Dùng Kỹ Năng Sinh Tồn Thời Mạt Thế, Ta Huấn Luyện Đỉnh Lưu Hot Toàn Mạng

Chương 1028

Chương 1028 

Thay đổi lớn như vậy, đáng ra trên mạng phải tìm được thông tin gì đó, nhưng vì đây là một hòn đảo tư nhân, người ngoài không thể tùy ý ra vào, do đó tìm khắp cả mạng, Tiêu Hòa cũng không tìm được bất kỳ manh mối nào có liên quan. 

  

Rõ ràng là đã lâu lắm rồi không có người đến đây, nơi này hoang vu cực độ, ngay cả con đường dẫn đến biệt thự cũng khó nhận ra. Hoắc An và Từ Nhất Chu đi dọn đường phía trước, mất khoảng nửa tiếng đồng hồ, cuối cùng bọn họ mới đến được căn biệt thự duy nhất trên đảo. 

  

Một ngày trước, tổng giám đốc đã cố ý cho người đến dọn dẹp và tiếp tế, phòng ốc khá sạch sẽ, nhưng vườn hoa héo úa khiến nơi này trông như bị bỏ hoang. 

  

Tường hơi ngả vàng, trên mặt còn có nhiều vết cào, có thể là do ở đây lâu rồi không có người ở, động vật trên đảo đã đột nhập vào để lại dấu vết. 

  

Nhìn khung cảnh trước mắt, Ôn Khả Khả cau mày. 

  

Hôm nay cô ấy trang điểm rất đẹp, lúc xuống tàu vẫn giống như một nàng công chúa, giờ trải qua một chặng đường dài nhọc nhằn, cô áy chẳng khác nào một bà điên vừa chạy ra khỏi bệnh viện tâm thần. 

  

"Em còn tưởng chúng ta thật sự đến đây nghỉ dưỡng..." 

  

Triều Nhan cười an ủi: "Ít nhất vẫn còn đồ ăn, chúng ta sẽ không đói bụng." 

  

Nói xong, cô ấy quay người đi vào bếp. 

  

Ngay sau đó, bên trong đột nhiên vang lên một tiếng kinh hô. 

  

Tiêu Hòa lập tức chạy vào trong, nhìn thấy cái tủ lạnh lớn không biết bị ai mở ra, đồ ăn vừa mới bỏ vào hôm qua đã đổ hết ra ngoài. 

  

Trái cây và rau củ quả bị ăn sạch, chỉ còn trơ lại từng cọng lá, hạt dẻ và đồ ăn vặt chuẩn bị cho mọi người cũng đã bị cắn mở, vỏ hạt rơi đầy trên sàn. 

  

Các loại đồ ăn chính và thịt cũng không thoát khỏi thảm họa. 

  

Hàng hóa mới được đưa vào hôm qua, là đồ ăn đủ cho chín người và một con chó tiêu dùng trong một tuần, chỉ qua một đêm đã thành ra như vậy. 

  

"Thức ăn của chúng ta... hết sạch rồi!" 

  

Vừa nãy còn tự an ủi mình, nhìn thấy cảnh này mọi người cuối cùng không nhịn nổi nữa. 

Tiêu Hòa nhìn những chiếc túi bị cắn trên sàn. 

  

"Có thể là động vật trên đảo chạy vào ăn trộm." 

  

Bức tường bên ngoài còn có dấu vết trèo tường rất rõ ràng. 

  

Mọi người nghe vậy, ngay lập tức chán nản vô cùng. 

  

"Động vật gì mà mở được tủ lạnh vậy? Thành tinh rồi sao?" 

  

"Đội trưởng, bây giờ chúng ta phải làm sao?" 

  

Tiêu Hòa: "Các cậu dọn dẹp đồ ăn còn ăn được trước, tôi gọi điện thoại nhờ người chuyển thêm một ít nữa." 

  

Nói xong, bảo mọi người nhanh chóng bắt tay vào làm, Tiêu Hòa cầm điện thoại vệ tinh đi ra ngoài. 

  

Giang Diệp vội vàng chạy theo, nhỏ giọng hỏi: "Có khi nào Tiểu Quai từ không gian chạy ra ngoài không?" 

  

Tiêu Hòa lắc đầu. 

  

Lúc nãy nhìn thấy đầy vỏ hạt dẻ trên sàn, cô cũng nghĩ đến khả năng này. 

  

Nhưng Tiểu Quai từ sau khi ra đời đến giờ vẫn luôn nằm trong không gian của cô, chưa từng rời đi, sao có thể đột nhập đến đây ăn trộm đồ ăn? 

  

Đồ trong không gian cô đã ăn không hết. 

Hơn nữa Tiểu Quai không thích ăn xúc xích và rau củ quả, rất kén ăn, chỉ ăn hạt dẻ. 

  

Nghe cô giải thích, Giang Diệp thở phào nhẹ nhõm. 

  

"Thế thì tốt quá, anh còn lo em thả Tiểu Quai ra sẽ bị mọi người phát hiện." 

  

Nhưng vẻ mặt Tiêu Hòa không hề thả lỏng. 

Nhìn những dấu vết trên tường, con vật đột nhập chỉ có một con, vậy con vật lớn đến mức nào mới có thể ăn hết đồ ăn của chín người họ trong một đêm? 

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

Bạn cần đăng nhập để bình luận