Dùng Kỹ Năng Sinh Tồn Thời Mạt Thế, Ta Huấn Luyện Đỉnh Lưu Hot Toàn Mạng

Chương 78

Chương 78 

Tiêu Hòa lại không trả lời chỉ im lặng. 

  

Vài giây sau, tiếng cười của anh ta ngày càng nhỏ, cuối cùng lặng lẽ dừng lại, cách điện thoại cảm nhận được một luồng sát khí. 

  

"Là... là nói đùa đúng chứ?" 

  

Lần này, trong giọng nói có thêm không ít do dự. 

  

Lúc này Tiêu Hòa mới nói: "Anh Kiếm, anh cứ yên tâm, một tháng sau Từ Nhất Chu chính là diễn viên phù hợp nhất." 

  

Nói xong, cô cúp điện thoại. 

  

Vừa mới quay lại đã thấy Từ Nhất Chu dùng tốc độ như bay điên cuồng gập bụng, cơ thể liên tục nằm xuống đứng lên, tốc độ nhanh đến mức kéo theo cả tàn ảnh, như thể tinh linh lò xo chuyển thế. 

  

Ngay cả hamster cũng bị dọa sợ, ôm hạt dưa to đùng của mình ngây ngốc ngồi bên cạnh. 

  

Tiêu Hòa có chút kinh ngạc đi tới. 

  

"Cuối cùng cậu cũng cảm nhận được niềm vui của việc tập luyện rồi sao?" 

  

Từ Nhất Chu đang gập bụng với tốc độ ánh sáng, trả lời: "Niềm vui là gì, em không biết, nhưng em đột nhiên cảm nhận được sự quan trọng của cuộc sống." 

  

Đợi đến khi cậu ta tập xong, Tiêu Hòa bắt đầu mục thứ hai. 

  

"Trong giai đoạn hậu kỳ của bộ phim, cậu sẽ biến thành zombie, tôi đã chuẩn bị một số dụng cụ, trước tiên sẽ giúp cậu thử hóa trang thành zombie, học một chút về hành động và tập tính của zombie." 

  

Nói xong, cô thành thạo lấy ra bộ đồ nghề, giúp Từ Nhất Chu hóa trang. 

  

Chỉ một lát sau, cậu thiếu niên trắng trẻo mịn màng vừa nãy đã biến mất, thay vào đó là một con zombie với cơ thể thối rữa, khuôn mặt tím tái và hốc hác. 

  

"Như này là được rồi." 

  

Tiêu Hòa hài lòng gật đầu, bắt đầu giảng giải về tập tính của zombie. 

  

Từ Nhất Chu vừa nghe xong liền thử đi một vòng. 

  

"Em đi thế này đúng không ạ?" 

  

"Không đúng, cách đi của cậu phải cứng nhắc hơn một chút, thoát khỏi sự kiểm soát của não đối với cơ thể, đừng diễn theo lẽ thường, động tác chậm lại." 

  

Nghe vậy, Từ Nhất Chu nghiêm túc suy nghĩ một lúc, hơi cúi vai, ánh mắt cũng trở nên đờ đẫn, tứ chi cứng đờ bước tới, mang theo một cảm giác cố tình vặn vẹo. 

  

Hoàn toàn là một con zombie! 

  

Ánh mắt Tiêu Hòa lóe lên. 

  

DNA đã động! 

  

Cô hành động đột ngột, chỉ thấy lưỡi dao lóe lên, sát khí ập đến! 

  

Từ Nhất Chu vẫn đắm chìm trong trải nghiệm diễn zombie, vừa quay đầu lại đã đối mặt với một con dao sắc bén. 

  

Tiêu Hòa không biết từ lúc nào đã đến trước mặt cậu ta, ánh mắt lạnh lùng, mặt không biểu cảm, cơ thể căng thẳng, con dao trên tay đang để ở cổ Từ Nhất Chu. 

  

Gió nhẹ thổi qua. 

  

Vài sợi lông tơ từ gáy Từ Nhất Chu bay xuống, dưới ánh nắng mặt trời rất rõ ràng. 

  

Cậu ta lập tức chân tay bủn rủn, ngã ngồi xuống đất. 

  

"Đội, đội trưởng? Chị làm gì vậy?" 

  

Tiêu Hòa cầm dao trong tay, rõ ràng là động tác chém giết zombie, lúc này từ từ thu lại: "Xin lỗi, nhìn thấy gáy của cậu, nhất thời không nhịn được." 

  

Từ Nhất Chu:?!! 

  

Cậu ta vội vàng giơ tay che cổ mình, toàn thân nổi hết cả da gà. 

  

Quá đáng sợ. 

  

Động tác dứt khoát gọn gàng của Tiêu Hòa vừa nãy, còn có sát khí bùng phát trên người, giống như thực sự đã từng chiến đấu với zombie. 

  

Hơn nữa chắc chắn không chỉ một lần! 

  

Lúc này, Tiêu Hòa mỉm cười, ngũ quan dưới ánh nắng mặt trời tươi tắn sinh động. 

  

"Nhưng nhìn từ góc độ này, chứng tỏ cậu diễn zombie rất tốt, rất chân thực, tiếp tục đi." 

  

Tiếp theo, Từ Nhất Chu vẫn luôn bế quan để tập luyện đặc biệt. 

  

Tiêu Hòa dường như rất quen thuộc với zombie, dù là môi trường tận thế, đặc điểm tập tính của zombie hay phương pháp săn bắt, cô đều có thể nói vanh vách, như thể thực sự có thể xây dựng nên một thế giới tận thế như vậy. 

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

Bạn cần đăng nhập để bình luận