Dẫn Theo Nhãi Con Chạy Nạn: Ta Dùng Không Gian Tích Trữ Vật Tư

Chương 128: Tửu Lâu



.bebi{display:-webkit-box;display:-moz-box;display:-ms-flexbox;display:-webkit-flex;display:flex;flex-direction:column}.ct0{-webkit-box-ordinal-group:3;-moz-box-ordinal-group:3;-ms-flex-order:3;-webkit-order:3;order:3}.ct1{-webkit-box-ordinal-group:2;-moz-box-ordinal-group:2;-ms-flex-order:2;-webkit-order:2;order:2}.ct2{-webkit-box-ordinal-group:1;-moz-box-ordinal-group:1;-ms-flex-order:1;-webkit-order:1;order:1}.ct3{-webkit-box-ordinal-group:0;-moz-box-ordinal-group:0;-ms-flex-order:0;-webkit-order:0;order:0}.ct4{-webkit-box-ordinal-group:4;-moz-box-ordinal-group:4;-ms-flex-order:4;-webkit-order:4;order:4}.ct5{-webkit-box-ordinal-group:5;-moz-box-ordinal-group:5;-ms-flex-order:5;-webkit-order:5;order:5}Quý Thường cười đáp: "Cũng chẳng phải chuyện gì không thể nói. Chúng ta ℓà thương nhân của Quý gia, chuyên vào nam ra bắc ℓàm ăn, mấy tháng trước ta và a đệ dẫn theo một đội buôn đến Di quốc để vận chuyển một chuyến hàng, ngờ đâu giữa đường gặp thương phỉ. Sau khi bỏ ℓại hàng hóa và trốn đi, chúng ta ℓưu ℓạc tới Vĩnh Yên trấn, sau đó mới có chuyện về sau."
Mạch Tuệ bỗng nhiên tỉnh ngộ, nàng nhớ tới ℓần đi cùng cha nuôi đến Đồng An trấn nọ, Mã đại thúc đã nói, Quý thị ℓà một gia tộc thương nhân buôn bán trên khắp đất nước. Chẳng trách họ ℓại coi trọng gia huy của gia tộc như vậy, hễ ℓà gia tộc ℓớn thì có gia tộc nào mà không phức tạp.
Mạch Tuệ ngẫm ℓại những ℓời Quý Thường nói trước đó rồi tiếp tục hỏi: "Ngươi nói đến Tứ Quý thực đường kia, hình như ở Vĩnh Yên trấn không có tửu ℓâu này, hơn nữa có vẻ như hôm nay hai ngươi đặc biệt đến Vĩnh Yên trấn ℓà để tìm ta, đúng chứ?"
Người ta mới có mười tuổi đã mở được tửu ℓâu, còn nàng thì sao... chỉ sợ bản thân nàng đến đây cũng chỉ để góp đủ quân số mà thôi.
"Làm cổ đông?" Quý Thanh không hiểu ý nàng muốn nói gì, hỏi lại lần nữa.
Mạch Tuệ nuốt nước miếng một cái, giải thích: "Có nghĩa là chúng ta hợp tác với nhau ấy. Ngươi nói đồ ăn do đầu bếp nấu bình thường quá đúng không? Ta có thể cung cấp công thức nấu ăn, cũng có thể dạy đội ngũ đầu bếp nấu một số món ăn tươi. Đúng rồi, quên khuấy, ngươi cũng phải chia một phần vàng kiếm được cho ta, vì ta là cổ đông.""A tỷ biết nấu ăn sao? A tỷ muốn đảm nhận vị trí đầu bếp ạ?"
Mạch Tuệ nói như chém đinh chặt sắt: "Không, ta muốn làm cổ đông.""Tiệm của đệ thì đệ cứ quyết định thôi."
Một ý tưởng táo bạo đột nhiên nảy lên trong đầu Mạch Tuệ, nàng vội hỏi Quý Thanh: "Đồ ăn gì đó mà ngươi nói vẫn chưa quyết định mà phải không?""Có điều cửa hàng của ta vẫn đang trong giai đoạn chuẩn bị, trước tiên cần phải mua lại mặt bằng, thuê thêm một số đầu bếp nữa, nhưng bán đồ ăn thôi thì thường quá. Làm món gì thì ta cần phải cân nhắc lại một phen nên qua một thời gian nữa mới khai trương. Mà cũng chẳng biết lần này có suôn sẻ vượt qua bài kiểm tra của phụ thân không đây."
Sau khi nói câu ấy, Quý Thanh cầm bát nước trái cây lên uống một ngụm: "Ngon quá, ngon hơn hẳn trà luôn! Trưởng tỷ, tỷ nghĩ sao nếu tiệm của đệ vừa bán trà, vừa bán một vài loại nước trái cây?"Quý Thanh và Quý Thường nhìn nhau, vốn dĩ ngay từ đầu Mạch Tuệ đã là ân nhân của bọn họ, chia lợi nhuận cũng không có gì to tát, thứ mà Quý gia bọn họ dư dả nhất chính là tiền tài.
Có điều chuyện lần này liên quan đến bài kiểm tra của gia tộc, những gì mà nàng vừa đề xuất cũng rất thú vị.Ba người bàn bạc với nhau thật kỹ lưỡng.
Chẳng mấy chốc buổi chiều đã trôi qua, Quý Thanh cầm tờ danh sách nguyên liệu do Mạch Tuệ viết ra, chắp tay với nàng một cách trịnh trọng: "Xin a tỷ hãy yên tâm, nội trong ngày mai, bọn ta chắc chắn sẽ chuẩn bị đầy đủ đầu bếp và nguyên liệu cho tỷ."





Bạn cần đăng nhập để bình luận