Dẫn Theo Nhãi Con Chạy Nạn: Ta Dùng Không Gian Tích Trữ Vật Tư

Chương 224: Bắt Thỏ



.bebi{display:-webkit-box;display:-moz-box;display:-ms-flexbox;display:-webkit-flex;display:flex;flex-direction:column}.ct0{-webkit-box-ordinal-group:2;-moz-box-ordinal-group:2;-ms-flex-order:2;-webkit-order:2;order:2}.ct1{-webkit-box-ordinal-group:1;-moz-box-ordinal-group:1;-ms-flex-order:1;-webkit-order:1;order:1}.ct2{-webkit-box-ordinal-group:0;-moz-box-ordinal-group:0;-ms-flex-order:0;-webkit-order:0;order:0}.ct3{-webkit-box-ordinal-group:5;-moz-box-ordinal-group:5;-ms-flex-order:5;-webkit-order:5;order:5}.ct4{-webkit-box-ordinal-group:3;-moz-box-ordinal-group:3;-ms-flex-order:3;-webkit-order:3;order:3}.ct5{-webkit-box-ordinal-group:4;-moz-box-ordinal-group:4;-ms-flex-order:4;-webkit-order:4;order:4}.ct6{-webkit-box-ordinal-group:6;-moz-box-ordinal-group:6;-ms-flex-order:6;-webkit-order:6;order:6}Mẹ nuôi cau mày, Tuệ nha đầu này ℓúc nào cũng có thể chịu khổ rất tốt, nhưng bây giờ ℓại yếu ớt thế này chắc chắn ℓà đã đói ℓắm rồi.
"Vậy thì để Nhị Ngưu đi cùng con đi, để khỏi ℓạc đường, cẩn thận một chút." Mẹ nuôi nói.
Mạch Tuệ ôm mẹ nuôi thật chặt: "Vâng, con đi xem thử một chút!"
“A tỷ, đệ cũng muốn đi.” Mạch Cốc ℓó cái đầu nhỏ ra nói, thầm nghĩ đi bắt thỏ chắc chắn sẽ rất vui.
Mạch Tuệ ℓặng ℓẽ ℓiếc nhìn nó, mỉm cười.
“Được rồi a tỷ, đệ chờ tỷ về, cố ℓên nha!” Mạch Cốc chân thành ℓàm một động tác cổ vũ.
"Đi thôi, Nhị Ngưu ca."
Khi Mạch Tuệ bước vào nông trường không gian, ngỗng lớn hưng phấn lạ thường sải rộng cánh lao về phía trước, vươn cổ cọ qua cọ lại ống quần của Mạch Tuệ, xiêu xiêu vẹo vẹo.
Hai con gấu đen đang suy nghĩ về cách bắt cá trong hồ thì nghe thấy tiếng Mạch Tuệ gọi, chúng vội vàng chạy đến vây quanh Mạch Tuệ nói chuyện bằng tiếng gấu.
"Chủ nhân chủ nhân, tại sao đại ca của bọn ta vẫn chưa về?"
"Đúng vậy, chúng ta rất nhớ đại ca!"Mạch Tuệ liếc nhìn Tôn Nhị Ngưu: "Nhị Ngưu ca, huynh đứng đây đi, muội đi tiểu tiện một chút."
“Ồ, được.” Thấy Mạch Tuệ đang đi về phía sườn núi nhỏ phía trước, Tôn Nhị Ngưu vội vàng quay lưng lại giúp nàng canh chừng xung quanh.
Mạch Tuệ nấp sau sườn núi nhỏ, tranh thủ nhanh chóng vào trong không gian.
"Giáp, Ất, nhanh lên, mau tìm giúp ta hai con thỏ!"Mạch Tuệ kéo Tôn Nhị Ngưu đứng dậy, lấy một vài vũ khí đơn giản rồi bắt đầu đi về phía sườn núi xa xa dưới ánh trăng.
"Đêm hôm khuya khoắt thế này tìm một cái hang khó đấy, chắc cũng không tìm được đâu. Tuệ Nhi muội muội, chúng ta đi dạo một chút rồi về thôi." Tôn Nhị Ngưu nói.
Mạch Tuệ tập trung chăm chú quan sát xung quanh, đột nhiên tìm thấy một cái hang bên cạnh một sườn núi nhỏ cách đó gần mười mét.
Đó là hang thỏ...Tôn Nhị Ngưu vui mừng rạng rỡ: "Có thật này! Tuệ nhi muội muội, muội giỏi thật đó!"
Đã quang minh chính đại có đồ ăn, nhiệm vụ hoàn thành, Mạch Tuệ ôm con thỏ, vỗ vỗ đất bẩn trên người nó: "Đi thôi, trở về ăn một bữa no nê đi!"
Mạch Tuệ và Tôn Nhị Ngưu trở về mỗi người cầm theo một con thỏ, những người xung quanh lập tức trở nên sôi nổi.
"Ở đây có thỏ, có thật này!"Mạch Tuệ bế ngỗng lớn lên, vuốt ve bộ lông của nó rồi nói với hai con gấu đen: "Nó bây giờ luôn theo sát bảo vệ ta suốt mười hai canh giờ rồi, hai ngươi không cần lo, bây giờ giúp ta tìm thỏ trước đi, thời gian không còn nhiều."
“Được, để đó cho ta, hang thỏ ở đâu trong rừng ta nắm rõ như lòng bàn tay!” Gấu đen Ất rất đắc ý đứng lên, vỗ vỗ móng vuốt trước ngực giống như con người vỗ ngực chắc chắn.
Nó nói không sai, quả nhiên nó đã đưa Mạch Tuệ đi tìm được rất nhiều hang thỏ, thỏ khôn đào ba hang, Mạch Tuệ phải mò mẫm rất nhiều hang mới bắt được hai con thỏ rừng nhưng cũng không mập lắm.
Mạch Tuệ mang ra khỏi không gian, nhân lúc Tôn Nhị Ngưu không để ý, nàng vội vàng nhét hai con nhỏ vào cái hang nhỏ bên cạnh sườn núi nhỏ.Sau đó, nàng hưng phấn la lên: "Nhị Ngưu ca, trong hang thỏ hình như có thứ gì đó!"
Tôn Nhị Ngưu đột nhiên quay đầu lại, thấy Mạch Tuệ đã nằm rạp xuống mặt đất từ lúc nào, tay đang đào bới thứ gì đó.
Mạch Tuệ giả vờ bắt một con thỏ một cách khó khăn, sau đó để một con thỏ khác nhân cơ hội chạy ra ngoài cho Tôn Nhị Ngưu nhìn thấy.
Tôn Nhị Ngưu phản xạ có điều kiện ngay lập tức rút chiếc chông gỗ trong tay ra, đâm con thỏ rồi phóng nhanh về phía nó, đúng lúc tóm được cái đuôi ngắn của nó."Đi, chúng ta cũng đi thử xem!"
Nói xong, rất nhiều người mang theo một vài cây chông gỗ hoặc cầm lấy con dao lớn cướp được từ những tên thổ phỉ, bắt đầu hào hứng tìm bắt thỏ và chuột đồng.




Bạn cần đăng nhập để bình luận