Bị Bắt Thành Nhà Tiểu Thuyết Thiên Tài
Chương 166
Ánh mắt của Quý Phong bỗng chốc dừng lại trên cánh tay của người nam gãy xương, đủ nhìn rõ nhưng lại không thất lễ: “Tình trạng của anh hình như không cho phép anh lái xe, anh ngồi xe buýt tới sao?”Người nam gãy xương họ Chu nói: “Ừm, tôi bắt xe buýt đến thị trấn, nhưng không rõ lịch trình xe của bọn họ nên đã lỡ chuyến. Cũng may cô Sài ở rất gần nơi tôi đi nên đã xin cô ấy cho tôi đi nhờ.”Phóng viên Sài gật đầu nói theo: “Đúng vậy, chúng tôi gặp nhau ở khách sạn trong thị trấn.”Quý Phong gật đầu: “Hôm nay anh có từng ra ngoài không?”Người nam gãy xương họ Chu nói: “Ngoại trừ đi vệ sinh thì tôi căn bản chưa từng ra khỏi phòng.” Anh giơ cánh tay lên cười khổ: “Tôi như thế này cũng không tiện làm gì nhỉ?”“Đến lượt cô.” Quý Phong chỉ vào tóc búi củ tỏi và nói: “Tên cô là gì?”Búi củ tỏi nói: “Tên tôi là Cam Mẫn, là bạn cùng lớp với bọn họ, đều là thành viên của câu lạc bộ ngoài trời.” Trông cô ta khá ngoan ngoãn, tính cách hơi rụt rè sợ sệt, không đợi Quý Phong hỏi, đã chủ động giải thích: “Sau khi Tiểu Văn và tôi quay về đã ở trong phòng suốt, không tính đi vệ sinh thì chỉ mới đi có một lần.”Quý Phong đối xử với kẻ tình nghi biết phối hợp bằng thái độ rất là thân thiện: “Đã làm những gì?”Tóc búi củ tỏi ngại ngùng nhìn nhân viên phục vụ nữ một cái, rồi thì thầm: “Cơm không ngon lắm, tôi xuống lầu mượn lò vi sóng hâm đồ ăn vặt.”“Mấy giờ?”“Mười ba giờ?” Cô ta không chắc lắm: “Khi tôi vào bếp, cô ta còn đang rửa chén.”Cô ta là nói nhân viên phục vụ nữ kia.Nhân viên phục vụ nữ trợn tròn mắt, nhưng cô vẫn chứng thực lời khai của Cam búi tóc củ tỏi: “Đúng vậy, chúng tôi còn nói chuyện mấy câu.”Cam búi tóc củ tỏi nói: “Tôi quên mất là bao nhiêu lâu rồi, dù sao cũng cùng lắm là năm phút thì tôi đi lên lầu.”“Sau đó thì không xuống nữa?”Cô ta lắc đầu.Quý Phong trầm ngâm một lúc rồi nói: “Được rồi, bạn của cô bị thương, lát nữa tôi sẽ hỏi. Bây giờ tôi mong mọi người có thể tạm thời ở lại đây, đừng đi đâu cả.” Rồi lại chỉ vào nhân viên phục vụ nữ nói: “Có thể cho tôi mượn nhà kho của các người dùng tạm một chút không, không thể để thi thể bên ngoài được.”Nhân viên phục vụ nữ có vẻ không muốn cho lắm, nhưng mà so với để trong những căn phòng khác, nhà ăn hay nhà bếp thì nhà kho vẫn là sự lựa chọn tốt nhất.“Được thì được” Cô ta nói: “Chỉ là hơi xui xẻo.”Quý Phong mỉm cười.Ngoại hình chính là giấy thông hành vĩnh cửu, cô em đó cúi đầu nhận thua, đưa anh đến nhà kho.Quý Phong và Giản Tĩnh hợp sức di chuyển cái xác đến nhà kho.Giản Tĩnh hỏi: “Khẩu cung sao rồi?”“Chỉ có thể phán đoán tình huống sơ bộ, chẳng phát hiện được gì cả.” Anh hỏi: “Còn cô thì sao?”Giản Tĩnh chớp mắt: “Không còn nghi ngờ gì nữa, chính là cương thi giết, trên đầu cậu ta còn có lông gà.”Quý Phong nhướng mày: “Thế thì thú vị rồi, tai nạn của bọn họ vừa xảy ra đêm hôm qua.”“Cho nên” Cô hỏi với giọng rất kiên quyết: “Là tai nạn xe à?”“Nếu không thì sao?” Quý Phong lắc đầu.Chuyện này cũng không có gì khó đoán, đầu tiên, cương thi không hề tồn tại, nghĩ đến thái độ kỳ lạ của bọn họ, chắc cũng không có ý định tạo ra dấu vết, lòe thiên hạ để thu hút sự chú ý của người khác. Đáp án đó quá rõ ràng, bọn họ quả thực đã tông phải thứ gì đó, nhưng không biết tại sao lại quyết định giấu diếm.Nhưng chiếc xe bị lõm lớn như vậy, ai cũng có thể nhìn thấy, mượn cớ là do cương thi chỉ hòng che giấu người khác mà thôi.Quý Phong kết luận: “Tự nghĩ mình thông minh, hi vọng bọn họ đừng thật sự tông trúng người.”