Bị Bắt Thành Nhà Tiểu Thuyết Thiên Tài
Chương 354
Nhà sản xuất bày ra bộ mặt không thân thiện, vừa mất kiên nhẫn vừa châm biếm: “Vậy tóm lại cô có biết hung thủ là ai không?”Giản Tĩnh lại rất bình tĩnh, nói một cách không nhanh không chậm: “Vừa rồi là điều kiện tất yếu thứ nhất của hung thủ, bây giờ là điều kiện quan trọng thứ hai… Hung thủ chắc chắn rằng khi giết người sẽ không khiến người khác ở trong phòng chú ý. Suy cho cùng thì phần lớn những ai đang tìm cách giết người cũng sẽ không để lại một nhân chứng ở bên cạnh.”Giang Bạch Diễm vừa mới bỏ tay xuống lại giơ lên: “Tại sao không phải là giết người do kích động? Lúc nóng lên rồi thì còn suy nghĩ được nhiều thế không?”Hỏi rất hay.“Quả thật không thể loại trừ khả năng này, nhưng tỉ lệ rất nhỏ.” Giản Tĩnh nói: “Giết người do kích động thường là lúc vừa mới xảy ra mâu thuẫn với nạn nhân, càng nghĩ càng tức mới không nhịn được mà ra tay. Trước đó, người xung đột lớn nhất với Khuất Kiệt chính là đạo diễn Lý, nhưng ông ấy lại không biết chuyện ma quái là do con người tạo ra.”Đạo diễn Lý gật đầu liên tục.“Hơn nữa, hung thủ sử dụng cơ quan một cách vô cùng khéo léo, nói là nhanh trí thì có phần hơi miễn cưỡng, vì vậy tôi cho rằng người đó đã có chuẩn bị từ trước nhiều hơn.”Giản Tĩnh chậm rãi giải thích: “Nhưng như thế thì rất kỳ lạ, hung thủ phải làm sao để biết tình trạng của Khuất Kiệt và cô gái kia?”Nhà sản xuất bất an, thay đổi tư thế đứng. Anh ta chống nạnh, cướp lời: “Không phải cô lại muốn nói là tôi đấy chứ? Sao tôi lại phải giết cậu ta?”“Thật ra động cơ giết người chỉ có thể phân biệt mức độ tình nghi, có đôi khi không hề quan trọng.” Giản Tĩnh nhún vai rồi tiếp tục nói: “Có hai khả năng, một là hung thủ biết rõ Khuất Kiệt và cô gái kia sẽ không tỉnh lại, hai là hung thủ dùng thủ đoạn nào đó để đảm bảo hai người họ không thể tỉnh lại.”Cô nói: “Tôi đã kiểm tra rất nhiều thứ ở hiện trường vụ án nhưng không phát hiện ra khí gây mê, gây tê hay đồ uống có vấn đề. Điều này khiến tôi vô cùng hoang mang, nhưng sau đó tôi đã hiểu, có lẽ câu trả lời rất đơn giản… Kẻ giết người vẫn luôn ở trong phòng của Khuất Kiệt.”Nữ chính Bối căng thẳng, vội vàng hỏi: “Vậy là ý gì?”“Trước khi Khuất Kiệt trở về hung thủ đã vào trong phòng anh ta, thấy tình trạng của Khuất Kiệt nên mới mạnh dạn ra tay giết người trong hoàn cảnh có sự xuất hiện của người thứ ba.” Giản Tĩnh nhìn vào trợ lý sản xuất: “Người có thể làm ra những chuyện này và hiểu rõ chuyện ma quái như lòng bàn tay chỉ có một… Chính là trợ lý sản xuất quay trở về lúc mười một giờ mười phút.”Trợ lý sản xuất im lặng.