹ nhân, Tôn mỹ nhân, bệ hạ để ý chuyện này sao? Ngoài Hoàng Hậu ra, đối với bệ hạ mà nói, các nàng ấy chỉ là công cụ sinh hài tử thôi.” Lâm Hàn cũng là nữ tử, không muốn hạ thấp nữ tử, nhưng trong mắt cửu ngũ chí tôn như Thương Diệu thì các nàng ấy thật sự chỉ có tác dụng này thôi: “Chỉ là hôn lễ của đệ đệ một tỳ thiếp, quan lại nào đi thì được chú ý, không đi thì bị cắt chức hoặc trách cứ, nếu làm vậy thì y còn giữ vững giang sơn được sao? Sớm bị Hàn vương đạp xuống đài rồi.” Hơn nữa, nếu y dám có ý đó, nàng cũng dám tặng cho Thương Diệu một đạo sấm sét, để tiểu Thái tử đăng cơ.
“Ta rất tán đồng điểm này.”
Âm thanh của Sở Mộc vọng tới.
Lâm Hàn và Sở Tu Viễn quay đầu nhìn, Sở Mộc đang dựa vào cửa sổ: “Bệ hạ không phải người lòng dạ hẹp hòi. Thẩm thẩm cũng đừng quở trách thúc phụ nữa, tất cả mọi người đều đi, chỉ có chúng ta không đi, hôm khác thượng triều, mấy cái miệng đó chắc chắn sẽ đ.â.m chọc chúng ta đến mức muốn chui xuống đất thôi.”
“Đó là do tính tình của thúc phụ ngươi tốt, khiến bọn họ không biết Đại tướng quân là ai.” Lâm Hàn nói.
Sở Mộc há mồm muốn phản bác, bỗng nhiên phát hiện nàng nói rất đúng.
“Thúc phụ, tiểu chất đã cố hết sức.” Tiểu hầu gia nói xong, đóng cửa sổ lại.
Lâm Hàn quay sang nhìn Sở Tu Viễn: “Hài tử đều đang ở đây, ta cũng không muốn cãi nhau với chàng, nếu chàng có thể thuyết phục ta, đừng nói là trăm lượng hoàng kim, cho dù là ngàn lượng ta cũng không cản chàng đâu.”
Sở Tu Viễn nhìn nàng há mồm, cũng sẽ không biết phải từ chối mấy vị bằng hữu này như thế nào.
“Chàng không nói đúng không, vậy đến lượt ta, bệ hạ kêu chàng đi à?” Lâm Hàn hỏi.
Sở Tu Viễn lắc đầu theo bản năng.
“Bệ hạ không có nói qua.”
Tiểu hầu gia lại mở cửa sổ, làm chứng cho thúc phụ nhà hắn.
Lâm Hàn lại nhìn Sở Mộc: “Bệ hạ không nói, biết đâu y cũng không biết. Các vị cảm thấy bệ hạ thích Tô mỹ nhân, hẳn là yêu ai yêu cả đường đi, cho nên mới vội vàng tới chúc mừng?”
“Chắc là vậy.” Sở Mộc chưa trải qua nhiều chuyện kết giao qua lại, cũng không rõ lắm.
Lâm Hàn: “Bệ hạ coi trọng các vị, sao không yêu ai yêu cả đường đi, mỗi ngày đều đến chỗ Hoàng Hậu đi?”
Thúc chất hai người lại không biết phải trả lời thế nào.
“Vậy không đi à?” Sở Mộc nhìn thúc phụ nhà hắn.
Sở Tu Viễn bị Lâm Hàn quở trách nửa ngày, biết Lâm Hàn thật sự tức giận, đương nhiên không dám đi, nhưng nghĩ tới bộ dáng châm chọc của đám bằng hữu, Sở Tu Viễn lại do dự.
“Chàng đúng là c.h.ế.t vì sĩ diện.” Lâm Hàn trừng mắt nhìn hắn: “Hồng Lăng, nói với Hà An, về sau trong phủ thu chi trên mười hoàng kim đều phải báo cho ta, nếu không ngày nào bị ta tra ra, đó cũng là ngày cuối cùng hắn ở trong phủ.”
Hồng Lăng vội vàng đáp lại, lập tức chạy tới phòng thu chi.
Lâm Hàn nhìn Sở Tu Viễn: “Nếu bằng hữu của chàng hỏi tới, chỉ cần nói ta không thích Tô mỹ nhân.”
Thúc chất hai người đồng loạt quay sang nhìn Lâm Hàn, vô cùng hoảng sợ, nàng có biết lời này có ý gì không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận