Bị Bắt Thành Nhà Tiểu Thuyết Thiên Tài

Chương 77

Chương 77

Giản Tĩnh làm thế nào suy luận ra cái chết của Kim Mỹ Tiên có liên quan đến chức vụ Chủ Tịch Hội học sinh?Nói ra cũng rất khó tin, chính là được bạn cùng phòng Vương nhắc nhở.Cô suy tư toàn bộ quá trình dường như bạn cùng phòng Vương đều bày ra dáng vẻ không hề biết nguyên nhân cái chết của Kim Mỹ Tiên, có lẽ không phải đồng mưu mà là đoán ra được khi mọi người đối chiếu lời khai.Một cô nữ sinh bình thường, nghĩ ra ‘động cơ giết người’ trong lúc vội vàng chắc chắn có một chút liên quan sâu xa nào đó với chuyện mà mình biết.Cái chết của Dư Thu xuất phát từ việc Kim Mỹ Tiên tung ra chuyện bao nuôi.Liệu động cơ giết người chân chính cũng có liên quan đến bí mật nào đó mà cô ta biết không nhỉ?Tưởng tượng như vậy cô tự dưng nghĩ nhớ tới Diêu Nguyệt.Diêu Nguyệt bị nhận định có bệnh tâm thần, tạm nghỉ học hai năm, mà vừa khéo lúc ấy trưởng nhóm của ban tâm lý trong hội học sinh lại chính là Chủ tịch Phương.Cô nghiền ngẫm lại lai lịch của Chủ tịch Phương mà Triệu Tuyền đã nói một chút. Anh ta là học sinh bình thường nhưng lại thăng chức nhanh như vậy. Năm ngoái chủ tịch tiền nhiệm tốt nghiệp, thời điểm bầu cử nhiệm kỳ mới anh ta ra sức đè ép Trình Gia Hữu, cuối cùng lên làm chủ tịch của Hội học sinh.Phải biết rằng, điều kiện ở đại học của Trình Gia Hữu thật sự xem như không tồi.Vẻ ngoài không tầm thường, nhà có điều kiện thành tích lại tốt, nhân duyên cũng không kém, quan trọng nhất chính là gia đình còn quyên góp đồ dùng cho trường học. Tháp ngà voi cũng không thuần khiết, tại sao giáo viên trong trường lại không chọn Trình Gia Hữu mà chọn Chủ tịch Phương cơ chứ?Chỉ do anh ta biết nịnh nọt ư?Nói câu khó nghe, chẳng lẽ không làm chủ tịch thì anh ta sẽ không nịnh nọt hay sao? Còn nịnh bợ ác hơn mới đúng.Bởi vậy việc Chủ tịch Phương có thể lên làm chủ tịch, tất nhiên là do có người giúp đỡ.Ai nhỉ?Tên bạn trai con ông cháu cha của Diêu Nguyệt.Chủ tịch Phương giải quyết một rắc rối lớn cho anh ta, đối phương cũng phải có qua có lại, trợ giúp anh ta giành được chức vị.Lúc này tất cả đều đã rõ ràng.Tuy nhiên tên bạn trai con ông cháu cha kia à bạn bè với Kim Mỹ Tiên, có lẽ là vì khoe khoang, dù sao họ cũng chẳng bận tâm đến chuyện này, có thể thuận miệng nói ra.Vốn dĩ Kim Mỹ Tiên nghe xong cũng chỉ để đó, ai ngờ ngày nọ bị Vương Khả Như kích thích, canh cánh trong lòng nên cứ khăng khăng bắt bạn trai phải làm chủ tịch mới vừa lòng.Với cách làm người của cô ta, có lẽ đã từng đe dọa Chủ tịch Phương từ lâu, lúc trước Lưu Khải từng nói Chủ tịch Phương có trò chuyện cùng với Kim Mỹ Tiên, rất có thể chính là vì việc này, chẳng qua anh ta dựa theo việc này mà thêu dệt câu chuyện tiếp theo mà thôi.Mà Chủ tịch Phương là người nào chứ, điều kiện gia đình không tốt, đều dựa vào thực lực của chính mình bò đến vị trí này, Kim Mỹ Tiên nắm được nhược điểm của anh ta muốn đe dọa bắt anh ta biến xéo, tất nhiên anh ta nào có chịu.Sợ là bấy giờ mới nảy sinh ý muốn giết người.Giản Tĩnh sắp xếp lại ngọn nguồn câu chuyện một lượt, hầu như đều đã xâu chuỗi với nhau.Chỉ còn một điểm kẻ giết người lại là