“Có lẽ vì ông sợ tôi phát hiện ra dấu chân nhảy qua cửa sổ hoặc dấu vân tay để lại nên mới thẳng thắn thừa nhận với tôi chuyện máy móc, muốn dùng việc này để che giấu. Trùng hợp, chuyện ma quái là ông và những người khác cùng tìm cách nên mức độ tình nghi ngược lại còn giảm bớt.”“Chỉ có điều ông không ngờ là Khuất Kiệt còn đưa người khác về, vốn định thay đổi kế hoạch nhưng lại phát hiện ra cô gái kia hoàn toàn mất đi ý thức, không cản trở hành động của mình nên vẫn quyết định ra tay…”Giản Tĩnh chậm rãi nói xong rồi lại chuyển hướng, nói tiếp: “Hay nói sự thật đẹp đẽ hơn một chút. Vốn dĩ ông chỉ định hù dọa Khuất Kiệt thôi nhưng khi nhìn thấy hành vi độc ác ở hiện trường thì không thể nhịn được, cuối cùng quyết định trừ hại cho dân?”“Không.” Trợ lý sản xuất nói: “Tôi không có cao thượng như cô nghĩ.”Ông ta tiến lên hai bước, thở dài: “Từ lúc nghe nói đến chuyện ma quái ở đây đến khi đưa ra đề nghị hù dọa Khuất Kiệt thì tôi đã lên sẵn toàn bộ kế hoạch. Nếu nói có điều gì bất ngờ thì chính là tôi không nghĩ chỉ vì một dấu tay tạo ra bằng máu giả lại khiến Tiểu Bạch gọi cô đến.”Giang Bạch Diễm tỏ ra ngạc nhiên, dường như bản thân hoàn toàn không nhận ra đó là máu giả.Nhưng mà hành động rất giả, Giản Tĩnh cũng không thèm để ý đến cậu.“Thật ra tôi rất sợ bị cô phát hiện.” Trợ lý sản xuất thừa nhận: “Nhưng càng nghĩ lại càng không muốn bỏ qua nên đành phải tranh thủ thời gian ra tay ngay. Không ngờ, người muốn giết cậu ta không chỉ có mình tôi.”Vẻ mặt của Giản Tĩnh không hề ngạc nhiên, nói một cách nghiêm túc: “Là sao?”Trợ lý sản xuất nói: “Cái này thì cô nên hỏi sản xuất Vương, xem cậu ta đã bỏ cái gì vào cốc của Khuất Kiệt.”Nhà sản xuất bất ngờ bị kéo vào, nhất thời luống cuống: “Ông bịa đặt lung tung gì thế?”“Tôi đã thừa nhận bản thân giết người thì cần gì phải đổ oan cho cậu?” Trợ lý sản xuất cười khẩy: “Được, vậy tôi sẽ lặp lại cuộc đối thoại giữa các cậu cho cậu nghe.”Ông ta mô phỏng lại một cách sinh động.Giọng của sản xuất Vương: “Sẽ không tỉnh lại chứ?”Khuất Kiệt trả lời: “Không đâu, tôi đổ nửa bình, đủ để cô ta ngủ đến tận sáng mai rồi.”Sản xuất Vương vẫn hơi lo lắng: “Nhưng cô ta nôn rồi.”Giọng điệu say khướt của Khuất Kiệt: “Không sao đâu! Anh Vương, anh vẫn không tin tôi à? Cứ cho là cô ta có tỉnh lại thì cũng phân biệt được cái rắm.”Trong nháy mắt, vẻ mặt của nhà sản xuất trở nên trắng bệch.Trợ lý sản xuất: “Sau khi cậu xong việc, nhân lúc Khuất Kiệt đang cởi quần áo, cậu đã rót cho cậu ta một cốc nước. Khuất Kiệt uống xong thì chẳng mấy chốc đã ngủ say. Vốn dĩ tôi cũng không quan tâm, chỉ chửi cậu là đồ súc sinh thôi, ai ngờ cậu lại cố ý rửa sạch cái cốc sau đó còn lau khô rồi cho vào ngăn tủ… Lúc này tôi mới cảm thấy có điểm đáng nghi. Lão Vương, cậu thả thứ gì vào trong đó vậy?”Nhà sản xuất cố cãi lại: “Không có cái gì hết, ông đừng có mà kéo người khác xuống nước.”