Bị Bắt Thành Nhà Tiểu Thuyết Thiên Tài

Chương 336

Chương 336

Mây đen che phủ, những hạt mưa nhỏ rơi tí tách, cơn bão còn chưa kéo đến nơi đây mà trong gió đã phảng phất mùi của biển cả.Giản Tĩnh suy nghĩ về tình hình trước mắt.Là một thám tử, phương pháp làm việc của cô là thu hẹp phạm vi, khoanh vùng những người bị tình nghi rồi tiến hành suy luận. Tông Dã không như vậy, anh ta thích trực tiếp xuất kích, nhanh chóng xác định kẻ tình nghi hơn.Trước mắt, cô đã loại trừ được cô giúp việc và gia sư, trong khi Tông Dã xài chiêu mỹ nam kế, khoanh vùng người lính cảnh vệ nữ và vệ sĩ nam.Nhưng nan giải ở chỗ, biểu hiện của cảnh vệ và bảo vệ đều rất trùng khớp với tình trạng của A, rất khó để phân biệt ai mới thật sự là thủ phạm."Các anh có dấu vân tay của A không?" Giản Tĩnh nghĩ đến phương thức đáng tin nhất."Có thu thập được vài dấu vân tay khả nghi ở hang ổ của người này, nhưng không thể biết được cái nào là của A, thu thập dấu của từng người một cũng không dễ dàng chút nào." Tông Dã cũng bất đắc dĩ.Khu vực phòng nghỉ đều để cửa mở, không khó để lấy bộ dụng cụ ăn uống của bọn họ đi, nhưng không tài nào mang bát đĩa ra khỏi khu vực nhà bếp trước mắt bao người được.Một khi lộ tuyến đã lệch khỏi quỹ đạo thì sợ rằng người lính cảnh vệ nữ đang được để mắt đến sẽ sinh nghi.Cô chống cằm: "Còn thông tin nào khác nữa không, gì cũng được."Anh ta nói: "Còn có một số tin đồn, không rõ thực hư."Méo mó có hơn không, cô nói: "Nói nghe xem nào.""Nghe nói lúc A vừa mới nhập hội thì đã được tên cầm đầu trọng dụng, gã ta đã phái người này đi làm một vài nhiệm vụ cực kỳ khó, nhưng hắn đều hoàn thành rất tốt nên danh tiếng lên nhanh như diều gặp gió. Tuy nhiên, lúc đó người này chỉ ru rú ở trong nhà, hiếm khi tiếp xúc với người khác, chỉ nghe lời của tên cầm đầu."Quả nhiên Giản Tĩnh lấy làm lạ: "Lúc đó A không thể nào biết được mình sẽ trở thành người đứng đầu được, tại sao hắn lại biết điều như vậy?"Tông Dã nói: "Có hai khả năng, hoặc là người này xuất phát từ lý do cá nhân nào đó, ví dụ như bị hỏng mặt nên không thích tiếp xúc với người khác, hoặc là thân phận của người này có vấn đề, tỷ như thật ra người này là nhân vật công chúng hay là có liên quan đến nhân vật công chúng."Cô nhíu mày suy tư."Cho nên rất nhiều người suy đoán A là phụ nữ, có quan hệ mật thiết với hoàng tộc, cũng có thể là người tình của ai đó, thật ra tài sản mà người này tích góp được đều trở thành kim khố của hoàng tộc. Chính bởi vì như vậy nên các cuộc vây quét trước kia mới thất bại nhiều lần, đó là do có người đã đánh tiếng cho người này."Giản Tĩnh: "Suy đoán có đáng tin không?"Tông Dã nói: "Đánh tiếng là thật, còn có phải người tình hay không thì cần phải điều tra thêm. Đối với những người đó mà nói, trong tối thì thế nào cũng được, nhưng ngoài sáng không thể qua lại với kẻ tiếng xấu đầy mình được, một khi bị bại lộ thì sự nghiệp chính trị sẽ chấm dứt từ đây."Ngừng một lát, anh ta nói tiếp: "Hơn nữa, tôi có một tin với độ chính xác khá cao, đó là A đã đầu quân cho quân đội đế quốc thông qua một vụ ám sát.""Ám sát?"Tông Dã thuật lại chuyện này từ đầu đến cuối một cách khái quát.