Dùng Kỹ Năng Sinh Tồn Thời Mạt Thế, Ta Huấn Luyện Đỉnh Lưu Hot Toàn Mạng

Chương 906

Chương 906 

Tiêu Hòa nhìn vào tên trên danh thiếp. 

"Du Âm?" 

  

Anh Kiếm gật đầu, khẳng định chắc nịch: "Nếu mời được anh ta làm nhà sản xuất thì album đã thành công một nửa rồi." 

  

Nghe vậy, Tiêu Hòa lập tức có chút trông đợi: "Vậy có thể mời được anh ta không?" 

  

Anh Kiếm cười tự tin: "Người khác thì không mời được nhưng chỉ cần anh ra tay thì chắc chắn không có vấn đề gì." 

  

Những năm trước khi làm album, Du Âm từng dành lời khen không ngớt cho Giang Diệp, hai người hợp tác rất vui vẻ, thậm chí còn sản xuất được một album bạch kim. 

  

Chỉ tiếc là sau khi Giang Diệp giải nghệ, toàn bộ các tác phẩm của anh đều bị gỡ khỏi toàn mạng, ngay cả các bản nhạc cũng không tránh khỏi. 

  

Sau đó, Du Âm cũng tiếp tục hợp tác với những ca sĩ khác sản xuất vài album nữa, nhưng đúng vào lúc nền nhạc rung chuyển, album nào cũng không đạt được thành tích tốt, cuối cùng anh ta chán nản, tuyệt vọng nên đã tuyên bố giải nghệ hoàn toàn. 

  

Anh Kiếm hiện tại rất tự tin, với tài năng của Tống Phi Quang thì Du Âm chắc chắn sẽ động lòng, sau đó sẽ tái xuất giang hồ. 

  

Tống Phi Quang hiện tại tuy vẫn chưa bằng Giang Diệp thời hoàng kim, nhưng cả về kỹ năng ca hát và khả năng sáng tác thì cậu ta đã vượt qua không ít người trong giới. 

  

Du Âm không có lý do gì để không động lòng. 

  

Ngay ngày hôm đó, anh Kiếm đã gọi điện cho Du Âm, hẹn gặp mặt tại công ty. 

  

"Chỉ cần thầy Du nghe Tống Phi Quang hát thì chắc chắn sẽ tái xuất thôi." Anh Kiếm quả quyết nói. 

  

Tiêu Hòa thở phào nhẹ nhõm. 

  

Thống nhất thời gian và địa điểm gặp mặt xong, Tiêu Hòa đến phòng thu, báo tin vui này cho Tống Phi Quang. 

  

Mắt Tống Phi Quang sáng rỡ. 

  

"Em thực sự có thể phát hành album sao?" 

  

"Bây giờ mới chỉ chuẩn bị thôi, sau khi làm xong mọi công tác chuẩn bị, phải đợi đến khi cuộc thi Ca Sĩ Sáng Tác kết thúc hoàn toàn mới có thể bắt đầu. Nhà sản xuất này do anh Kiếm giới thiệu, cậu phải cố gắng biểu hiện cho tốt." 

  

"Vâng! Bây giờ em sẽ bắt đầu chuẩn bị ngay!" 

  

Cậu ta vừa mừng vừa hồi hộp, không biết lát nữa khi thầy Du Âm đến thì cậu ta nên hát bài nào đây. 

  

Tiêu Hòa thấy vậy thì cười nói: "Cậu từ từ suy nghĩ, tôi đi bàn bạc về quá trình sản xuất album với anh Kiếm đã." 

  

Nói xong, cô vội vã rời đi. 

  

Lúc này, Tống Phi Quang vẫn còn lâng lâng. 

Mặc dù Tiêu Hòa từng nói sẽ sản xuất album, nhưng cậu ta không ngờ lại nhanh như vậy! 

  

Cậu ta đã nghe danh thầy Du Âm từ lâu rồi, trước đây thầy từng giúp Giang Tại Châu làm hai album, đều là album cậu ta yêu thích nhất, không ngờ có ngày mình lại được làm việc cùng thầy. 

  

Cậu ta không ngừng lật giở sách nhạc, hy vọng có thể tìm ra bài hát hay nhất. 

  

Ngay lúc này, cánh cửa phòng thu bị người ta khẽ đẩy ra. 

  

Từ Nhất Chu thò đầu vào. 

  

Cậu ta nhìn vào bên trong, vừa thấy Tống Phi Quang ngồi trong đó, lập tức nở một nụ cười, vội vàng đi vào. 

  

Tống Phi Quang không ngờ lại gặp cậu ta ở đây, có chút nghi hoặc. 

  

"Anh đến dùng phòng thu sao?" 

  

Nói xong thì đứng dậy, định nếu Từ Nhất Chu muốn dùng thì cậu ta sẽ đổi chỗ khác để tiếp tục chuẩn bị. 

  

Không ngờ Từ Nhất Chu cười xua tay. 

"Không không, tôi cố ý đến tìm cậu." 

  

"Tìm em?" 

  

Từ Nhất Chu khẽ gật đầu, trông có vẻ hơi ngượng ngùng, nửa ngày mới mở miệng nói: "Thật ra, tôi vẫn luôn có một giấc mộng ca sĩ." 

  

Nghe vậy, Tống Phi Quang sửng sốt, rồi lại vui vẻ cười nói: "Đây là chuyện tốt mà!" 

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

Bạn cần đăng nhập để bình luận