“Không thừa nhận cũng không sao, thi thể biết nói chuyện mà.” Giản Tĩnh nói thêm: “À đúng rồi, nếu anh cho rằng qua một ngày không kiểm tra được có thuốc còn sót lại nữa thì anh quá ngây thơ rồi… Lúc kiểm tra thi thể, tôi có thói quen lấy một ống máu để bảo quản lạnh.”Câu nói này giống như đòn phủ đầu, đánh cho nhà sản xuất nổ đom đóm mắt.Đạo diễn Lý thật sự không thể hiểu nổi: “Lão Vệ, sao ông phải giết cậu ta? Khuất Kiệt xấu tính nhưng chúng ta cũng chỉ hợp tác một bộ phim thôi, nếu ông không muốn hợp tác với cậu ta thì sao không nói với tôi từ đầu để tôi hủy bỏ hợp đồng. Giết người…”Đạo diễn Lý dậm chân: “Sao ông lại phải giết người chứ?”Trợ lý sản xuất không trả lời, chỉ nói với bọn họ: “Báo cảnh sát đi, ngày mai mọi người có thể làm việc trở lại.”“Không được.” Đạo diễn Lý túm lấy tay ông ta, lo lắng nói: “Không phải ông gánh tội thay ai đó chứ? Thật sự là tôi không nghĩ ra lý do khiến ông giết người! Lão Vệ, chúng ta quen biết lâu như vậy, chẳng lẽ tôi còn không hiểu tính ông à?”Hiếm khi đạo diễn Lý có thái độ cứng rắn như thế này: “Cô Giản, cô không thể đổ oan cho người khác được.”“Lão Lý.” Trợ lý sản xuất thở dài, bất lực cười: “Không sao đâu, tôi không hối hận.”Ông ta nhìn về phía nhà sản xuất, nói: “Tôi đoán là cho dù tôi không ra tay thì cậu ta cũng sẽ chết, nhưng tôi sợ… Sợ mình đoán sai, nếu cậu ta không chết thì sao? Cho nên tôi vẫn ra tay, tôi muốn giết chết thằng khốn nạn đó.”Nhà sản xuất đổ mồ hôi lạnh, vắt hết đầu óc cũng chỉ biết lặp đi lặp lại một lý do để chối tội: “Ông đừng có nói lung tung.”Vẻ mặt của trợ lý sản xuất vô cùng bình tĩnh: “Tôi không có vô tư đến nỗi thừa nhận bản thân giết người để tố cáo cậu, tôi bị bắt cũng không thể giấu giếm giúp cậu.”Nhà sản xuất lảo đảo muốn ngã.Giản Tĩnh không thèm để mắt tới anh ta, lấy điện thoại ra báo cảnh sát.Rất hiếm khi cô còn mong đồng phạm phải ngồi tù hơn cả hung thủ.…Có lời khai của trợ lý sản xuất, cộng thêm chiếc khăn tắm của Xíu Mại mà Giản Tĩnh giữ lại và dấu vết ở hiện trường… Chứng cứ vô cùng đầy đủ, hoàn toàn có thể kiện nhà sản xuất vì tội hiếp dâm.Nhưng mà cho dù đã chọn một nữ cảnh sát và một nữ công tố viên để chịu trách nhiệm về vụ án này thì sau khi biết được sự thật, Xíu Mại vẫn vô cùng suy sụp.Cô ấy từ chối tin tưởng tất cả lời nói của bọn họ, không chấp nhận được rằng Khuất Kiệt lại làm ra những chuyện như thế.