ai? Cô cho rằng là Chủ tịch Phương, nhưng xét từ thủ đoạn giết người càng giống bạn cùng phòng Vương ra tay vì tiền đồ của bạn trai hơn.Chính là chỗ này nghĩ thế nào cũng không ra.Hay là bốc thử một tấm thẻ xem sao?Suy nghĩ vừa mới trồi lên đã bị Giản Tĩnh đè xuống.Tuy hệ thống rất tốt nhưng không thể cứ gặp rắc rối lại muốn rút một lần được, có thể dựa vào chính mình giải quyết, cố gắng tự nghĩ ra cách, nếu không vĩnh viễn không có tiến bộ.Rốt cuộc có chỗ nào không đúng nhỉ?Giản Tĩnh lăn qua lộn lại, không tự chủ được mà uống quá nhiều nước muốn đi vệ sinh.Đằng nào cũng vào nhà vệ sinh rồi, lúc rửa tay khó tránh khỏi muốn ngẩng đầu ngắm gương một chút.Ôi tối qua suy nghĩ đến vụ án mà hai vành mắt đã thâm quầng một vòng lớn, buổi sáng tỉnh dậy còn chuyên dùng kem che khuyết điểm, nhưng mấy tiếng đồng hồ đã trôi qua cũng có hơi trôi phấn.Uống xong nước, son môi đã bị phai màu đôi chút, bên môi còn có bị quệt đỏ một chút.Giản Tĩnh mở túi ra, móc khăn giấy lau son môi còn sót lại rồi lấy bình xịt dưỡng ẩm ra, phun một vòng bọt nước tinh mịn lên khuôn mặt, chờ hơi khô một chút, lại lấy phấn dặm lại phần trang điểm đã bị trôi.Cuối cùng cô lại tô son môi lên một lần nữa, nhấp một nhấp.Tất cả đã xong xuôi.Cô thu thập ba lô rồi vứt bỏ rác rưởi, nhưng khi ngón tay cầm lấy tờ khăn giấy dính son môi, có một cơn rùng mình khó có thể diễn tả chợt ập tới. Giống như tia chớp màu lam bất ngờ lóe lên rồi biến mất của Conan, linh cảm đột ngột phá vỡ từng tầng đại não hỗn loạn, như thể nước đá dội thẳng lên đầu vào mùa hè, cả người rùng mình vô cùng tỉnh táo.Hóa ra… Hóa ra là như thế!Cứ đơn giản như vậy, nhưng tất cả mọi người đều bị đánh lạc hướng.Giản Tĩnh lập tức cảm thấy cực kỳ phấn khích, nóng lòng lao vào trong văn phòng.Cô đã biết được cách thức gây án, hiện tại chỉ còn thiếu tìm được chứng cứ mang tính quyết định mà thôi.Kali Cyanua ở đâu nhỉ? Một ngày đã trôi qua liệu có bị tiêu hủy hay không?Giản Tĩnh sử dụng sự quan sát tỉ mỉ hơn người của chính mình kiểm tra kỹ văn phòng hết một lượt, nhưng năng lực ‘quan sát điều tra’ đều không phải là nghịch thiên, văn phòng làm việc bừa bộn như vậy, tin tức lộn xộn ngược lại sẽ che lấp mất những đồ vật quan trọng.“Cô làm gì vậy?” Lưu Khải thấy cô dạo vòng quanh lung tung, không nhịn được cất tiếng.Giản Tĩnh không để ý đến anh ta.Cô đang suy nghĩ, Chủ tịch Phương sẽ không chuẩn bị cách thức giết người ở ký túc xá, rất dễ bị bạn cùng phòng phát hiện. Mối quan hệ giữa anh ta và mấy người bạn cùng phòng lại không tốt. Hơn nữa phòng làm việc của hội học sinh thể hiện được địa vị và thân phận của anh ta, ở đây anh ta có cảm giác kiểm soát được tất cả nhất.Không phải ngày nào hay bất cứ lúc nào cũng có người ở trong văn phòng, thân là chủ tịch tìm cơ hội ở một mình cũng không khó.Chắc hẳn chỉ gần bàn làm việc thôi.Chủ tịch Phương thấy tầm mắt của cô từ đầu đến cuối không rời khỏi vị trí của mình, trái tim giật thót, nghiêng người che chắn: “Ở chỗ này của tôi có rất nhiều tài liệu của trường học không thể tùy tiện xem được.”Anh ta vừa nói vừa giả bộ sửa sang lại đồ vật trên mặt bàn.