Bị Bắt Thành Nhà Tiểu Thuyết Thiên Tài

Chương 132

Chương 132

Hai bức thư nói rõ ràng câu chuyện, nhưng thứ đồ còn lại thì càng khiến người ta đau đầu.Đó là một chiếc hộp cơ quan.Trong nước gọi là hộp Lỗ Ban, nước ngoài gọi là hộp gỗ mật mã, chứa đựng thiết bị cơ quan mộng và chốt[1], rất khó mở ra bằng bạo lực, cần phải tìm đúng cơ quan mới có thể mở ra, lấy được đồ bên trong.[1]Mối ghép mộng và mộng kết nối hai mảnh gỗ hoặc vật liệu khác. Các thợ chế tác đồ gỗ trên khắp thế giới đã sử dụng nó hàng ngàn năm để ghép các mảnh gỗ, chủ yếu là khi các mảnh liền kề kết nối với nhau ở các góc vuông. Mối ghép mộng và mộng là những mối ghép chắc chắn và ổn định, có thể sử dụng trong nhiều công trình.Giản Tĩnh xoay chuyển khắp nơi, ngay cả cái nắp cũng mở không ra, lại dùng sức đập mạnh lên, vẫn không đập ra được khe hở nào.Cả hộp kín như bưng, không thể di chuyển cũng không thể tách rời, mở thế nào cũng không ra.“Hộp Lỗ Ban à.” Tào Ngự nhìn thấy thứ này cũng cảm thấy đau đầu: “Thứ này rất khó. Cô Giản biết mở không?”“Tôi chỉ muốn đập vỡ nó thôi.” Giản Tĩnh từ bỏ, đưa cho Coco đang nôn nóng muốn thử.Coco cầm lấy nghiên cứu, nói đùa: “Hiếm lắm mới thấy cô Giản bó tay, còn tưởng rằng nhà ma không gì có thể làm khó cô nữa chứ.”“Ảo giác đấy.” Cô chuyên tâm ăn que cay: “Ải nhà ma này rất khó, rất đáng gờm.”“Cảm giác người bị hoán đổi siêu mạnh.” Giang Bạch Diễm khàn giọng nói: “Tôi cảm thấy bản thân mình cầm kịch bản vai phụ chuyên kéo chân đồng đội, là kiểu người nói ‘không được đâu ghê quá đi ’ sau đó đột nhiên bị quái vật ăn thịt luôn.”Những người khác cười lớn.Coco chèn ép cậu ta: “Tự tin với bản thân nhiều lên, diễn mỗi vai phụ mà mời cậu thì phí tiền, dù sao cũng phải là kiểu nữ chính bình hoa di động, kiểu mà chuyên môn chờ nam chính tới cứu, dưới sự vây công của quái vật đi tỏ tình.”Những người khác cười ầm lên.Giang Bạch Diễm vô cùng bất mãn: “Sao cậu hay ăn hiếp tôi quá vậy?”“Bởi vì tôi diễn vai ác.” Coco giả mặt quỷ: “Tôi ăn hiếp cậu, cậu mới có thể trốn đến bên cạnh cô Giản khóc hu hu chứ.”Giang Bạch Diễm kháng nghị: “Tôi nào có khóc hu hu?”Coco cười hì hì: “Lúc trước ở trong mật đạo không có khóc nhè à?”“Đương… Nhiên… Không… Có!” Cậu ta kéo dài giọng: “Cô Tĩnh Tĩnh, chị nói một câu đi.”Giản Tĩnh nhìn bọn họ, nhích xa một chút: “Loại chuyện tán tỉnh thế này đừng lôi tôi vào.”“Còn lâu mới tán tỉnh cậu ta!” X2Trịnh Khả Yên gắp một đũa miến lên, xem việc vui: “Hai người còn rất ăn ý nữa.”Hàn Bạc giả bộ vô cùng đau đớn: “CP của tôi có người khác rồi.”Tào Ngự cười mà không nói.Giang Bạch Diễm mím môi, nhích đến bên cạnh Giản Tĩnh, vô cùng uất ức: “Cô ấy ức hiếp tôi thì thôi đi, sao chị cũng ăn hiếp tôi nữa vậy?”“Ồ, thì ra chỉ cho cô ấy ăn hiếp cậu, không cho người khác ăn hiếp.” Giản Tĩnh khẽ cười, thêm dầu vào lửa: “Xin lỗi.”Giang Bạch Diễm: [ Vẻ mặt mơ màng.JPG]…Sau khi phát sóng.Bình luận 1: Cười muốn lộn cổ xuống ghế.Bình luận 2: Em trai quá thảm.Bình luận 3: Da mặt cô Giản dày đến nỗi không thấy máu luôn, không hổ là tác giả.Bình luận 4: One kill!Bình luận 5: Đôi oan gia vui vẻ Coco với Bạch Bạch quả thật rất đẹp.Bình luận 6: Tuổi tác tương đương, diện mạo tương xứng, đều người thuộc phái diễn xuất.Bình luận 7: Cặp đôi như nước với lửa không còn nữa sao? Các người đã thay đổi rồi!