“Không thể nào, mấy người nói dối!” Xíu Mại phản ứng quyết liệt: “Tiểu Kiệt rất tốt với tôi, anh ấy tặng tôi quà, nhớ rõ sinh nhật của tôi… Mấy người nói dối! Tôi không tin, tất cả mọi người đều đang lừa tôi!”Xíu Mại vô cùng cố chấp: “Không phải là các người nhận tiền nên mới bôi nhọ Tiểu Kiệt chứ? Anh ấy là ngôi sao, sao lại có thể lừa dối tôi? Chắc chắn… là các người lừa tôi…” Nói xong, cô ấy không nhịn được mà òa lên khóc, âm thanh tràn ngập sự sợ hãi và mất phương hướng.Cảnh sát không hề trách móc, bọn họ biết cô gái này không phải thật sự không tin mà là đang sợ hãi.Cô ấy không thể đối mặt với tất cả mọi chuyện mà mình đã gặp phải.Cô ấy cảm thấy sợ hãi, hoang mang, kinh khủng.Cô ấy đang đấu tranh.“Cầu xin mọi người.” Mắt mũi Xíu Mại đỏ bừng, giọng nói run rẩy: “Hãy nói với tôi đây không phải sự thật, mọi người chỉ đang lừa tôi thôi… Cầu xin mọi người…”Mọi người có mặt tại đây đều liếc nhìn nhau, buồn rầu mà im lặng.Xíu Mại hoàn toàn sụp đổ, ôm mặt gào khóc: “Không… Vì sao… Tại sao lại là tôi? Tôi đã làm gì sai?”“Cô…” Nữ cảnh sát còn chưa kịp nói thì đã có người nói chèn lên.“Cô không làm gì sai cả!” Có người trả lời một cách chắc chắn.Xíu Mại ngẩng đầu lên nhìn người kia với ánh mắt ngạc nhiên, mơ hồ: “Ông là…”Người kia không trả lời mà tự nói: “Con gái tôi cũng giống cô, không làm gì sai cả. Chẳng qua chỉ là gặp phải một kẻ khốn nạn, bị cậu ta lừa rồi nghĩ lỗi là do mình nên mới ngu ngốc mà tự sát… Cô cũng không sai, người sai là cái tên Khuất Kiệt đầu đầy tinh trùng kia. Cậu ta chết rồi, là tôi tự tay giết cậu ta.”Xíu Mại bị lời nói tàn nhẫn của ông ta dọa sợ, nhất thời không nói được gì.“Tôi biết rất nhiều người muốn Khuất Kiệt chết, những chuyện xấu xa mà cậu ta làm bị truyền ra ngoài thì sớm muộn gì cũng có người điều tra. Đến lúc đó, ngồi tù vẫn còn nhẹ chán, chưa biết chừng còn có người muốn cậu ta ngậm miệng mãi mãi.”Ánh mắt của trợ lý sản xuất dần trở nên mơ hồ, nhớ lại cảnh khiến ông ta đau đớn đến cùng cực hơn nửa năm về trước… Con gái tự nhốt mình trong phòng không chịu ra khỏi cửa, mẹ gọi cũng không trả lời. Lúc cạy cửa vào thì cô đã nhảy từ ban công xuống, giống như một con bướm bị xé rách.Rơi xuống, dập nát, máu thịt lẫn lộn.Con gái ông đã làm sai cái gì chứ?Con gái ông chỉ là một cô gái còn trẻ, thông qua quan hệ của ba mà có được wechat của thần tượng. Vốn dĩ chỉ định nói mấy câu với thần tượng, không ngờ đối phương lại vui tính, hòa đồng như thế, lúc nào cũng trò chuyện với mình.Sau đó, thần tượng hào quang rực rỡ lộ ra hàm răng nanh đẫm máu, cắn nuốt cuộc đời cô.Trong