Xuyên Về Cổ Đại,Ta Làm Mẹ Kế Lợi Hại

Chương 255


Lâm Hàn: “Không phải cây bông gòn kia. Hoa nở ra rất giống với bông gòn, nhưng sau khi quả chín lại giống như một cái kén tằm, lấy hạt bông bọc bên trong ra là có thể dùng được.”
Sở Tu Viễn nghi hoặc: “Vậy sao nàng không trồng?”
“Chưa nghĩ ra nên trồng như thế nào.” Lâm Hàn nói.
Sở Tu Viễn không khỏi đỡ trán, hắn thật bội phục chính mình, cái này mà hắn cũng có thể đoán được.
“Nàng đã có hạt giống rồi, không có khả năng chưa từng thấy qua người ta trồng như thế nào.” Sở Tu Viễn cực kỳ nghi ngờ rằng nàng nhớ rồi, nhưng sau đó lại quên mất.
Lâm Hàn: “Ta biết phải ươm cây giống. Nhưng chàng cũng thấy loại hạt này vỏ dày như vậy, ta hoài nghi còn chưa mọc ra đã ở trong đất mà đã nát vụn rồi.”
Lâm Hàn chưa từng trồng bông, hạt bông là kiếp trước lúc nàng thu thập vật tư tìm được. Lúc ấy cũng không muốn, nghe người ta nói hạt bông có thể ép dầu, bã sau khi ép có thể dùng để nuôi trâu rất tốt, Lâm Hàn mới thu nó.
Trong không gian của nàng cũng có sách nhắc tới cách trồng bông như thế nào, bởi vì kiếp trước dân chúng bình thường đều biết cách ươm mầm nên trong sách kia chỉ nói sơ lược về ươm mầm, chủ yếu nói sau khi trồng bông phải phòng trừ sâu bệnh như thế nào, cắt tỉa thế nào vân vân. Lại bởi vì trong mắt Lâm Hàn, dân chúng càng cần khoai đỏ và bắp ngô hơn, bận rộn liền quên mất hạt bông.
Sở Tu Viễn ngẫm lại: “Múc ra hai chén, một chén dựa theo cách nàng biết để ươm mầm, một chén ngâm trong nước vài ngày rồi lại ươm mầm. Ta không rảnh để giúp nàng, để cho Đại Bảo cùng Nhị Bảo giúp nàng ghi nhớ thời gian một chút, còn có mấy thứ này biến hóa như thế nào nữa. Bọn chúng ít việc, hẳn là sẽ không quên đâu. Hoặc chọn một người nào đó để trông coi cả ngày cũng được.”
Lâm Hàn ngẫm lại: “Cách nào cũng được. Để mai rồi nói tiếp, ngủ, ngủ đi, ta buồn ngủ lắm rồi. Ngày mai đổi lại chàng dạy Đại Bảo và Nhị Bảo tập võ.”
“Được rồi! Mấy bữa nay vi phu không ở nhà, phu nhân vất vả rồi.” Sở Tu Viễn cười ném hạt bông trở về rồi chuyển cái đèn qua bên cạnh cái bàn vuông trên giường.
Lâm Hàn nhìn thấy động tác của hắn, không khỏi vỗ vỗ đầu, nàng làm sao lại quên mất chuyện kia chứ.
Sở Tu Viễn không khỏi hỏi: “Làm sao vậy?”
“Ta muốn làm mấy cái ghế con cao hơn một chút.” Lâm Hàn nói: “Hiện tại quá thấp, ngồi không tiện. Ngồi trên mặt đất lâu chân cũng không thoải mái.”
Lâm Hàn từ trước đến nay yêu tiền, chủ động mua thêm đồ đạc trong nhà, nghĩ đến đó thôi là đã cực kỳ không thoải mái rồi.
Sở Tu Viễn: “Việc này không cần hỏi ta, nàng tự sắp xếp là được.”
Sáng hôm sau, Lâm Hàn bảo Đại Bảo Bảo tự mình đi chơi, nàng giao mấy bản vẽ không đẹp lắm của mình cho quản sự mua sắm, nói với hắn: “Nói với thợ mộc, làm miễn phí cho chúng ta ba cái, bản vẽ này sẽ tặng cho hắn ta.”
Quản sự mua sắm cả kinh há hốc mồm: “Không, không trả tiền ạ?”
Ông trời ơi, đương gia chủ mẫu này cũng quá hiếm có khó tìm rồi.
“Hắn sẽ đồng ý.” Lâm Hàn nói.
Quản sự mua sắm há miệng muốn nói cái gì, lời nói đến bên miệng liền quyết định phải đi hỏi thợ mộc một chút, dù sao phu nhân không cho phép bọn họ ở bên ngoài gây chuyện, vậy thì nàng cũng sẽ không làm ra chuyện ép mua ép bán: “Vâng, tiểu nhân xin cáo lui.”
“Chờ một chút!” Lâm Hàn nói: “Lại mua chút thịt dê, tướng quân gầy đi, phân phó phòng bếp buổi trưa nấu canh thịt dê bồi bổ cho tướng quân, nhớ bỏ thêm cẩu kỷ.”
Quản sự mua sắm liên tục gật đầu, đầu tiên đi mua thịt dê và cẩu kỷ, sau đó đi đến cửa hàng làm đồ gia cụ.
Đến cửa hàng, quản sự mua sắm ngại ngùng đi vào. Nhưng vừa nghĩ hắn là người phủ Đại tướng quân, huyện thừa thấy hắn đều phải đối đãi bằng lễ, liền ho nhẹ hai tiếng, chắp tay sau lưng đi vào, đưa đồ cho thợ mộc, chậm rãi hỏi: “Có thể làm được không?”
“Đây là giường ạ?” Chưởng quầy đi theo nhìn một chút rồi hỏi.
Quản sự mua sắm ra vẻ cao thâm: “Phu nhân nhà chúng ta nghiên cứu ra, là thứ dùng để ngồi. Phía dưới sở dĩ có hình vòng cung như thế là bởi ngồi ở phía trên có thể lắc lư trước sau, nhìn vậy mà không hiểu à? Mệt cho phu nhân chúng ta nói, nếu các ngươi có thể làm miễn phí cho chúng ta mấy cái thì mấy bản vẽ này sẽ cho các ngươi luôn.” Hắn nói xong liền muốn lấy đồ lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận