Bị Bắt Thành Nhà Tiểu Thuyết Thiên Tài
Chương 188
Tháng mười một gió thu nhuộm đỏ lá phong, những con cua mỡ màng.Các đề cử cho giải thưởng Cây bút trong mơ chính thức được công khai, và phiên bình chọn cũng bắt đầu. Ngoài bảy giải thưởng chính thức, là một trong những giải thưởng văn học nổi tiếng nhất trong nước, nó đã thành lập một số giải thưởng khác.Ví dụ: Giải thưởng được hoan nghênh nhất, giải thưởng sáng tạo nhất, giải thưởng bất ngờ hay nhất, vân vân. Đây không phải là những giải thưởng chính nhưng tính chất giải trí tương đối mạnh, không gian hoạt động cũng rộng.Nếu tác phẩm của một tác giả nào đó không lớn và muốn có độ nổi tiếng, thì công ty môi giới đứng sau mua vé và trao giải thưởng bất ngờ, cũng là một lựa chọn tốt.Tất nhiên, khán giả cũng biết rằng những giải thưởng này có lượng nước cao, hàng năm chúng đều bị chế giễu một phen.Người qua đường 1: ‘Tác phẩm cho Giải thưởng Sáng tạo năm nay là cái quái gì, tôi chưa từng nghe nói.’Người qua đường 2: ‘Tưởng tác phẩm [Rơi vào lưới tình ở Paris] sẽ đạt giải tác phẩm được hoan nghênh nhất, xem ra dù có dốc sức thì cũng thua thảm thôi.’Xin nhắc lại một cách thân thiện, [Rơi vào lưới tình ở Paris], tác phẩm tâm huyết của Morningstar năm 2021, kể về câu chuyện cũ của một cô gái Trung Quốc và quý tộc châu Âu ở Versailles, trước đây là tác phẩm đối thủ của [Bác sĩ ác ma 2].Người qua đường 3: ‘Viết rối tinh rối mù, lừa gạt bọn trẻ con thôi.’Người qua đường 4: ‘Giải thưởng bất ngờ cho mấy câu chuyện cũ thì còn có thể.’Mấy ngày nữa.Người qua đường N: ‘Khốn nạn, lại quẹt phiếu, hàng trăm nghìn phiếu, doanh số còn chưa tới 100.000, thật là quá đáng!’Nhưng không ai để ý đến.Điều mà mọi người thảo luận nghiêm túc là việc đề cử của sáu giải thưởng lớn. Được chọn cho Giải thưởng cây bút trong mơ chắc chắn là một tác phẩm rất hay trong năm nay, mỗi tác phẩm đều có người hâm mộ trung thành của riêng mình.Tiểu thuyết tình cảm bị xé nhiều nhất và có hai luồng ý kiến cãi nhau nhiều nhất, một là ngôn tình và hai là **.Độc giả tiểu thuyết ngôn tình cho biết: "Tôi chưa từng thấy miêu tả XX rõ ràng như vậy, còn nhiều hơn cả tình yêu, nếu như đoạt giải thì đúng là chuyện cười!"Độc giả của tiểu thuyết ** cho rằng: "Tình yêu không phân biệt giới tính. Nếu những tác phẩm về đề tài đồng tính có thể giành được giải thưởng thì nó sẽ có ý nghĩa rất lớn trong việc thúc đẩy bình đẳng giới và hôn nhân tự do!"Độc giả ngôn tình phản bác lại: "Giương cao ý tưởng như thế có ý gì? Tác phẩm nên dựa trên thực tế, nếu không thì sau này ai cũng viết truyện trên lập trường chính trị.”** không đồng tình: "Thứ mấy người thích chỉ là tình yêu bình thường giữa nam và nữ, không đặc biệt cũng không khắc cốt ghi tâm, không có ý nghĩa gì cả."Cãi nhau vô cùng náo nhiệt.Tương tự, ở thể loại lịch sử, hai tác phẩm được yêu thích nhất, một là viết Tống và một là viết Minh.Fan Tống: "Nhai sơn chi hậu vô trung quốc."Fan Minh: "Mối nhục Tĩnh Khang, chưa gội hết."Fan Tống: "Yêm đảng vong quốc."Fan Minh: "Thiên tử thủ biên giới, quân vương tử xã tắc!"Người qua đường: "Nếu Sùng Trinh và Tống Huy Tông cùng xuyên thì sẽ như nào?"Trong lúc này lại xen kẽ âm thanh trong trẻo: "Tôi rất muốn sống thêm năm trăm