“Anh vội gì chứ?” Giản Tĩnh lại cười: “Tôi tìm đúng rồi nhỉ?”Chủ tịch Phương lắc đầu: “Tôi không biết cô đang nói gì.”“Thời điểm phạm nhân giảo biện, bình thường đều sẽ nói những lời này, tôi đã nghe chán rồi.” Giản Tĩnh bình tĩnh nói: “Tránh ra.”Chủ tịch Phương nơi nào chịu nhường, hất cánh tay đẩy cô ra: “Tôi nói rồi, đồ vật của hội học sinh không thể lưu truyền ra bên ngoài, cô còn lật lung tung nữa thì đừng trách tôi không khách khí.”Tuy nhiên Giản Tĩnh đối mặt với một nam sinh có vóc dáng cao lớn như vậy lại không hề lùi bước, nhún nhường.Cô không chỉ mạnh về mặt tâm lý mà rất có tự tin về mặt thể chất, sức mạnh vật lý đơn thuần mang lại sự tự tin cực kỳ lớn cho con người.Giản Tĩnh nắm lấy cánh tay đang vùng vằng của anh ta, trên tay truyền đến lực đẩy khổng lồ của người đàn ông, nhưng cố lại nhanh chóng điều động cơ bắp để ngăn chặn sức lực này.Cô lật tay đẩy mạnh Chủ tịch Phương ra: “Anh thử ra tay lần nữa xem?”Chủ tịch Phương không ngờ tới sức lực của cô lại lớn như vậy, trong thoáng chốc sửng sốt muốn ngăn lại, nhưng dưới ánh mắt của mọi người lại không tiện thật sự đánh nhau với phụ nữ, không thì đến cả kẻ ngốc cũng biết anh ta có bí mật.Trong lúc anh ta đang do dự, Giản Tĩnh đã bắt đầu ra tay lục lọi.Đã trực tiếp gây gổ còn sợ cái gì nữa, mau chóng tìm kiếm thôi.Nhưng Vương Nhược Khả lại cắn môi, bước tới kéo cô: “Cô làm gì thế? Lật tung đồ vật của người khác là không tốt.” Cô ta nghĩ ngợi một chút rồi lại nói: “Cảnh sát cũng chưa động tới đâu.”“Vậy cô kêu cảnh sát tới bắt tôi đi.” Giản Tĩnh hất văng tay của cô ta ra, không chỉ quét hết toàn bộ tài liệu sang một bên, ngay cả bàn phím cũng không bỏ qua, xốc hết tất cả lên.Những người khác không biết cô đang nổi điên cái gì, ngay cả khuyên nhủ cũng không dám mà xúm hết lại đây.“Mọi người đang làm gì thế?” Quý Phong dẫn theo Triệu Tuyền vừa thẩm vấn xong tiến vào, nhìn thấy cảnh tượng trong văn phòng lại bật cười: “Lục soát được thứ gì rồi?”Vương Nhược Khả nói: “Không biết tại sao Giản Tĩnh lại lật tung các nơi lên.”Lưu Khải cố tình nói: “Nói không chừng đang tiêu hủy chứng cứ đấy.”Quý Phong biết rõ nhân phẩm của Giản Tĩnh, lập tức đoán được có lẽ cô đã phát hiện ra điều gì, đi qua đó hỏi: “Đang tìm gì thế?”“Chứng cứ.” Giản Tĩnh ngồi xổm xuống, tầm mắt đặt song song với mặt bàn.Một lát sau cô xé một đoạn băng dính trong suốt, dính lên mặt bàn rồi đưa cho anh ấy sau đó nói: “Ngửi thử xem?”Quý Phong để sát vào khẽ ngửi một lát, lông mày nhướng lên.Mùi khổ hạnh nhân.Đặc tính tiêu chuẩn của Kali Cyanua.Anh ấy vẫy tay gọi người lấy túi chứng cứ tới, rồi cười hòa nhã với chủ tịch Phương: “Đây là Kali Cyanua, nói một thử một chút xem vì sao sẽ xuất hiện trên bàn của anh chứ?”“Kali Cyanua? Tôi không biết.” Vẻ mặt Chủ tịch Phương khiếp sợ: “Đây không phải là đồ của tôi.”Quý Phong nói: “Ở trên bàn của anh mà anh còn không biết sao?”Anh ta lắc đầu: “Kali Cyanua là thứ có độc đúng không, sao tôi có thể đặt thứ này lên bàn của chính mình chứ, tôi lại không muốn chết.”“Đặt trên bàn quá rõ ràng, ai sẽ ngu như vậy chứ, có người đang vu oan giá họa cho anh ấy.” Vương Nhược Khả liếc nhìn quanh xung quanh: “Người ở cùng văn phòng là đáng nghi nhất.”Giản Tĩnh lại cười: “Hai người các cô kẻ xướng người họa nhưng thật ra rất ăn ý đấy, nếu như tôi đoán không sai thì thứ này chính là của chủ tịch nhỉ.”Chủ tịch Phương hỏi ngược lại: “Tại sao tôi lại muốn để ở trên bàn của mình chứ, chẳng nhẽ tôi không sợ chết sao?”“Anh tất nhiên sợ rồi cho nên đây không phải là anh cố ý để lại, chứng cứ thật sự hẳn là đã bị anh tiêu hủy rồi, mà đây là vô tình lưu lại thôi.” Giản Tĩnh dừng lại một chút rồi thay đổi chủ đề: “Như vậy đi, để tôi nói lại từ đầu nhé.”“Đầu tiên, Kim Mỹ Tiên chết bởi trúng độc Kali Cyanua, nhưng chất độc Kali Cyanua phát tác rất mau, nếu trực tiếp bỏ vào đồ ăn dễ dàng bị bắt ngay tại chỗ, cũng không tiện tiêu hủy chất độc được. Cách tốt nhất là đặt đồ vật có độc ở ngay bên cạnh cô ta, mặc kể sau này cô ta bị trúng độc lúc nào, chính bản thân cũng đều có đủ bằng chứng vắng mặt tại hiện trường cùng với thời gian hủy chứng cứ.”“Anh không quen thuộc với Kim Mỹ Tiên cho lắm, thậm chí cô ta còn hơi ghét anh. Bởi vậy anh không có cơ hội tiếp xúc với cô ta để hạ độc vào đồ dùng tùy thân của cô ta. Ban đầu, nếu như giao chuyện này cho bạn gái Vương Nhược Khả của anh thì cô ấy có thể làm được, nhưng người như anh sẽ không để người ta nắm được điểm yếu, kể cả có là người yêu đi chăng nữa.”“Vậy nên anh chỉ có một cách hạ độc, chính là đánh tráo đồ vật nào đó của cô ta. Chỉ cần tìm đúng cơ hội, ra tay nhanh chóng thì thần không biết quỷ không hay.”Nghe đến đó, Quý Phong sờ sờ cằm, cảm thấy có chút không đúng.Làm sao Chủ tịch Phương lại biết được Kim Mỹ Tiên sẽ lấy loại phấn nào chứ? Vương Nhược Khả tiết lộ báo tin ư? Vậy cũng không giống, đồ đã sử dụng qua và đồ mới hoàn toàn khác biệt.Tuy nhiên anh ấy không mở miệng cắt ngang.Dường như Giản Tĩnh biết được nghi ngờ của anh ấy, quay đầu liếc nhìn rồi mở miệng giải thích: “Đồ vật tùy thân của con gái cũng chỉ có mấy thứ, di động, son, phấn nền, khăn giấy, có thể mỗi ngày mang theo đồ trang điểm khác nhau, nhưng khăn giấy lại là thứ không thể thiếu. Anh đã ngâm khăn giấy vào trong dung dịch Kali Cyanua, sau khi đã khô nó sẽ khôi phục nguyên trạng, lập tức có thể trở thành hung khí giết người trong vô hình.”Lúc trước khi cô xem báo cáo nghiệm thi, còn cố ý nhìn qua đồ vật tùy thân được vớt ra.Trong túi xách Chanel nhỏ có di động, cục sạc, hai thỏi son, phấn nền cùng với một bao khăn giấy đã bị thấm nước. Bên phía cảnh sát đã kiểm tra đo lường được một lượng chất độc rất ít trên tất cả đồ vật, nhưng chưa chắc đã là phấn nền.“Có thể dùng khăn giấy để lau miệng, như vậy độc sẽ phát tác càng nhanh hơn. Để tôi đoán thử nhé, chắc chắn anh chờ sau khi Kim Mỹ Tiên ăn cơm xong rồi đi vệ sinh, lúc này mới tìm cơ hội đánh tráo đúng không?” Giản Tĩnh nói rồi nhìn về phía Triệu Tuyền.Cô ta tập trung tinh thần nhớ lại một chút, không chắc chắn lắm nói ra: “Lúc anh ta đi vệ sinh, hình như quần áo bị móc phải khóa kéo của balo, đồ vật bên trong đều rơi hết ra ngoài.”Bạn thân Trương cũng nhớ rõ: “Đúng là có chuyện như vậy.”“Tôi chỉ không cẩn thận làm rơi thôi.” Chủ tịch Phương nói với vẻ mặt bình thản: “Điều này có ý nghĩa gì chứ?”