Đại khái là một vị sếp lớn nào đó của nước ngoài đến viếng thăm đế quốc, tỏ vẻ hữu nghị, nhưng một siêu cường quốc khác lại không mong muốn hai nước liên minh nên đã ra ám hiệu với quân đội đế quốc có quan hệ chặt chẽ với mình.Mà ngại cái quan hệ ngoại giao, đám sếp lớn nhận được tin nhưng không thể ra tay công khai được, chỉ có thể lén lút để lộ một ra một tí.A biết được việc này thông qua đường dây nên đã bày ra một vụ ám sát, người đến viếng thăm chết ngay tại chỗ, trực tiếp dẫn đến sự tan vỡ của liên minh.Nước lớn thỏa mãn, thưởng cho bọn họ nhiều thứ tốt, đàn em cho rằng cần phải có một người như A để xử lý những chuyện trong tối nên đã tiếp nhận công trạng của người này, lúc này hai bên mới qua lại với nhau, không liên quan gì đến quan hệ nam nữ bất chính hết.Giản Tĩnh mắt chữ A mồm chữ O.Từ trước đến giờ cô chưa từng nghe thấy tin này, à mà cũng phải thôi, khi đó vốn còn chưa xuyên đến... thế giới song song này mà, đã xảy ra chuyện gì thì cũng không lạ lắm.Quay lại với suy nghĩ trước đó, cô phân tích: "Nói như vậy là có thể loại trừ người vợ à?""Bà ta có đầy đủ kinh nghiệm sống ở nước ngoài, có lẽ không phải là A đâu." Tông Dã nói: "Theo như tra hỏi được từ thuộc hạ của A thì bản thân A không có đủ bằng cấp, trình độ văn hóa không hề cao."Giản Tĩnh bỗng nảy ra một ý: "Người này biết nói mấy thứ tiếng?""A sống ở khu Tam Giác Vàng, không chỉ biết tiếng Anh, tiếng Thái, tiếng My-an-ma, tiếng Lào, mà thậm chí biết một chút tiếng Trung nữa." Nói xong, Tông Dã hỏi: "Cô muốn thử thăm dò à?"Cô nói: "Anh còn có cách nào khác tốt hơn sao?""Khá là nguy hiểm, vả lại xác suất trúng cũng không cao, bảo vệ và nhân viên của công ty lớn đều được đào tạo về ngôn ngữ, làm như vậy sẽ dễ rút dây động rừng.""Rút dây động rừng cũng không tồi đâu, khiến người này chủ động bỏ chạy không phải rất tốt sao?"Nhưng Tông Dã lại nói: "Người đó sẽ không chạy đâu, đừng quên có mác ngoại giao là sẽ được miễn."Chỉ cần sếp lớn khăng khăng A là nhân viên đi theo mình, là một trong những nhân viên công tác trong chuyến đi lần này thì dựa theo hiệp nghị giữa hai quốc gia, nước mình không thể bắt hoặc giam giữ nhân viên của đối phương được."Thật ra, chuyện phiền toái chưa bao giờ là A mà là kẻ bao che cho A kìa." Tông Dã trầm ngâm nói: "Chúng ta nhất định phải lén lút đưa A đi trước khi mục tiêu bắt đầu cảnh giác.""Sau khi mang đi rồi thì sao nữa? Không phải nói không thể giữ lại à?" Giản Tĩnh không rõ.Anh ta nở nụ cười: "Đây chính là lý do tại sao tôi ở đây đấy."Cô chớp mắt, vừa ngạc nhiên vừa khiếp sợ: "Không thể nào!""Đề phòng người khác sinh nghi, mục tiêu và A sẽ không tiếp xúc nhiều hơn mức cần thiết." Tông Dã bình tĩnh nói: "Thời gian bay chỉ có hai tiếng rưỡi, nếu tôi có thể trở về với thân phận của người này thì có thể giải quyết một cách viên mãn rồi."Giản Tĩnh: "..."Ghê đấy."Cho nên, 'cô thỏ nhỏ' có cái gì giúp được tôi không?" Anh ta hỏi.Giản Tĩnh ngẫm nghĩ, giọng điệu không chắc chắn lắm: "Thật ra cũng không phải là khó.""Xin được rửa tai lắng nghe.""Có người chết là được… khụ." Giản Tĩnh hắng giọng: "Đương nhiên là giả thôi, giả vờ là có người chết."Tông Dã như đang suy tư gì đó."Nếu có người đột nhiên chết, mà nhân viên của gã ta lại ở hiện trường đúng lúc đó, vậy mời bọn họ phối hợp điều tra cũng rất bình thường mà đúng không?"Ai bảo tỷ suất phạm tội ở thế giới song song cao như vậy chứ, không thể phụ lòng 'đặc sản địa phương' được.Tông Dã