năm nữa!"Thế là mọi người đều chung lòng căm thù: "Xuyên về Thanh tạo phản..."Ngược lại, thể loại huyền nghi ôn hòa nhất.A: “[Hoa hồng, hoàng kim và sát thủ] bán rất chạy, nhưng tính hồi hộp và suy luận không mạnh, đúng không? Có nhiều yếu tố phiêu lưu hơn."B: "Ai nói vậy? Mật mã bảo tàng và suy luận vụ án cuối cùng đều là thuộc loại điển hình."C: “Thực sự thì tình yêu cách vách trong [Hoa hồng, hoàng kim và sát thủ] cũng không tồi..."D: "Tôi rất buồn về cái chết của sát thủ, woo woo woo."E: "Tại sao [Bác sĩ ác ma] không trúng cử?"F: "Lầu trên là người qua đường à? Giải thưởng cây bút trong mơ là một tác giả và một tác phẩm, không thể đề cử nữa."Sau những tranh luận sôi nổi, lễ trao giải vào tháng mười một đã tới.Theo thông lệ, toàn bộ quá trình được truyền hình trực tiếp và xếp hạng luôn ở mức tốt - việc người viết đoạt giải không được tính là đẹp mắt, ban tổ chức có thể sẽ mời thêm các ngôi sao đến biểu diễn.Đây là một loại chương trình buổi tối khác.Mười giờ sáng, Giản Tĩnh đã dậy, đến thẩm mỹ viện làm tóc, nhờ chuyên gia trang điểm trang điểm và thay y phục, toàn bộ quá trình này mất khoảng năm sáu tiếng đồng hồ.Ba giờ chiều, Khang Mộ Thành sắp xếp xong công việc, tan làm sớm, đến thẩm mỹ viện đón cô.Anh ấy hơi bị sốc.Dưới ánh sáng dịu nhẹ, làn da được chăm sóc cẩn thận của cô trở nên trắng sáng, mịn màng và tự nhiên. Lông vũ màu trắng như tuyết nhẹ nhàng quấn lấy thân thể, lưng thẳng tắp, bờ vai trắng nõn, cơ thể đầy đặn ôm lấy váy dài, mềm mại mà mạnh mẽ, dịu dàng lại linh động, không khỏi khiến người ta nghĩ đến ‘Thắt đáy lưng ong, dáng đứng như hạc’.Chỉ là cổ tay và cổ có chút trống, trên tóc có kẹp một chiếc bằng ngọc cũng không đủ đẹp, bị váy che lấp, trông có vẻ buồn bã phai màu.“Anh Khang.” Giản Tĩnh xoay người cười với anh: “Anh tới đón em.”Khang Mộ Thành hơi khựng lại, dường như cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng sau đó nghĩ lại, hôm nay là lần đầu tiên cô tham gia trao giải nên không tránh khỏi có chút lo lắng, tốt hơn hết là không nên nói ra.Anh ấy giả vờ như không biết, mỉm cười nói: “Anh vừa mới đến, đây là cho em.” Anh ấy mở chiếc két sắt nhỏ mang theo và lấy ra một bộ dây chuyền kim cương: “Đừng lo, không phải tặng cho em đâu. Mẹ anh nói rằng sẽ cho em mượn nó trong một ngày."Những viên kim cương được mặt trời chiếu sáng rực rỡ, khiến căn phòng trở nên rực rỡ, gần như ép người đẹp phải thay đổi sắc mặt.Chuyên gia trang điểm nói ra tiếng lòng mọi người: "Cái này quá đẹp. Cô Giản Tĩnh, nhanh đeo lên."“Nặng quá.” Giản Tĩnh xua tay, cười nói: “Tha cho cái cổ em đi.”Khang Mộ Thành nói: "Nó không đẹp khi nó không được đeo."“Em chuẩn bị thứ khác.” Cô ấy lấy ra một chiếc vòng cổ Chocker từ hộp bên cạnh, lớp nhung trắng, hoa hồng đỏ tươi, đính vài viên pha lê: "Em đặc biệt nhờ người làm riêng cho em. Đẹp không?"Dây chuyền được làm thủ công, hoa hồng là hoa thật được chuyển qua đường hàng không sáng nay, mới chớm nở, đẹp hơn tất cả những thứ đã tàn.Khang Mộ Thành nhắc nhở cô: "Không chèn ép được vẻ ngoài."“Không giống như ai đó, có tiền.” Cô cười: "Khiêm tốn một chút, đừng cướp danh tiếng của các ngôi sao.” Khang Mộ Thành cũng không ép buộc: "Hôm nay không ai có thể cướp đi danh tiếng của em."Một câu đã nói trúng.Lễ trao giải bắt đầu từ bảy giờ, có một giờ trên thảm đỏ, càng đi trước thì địa vị càng thấp, càng đi sau địa vị càng cao.Từ sớm Kim Ô đã thuê một chiếc xe hơi sang trọng, bố trí cho mỗi tác giả một chiếc, để tránh mọi người mặc tây trang lễ phục lại đi bắt taxi khiến người ta chê cười.Mà nếu Giản Tĩnh đang đi theo Khang Mộ Thành, cũng tiết kiệm được chuyện này, ăn cơm trước thôi.Cô gọi món đến.Nhà thiết kế bị cô làm cho hoảng sợ, thỉnh thoảng lại nhắc cô bằng tiếng Pháp: "Em à, cẩn thận cái váy bị biến dạng, chúng ta chỉ ăn hai miếng salad được không?"Giản Tĩnh Jing: "Je ne peux pas (không thể)."Nhà thiết kế: "..."Cô ăn pizza và gà rán, lấy ra nửa tách cà phê.Ăn xong, trang điểm rồi rời đi.Buổi tối Giai Tuệ không có lớp học, vì vậy cô ấy không có việc gì phải làm, ngồi xổm với bạn cùng phòng để xem lễ trao giải Giải thưởng cây bút trong mơ.Hai người líu ríu trò chuyện, cực kì náo nhiệt.Bạn cùng phòng thở dài xúc động: "Mấy năm gần đây, giải thưởng văn học càng ngày càng có tiền, so với giải thưởng điện ảnh thì còn náo nhiệt hơn. Có bao nhiêu ngôi sao đến."“Chỉ có những ngôi sao lọt vào danh sách mới được dự Giải thưởng Điện ảnh, nhưng Giải thưởng Văn học thì khác. Ai thích người nào thì mời người ấy.” Giai Tuệ vừa ăn khoai tây chiên vừa hàm hồ nói: "Các vị khách quý là khách mời trao giải, còn những người địa vị thấp hơn thì biểu diễn, rất hợp lý. "Bạn cùng phòng đồng ý: "Không biết năm nay ai sẽ đến… Này, đây không phải là Thái Đồng Nhi sao?"Trên màn ảnh, Thái Đồng Nhi mặc một chiếc váy đang đứng trên thảm đỏ, tỏa sáng lấp lánh.Người dẫn chương trình hỏi: "Bạn cảm thấy thế nào khi tham gia Giải thưởng Cây bút trong mơ hôm nay?"Thái Đồng Nhi trả lời: "Thật là một vinh dự lớn, tôi đã gặp một nhà văn mà tôi thích khi còn nhỏ."Bạn cùng phòng khịt mũi: "Giả bộ, cô ta đã đọc bao nhiêu sách rồi chứ? Hay là sách giáo khoa tiểu học."Giai Tuệ bật cười.Sau khi các ngôi sao đi qua, đến lượt các tác giả đến. Họ đều là những gương mặt mới, người dẫn chương trình giới thiệu từng người một và nói về những kiệt tác của họ, để mọi người biết ai là ai.Hai cô gái ngạc nhiên."À, đây thực ra là XX. Tôi cực kỳ thích mấy bài báo về đồ ăn của anh ấy. Tôi còn nghĩ anh ấy là một người đàn ông béo cơ, nhưng sao anh ấy lại gầy như vậy? Nhưng mà sao đột nhiên lại bị hói thế?""Thì ra là cái này XXX a, a... Quả nhiên là một tên ngựa đực đầy mỡ.""Ôi ôi, đẹp trai quá, đi bên cạnh ;à bạn gái à? Trách không được lại viết ra được tình cảm ngọt ngào như vậy.""Cô gái rất có khí chất kia là ai vậy? XXX, ơ, tôi thích tập thơ của cô ấy lắm, cậu có muốn đọc không?"Sau đó, có một loạt các thần tượng rất nổi tiếng trong ba năm nay.Người dẫn chương trình hỏi: "Mọi người ủng hộ tác phẩm nào?"Thần tượng trả lời: "Hoa Nhị mùa xuân, truyện hay, hành văn rất đẹp".Xung quanh yên tĩnh.Bình luận tràn trên màn hình:Bình luận 1: ‘Mùa xuân tươi tốt đúng không?’Bình luận 2: ‘Trời ơi, đây là một cuốn tiểu thuyết ma qủy chủ nghĩa hiện thực.’Bình luận 3: ‘Hơn nữa nó rất hack não, hành văn lại rất quỷ mị, khó hiểu.’Bình luận 4: ‘Ai có thể phổ cập một chút là cái gì không?’Bình luận 5: ‘Phiên bản nội địa của trăm năm cô đơn.’...Người dẫn chương trình không thay đổi sắc mặt lừa bịp cho qua.Những tác giả xuất hiện tiếp theo đều đã quá nổi tiếng và khán giả có thể nhận ra họ mà không cần người dẫn chương trình nhắc nhở. Ví dụ như một loạt tác giả ngôn tình như ngôi sao, dù ngoại hình cao hay thấp, họ đều đẹp rạng ngời.Người bạn cùng phòng nói: "Tôi thấy rằng những người viết tiểu thuyết tình cảm là những người ưa nhìn nhất."Giai Tuệ không đồng ý: "Đó là bởi vì cô Giản của chúng ta còn chưa tới!"Đúng vậy, Giản Tĩnh đã tự mình xây dựng danh tiếng như một nhà văn viết tiểu thuyết huyền nghi.Khi cô đến nơi thì đã là bảy giờ năm mươi phút, vốn là lúc dành cho các ông chủ của các nhà xuất bản lớn, các nhà văn khác cũng đã vào lấy chỗ từ lâu.Khang Mộ Thành luôn thiên vị cô, trực tiếp đưa cô áp trục.Những ánh chớp nhoáng suýt chút nữa làm cô mù.Có rất nhiều phương tiện truyền thông có mặt trên thảm đỏ, ngoài giới truyền thông chính thống, vì có nhiều ngôi sao đến nên nhiều phương tiện truyền thông giải trí cũng đến góp vui.Náo nhiệt, vô cùng náo nhiệt.Giản Tĩnh nắm lấy cánh tay của Khang Mộ Thành, từ từ lướt qua những tia sáng đan xen, thỉnh thoảng đứng lại mỉm cười, dùng tư thế đẹp nhất đối phó với màn ảnh khắc nghiệt.Biểu hiện của cô mười phần hoàn mĩ.Trên trang web phát sóng trực tiếp, màu sắc rực rỡ của bình luận như đường phố vào giờ cao điểm lúc buổi chiều, vô cùng dày đặc.‘Vợ tôi, vợ tôi! Tôi tuyên bố sau này cô giáo Giản sẽ là vợ tôi!’‘Chúng tôi đã đi linh chứng (kết hôn) cảm ơn tất cả các bạn!’‘Ahhhhh, cứu mạng! Biên kịch cướp bát cơm của ngôi sao!’‘Góc cúi đầu nhìn giống Nakamori Akina! Khí chất tuyệt quá!’‘Tổng Giám đốc Kim Ô quá đẹp trai, anh ấy hoàn toàn xứng với với cô Giản! Cặp đôi này tham gia liên hoan phim hoàn toàn hợp nha!’‘Bá đạo tổng tài và hành động nhỏ của anh ấy, đầu tôi tự động nhảy ra 10.000 từ trong não!’‘Fuck, fuck, fuck! Bộ váy thời trang cao cấp mới của mùa thu này, trời ơi!’‘Tháng trước, tôi đi cùng người bạn thân bạch phú mỹ đến Paris có nghe về chương trình này rồi!’‘Có phải là váy cưới đó không, tôi đã xem video rồi, siêu đẹp!’‘Những người nổi tiếng nhanh chóng sửa đổi một chút, thay đổi lễ phục một chút.’‘Đều là đi mượn, ai cao quý hơn ai?’‘Con mẹ nó, chiếc váy này có phải là được đặt làm riêng không.’‘Xin hỏi một chút, đây có phải là một ngôi sao không? Thật sự là khoa trương.’‘Người hâm mộ hãy thức tỉnh đi, người ta mới thực sự là chính chủ của ngày hôm nay.’Trong ký túc xá, Giai Tuệ hỏi bạn cùng phòng: "Cậu có thấy cô Giản Tĩnh mặc bộ đồ này trên thảm đỏ với sếp của cô ấy đặc biệt giống như một lễ cưới không?"Bạn cùng phòng: "Mình cũng muốn có bố như thế này!"Giai Tuệ: "... Đây là có chuyện gì vậy?"Cả hai nhìn nhau, vội vàng nhìn người dẫn chương trình ở cuối thảm đỏ.Người dẫn chương trình cũng bật cười: "Chà, hôm nay cô Giản Tĩnh đẹp quá. Khi cô ấy bước về phía tôi, tim tôi đập rất nhanh, tôi cảm thấy mình như một chú rể trong nhà thờ vậy.’’Khang Mộ Thành nhướng mày.“Thật sao?” Giản Tĩnh mỉm cười, khuôn mặt rạng rỡ, trông xinh hơn bình thường rất nhiều, giống như một đóa hồng nở rộ trước ống kính: "Hôm nay nhất định em rất giống cô dâu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận