Dẫn Theo Nhãi Con Chạy Nạn: Ta Dùng Không Gian Tích Trữ Vật Tư

Chương 417: Tìm Người



.bebi{display:-webkit-box;display:-moz-box;display:-ms-flexbox;display:-webkit-flex;display:flex;flex-direction:column}.ct0{-webkit-box-ordinal-group:3;-moz-box-ordinal-group:3;-ms-flex-order:3;-webkit-order:3;order:3}.ct1{-webkit-box-ordinal-group:1;-moz-box-ordinal-group:1;-ms-flex-order:1;-webkit-order:1;order:1}.ct2{-webkit-box-ordinal-group:2;-moz-box-ordinal-group:2;-ms-flex-order:2;-webkit-order:2;order:2}.ct3{-webkit-box-ordinal-group:5;-moz-box-ordinal-group:5;-ms-flex-order:5;-webkit-order:5;order:5}.ct4{-webkit-box-ordinal-group:0;-moz-box-ordinal-group:0;-ms-flex-order:0;-webkit-order:0;order:0}.ct5{-webkit-box-ordinal-group:4;-moz-box-ordinal-group:4;-ms-flex-order:4;-webkit-order:4;order:4}Mạch Tuệ gật đầu: "Cảm ơn hai vị thái y, mời người tiếp theo đi."
Sau khi dẫn hai thái y ra ngoài, Thấm Tuyết ℓập tức gọi hai người khác.
"Theo vi thần thì hai đứa trẻ vẫn bình thường, chúng chỉ đang ngủ thôi".
Vì thái độ của Mạch Tuệ rất hiền hòa, sau khi từng thái y chẩn đoán đều nói ℓời cảm ơn, những thái y vào sau cũng thả ℓỏng hơn không ít, nói chuyện cũng thoải mái hơn, khó tránh có vài người phỏng đoán kinh hãi đến thế. Tuy nhiên, kết ℓuận của hầu hết các thái y đều ℓà ℓinh hồn của Mạch Lạp và Mạch Cốc bị thiếu.
Tử Đường cung, Mạch Tuệ đuổi theo, nhìn thấy long bào màu vàng sáng biến mất bên lối đi phía đông, chính là Lê Hoa các này. Mạch Tuệ cùng Thấm Tuyết đến gần, công công đứng canh cửa thấy nàng là Thần nữ, lập tức cúi người hỏi.
"Thần nữ có chuyện gì quan trọng sao, bây giờ Bệ hạ đang chuẩn bị dùng bữa tối, chi bằng..."
"Xin công công hãy thông báo giúp ta một tiếng, thật sự có chuyện rất quan trọng."
"Vâng…""Bây giờ sắp đến bữa tối rồi, có lẽ hoàng thượng đang trên đường đến cung của phi tần trong hậu cung, còn cụ thể là vị phi tần nào thì chỉ có hoàng thượng mới biết."
"Sau bữa tối thì sao?"
Thấm Tuyết mỉm cười: "Nếu đã được lòng vua thì đương nhiên sẽ ngủ lại cung."
Mạch Tuệ sững sờ nhìn Thấm Tuyết, thầm nghĩ có nên đi quấy rầy luôn ngay bây giờ không hay tốt hơn hết là đợi hoàng đế tình chàng ý thiếp với hậu phi trước. Vớ vẩn, đương nhiên là phải nhân ngay bây giờ, trước khi trời tối phải nhanh chóng hỏi rõ ràng, lúc hoàng đế làm việc thì nàng cũng có thể đi làm việc của mình.Mạch Tuệ đeo mặt nạ lên, chạy ra ngoài.
Thấm Tuyết đuổi theo: "Đợi đã đại nhân, để nô tỳ chuẩn bị kiệu!"
"Quá chậm!" Mạch Tuệ trả lời: "Đi đường nào, ngươi mau dẫn ta đi, xem có thể cản ngài ấy lại giữa đường hay không."
Mạch Tuệ chạy thật nhanh, kéo theo Thấm Tuyết thở hổn hển, cuối cùng khi đi ngang qua một cung điện thì nhìn thấy hoàng đế đang cùng một phi tần vào trong."Ta và Như Dã tình cảm như huynh đệ, nếu ngươi đã là muội muội của Như Dã, lại có thân phận như vậy, trẫm cũng không tiện quy củ quá nhiều với ngươi. Ngồi xuống ăn đi, ăn xong rồi có việc gì hãy nói với trẫm."
Mạch Tuệ gật đầu ngồi xuống bên cạnh hắn ta, nữ nhân bên cạnh Nguyên Dận lập tức đến bên cạnh Mạch Tuệ rót trà cho nàng. Bữa tối ở chỗ của phi tần đơn giản hơn nhiều, một con cá, một bát trứng hấp, hai món rau, có lẽ vì hoàng đế đến nên còn có thêm một con gà hầm.
Mạch Tuệ nhìn chằm chằm những món ăn trước mặt, nhận lấy tách trà thơm ngát nhẹ nhàng từ tay nữ nhân bên cạnh rồi nói: "Cảm ơn..."
Tay nữ nhân kia khựng lại một chút, trong lòng cảm thấy giọng nói này vô cùng quen thuộc, nàng ấy không nhịn được nhìn về phái mặt nạ của Thần nữ, muốn xem thử dung mạo sau mặt nạ.Nếu nghe vào tai người khác thì đó đều là những lời nói xằng nói bậy.
Sức mạnh của Tiểu Quai là sức mạnh của thời gian và không gian, Mạch Tuệ vẫn tin vào những gì thái y nói, có lẽ nó đã vô tình mang linh hồn của hai con đứa trẻ đến một thời gian và không gian khác. Dù sao thì ngay cả linh hồn của mình có thể xuyên qua. Chỉ là suy nghĩ này vẫn cần được xác nhận.
Mạch Tuệ cảm thấy cần phải đi tìm hoàng đế.
"Thấm Tuyết, bình thường giờ này hoàng thượng đang làm gì?"Tào công công quay đầu đi vào, một lúc sau mới đi ra, nói với Mạch Tuệ: "Bệ hạ nói, nếu Thần nữ đã đến thì ắt hẳn phải có việc, xin mời Thần nữ cùng đi vào dùng bữa tối rồi bàn luận."
Mạch Tuệ gật đầu, nhấc chân bước vào.

Phía sau tấm bình phong, Nguyên Dận đang ngồi trên bàn ăn, bên cạnh có một nữ nhân đang cúi đầu, thậm chí khi Mạch Tuệ bước vào, nàng ấy còn không ngẩng đầu nhìn lên.
"Không được vô ℓễ với Thần nữ." Giọng Nguyên Dận hơi ℓạnh ℓùng.





Bạn cần đăng nhập để bình luận