…Tám chuyện trêu ghẹo là cách thả lỏng cực tốt.Hy sinh một mình Giang Bạch Diễm để tinh thần mọi người đều được thả lỏng. Hộp cơ quan chuyển qua tay mọi người, ai cũng không thể mở ra, cuối cùng đều nhất trí phá giải bằng sức mạnh.Con dao Giản Tĩnh lấy được trong nhà bếp có cơ hội được phát huy tác dụng.Cô đút con dao vào trong khoảng trống bị tách ra, dùng sức cạy, mở ra. Trong hộp có tầng kép, là mê cung đặc thù, bên trong có một viên bi thép, cần phải di chuyển viên bi tới vị trí chính xác mới có thể hút chốt nam châm, mở ra cái nắp.Tóm lại chính là rất rắc rối.Mà giấu ở trong hộp cơ quan là một tấm bản đồ bệnh viện và một con chip.Bệnh viện có tất cả ba tầng, trên mặt đất hai tầng, dưới lòng đất một tầng, ngoại trừ hành lang và cầu thang bình thường ra, còn có rất nhiều mật đạo và bẫy rập, dùng để bắt giữ hoặc ngăn cản quái vật lang thang.“Bệnh viện cấm đi lại vào ban đêm, trước bảy giờ không thể mở cửa ra.” Tào Ngự phân tích ý nghĩ: “Chúng ta phải rời khỏi nơi này, đi theo con đường mật đạo.”Trịnh Khả Yên nói tiếp: “Cửa của mật đạo nằm ở cuối hành lang lầu trệt, nhưng hiện tại bên ngoài đều là quái vật, chúng ta không qua được đúng không?”“Chờ đến ba giờ đèn đỏ sáng lên đúng không?” Hàn Bạc hỏi.Giản Tĩnh nói: “Ánh đèn hẳn là không có tác dụng, ca bệnh của người bệnh đặc thù có viết, người bệnh đặc thù có thể chỉ huy người bình thường bị lây nhiễm, bỏ qua sự thay đổi của ánh sáng. Boss ở bên ngoài, quái nhỏ nhất định sẽ không ngủ tiếp.”“Nói cách khác, chúng ta chờ đến hừng đông cũng không được?” Coco hỏi: “Vậy chỉ có thể thu hút quái vật thôi.”“Sảnh lầu một có cơ quan.” Giang Bạch Diễm uể oải nói: “Đây là muốn dẫn quái vật lên sao?”“Chúng ta nghĩ kế hoạch đi.” Tào Ngự nói: “Trước mắt thì chúng ta cần phải dẫn quái vật đến sảnh lớn lầu một, mở ra cơ quan, vây khốn quái vật, sau đó trở lại tầng hầm, rời khỏi bệnh viện từ cửa mật đạo.”Hàn Bạc hít một hơi: “Muốn dẫn quái đi, nhưng quái vật nhiều như thế, chúng tràn lên ngay cũng không thể ngăn cản được.”Giản Tĩnh nói: “Dùng mật đạo, quái vật chỉ có thể đi vào từng con một, không nguy hiểm như vậy.”“Nơi này có súng với bộ đàm.” Coco tìm được trang bị bổ sung trong phòng này: “Chúng ta có thể phân công nhau hành động.”Mọi người lại bàn bạc một phen, cuối cùng quyết định chia làm hai tổ hành động.Tổ đầu tiên nguy hiểm nhất, gánh vác công việc dẫn quái, phụ trách việc dẫn quái vật tới sảnh lầu một. Tổ hai thông qua mật đạo quay về lầu một, chuẩn bị xong cơ quan, chờ quái vật tới sẽ một lưới bắt trọn hết.Hàn Bạc và Coco xung phong nhận việc đi dẫn quái. Này cũng không hiếm lạ, hai người bọn họ luôn lớn gan, nhưng người chủ động tiếp theo khiến mọi người không ngờ được.Giang Bạch Diễm nói: “Tôi cũng đi.”Coco trừng lớn đôi mắt, ra vẻ kinh ngạc: “Mặt trời mọc đằng Tây à?”