nói: "Tôi không hiểu biết nhiều về vụ án hình sự lắm.""Không sao." Giản Tĩnh nói: "Tôi quen."Tông Dã bỏ đạo cụ quầy rượu xuống, khẽ thở dài: "Thôi được, xem ra tôi phải giúp một lần rồi."Anh ta cởi tạp dề xuống, khoan thai bước ra ngoài.Buổi chiều, cơn bão đến đúng như dự báo, mưa to gió lớn ập vào sân bay, tất cả chuyến bay đều bị hoãn.Số lượng nhân viên ở lại trong sân bay lập tức tăng lên.Mặc dù phòng nghỉ VIP có giới hạn nhưng vẫn luôn có những vị khách VIP tốp năm tốp ba kéo tới.Đi vào đầu tiên là một một gia đình năm người, hai vợ chồng dắt theo ba đứa con. Lũ trẻ hò hét ầm ĩ, rất nhanh sau đó đã phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng.Các cảnh vệ cực kỳ đau đầu, có ý khuyên can nhưng lại nhận ra hai vợ chồng là minh tinh nổi tiếng của Âu Mỹ nên không dám làm quá mà khiến họ mất lòng, đành phải thi nhau xốc lại tinh thần, tránh cho lũ trẻ chạy loạn quấy nhiễu đến ông chủ.Một lúc sau lại có một cô gái gầy gò vô cùng thời thượng đi đến, yêu cầu phòng nghỉ với nhân viên phục vụ, nhưng nhân viên phục vụ rất tiếc đành nói với cô ta rằng đã không còn phòng nữa.Cô ta cực kỳ khó chịu, phun ra một đống tiếng Pháp.Nhân viên phục vụ không thể không mời người phụ trách ra, dùng lời hay ý đẹp để thương lượng và khuyên nhủ.Cuối cùng, một nam doanh nhân xách máy tính đi vào, ông ta nhìn gia đình năm người đang làm ầm ĩ, lại nhìn cô gái thời thượng đang nói chuyện với người ta, cuối cùng lựa chọn ngồi ở chỗ nhóm đám vệ sĩ không xa.Ông ta rất yên tĩnh, vừa ngồi xuống liền mở ra laptop ra, vùi đầu vào công việc, thỉnh thoảng lại uống một hai hớp cà phê. Nửa tiếng sau, ông ta đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.Năm phút trôi qua, nhóm cảnh vệ thay ca, đổi một nhóm người khác lên canh giữ.Không lâu sau, nam doanh nhân quay lại, ngồi về chỗ của mình.Ông ta lại nhấp một ngụm cà phê.Giản Tĩnh đứng dậy, dáng vẻ giống như định đi vệ sinh.Ánh mắt của hai người chạm nhau.Ngay lập tức, nam doanh nhân đột nhiên ngã xuống đất, cắn chặt răng, toàn thân run rẩy, hô hấp trở nên cực kỳ khó khăn."Á!" Giản Tĩnh hô lên, lập tức ngồi xổm xuống: "Ông làm sao thế?"Tất cả mọi người ở đây đều nhìn sang với ánh mắt nghi ngờ.Cô làm ra vẻ như đang khám, bận rộn một phen xong rồi nói với nhân viên phục vụ vừa nghe tin mà chạy tới: "Đưa áo khoác cho tôi, ông ấy mẫn cảm với ánh sáng." Nói tiếp: "Nhanh lên, gọi xe cứu thương đi! Là trúng độc!"Vừa nói, cô vừa trùm áo khoác lên mặt của đối phương, nói tiếp: "Suỵt, yên lặng."Đám nhân viên phục vụ hốt hoảng lúng túng: "Sao thế này?""Trúng độc." Giản Tĩnh kích hoạt thẻ tín nhiệm, kiên định nói: "Đừng quên báo cảnh sát.""Độc gì?" Một vệ sĩ thình lình xuất hiện: "Sao cô biết là trúng độc?""Co giật, ưỡn cong người, gương mặt co quắp, khó thở, điển hình của việc trúng độc Strychnine." Giản Tĩnh bưng cốc cà phê lên, nhíu mày nói: "Cất kỹ cốc cà phê này, cần phải xét nghiệm."Cô bình tĩnh xin giúp đỡ: "Ai có Secobarbital không? Thuốc an thần hiệu quả ngắn cũng được?"Không ai trả lời.May mà đội cứu hộ của sân bay nhanh chóng chạy tới, vội vàng khiêng người lên cáng cứu thương, đưa lên xe cứu thương. Tiếng còi cảnh sát kêu lên, đèn xe cứu thương nhấp nháy, rời khỏi sân bay với tiếng kêu inh ỏi.Nửa tiếng sau, cảnh sát tới.Giản Tĩnh thành thật trả lời câu hỏi của họ.Giống với kinh nghiệm trong vô số vụ án trước kia, cảnh sát điều tra một lúc là biết ngay người có khả năng đầu độc đang ở trong phòng nghỉ VIP.Người bị tình nghi dựa theo thứ tự thời gian như sau:Cặp đôi hưởng tuần trăng mật, Giản Tĩnh, đoàn người đi theo mục tiêu, năm người nhà minh tinh, cô gái thời thượng.