Dùng Kỹ Năng Sinh Tồn Thời Mạt Thế, Ta Huấn Luyện Đỉnh Lưu Hot Toàn Mạng

Chương 291

Chương 291 

Cậu ta ôm chú chó trong lòng, vẻ mặt căng thẳng nói: "Em không giỏi giao tiếp với mọi người lắm, mắc bệnh sợ xã hội, sau khi tốt nghiệp đại học thì đã chuyển đến đây ở." 

  

Tiêu Hòa quan sát kỹ dáng vẻ của cậu ta. 

Từ khi vào cửa, Chung Tử Xuyên đã căng thẳng toàn thân, nói chuyện cũng lắp bắp, triệu chứng sợ xã hội rõ ràng không thể rõ ràng hơn. 

  

Nói chuyện với mọi người thì căng thẳng không thôi, nhưng khi đối mặt với những con vật nhỏ lại dần thả lỏng. 

  

Căn bệnh sợ xã hội này, rõ ràng chỉ nhắm vào lúc ở chung với mọi người. 

  

"Cậu đã sợ xã hội như vậy, tại sao còn ký hợp đồng làm nghệ sĩ?" 

  

Nghề nghệ sĩ phải sống dưới ánh đèn sân khấu, là nghề không phù hợp nhất với người sợ xã hội. 

  

Nghe vậy, Chung Tử Xuyên cười khổ: "Em hơi sợ xã hội, lúc đó là chị cứ bắt em ký hợp đồng, em không biết từ chối thế nào nên đã đồng ý." 

  

Tiêu Hòa: "..." 

  

Thế này cũng được á? 

  

Thấy cô cau mày, Chung Tử Xuyên lại nói: "Nhưng chị đối xử với em rất tốt, cho em tham gia hai chương trình, sau đó thấy em không phù hợp liền để em về, em thấy bây giờ cũng khá tốt." 

  

Cậu ta nói chuyện với Tiêu Hòa thì căng thẳng lắp bắp, nhưng khi nói đến sân nhà mình lại có thể nói thao thao bất tuyệt. 

  

"Em trồng rau trong sân, tự phát điện, con sông phía sau có thể câu cá, thêm cả hoa quả và trứng, chỉ cần không phải mua đồ dùng thiết yếu, em có thể mãi mãi không cần ra ngoài." 

  

Lại bổ sung thêm một câu: "Em đã ba tháng không ra khỏi cửa rồi." 

  

Nói xong còn ngẩng đầu cười với Tiêu Hòa, để lộ hai lúm đồng tiền ở khóe miệng, nhưng chỉ trong chốc lát, cậu ta lập tức căng thẳng dời mắt đi, điên cuồng vuốt ve chú chó trên tay. 

  

Chỉ trong vài giây, chú chó đã biến thành lông xù, hai tai cũng cụp xuống. 

  

Tiêu Hòa quay đầu nhìn xung quanh. 

  

Có một mảnh vườn tự cung tự cấp như thế này đúng là mơ ước của nhiều người. 

  

Nếu là người bình thường, sống cả đời như vậy cũng không sao, nhưng Chung Tử Xuyên đã ký hợp đồng nghệ sĩ. 

  

Trước khi đến, Tiêu Hòa còn cố tình xem lại hợp đồng lúc đầu, trong đó có một điều khoản rất nổi bật: 

  

[Trừ trường hợp bất khả kháng, nghệ sĩ ký hợp đồng phải tham gia ít nhất một hoạt động trong hai năm, bao gồm phim điện ảnh, phim truyền hình, chương trình tạp kỹ, chụp tạp chí, v.v.] 

  

Tính thời gian, từ lần Chung Tử Xuyên tham gia chương trình trước đã gần hai năm rồi. 

  

"Ngày mai đến công ty, tôi xem có công việc nào phù hợp với cậu không, rồi tham gia thêm một hoạt động nữa, đợi đến khi hợp đồng hết hạn năm năm, nếu cậu muốn giải ước, tôi sẽ xử lý cho cậu." 

  

Cô hơi lo lắng, với tính cách sợ xã hội của Chung Tử Xuyên, yêu cầu như vậy có thể hơi khó khăn. 

  

Nhưng không ngờ vừa dứt lời, Chung Tử Xuyên ôm chú chó, lấy hết can đảm gật đầu, vẻ mặt đầy nghiêm túc. 

  

"Được." 

  

Tiêu Hòa nhướng mày. 

  

Nghệ sĩ này cũng không tệ. 

  

Sợ xã hội nhưng lại rất nghe lời. 

  

Ngày hôm sau, Tiêu Hòa đến công ty, việc đầu tiên là đi tìm anh Kiếm. 

  

Anh Kiếm xem xong thông tin của Chung Tử Xuyên liền lắc đầu: "Người này em vẫn nên từ bỏ đi, cậu ta căn bản không thích hợp làm nghệ sĩ." 

  

Tiêu Hòa hơi ngạc nhiên. 

  

Đây là lần đầu tiên cô nghe anh Kiếm nói hai chữ "từ bỏ", bình thường dù nghệ sĩ có vướng phải scandal, anh ta cũng sẽ tích cực sắp xếp hoạt động. 

  

"Anh quen cậu ta sao?" 

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

Bạn cần đăng nhập để bình luận