mắt trợ lý sản xuất tràn đầy vẻ sung sướng khi trả thù: "Thà tôi tự tay giải quyết nó, bóp cổ nó, chỉ có như vậy thì cục tức trong lòng tôi…”Ông ta đấm vào lồng ngực cứng rắn, cười giống như bị điên: “Thì cục tức trong lòng tôi mới có thể tan ra, tôi mới có thể đi gặp con gái!”Xíu Mại mấp máy môi, hoang mang nhìn ông ta: “Ông, ông giết Tiểu Kiệt…”“Cậu ta đáng chết.” Trợ lý sản xuất nói với cô ta: “Là cậu ta làm sai, không liên quan gì đến cô.”Nước mắt nóng hổi của Xíu Mại lập tức trào ra: “Tôi không biết.” Cô ta lẩm bẩm: “Vì sao lại là tôi? Tôi phải làm gì bây giờ? Tôi phải làm thế nào bây giờ?”Nữ cảnh sát nắm bả vai Xíu Mại, đưa khăn tay cho cô.Xíu Mại tựa đầu vào vai nữ cảnh sát, khóc lớn.“Phải đi rồi.” Cảnh sát áp giải túm lấy cánh tay của trợ lý sản xuất, giọng điệu ôn hòa: “Ông không nên tiếp xúc với nhân chứng, quên chuyện lần này đi, lần sau đừng làm thế nữa.”Trợ lý sản xuất nghiến chặt răng, không thay đổi nét mặt, xoay người rời đi.…Chị em phá án.Giản Tĩnh mất hứng: ‘Điều tra ra chưa?’Lương Nghi muốn mắng người: ‘Không ngoài dự đoán, là chất độc thế hệ mới. Loại độc này thường xuất hiện trong những vụ án xảy ra hai năm gần đây, không màu không vị, bỏ vào rượu thì hiệu quả rất nhanh. Người trúng độc sẽ hôn mê từ sáu đến tám tiếng, tổn hại thần kinh dẫn đến mất trí nhớ, rất nhiều người báo án những vẫn không tìm ra nguyên nhân.’Nhã Nam muốn khởi tố: ‘Tôi từng chịu trách nhiệm với vụ án giống như thế này. Loại độc này một khi dùng quá liều rất dễ chết người.’Giản Tĩnh mất hứng: ‘Thế này xem ra, nhà sản xuất thật sự muốn lấy mạng Khuất Kiệt mà.’Lương Nghi muốn mắng người: ‘Tôi xem lời khai, không thấy anh ta nói động cơ giết người.’Nhã Nam muốn khởi tố: ‘Bịt miệng.’Giản Tĩnh mất hứng: ‘Chắc chắn trong tay Khuất Kiệt có thứ gì đó.’Nếu như anh ta có thể tống tiền nữ chính Bối thì có nghĩa anh ta chính là một kẻ bỉ ổi, rất có thể giữ một số điểm yếu của mấy nhân vật lớn, kết quả dọa dẫm không thành còn bị giết.Lương Nghi muốn mắng người: ‘Tội hiếp dâm chắc chắn không phải vấn đề.’Nhã Nam muốn khởi tố: ‘Bằng chứng đầy đủ, vật chứng cô Giản cung cấp rất quan trọng, phải ba năm trở lên.’Giản Tĩnh mất hứng: ‘Đáng tiếc là không đào được hết ra, tôi dám chắc đây không phải là trường hợp đầu tiên.’Lương Nghi muốn mắng người: ‘Gặp một người thì bắt một người.’Nhã Nam muốn khởi tố: ‘Bắt một người thì xử một người.’Giản Tĩnh mất hứng: “Gặp một người thì chết một người.’Lương Nghi muốn mắng người: ‘Vẫn là cô ác nhất! (Cô được lắm!)’Nhã Nam muốn khởi tố: ‘Luật pháp là trên hết! (Cái này được đó!)’
Bạn cần đăng nhập để bình luận