Dùng Kỹ Năng Sinh Tồn Thời Mạt Thế, Ta Huấn Luyện Đỉnh Lưu Hot Toàn Mạng

Chương 1055

Chương 1055 

Đó chính là một con chuột hamster khổng lồ. 

  

Phó cục trưởng Cục Bảo vệ môi trường đích thân tới tìm Tiêu Hòa để mật đàm, đóng cửa lại, tỉ mỉ hỏi về nguồn gốc của con hamster đó. 

  

Sau khi biết sự biến đổi của nó là do thí nghiệm gây ra, sắc mặt phó cục trưởng trở nên nghiêm trọng. 

  

"Tôi nhất định sẽ tìm cách dừng nghiên cứu của phòng thí nghiệm lại! Nếu để bọn họ tiếp tục nghiên cứu, sẽ có ngày cả trái đất sẽ bị bọn họ hủy hoại!" 

  

Tiêu Hòa rất đồng tình. 

  

Lấy mất lọ thuốc 101 chưa phải là cách diệt trừ mạt thế tận gốc, cách tốt nhất để ngăn chặn mầm mống zombie là đóng cửa hoàn toàn phòng thí nghiệm đó. 

  

Nói xong về cách xử lý phòng thí nghiệm, phó cục trưởng ngập ngừng một lát, cuối cùng mới mở miệng hỏi: "Tiện thể, con hamster kia thật sự biến mất rồi sao?" 

  

Tiêu Hòa lắc đầu. 

  

"Mọi người vừa lên bờ, nó đã chạy đi rồi." 

  

Nghe vậy, phó cục trưởng mặt lộ vẻ thất vọng nhưng vẫn không từ bỏ. 

  

"Tôi đã liên lạc với các bộ phận có liên quan, hy vọng bắt giữ con hamster kia mang về nghiên cứu, một thời gian tới sẽ tiến hành truy tìm trên Đảo Sương Mù." 

  

Tiêu Hòa hào phóng gật đầu đồng ý. 

  

"Lần này ra đây nghỉ dưỡng, không ngờ lại xảy ra nhiều chuyện như vậy, chúng tôi không định tiếp tục ở lại đây, ngày mai sẽ bắt đầu lên đường rời khỏi, đến lúc đó mọi người cứ thoải mái hành động.” 

  

Nghe vậy, phó cục trưởng hài lòng cười một tiếng. 

  

Lúc nhìn thấy ảnh chụp vệ tinh về con hamster, ông ta đã kinh ngạc đến mức há hốc mồm. 

  

Sức sát thương khủng khiếp như thế, nếu ứng dụng vào quân sự chắc chắn sẽ trở thành vũ khí tối tân. 

  

Đáng tiếc là nó lại chạy thoát. 

  

Cũng may đây là một hòn đảo, cho dù con hamster kia có chạy mất thì chỉ cần phái thêm người tìm kiếm, rất nhanh sẽ bắt được nó, sau đó đưa vào phòng thí nghiệm. 

  

Phó cục trưởng vừa nghĩ vừa phấn khích. 

Để kịp thời triển khai cuộc truy tìm, ngay hôm đó đã tiễn Tiêu Hòa và những nghệ sĩ của cô rời đi. 

  

Lúc lên tàu, ông ta đứng bên cạnh giám sát, nhìn thấy mọi người tay không ra đi, xác định không mang theo đồ đạc đáng ngờ, biểu cảm vô cùng hài lòng. 

  

Tiêu Hòa đứng ở mũi tàu, thành tâm chúc phúc: "Mong rằng mọi người sẽ sớm bắt được con hamster kia, đóng góp cho việc nghiên cứu." 

  

Nói xong, cô vẫy tay chào bọn họ, khởi động ca nô rời đi. 

  

Mới đi được một lát, một con tàu lớn lướt qua bọn họ, trên tàu có rất nhiều quân nhân mặc quân phục, xem ra toàn là người do phó cục trưởng điều tới giúp sức. 

  

Nhiều người như thế, chắc chắn sẽ giăng lưới khắp nơi, một con ruồi cũng không bay ra khỏi được Đảo Sương Mù. 

  

Tiêu Hòa dõi mắt nhìn đám người đó lên đảo, sau đó quan sát một vòng không gian của mình. 

  

Lưu Tinh đã nhanh chóng chiếm lĩnh ổ của Tiểu Quai, Tiểu Quai sợ vợ, đang vui vẻ lót mấy quả thông còn lại của mình quanh ổ cho nó. 

  

Nịnh vợ thật. 

  

Tiêu Hòa tức giận, quyết định đi tìm Giang Diệp. 

  

"Em muốn rải đầy gạo xung quanh giường." 

  

Giang Diệp không nói gì, đứng dậy đi vào bếp. 

  

Lúc này, trên Đảo Sương Mù. 

  

Quân đội phái binh lính đến bao vây toàn bộ hòn đảo, bắt đầu tìm kiếm theo kiểu rải thảm, nhằm bắt giữ con hamster biến dị. 

  

Rõ ràng là chuyện dễ như bởn, thế mà tìm kiếm một lượt, bọn họ vẫn không phát hiện ra con hamster lông trắng trong ảnh chụp vệ tinh. 

  

"Sao có thể thế được!" 

  

Phó cục trưởng nghĩ không thông. 

  

"Đây là một hòn đảo nhỏ, xung quanh đều là biển, làm sao nó có thể rời đi chứ?" 

  

  

  

  

Bạn cần đăng nhập để bình luận