Áp lực của cảnh sát rất lớn, lúc nãy bọn họ nhận được điện thoại, người trúng độc là cấp dưới của một ông chủ lớn, hôm nay tới đây là để thương nghị một hạng mục lớn hơn trăm triệu đô la.Nhân viên chính phủ quen thân với người đó tạo áp lực với cảnh sát, yêu cầu mau chóng bắt được hung thủ.Nhưng mà nhìn xem người bị tình nghi đều là ai cơ chứ?Một đôi tình nhân là cậu ấm cô chiêu, người có địa vị thấp nhất là Giản Tĩnh thì hiện giờ đã nổi danh, là tác giả của các tác phẩm bán chạy, trong tiệm sách ở Đông Nam Á cũng có cả tiểu thuyết được dịch của cô, minh tinh Âu Mĩ thì có danh tiếng không nhỏ, cô gái thời thượng lại là tổng thanh tra của một tạp chí của châu Á.Nhân viên đi theo của mục tiêu thì càng không cần phải nói, bản thân thì không quan trọng chút nào, nhưng người bọn họ bảo vệ lại quan trọng.Nhưng vụ án thì không thể không điều tra được.Mời về cục cảnh sát để thẩm vấn là chuyện không thể nào, đành phải khách khí xin họ phối hợp ở sân bay.Động tĩnh lớn như vậy, phía sếp lớn không thể không nghe thấy được.Ông ta hỏi cảnh vệ: "Có chuyện gì xảy ra thế?"Cảnh vệ báo cáo đúng sự thật.Tính cảnh giác của sếp lớn rất mạnh, lập tức nói: "Đi xác minh xem."Cảnh vệ lập tức làm theo.Một lát sau, anh ta bẩm báo: "Đúng là bệnh viện đã tiếp nhận một bệnh nhân bị trúng độc Strychnine, đã được rửa ruột rồi. Thân phận của người kia cũng không có vấn đề, là ông chủ thứ hai của công ty XX, bọn họ đang hiệp thương tu sửa đường sắt với chính phủ, cho nên bọn họ rất xem trọng."Hàng lông mày nhíu chặt của sếp lớn hơi giãn ra, xem ra không phải là tới để nhằm vào ông ta.Sau đó lại không khỏi trầm ngâm, dù sao thì ở đây không phải là quốc gia của mình, cảnh sát cũng không yêu cầu bản thân ông ta phải phối hợp, chỉ cần đoàn người đi theo thôi, nếu thái độ quá cứng rắn thì ngược lại có lẽ sẽ gây ra sự nghi ngờ.Cảnh vệ: "Tư lệnh, có cần chúng tôi phối hợp không?"Sếp lớn gật đầu: "Phối hợp mặt ngoài một chút là được rồi, đừng khiến người khác hoài nghi, nếu bọn họ đề nghị muốn dẫn ai đi thì các cậu biết phải làm gì rồi đấy."Cảnh vệ: "Vâng ạ."Mưa gió mịt mù, lấy lời khai xong, Giản Tĩnh nhàn nhã ngồi ở bên cửa sổ nhìn cơn mưa xối xả."Muốn một ít bánh waffle không?" Nhân viên phục vụ đã biến mất được hai tiếng lại xuất hiện.Giản Tĩnh vui vẻ đồng ý.Tông Dã bê bánh waffle và trà nóng tới, nói: "Thời gian không nhiều lắm, chúng ta chỉ có tối đa bốn tiếng thôi.""Vậy cũng phải ăn cơm trước đã." Cô cắt bánh waffle ra, tò mò hỏi: "Phía bệnh viện không có vấn đề gì chứ?""Người được đưa lên xe cứu thương đúng là trúng độc thật.""Ai thế?" Giản Tĩnh giật mình, hy sinh lớn lao quá vậy.Tông Dã chỉ vào mặt mình.Cô: "...""Sẽ không chết người đâu, chỉ là bị khốn khổ một lúc thôi." Anh ta cười: "Hơn nữa, tên này cũng không chỉ là nhân viên phục vụ ở sân bay mà còn là nội ứng của bọn buôn lậu thuốc phiện nữa."Giản Tĩnh lập tức không đồng tình với ông ta nữa.Làm tốt lắm. 

Bạn cần đăng nhập để bình luận