“Anh chọn khăn giấy để đánh tráo, hẳn là đã chú ý tới việc Kim Mỹ Tiên vẫn luôn dùng một nhãn hiệu khăn giấy nhỉ?” Giản Tĩnh không chút hoang mang: “Cô ta chướng mắt loại khăn giấy bình thường bán trên đường phố, nên đều sử dụng nhãn hiệu quý bà của nước ngoài, cực kỳ mềm và còn có thành phần axit hyaluronic, hương thơm nồng đậm có thể che đậy mùi, chất liệu cùng loại với khăn mềm vô cùng dễ xử lý. Vấn đề duy nhất chính là loại hàng này hiện nay trong nước vẫn chưa có bán, chỉ có thể nhờ người mua dùm.”Cô nói: “Anh muốn mua loại khăn giấy này cũng không dễ dàng nhỉ? Siêu thị tìm không thấy, những người bên cạnh cũng không ai dùng loại khăn giấy này, chỉ có thể chính mình tìm người mua hộ. Có thể xem lịch sử mua sắm của anh một chút được không?”Sắc mặt của Chủ tịch Phương trở nên xanh mét, nhưng vẫn không chịu sửa miệng: “Cho dù có thì có thể chứng minh điều gì?”“Anh có loại khăn giấy cùng khoản với Kim Mỹ Tiên, trên mặt bàn lại có dung dịch Kali Cyanua đã bốc hơi, để lại một phần hạt đã được kết tinh. Tôi cho rằng, những thứ này đã là bằng chứng xác thực rồi.”“Tại sao tôi lại muốn giết cô ta?” Anh ta vẫn còn mạnh miệng.Giản Tĩnh: “Bởi vì Kim Mỹ Tiên lấy chuyện của Diêu Nguyệt ra đe dọa anh, anh sợ sự việc bị vạch trần ảnh hưởng đến tiền đồ của bản thân. Dù gì thì nhân viên công chức phải tiếp nhận điều tra chính trị, anh không muốn từ bỏ con đường làm quan, đúng không?”Chủ tịch Phương không nghĩ tới cô đã điều tra tới chuyện của Diêu Nguyệt rồi, đôi môi mấp máy định cãi lại nhưng lại không biết nên bắt đầu nói từ đâu.Vương Nhược Khả mở miệng: “Thật ra là tôi…”Cô ta còn chưa dứt lời Quý Phong đã hỏi: “Cô lấy được Kali Cyanua từ đâu ra? Tới hội học sinh khi nào? Làm thế nào lấy được chìa khóa và có những ai ở đó?”Mấy câu hỏi liên tiếp được đưa ra, Vương Nhược Khả sáng suốt ngậm miệng lại.“Phương Đào, anh còn có lời gì muốn nói sao?” Quý Phong hỏi.Chủ tịch Phương nói: “Tôi muốn tìm luật sư.”“Anh xem phim Mỹ quá nhiều rồi, muốn tìm luật sư thì chờ anh bước vào toà án đã rồi hẵng nói, quốc gia sẽ sắp xếp cho anh.” Quý Phong cười tủm tỉm rồi nói: “Bây giờ anh vẫn nên trở về cục cảnh sát cùng tôi thôi.”Anh ấy áp giải người lên xe cảnh sát rồi đóng cửa xe phía trước lại, không nhịn được hỏi Giản Tĩnh: “Cô Giản, tôi có một câu hỏi, con gái trang điểm lấy khăn giấy lau không sợ trôi hết lớp trang điểm sao? Cô ta lau mặt làm gì?”Giản Tĩnh cong khóe môi, đã biết anh ta không nhịn được.“Đây chỉ là trùng hợp, chắc hẳn Phương chỉ nghĩ dùng lau miệng.” Cô như thể đang nói một chuyện vụn vặt: “Nhưng Kim Mỹ Tiên mọc mụn, hẳn là da dầu dễ nhờn, trước khi cô ta dặm lại phấn có lẽ đã lấy khăn giấy hút và ép vào phần mặt, sau đó mới dặm phấn lên.”Cô liếc anh ta một cái rồi cố ý nói: “Thật ra vụ án hôm nay đều phải trách anh, luôn miệng nói với tôi là hộp phấn, nếu không thì có lẽ tối qua tôi đã nghĩ ra rồi.”Quý Phong: “…Tôi biết cái rắm ấy.”“Vậy có liên quan gì tới tôi chứ? Ai bảo nghiệp vụ của anh quá phèn.” Giản Tĩnh hếch cằm lên, giẫm lên đôi giày cao gót rồi vui vẻ dạo bước: “Dù sao, hôm nay là tôi phá án!” 

Bạn cần đăng nhập để bình luận