“Tôi là người thích hợp nhất.” Giang Bạch Diễm trợn tròn mắt nói: “Lượng vận động lớn như vậy, rất vất vả cho thầy Tào, chị Yên sợ mấy thứ này, lại là cô gái, còn cô Tĩnh Tĩnh thì hình như bị trẹo chân rồi, leo tới leo lui không tiện. Một chàng trai như tôi cũng không thể chẳng làm gì cả được.”Trịnh Khả Yên kinh ngạc hỏi: “Cô Giản, cô bị thương?”“Té một cái, có hơi sưng, không có gì đáng ngại.” Giản Tĩnh xua tay, rất có hứng thú hỏi: “Cậu thật sự muốn đi, được không đó?” Hàn Bạc cười lớn: “Cô Giản, cô không hỏi thì thôi, cô vừa hỏi thì làm gì có chàng trai nào dám nói mình ‘không được’?”Giản Tĩnh nhịn cười: “Vậy được, cậu cố lên.”Giang Bạch Diễm rầu rĩ nói: “Không có lời động viên khác à?”“Cậu tham gia lần này xong là có thể về quê kết hôn?” Cô hỏi.Cậu ta càng u oán: “Pudding cũng cho cô rồi, ở quê chỉ có Tử Trân Châu, Bạch Mẫu Đơn, Lệ Na Liên, Sương Chi Triều… Tôi nên kết hôn với ai đây?”Giản Tĩnh khiếp sợ: “Đó là ai vậy?” Nghe thấy không đứng đắn lắm.“Thịt của tôi nhiều, cô muốn không? Tôi chết rồi, cô có thể kế thừa tài sản của tôi…”“Với hoa của cậu à?” Hàn Bạc tiếp lời.Những người khác đều cười to.Chuyện cứ như vậy mà được quyết định.Gian phòng này là phòng nghỉ, không chỉ có ngăn tủ của NPC Henry, còn có rất nhiều ngăn tủ của nhân viên y tế. Mọi người bổ sung đạn dược và vũ khí từ đó, mỗi người đều cầm súng.Tất cả đã ổn thỏa, xuất phát.…Sau khi phát sóng.Hậu kỳ ghép mấy chữ to ‘trận chiến cuối cùng’, cũng ghép thêm nhạc BGM cao trào.Màn hình chia ra làm ba, Giang Bạch Diễm, Hàn Bạc, Coco mỗi người chiếm một góc, quay cận cảnh bọn họ đi dẫn quái. Bọn họ đầu tiên là bò đến mật đạo, sau đó theo chỉ dẫn trên bản vẽ, chia người đến những phòng khác, thu hút quái vật trong hành lang.Chờ khi bọn quái vật như chó nhìn thấy xương thì người này theo người kia leo lên mật đạo, mang theo một đám quái vật nối đuôi trong mật đạo.Bởi vì khởi động cơ quan cần thời gian chuẩn bị là năm phút, bọn họ không thể lập tức đi lầu một, chỉ có thể bò đến lầu hai, vòng một vòng rồi tính tiếp.Khi mà quái vật trong hành lang bị thu hút đi, đám người Giản Tĩnh lập tức quay trở lại lầu một.Nơi này còn có Boss nhỏ, cũng chính là bác sĩ quái vật tuần tra lúc trước.Giản Tĩnh ẩn thân sau tường, nhắm chuẩn, nổ phát súng.Trên màn hình xuất hiện giao diện tính toán của NPC lần nữa, hiện rõ trúng ba phát, hai phát trúng người, một phát trúng đùi.Boss giữ ải nằm liệt giữa đường!Tào Ngự và Trịnh Khả Yên chạy như bay đến sảnh lớn, tìm được ô gạch ẩn giấu cơ quan, dựa theo hướng dẫn nối dây điện, điều chỉnh thử hướng mở chốt… gần giống với trò xếp hình… Cho đến khi tất cả mạch điện đều được mở hết.Bọn họ thử ấn một lần, vách tường xung quanh đột nhiên bắn ra laser bảy màu, đan xen nhau ở chính giữa đại sảnh, sáng vô cùng, mà nút ấn khác nhau sẽ xuất hiện ở các ô khác nhau, sử dụng phối hợp càng có hiệu quả phát sáng hơn.Bình luận 1: Có mùi xuất hiện nguy cơ sinh hóa.Bình luận 2: Ánh sáng đan xen trước sau, đáng khen.Bình luận 3: Lồng laser, Cyberpunk!Bình luận 4: BGM ở đâu?