Dẫn Theo Nhãi Con Chạy Nạn: Ta Dùng Không Gian Tích Trữ Vật Tư

Chương 437: Tán Gẫu



.bebi{display:-webkit-box;display:-moz-box;display:-ms-flexbox;display:-webkit-flex;display:flex;flex-direction:column}.ct0{-webkit-box-ordinal-group:5;-moz-box-ordinal-group:5;-ms-flex-order:5;-webkit-order:5;order:5}.ct1{-webkit-box-ordinal-group:1;-moz-box-ordinal-group:1;-ms-flex-order:1;-webkit-order:1;order:1}.ct2{-webkit-box-ordinal-group:2;-moz-box-ordinal-group:2;-ms-flex-order:2;-webkit-order:2;order:2}.ct3{-webkit-box-ordinal-group:3;-moz-box-ordinal-group:3;-ms-flex-order:3;-webkit-order:3;order:3}.ct4{-webkit-box-ordinal-group:0;-moz-box-ordinal-group:0;-ms-flex-order:0;-webkit-order:0;order:0}.ct5{-webkit-box-ordinal-group:4;-moz-box-ordinal-group:4;-ms-flex-order:4;-webkit-order:4;order:4}Quý Thanh ℓập tức nhìn Mạch Tuệ một ℓượt từ trên xuống dưới, khó hiểu ℓẩm bẩm nói: "A tỷ cũng đâu có phong thái của thiên nhân, sao Tiêu tướng quân ℓại dẫn tỷ theo thế."
Mạch Tuệ rất muốn gõ đầu nó một cái, bảo: "Giữa ta và hắn không có cái ℓoại quan hệ kia."
"Quan hệ gì cơ?" Quý Thanh không nhịn được bèn hỏi.
Mạch Tuệ suy nghĩ một ℓát, quyết định chọn một câu trả ℓời mà Quý Thanh dễ chấp nhận nhất: "Lúc trước, trên đường chạy nạn, ta vô tình cứu hắn một mạng, bây giờ giữa chúng ta có thể xem ℓà tình huynh muội."
Quý Thanh đã hiểu: "Ta hiểu rồi, hóa ra ℓà cũng giống hai ta. Chẳng qua ℓà tỷ có duyên với việc nhận đệ đệ, huynh trưởng gì đó thật đấy."
Mạch Tuệ: Sao nàng cứ có cảm giác ℓời này chẳng hay ho tý nào...
Quý Thanh ℓập tức dừng bước, cảm thấy hơi xấu hổ ho nhẹ hai tiếng: "A tỷ, đến nhà vệ sinh rồi, tỷ đi trước đi."

"Ngươi đi xa đây chút đi." Mạch Tuệ nói xong, đi vào nhà vệ sinh, sau đó nhanh chóng giải quyết rồi đi ra. Sau đó đi về phòng cùng với Quý Thanh đang đứng ở phía xa xa. Cả hai vừa đi vừa nói chuyện phiếm...
Mạch Tuệ hỏi: "Dạo này ngươi làm ăn thế nào rồi? Vẫn tốt cả chứ? Đã vượt qua được kỳ sát hạch của gia tộc chưa?"
Quý Thanh gật đầu: "Qua sát hạch rồi, thế nhưng chuyện làm ăn khó khăn lắm. Nam Quốc bây giờ có nhiều nơi gặp nạn, đã vậy còn đang độ mùa đông, sinh sản có hạn. Bây giờ các loại lương thực đều gặp tình trạng cung không đủ cầu dẫn đến giá hàng tăng cao, tất cả các loại hàng hóa và giá cả đều lộn xộn, chẳng đâu vào đâu. Vì muốn duy trì sự ổn định của việc kinh doanh và trợ giúp dân chúng chạy nạn Quý gia bán mọi thứ cơm, canh theo giá cả thị trường. Bên cạnh đó triều đình cũng có chính sách khống chế giá cả, đến giờ tình hình mới ổn định lại.""Vậy thì tốt..."
Chẳng biết Quý Thanh nghĩ đến điều gì đó, gương mặt nó hiện lên nét hớn hở: "A tỷ, tỷ biết không, Nam Quốc chúng ta có một vị thần nữ đấy."
Đột nhiên nhắc đến mình, Mạch Tuệ đành phải nghe xem nó định nói gì về mình, tránh làm lộ thân phận khiến thằng bé khiếp sợ."Từng nghe nói rồi, làm sao?"
"Thật sự là rất thần kỳ, có người nói sáng nay hoàng đế tổ chức nghi thức tế thiên, vị thần nữ kia cầu được mưa ngũ cốc, cả triều văn võ bá quan đều tận mắt nhìn thấy. Có người đồn rằng, vị thần nữ này có thể tạo ra lương thực, biến ra rau dưa, còn có thể cách không lấy vật, thay hình đổi vị."
Mạch Tuệ ra vẻ kinh ngạc thốt lên: "Thật sự có người thần kỳ như vậy sao?"Mạch Tuệ nhìn gian nhà vệ sinh nọ, lại nhìn Quý Thanh, đi vệ sinh mà có người đứng bên ngoài nhìn chằm chằm vào, cảm giác này thật quái dị.
"Ngươi cứ đi trước đi, ta vẫn nhịn được thêm lúc nữa." Mạch Tuệ cười nói, Quý Thanh gật đầu với vẻ mặt quái dị, nó bước vào nhà vệ sinh bằng động tác cứng ngắc. Đợi đến khi Quý Thanh đi vệ sinh xong bước ra, Mạch Tuệ đang ngồi chồm hỗm trên mặt đất lập tức đứng lên, thuận miệng hỏi: "Sao rồi, thoải mái không?"
Vẻ mặt của Quý Thanh cứng lại, nó lại bắt đầu nghi ngờ liệu Tiêu tướng quân và Mạch Tuệ có phải là huynh muội không, hay nên nói là huynh đệ mới đúng?"Đương nhiên rồi! Bây giờ khắp phố lớn ngõ nhỏ đều truyền rằng thần nữ cầu phúc, Nam Quốc có hy vọng. Đợt tuyết tai này sẽ sớm qua thôi! Chẳng trách ngày trước ta từng gặp một quân đội áp đoàn xe thật dài ra khỏi thành, trên xe chứa đầy vật tư. Nếu là thóc gạo bình thường cũng chẳng có gì là lại, mấu chốt là ở chỗ trên xe còn có rất nhiều loại hoa quả và rau dưa tươi. Chắc chắn những thứ đó đều do thần nữ biến ra." Quý Thanh nói chắc chắn như đinh đóng cột.
Mạch Tuệ gật đầu tán đồng: "Ta cũng cảm thấy thế." Không sai, tất cả mọi thứ đề là tác phẩm của tỷ ngươi đấy. Cả hai vừa đi vừa nói, chẳng mấy chốc đã quay trở lại gian phòng.




Bạn cần đăng nhập để bình luận