Dùng Kỹ Năng Sinh Tồn Thời Mạt Thế, Ta Huấn Luyện Đỉnh Lưu Hot Toàn Mạng

Chương 894

Chương 894 

Ai đó là ai thì bình luận đã bắt đầu đoán rồi. 

  

"Cố Thao có thể viết được không?" Anh Kiếm hỏi. 

  

Hai người trên sân khấu dường như đều đang sáng tác, bút không ngừng chạy. 

  

Tiêu Hòa: "Cậu ta viết được cái rắm." 

  

Nếu Cố Thao có thể sáng tác được bài hát, cậu ta đã không dùng bài hát của Tống Phi Quang để thi đấu. 

  

Mười phút trôi qua trong chớp mắt. 

  

Cùng với tiếng đếm ngược về không, cuối cùng hai người cũng dừng bút. 

  

Tống Phi Quang đeo mặt nạ, không nhìn thấy được biểu cảm, nhưng biểu cảm của Cố Thao lại vô cùng hoảng hốt. 

  

"Chúng ta hãy cùng xem thử sáng tác của thí sinh Cố Thao trước nhé." 

  

Người dẫn chương trình đi tới, nhận lấy bản nhạc trong tay cậu ta, xem xét kỹ lưỡng, nụ cười trên mặt trong nháy mắt cứng lại, vẻ mặt kinh ngạc. 

  

"Cậu không viết à?" 

  

Vừa nãy Cố Thao vẫn luôn cúi đầu viết vẽ, nhưng giờ nhìn lại, trên đó chỉ viết vài câu và nốt nhạc lộn xộn, sau đó lại bị gạch đi mất. 

  

Cuối cùng không sáng tác ra được bất cứ thứ gì. 

  

Cố Thao nghiến răng nói: "Hôm nay tôi không có cảm hứng." 

  

Không ít khán giả nghe thấy câu trả lời này đều tỏ ra nghi ngờ. 

  

Cố Thao có thể viết ra "Chín Triệu Sáu" chỉ trong vòng hai ngày, cho dù thật sự không có cảm hứng nhưng sao có thể một câu cũng viết không ra? 

  

Người dẫn chương trình cười gượng một tiếng, đi về phía Tống Phi Quang. 

  

Cầm lấy bài hát mà cậu ta sáng tác, sắc mặt mới hơi khá hơn một chút, đang do dự không biết nên cho khán giả xem như thế nào. 

  

"Để tôi hát nhé." 

  

Tống Phi Quang nói xong, đầu ngón tay nhẹ nhàng gảy đàn, một giai điệu du dương vang lên. 

  

Cậu ta viết về mưa. 

  

Nếu đêm hôm đó mưa to như trút nước, có lẽ có thể dập tắt ngọn lửa, có lẽ tương lai sẽ có những điều khác biệt. 

  

Tống Phi Quang vừa hát, suy nghĩ dường như lại quay về đêm hôm đó cách đây năm năm, giọng hát không khỏi nghẹn ngào. 

  

Nếu nói "Vực Sâu" là hy vọng trong tuyệt vọng, "Chín Triệu Sáu" là sự vui sướng tột độ thì ca khúc "Mưa" này chính là tiếng kêu tuyệt vọng và cầu nguyện. 

  

Chỉ trong mười phút ngắn ngủi, cậu ta đã viết ra một bài hát khiến người nghe muốn rơi nước mắt. 

  

Sự đối lập rõ nét giữa hai người khiến cho mọi người trong lòng không khỏi đặt ra một dấu hỏi. 

  

[Cố Thao này chắc chắn có vấn đề!] 

  

[Cho dù có kém cỏi thì cũng không đến nỗi một chữ cũng không viết ra được chứ?] 

  

Phòng phát sóng trực tiếp bàn tán xôn xao. 

  

Một vài giám khảo thấy vậy cũng không khỏi nghi ngờ, cũng có người lên tiếng bênh vực cho Cố Thao. 

  

"Tuy nhiên, sáng tác nhạc thực sự cần dựa vào cảm hứng, sáng tác một lần không thể đại diện cho điều gì." 

  

Nói xong, quay sang nhìn Cố Thao, cố ý tạo cho cậu ta một cơ hội để sửa sai. 

  

"Cố Thao, nguồn cảm hứng nào để cậu sáng tác ra Vực Sâu?” 

  

Nhưng không ngờ được câu hỏi này vừa nêu ra, đối phương lại không bắt kịp, nói lảm nhảm nửa ngày trời, chẳng ra đâu vào đâu. 

  

Các giám khảo mà chương trình mời đến đều là những ca sĩ, nhạc sĩ sáng tác tài giỏi, có tiếng tăm, đối với chuyện sáng tác này đều rất rõ ràng, nhìn thấy phản ứng của Cố Thao, lập tức hỏi tiếp: 

  

"Hợp âm chủ của Vực Sâu là gì?" 

  

"Việc xử lý chuyển xuống một cung ở nửa sau bài hát là vì sao?" 

  

Liên tiếp hỏi một vài câu như vậy, Cố Thao đều không trả lời được. 

  

Cậu ta không biết sáng tác, cũng không hề học sáng tác thì trả lời thế nào được? 

  

Bạn cần đăng nhập để bình luận