“Mọi người đều có tâm lý may rủi.” Giản Tĩnh đeo găng tay và bắt đầu cởi quần áo thi thể: “Nếu không, làm sao có nhiều mưu ma chước quỷ như vậy?”Quý Phong đồng ý, thở dài một hơi, sau đó chuyển chủ đề: “Cô Giản, động tác cô cởi quần áo cho thi thể, có phải quá thành thạo rồi không?”Giản Tĩnh khựng lại, sau đó chậm rãi dừng lại: “Vậy thì anh làm đi.”“Cô khách sáo quá rồi, tôi có thể tự mình làm được.” Anh làm động tác mời: “Tiếp tục cho vị này đi.”“Trong công việc, lúc nào anh cũng nói năng bậy bạ như thế sao?” Giản Tĩnh khá khó chịu.Quý Phong giúp cô nhấc cái xác cứng ngắc lên, mỉm cười nói: “Còn tệ hơn thế, không thể lấy người chết ra đùa được, chỉ đành lôi đồng nghiệp ra đỡ thôi. Nếu không từ sáng đến tối hết mưu sát rồi lại đế tử thi, nhất định sẽ điên mất.”Nhưng lắm mồm vẫn là lắm mồm, động tác của anh không chút do dự, cẩn thận kiểm tra bề mặt thi thể của nạn nhân: “Trên người cậu ta không có vết thương nào khác.”Giản Tĩnh hỏi: “Nếu là anh, có thể làm được không?”“Tay không chắc chắn không được.” Quý Phong không phải pháp y, hứng thú với thi thể có hạn. Sau khi xác định được nguyên nhân nguyên nhân cái chết thì lật lại những thứ khác: “Có manh mối của hung khí không?”Kỳ thật Giản Tĩnh rất muốn có một cơ hội giải phẫu tử thi, nhưng nghĩ đến thẻ sơ cấp và môi trường không tốt, cô đành phải từ bỏ ý nghĩ, chú tâm kiểm tra vết thương.“Trước hết, loại trừ vết thương do ngã từ trên cao, cậu ta không có dấu vết gãy xương, trầy xước, tụ máu, không có vết xước, sọc hoặc hình tam giác ở vết thương, cũng không có vụn đá hay vụn gạch còn sót lại trên tóc, cũng có thể tạm thời loại trừ do gạch làm bị thương.”Giản Tĩnh dùng điện thoại chụp lại nhiều góc, rồi phân tích: “Bây giờ không thể nhìn thấy hộp sọ, tôi chỉ có thể sờ một chút, cảm thấy không phải vết gãy xương hình tam giác hay hình vuông.”Quý Phong sờ cằm nói: “Nói như thế, cũng có thể loại trừ vết thương do rìu gây ra?”“Đúng, búa, gậy hình tròn hoặc là theo một hình bất quy tắc.” Cô gật đầu: “Đây rất có thể có hai loại hung khí.”“Nói thường thấy thì rất thường thấy, không khó tìm cũng không dễ tìm.” Anh nói.Giản Tĩnh: “Có Lumino trong hộp trang điểm.”Sau đó Quý Phong mới nhìn thấy cái hộp xách tay bên cạnh, một chiếc hộp da bò kiểu dáng phục cổ, chắc chắn người ta sẽ nghĩ nó chứa đầy nước hoa và son môi. Nhưng khi anh mở nắp ra, bên trong là thuốc thử luminol và một số bàn chải.Anh nhìn nhiêu đây là đủ rồi: “Không đến nỗi vậy chứ.”“Đây chỉ là ngụy trang thôi.” Cô nhấn mạnh.Quý Phong suy nghĩ cũng cảm thấy rất có lý, nếu con gái bình thường để một chiếc hộp đồ nghề trong cốp xe thì rất dễ thu hút sự chú ý không đáng có.“Hi vọng chúng ta có thể may mắn một chút.” Anh lắc lắc cái bình xịt nước.Thế nhưng, ông trời đã không nghe thấy lời cầu nguyện của anh.Quý Phong dành ra mấy chục phút ở khu vực chung, tìm các đồ vật phù hợp với yêu cầu: Chài cán bột, xẻng, búa... nhưng không thấy thứ nào xuất hiện phản ứng với lumino.Vẫn chưa tìm được tung tích của hung khí.Anh đành bắt đầu giai đoạn tiếp theo của kế hoạch… Đưa những người bị tình nghi về phòng mình, sẵn tiện kiểm tra hành lý của bọn họ.Lúc này, tính ưu việt của thân phận hợp pháp mới hiện ra, nếu là Giản Tĩnh, dù có nói đến mỏi miệng cũng chưa chắc có thể lục soát người. Nhưng Quý Phong thì không có áp lực, tuy mọi người đều không tình nguyện, nhưng cũng không lên tiếng từ chối.Người đầu tiên đương nhiên là tóc đuôi ngựa và tóc búi củ tỏi ở phòng 202.Quý Phong bảo tóc búi củ tỏi đi bầu bạn với nhân viên phục vụ nữ, khép hờ cửa và hỏi một mình cô ấy.Khác với lần thẩm vấn trước, anh không trực tiếp đi thẳng vấn đề mà trước tiên quan tâm đến vết thương của cô gái: “Sức khỏe cô vẫn ổn chứ? Có cần đến bệnh viện không?” “Tốt hơn nhiều rồi, chỉ cần không xuống dưới đất thì sẽ không đau.” Sắc mặt của tóc đuôi ngựa không dễ chịu cho lắm, tinh thần tạm ổn: “Tôi nghe Tiểu Mẫn nói, anh là cảnh sát? Cổ Dược chết rồi?”Quý Phong nói: “Đúng, cho nên tôi cũng cần phỏng vấn cô theo thông lệ, chiều hôm nay cô đã làm gì?”Tóc đuôi ngựa lập tức đáp: “Tôi luôn ở trong phòng, chỉ bảo Tiểu Mẫn đưa tôi đi vệ sinh một lần.”Quý Phong mỉm cười, giọng điệu ôn hòa nói: “Cô Cao Văn, trước mắt cô là người không có hiềm nghi nhất, cho nên, tôi có một số vấn đề nhạy cảm muốn hỏi cô.”Tóc đuôi ngựa vội liếc một cái, nét mặt hơi cảnh giác: “Vấn đề gì thế?”“Trước đây các người từng nhắc đến một người, tên là cái gì Sướng...” Anh làm ra vẻ trầm ngâm: “Có thể nói một chút với tôi về cậu ta được không?”Tóc đuôi ngựa lập tức từ chối: “Không có gì để nói cả, anh ấy có liên quan gì đến chuyện hôm nay sao? Tôi không muốn trả lời những vấn đề riêng tư không cần thiết.”“Cô Cao, cô nhầm rồi, tôi nghĩ chuyện này rất quan trọng.” Vẻ mặt của Quý Phong trở nên nghiêm túc: “Năm người các cô đã cùng nhau đi du lịch, một người đột nhiên chết đi. Cậu ta không xung đột gì với những người khách khác, ngược lại có chút mâu thuẫn với bạn bè… Cô sẽ không nghĩ chuyện này có thể giấu được người khác đâu nhỉ?”Tóc đuôi ngựa cao giọng nói: “Anh đang nghi ngờ chúng tôi?”“Người nào tôi cũng nghi ngờ như nhau cả.” Quý Phong nói: “Xin cô hãy trả lời thẳng thắn câu hỏi của tôi.”Tóc đuôi ngựa thẳng thừng nói: “Tôi không có gì để nói.”Quý Phong lắc đầu, giọng điệu bình tĩnh: “Chỉ cần tín hiệu phục hồi, tôi có thể tra ra những thông tin này bất cứ lúc nào. Nhưng mà cô Cao, thái độ như thế này rất bất lợi cho cô đấy.”“Vậy thì sao?” Tóc đuôi ngựa lạnh lùng nói: “Lẽ nào chân tôi bị thương còn có thể giết người được sao?“Đương nhiên là có độ khó.” Quý Phong khẽ cười, thầm nghĩ mấy năm nay kẻ tình nghi thật sự rất dễ lừa, nói cô ta bị nghi ngờ ít nhất, thì tưởng bản thân có thể vô tư? Anh có thể quay xe bất cứ lúc nào: “Nhưng nếu hung thủ có đồng phạm thì sao?”Nét mặt của tóc đuôi ngựa bỗng chốc cứng đờ.Anh nói: “Phối hợp điều tra, chỉ có lợi cho cô và bạn cô, chứ không hề có hại.”Cô gái cắn môi im lặng một lúc rồi đáp qua loa: “Chu Sướng vốn là thành viên câu lạc bộ chúng tôi, nhưng anh ấy đã đột ngột qua đời vào năm ngoái, chỉ đơn giản vậy thôi.”