Dùng Kỹ Năng Sinh Tồn Thời Mạt Thế, Ta Huấn Luyện Đỉnh Lưu Hot Toàn Mạng

Chương 108

Chương 108 

Lắc đầu. 

  

"Cô đen quá, tôi không nhìn rõ." 

  

Ôn Khả Khả rất giỏi nũng nịu, trước đây có danh xưng là sinh vật đáng yêu nhất trần gian, lần đầu tiên bị tổn thương như vậy, cả người ủ rũ lại co ro vào góc, hai chân ôm đầu gối. 

  

Cô ấy cảm thấy bây giờ mình chắc chắn là mặt mày tái mét, nhưng vì bây giờ trời quá tối, Tiêu Hòa cũng không nhìn thấy, vì vậy càng tủi thân hơn. 

  

Lúc này, Tiêu Hòa và cảnh sát đã làm xong thủ tục đi tới. 

  

"Bây giờ tôi phải đến hiện trường tổng duyệt Đêm Hội Trung Thu của Giải Trí Lam Tinh, Từ Nhất Chu và Hoắc An đang tổng duyệt, cô đi cùng tôi đi, nhưng trước đó, cô về nhà tắm rửa với tôi trước đã." 

  

"Được! Chị ơi, em nghe chị hết!" 

  

Ôn Khả Khả sắc mặt vui mừng, vội vàng đứng dậy theo sau cô lên xe. 

  

Tiêu Hòa đưa cô ấy về thẳng nhà, định để cô ấy tắm rửa, thay quần áo rồi mới đến hiện trường. 

  

Lúc trước khi tham gia tuyển chọn, Ôn Khả Khả cũng khá nổi tiếng, bây giờ hẳn vẫn còn không ít người nhớ cô ấy, nếu đã muốn xuất hiện thì ít nhất cũng phải tắm rửa sạch sẽ một chút, tránh gây ra phiền phức không đáng có. 

  

Mở cửa ra, đống gạo và bột mì chất thành đống trong phòng khách đập vào mắt, mang lại sức công phá cực lớn. 

  

Ôn Khả Khả trợn tròn mắt, vẻ mặt kinh ngạc. 

  

"Chị ơi, nhà chị có nhiều gạo thế này rồi, chị còn mua nữa à?" 

  

Chưa từng thấy nhà ai phòng khách không để tivi, ghế sofa, lại để gạo, còn để nhiều như vậy. 

  

Tiêu Hòa đi tới, vỗ vỗ vào bao gạo, giọng điệu không giấu được vẻ tự hào. 

  

"Đây chỉ là một góc nhỏ trong khối tài sản của tôi thôi." 

  

Ôn Khả Khả:... 

  

Lúc mình nổi tiếng nhất, cũng chưa thấy chị ấy vui vẻ như vậy. 

  

Nhưng dạo này Ôn Khả Khả hay lang thang này đây mai đó, thường xuyên đói bụng, trước đây chưa từng coi trọng gạo, bây giờ nhìn nó lại thấy thân thiết vô cùng, vui vẻ gật đầu. 

  

"Gạo là thứ tốt, ăn ngon còn có thể tích trữ." 

  

Tiêu Hòa gật đầu khẳng định. 

  

"Tôi quen biết nhiều người, nhưng cô là người có con mắt tinh tường nhất." 

  

Nói xong lại dẫn Ôn Khả Khả đi về phía phòng tắm. 

  

Ngoại hình của Ôn Khả Khả gần như không thay đổi so với một năm trước, sau khi tắm rửa xong, thay một bộ quần áo mới, lại khôi phục lại dáng vẻ trắng trẻo đáng yêu như trước, tóc ướt nhẹp buộc thành búi củ tỏi, khuôn mặt tròn tròn quả thực rất đáng yêu. 

  

Tất nhiên. 

  

Nếu lúc nãy cô ấy tắm không làm tắc cống thì sẽ đáng yêu hơn. 

  

"Chị ơi, chị đối xử với em tốt quá, trước đây em đúng là mù mắt rồi, không nghe lời khuyên của chị." 

  

Cô ấy nghiêng đầu, làm ra vẻ đáng yêu nũng nịu. 

  

Ôn Khả Khả dáng người nhỏ nhắn, thuộc tuýp đáng yêu, cũng rất rõ ưu điểm của mình, vì thế rất thích làm nũng, dù làm ra vẻ như vậy cũng rất khó khiến người ta chán ghét. 

  

Tiêu Hòa không chút do dự gật đầu. 

  

"Thật sự là mù mắt. Lúc nãy ở đồn cảnh sát tại sao cô không nói tên người đàn ông đó ra? Anh ta lừa tiền của cô, cô nên báo cảnh sát đòi lại chứ." 

  

Nghe vậy, Ôn Khả Khả do dự, nhíu mày không nói gì, rõ ràng là còn lưu luyến tình cảm. 

  

Xem ra dù gặp phải những chuyện này, cô ấy vẫn còn nửa chân sa vào lưới tình. 

  

Tiêu Hòa không hỏi thêm nữa, nhìn đồng hồ mới phát hiện bây giờ đã qua giờ tổng duyệt của Từ Nhất Chu và Hoắc An rất lâu rồi. 

  

"Chuyện này sau này hãy nói, chúng ta đi xem tổng duyệt trước." 

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

Bạn cần đăng nhập để bình luận