…“Chúng tôi đã chuẩn bị xong.” Tào Ngự dùng bộ đàm thông báo với những người khác.Màn ảnh chuyển đến trong mật đạo.Ba người chạy hết tốc lực bị vô số quái vật điên cuồng đuổi theo không tha, làm việc theo kế hoạch ban đầu.Hậu kỳ tri kỷ mà ghép vào tấm bản đồ giản dị, ý muốn cho người xem thấy vị trí của từng khách mời.Ba người quay về đội.Người đầu tiên là Hàn Bạc, hàng năm ở trên sân khấu ca hát khiêu vũ thể chất không phải dạng vừa, sức bền của anh ta dài, có độ ổn định, ngồi trên tay vịn cầu thang trượt xuống, mang theo một đám quái vật.Trịnh Khả Yên phất tay: “Tới chỗ tôi.”Hàn Bạc bước dài đến.Cơ quan mở ra, tia laser đan chéo, vây khốn ba con quái vật đi theo.Tiếp theo là Coco.Cô ta kéo được hai con, cũng xem như là thành thạo, nhanh nhảu lao xuống, bổ nhào về phía Giản Tĩnh.Laser lại thay đổi.Vận may của Giang Bạch Diễm quá tốt (tiết mục tổ cố ý ‘chăm sóc’), đi một vòng lầu hai, mang theo bốn con, gần như là vừa lăn vừa lộn chui ra từ mật đạo trong phòng bệnh.Bình luận 1: Ha ha ha ha em trai thảm quá đi.Bình luận 2: Chắc chắn là cổ tiết mục cố ý dọa cậu ấy.Bình luận 3: Dbq tôi cười.Bình luận 4: Vì sao mọi người đều ăn hiếp Tiểu Bạch hết vậy, ha ha ha ha.…“Bên này.” Tào Ngự ở cửa cầu thang chỉ huy.Giang Bạch Diễm cất bước chạy như điên, phát huy hết ưu thế của chân dài, cuối cùng vội chạy tới trạm cuối.Laser biến ảo, từ tụ thành chữ V đã biến thành chữ X trên phạm vi lớn.Nhưng người xưa đã nói, kế hoạch mãi cũng không thể nào đuổi kịp được sự thay đổi, laser tuy rằng có ba loại hình thức khác nhau, phạm vi bao quát từ nhỏ đến lớn. Nhưng hình thức lớn nhất lại không bao hàm toàn bộ cái nhỏ.Có một khoảng nằm trong giới hạn trước, nhưng lại không nằm trong giới hạn sau.Nói cách khác, có một thứ quái lạ nào đó… Xuất hiện rồi.Phần hậu kỳ phát một đoạn ảnh động, nói rõ ngọn nguồn trong đó.Bình luận 1: Đây là đang nói cho chúng ta biết, học giỏi toán học là chuyện quan trọng cỡ nàoBình luận 2: Từng bị toán hành.Bình luận 3: Quét ba lần nhắc nhở, mọi người xem bên trên gạch, thật ra có ám chỉ.Bình luận 4: Cô Giản không phát hiện?Bình luận 5: Cô ấy cũng không phải người toàn năng, không thể thứ gì cũng giao cho cô ấy đúng không?Bình luận 6: Có thể nghiêm túc xem chương trình được không? Thứ gì cũng cãi nhau được.…Nói thật, lọt mất quái thì không sao, phiền nhất chính là, con quái lọt mất không phải quái nhỏ, mà là Helen.Khác biệt với George to lớn không dễ đối phó, cô bé ngay từ đầu vô hại với mọi thứ, chỉ là đi theo đám đông bị dẫn đến đây. Nhưng, khi cô bé bị laser vây khốn, sự táo bạo tăng lên có thể thấy được bằng mắt thường.Vừa thoát khỏi lồng giam laser, cô bé bắt đầu chạy loạn.Trong cổ họng phát ra tiếng thét chói tai, rồi sau đó, toàn bộ sảnh bắt đầu chấn động, sàn nhà rung lắc mạnh, thế mà lại có cơ quan cỡ lớn.Số lượng lớn bóng nhựa rơi xuống từ trần nhà, bóng bàn cũng rơi xuống, sau khi tiếp xúc với mặt đất lập tức văng đi tứ tung.Bình luận 1: Đệt, lần đầu tiên nhìn thấy Boss biến hóa!Bình luận 2: Quả nhiên loli càng đáng yêu càng nguy hiểm.Bình luận 3: Thiêu tiền ING.Bình luận 4: Mùi tiền.Bình luận 5: Nhà ma này mở cửa buôn bán khi nào vậy?…

Bạn cần đăng nhập để bình luận