“Mạo muội hỏi một chút, cậu ấy và các người chỉ là quan hệ bạn bè thôi sao?” Quý Phong chăm chú nhìn cô ta.Tóc đuôi ngựa rất chắc chắn: “Đúng, con người anh Sướng rất tốt, cũng rất quan tâm đến chúng tôi, mọi người đều rất thích anh ấy, chỉ như thế thôi.”“Tại sao cậu ta lại qua đời?”“Tai nạn leo núi.” Cô ta nói.Quý Phong gật đầu cũng không hỏi thêm, thay vào đó yêu cầu cô ta mở vali và chụp ảnh vật dụng tùy thân của bọn họ.Hai cô gái mang theo một số thiết bị leo núi, thứ có thể làm hung khí chỉ có gậy leo núi làm bằng hợp kim nhôm. Mặc dù Quý Phong không nghĩ sau khi đánh mạnh nó vẫn có thể duy trì được hình dạng ban đầu, nhưng anh vẫn ‘mượn’ nó đi.Anh không quan tâm những thứ khác… Mấy đồ dùng của phụ nữ rất là phức tạp, vẫn nên để người có chuyên môn phân biệt.Ở những phòng khác cũng diễn ra trình tự như thế, anh chụp ảnh lại, rồi rời đi trước ánh mắt khó chịu của chủ nhân nó.Cuối cùng, đến gặp Giản Tĩnh trong phòng 204.Đây là phòng của nạn nhân, cũng là phòng tiêu chuẩn, chỉ có một mình anh ta ở đây.“Cô Giản.” Quý Phong đóng cửa lại, đầy vẻ mong đợi: “Cho tôi chút tin tốt đi.”Giản Tĩnh hỏi: “Anh muốn nghe kết luận hay là nghi điểm?”“Thật tuyệt, tôi muốn nghe cả, cô cứ từ từ nói.” Vụ án có chút phức tạp, nhưng tâm trạng của Quý Phong rất tốt. Các đồng nghiệp của anh nói cũng đúng, phá án cùng với một cô gái xinh đẹp thật sự rất thú vị.Giản Tĩnh nói kết luận đầu tiên trước: “Tên này cũng không phải là người tốt lành gì.”Quý Phong rất nhạy bén khi xử lý vụ án, có thể phân biệt chính xác ý nghĩa trong lời nói của cô: “Nghe có vẻ là một gã rất thích đùa giỡn với tình cảm?”“Cậu ta lưu những bức ảnh riêng tư của những cô gái khác.” Cô mở máy tính bảng của nạn nhân lên, lướt vài bức ảnh: “Tôi đếm có khoảng năm, sáu… nhìn cái gì mà nhìn?”Quý Phong sững sờ: “Tôi đang xem chứng cứ, không được sao?”“Tốt hơn là không.” Giản Tĩnh khóa màn hình, giấu máy tính bảng sau lưng, nghiêm nghị nói: “Đều là hình con gái.”“Cô Giản, cô đừng nghĩ tôi như thế chứ...” Anh suy nghĩ một lúc, nói một cách khéo léo: “Không chuyên nghiệp, lấy ra đây tôi coi một chút… Ài, tôi chỉ coi một chút thôi, có cần giơ tay biểu thị sự trong sạch không?”Cô do dự một lúc, cuối cùng không có tự tin để giữ lại bằng chứng, bực bội giao cho anh.Quý Phong mở bức ảnh ra, nghiên cứu cẩn thận một lúc, cuối cùng ‘phụt’ cười một tiếng trước ánh mắt dò xét của cô.“Ý gì đây?” Cô bực bội nói.Quý Phong không đáp ngược lại hỏi: “Cô có nghĩ đây là một vụ giết người vì tình? Hai cô gái?”Giản Tĩnh: “Có một chút.”“Vậy cô quay xe rồi.” Anh hớn hở trả lại chiếc máy tính bảng cho cô: “Ảnh là một bộ, góc chụp trông giống như chụp lén, nhưng rất có thể cô gái đã tự chụp để bán lấy tiền.”“?” Cô không thể tin được: “Anh có chứng cứ gì không?”“Tôi từng điều tra những vụ án kiểu này, các bức ảnh cũng na ná như nhau, chắc là không sai.” Quý Phong nói: “Nếu không tin, đợi tín hiệu hồi phục cô có thể tra cứu, hai năm gần đây có rất nhiều vụ như thế, không biết các cô gái bây giờ đang nghĩ gì.”Anh lắc đầu, rồi lại bắt đầu nghiêm túc: “Còn nghi điểm?”“Nước trong phòng đều đã uống hết rồi.” Giản Tĩnh nói đến một vấn đề khá tầm thường “Tôi tính dung lượng nước, hai lon co ca, hai chai nước suối, đã hơn một lít.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận