Dùng Kỹ Năng Sinh Tồn Thời Mạt Thế, Ta Huấn Luyện Đỉnh Lưu Hot Toàn Mạng

Chương 972

Chương 972 

Nghe nói Giang Diệp sắp tham gia huấn luyện, mọi người đều ùa đến, xếp hàng chào đón, trên mặt ai nấy đều nở nụ cười rạng rỡ, trong lòng có chung một suy nghĩ: 

  

Muốn thấy Giang Diệp bị Tiểu Quai dọa cho kêu hét thảm thiết. 

  

Muốn xem Giang Diệp chạy không nổi nữa, nhưng vì uy thế đáng sợ của Tiểu Quai mà vẫn phải chạy tiếp. 

  

Còn muốn nhìn anh đeo tạ chạy mười km. 

Mọi người háo hức nhìn Giang Diệp xuống xe, rồi lại háo hức dẫn anh đến sân huấn luyện. 

  

"Đội trưởng, bắt đầu nhanh đi! Bọn em nôn quá rồi!" 

  

Tiêu Hòa nhìn đám người phấn khích này, Từ Nhất Chu thậm chí còn lấy máy chụp hình ra, chuẩn bị chụp ảnh bất cứ lúc nào. 

  

Đây chính là một fan trung thành bằng mười antifan trong truyền thuyết nhỉ? 

  

Cô vừa nghĩ vừa giơ cao tay, Tiểu Quai đã đợi sẵn trong rừng, nhận được tín hiệu, lập tức nhảy ra. 

  

Chỉ thấy một bóng đen vụt qua, cùng với tiếng xào xạc của lá cây, con hamster to lớn với khí thế hiên ngang lao tới. 

  

Mặc dù đã thấy vô số lần, nhưng khi đột nhiên nhìn thấy cảnh tượng kinh hoàng này, Hoắc An và những người còn lại vẫn có chút không quen, cả về thể xác lẫn tinh thần đều cảm thấy chấn động. 

  

Cố nhịn không chạy trốn, nhưng lại phát hiện Tiểu Quai đang tiến thẳng về phía Giang Diệp. 

  

Xong rồi xong rồi. 

  

Mới ngày đầu gặp mặt, Giang Diệp làm sao có thể chịu nổi kích thích lớn như vậy? 

  

Bọn họ lo lắng nhìn anh, cảm thấy chỉ một giây nữa mình sẽ thấy cảnh đối phương hét lên rồi bỏ chạy, nào ngờ Tiểu Quai lại không húc bay Giang Diệp như dự đoán, mà thắng gấp một cái, dừng lại ngay trước mặt Giang Diệp. 

  

Sau đó giây kế tiếp liền vẩy đuôi, đẩy Giang Diệp ra trước mặt mình, cúi người thân thiết cọ cọ vào anh. 

  

Giang Diệp bị nó dựa nên nhột, không nhịn được bật cười. 

  

"Sao mày biết là tao mang đồ ăn đến vậy?" 

  

Nói xong, anh lấy một hộp hạt dẻ rang đường trong túi ra đưa nó. 

  

Tiểu Quai vui mừng ra mặt, quanh quẩn bên Giang Diệp mấy vòng rồi mới phấn khích lao đầu vào chỗ hạt dẻ. 

  

Không la hét, không hoảng sợ, chỉ có cảnh tượng con người hòa hợp với thiên nhiên. 

  

Tất cả mọi người đều im lặng. 

  

Bọn họ kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt. 

  

Tư Nhất Chu không chụp được tấm ảnh nào, trong đầu suy nghĩ tại sao lại khác hoàn toàn so với tưởng tượng của bọn họ. 

  

Tiêu Hòa giải thích: "Tiểu Quai trốn tôi đi tìm Giang Diệp, lúc tôi phát hiện thì họ đã quen biết nhau được vài ngày rồi." 

  

Mọi người đều tỏ ra thất vọng. 

  

Tiêu Hòa đã đoán trước được như vậy, cô hô lớn gọi mọi người chuẩn bị. 

  

"Bắt đầu huấn luyện đi, cho Giang Diệp chạy cùng mọi người." 

  

Nghe vậy, mọi người nhanh chóng mang bao cát và áo chống gió ra, truyền đạt lại kinh nghiệm cho Giang Diệp. 

  

"Anh ơi, lát nữa dù anh không chạy nổi thì cũng phải cố gắng chạy, đội trưởng nghiêm khắc lắm, không biết thương hoa tiếc ngọc đâu." 

  

"Nếu anh thực sự không chịu được nữa thì cứ ăn vạ, có khi tranh thủ thêm được vài giây, nhưng sau đó sẽ là buổi huấn luyện tàn khốc hơn." 

  

"Anh đừng ôm hy vọng nữa, lát nữa vào huấn luyện thì anh sẽ phát hiện, Tiêu Hòa đúng là một con quỷ." 

  

...... 

  

Giang Diệp chăm chú lắng nghe. 

  

Thể lực của anh không được tốt, năm năm nay không được ra ngoài lung tung, nên rất nhiều hoạt động thể thao anh đều phải tạm dừng, thể chất chỉ có thể duy trì ở mức đạt yêu cầu. 

  

Thay quần áo xong, mọi người xếp hàng bắt đầu chạy. 

  

Giang Diệp đứng cuối hàng, ban đầu anh còn chạy theo kịp, nhưng chạy một lúc thì bắt đầu thở hồng hộc. 

  

Nhưng anh vẫn không dừng lại. 

  

Sau khi trở lại giới giải trí, phải chạy thông cáo, tham gia chương trình, tổ chức tour lưu diễn, những việc này đều cần thể lực rất tốt mới có thể hoàn thành, anh phải nhanh chóng nâng cao thể lực của mình lên. 

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

Bạn cần đăng nhập để bình luận