Dẫn Theo Nhãi Con Chạy Nạn: Ta Dùng Không Gian Tích Trữ Vật Tư

Chương 187: Bãi Chăn Nuôi



.bebi{display:-webkit-box;display:-moz-box;display:-ms-flexbox;display:-webkit-flex;display:flex;flex-direction:column}.ct0{-webkit-box-ordinal-group:4;-moz-box-ordinal-group:4;-ms-flex-order:4;-webkit-order:4;order:4}.ct1{-webkit-box-ordinal-group:3;-moz-box-ordinal-group:3;-ms-flex-order:3;-webkit-order:3;order:3}.ct2{-webkit-box-ordinal-group:0;-moz-box-ordinal-group:0;-ms-flex-order:0;-webkit-order:0;order:0}.ct3{-webkit-box-ordinal-group:2;-moz-box-ordinal-group:2;-ms-flex-order:2;-webkit-order:2;order:2}.ct4{-webkit-box-ordinal-group:5;-moz-box-ordinal-group:5;-ms-flex-order:5;-webkit-order:5;order:5}.ct5{-webkit-box-ordinal-group:1;-moz-box-ordinal-group:1;-ms-flex-order:1;-webkit-order:1;order:1}Tiểu Hùng hài ℓòng cười cười, sau đó gãi đầu nói với hai con gấu đen.
Nhưnrg chủ nhân của ta không có nhiều thức ăn như vậy để nuôi các ngươi...
Hắc Hùng Ất trầm mặc một ℓát, rồi đột nhiên ngẩng đầu ℓên như nghĩ ra một cách nào đó.
Đợi nàng tích điểm rồi mở khóa nông trường ℓà có thể đến cửa hàng hệ thống mua một số ℓợn, bò, và cừu nuôi, ổn định nguồn cung cấp thịt.
Buổi tối hai đứa trẻ trở về, không thấy ngỗng lớn và thỏ đâu, bĩu môi sắp khóc.
"Ôi, chúng không chết cũng không có đi đâu cả, a tỷ bắt chúng vào túi bách bảo rồi. Chúng ta phải rời khỏi thôn, tất nhiên cũng không thể bỏ lại chúng, phải không?"Bên cạnh đó, Mạch Tuệ còn bảo ba con gấu đào một con mương từ đồng cỏ vào rừng. Mạch Tuệ định sẽ làm một khe suối, cung cấp nguồn nước cho các loài động vật. Bãi chăn nuôi có vòng bảo vệ, động vật không thể vào, không thể xuống ao uống nước, nàng quyết định sẽ dẫn nước cho chúng. Đây là một công trình lớn, nhưng Mạch Tuệ cũng không vội vàng, cứ dùng thùng gỗ cho chúng uống nước trước đã.
Có ba con gấu đang theo dõi, những con thú ở môi trường xa lạ cũng không có lòng dạ giết chóc lẫn nhau, tất cả đều nâng cao cảnh giác.Nhân lúc trời chưa tối, Mạch Tuệ đi theo ba con gấu vào sâu trong rừng, bắt toàn bộ động vật gặp phải trên đường. Bãi chăn nuôi không gian lập tức trở nên náo nhiệt hơn, nhìn thấy có nhiều động vật đột nhiên xuất hiện như vậy, gà mái và ngỗng lớn sợ đến mức bay tứ tung, kêu cạc cạc không ngừng.
Mạch Tuệ vội vàng cho Hắc Hùng Ất vào trông coi, không được ăn gà mái và ngỗng, cả con thỏ đào hang ở phía đông khu rừng cũng không được động đến. Hắc Hùng Ất nhanh chóng giữ trật tự, lùa đàn thú vào rừng để thích nghi với môi trường mới.Mạch Tuệ đưa hai con gấu còn lại vào bãi chăn nuôi, sau đó bổ nhiệm Tiểu Hùng làm trưởng nhóm gấu, Hắc Hùng Giáp và Hắc Hùng Ất làm thành viên, thực hiện một số nhiệm vụ bảo đảm an ninh này nọ.
Nàng quy định không được ăn thịt gà mái, ngỗng và thỏ, đồng thời cũng bảo ba con gấu trông chừng những động vật khác, sau đó sẽ cho những động vật này một tuần để thích nghi với môi trường và xây tổ, còn lại thì cứ để chúng tuân theo quy luật của tự nhiên. Dù sao thì mỗi loài động vật đều có kỹ năng săn mồi và tránh né kẻ địch để sinh tồn.Mạch Cốc nửa tin nửa ngờ: "A tỷ, túi bách bảo cũng có thể chứa ngỗng sao?"
Mạch Cốc vừa nói xong, giây tiếp theo, một con ngỗng trắng lớn xuất hiện trong tay Mạch Tuệ.Kỳ thật để bắt được những động vật này không khó, thay vì nói bắt, đúng hơn là lừa.
Mạch Tuệ cho ba con gấu đào mấy cái hố lớn, đổ đầy nước linh tuyền vào, có nhiều động vật khát nước từ lâu, ngửi thấy hơi nước trong không khí lập tức chạy đến. Cứ đến một con nàng lại bắt một con, đến một đàn thì bắt một đàn. Cứ như vậy mãi đến tốt mịt, Mạch Tuệ mới luyến tiếc quay về.
Ngỗng ℓớn: ? Người ta vừa mới xây tổ xong, sao mới thoáng chốc đã ℓại đổi chỗ rồi?







Bạn cần đăng nhập để bình luận